Ánh nắng tươi sáng, xuân về hoa nở, xung quanh tràn ngập sức sống. Ngày báo danh mỗi năm một lần của học viện Bắc Đấu lại đến. Trong Bắc Đấu Thành tràn ngập khí tức thanh xuân. Các học sinh đến từ tỉnh Bắc Đấu và các tỉnh lớn xung quanh đều tới đây. Mười sáu cửa thành cực lớn của Bắc Đấu Thành đều rộng mở, thể hiện sự hoan nghênh đón chào đối với học sinh các nơi. Một... hai... ba bốn năm... Tại cửa thành thứ mười một của Bắc Đấu Thành, Vu Nhai đang đứng thẳng ở trước cửa thành, thoáng đảo mắt nhìn lướt qua các học sinh đi ngang trước mặt mình. Học viện Bắc Đấu khai giảng hoàn toàn không có bất kỳ quan hệ nào với hắn. Hắn chỉ là một trong các tiểu binh thủ thành tại Bắc Đấu Thành mà thôi. Hắn mặc áo giáp có khắc thất tinh bắc đẩu, trong tay cầm trường thương cao hơn hắn nửa cái đầu, đứng thẳng ở giữa cửa thành. Thỉnh thoảng khi nhìn thấy người nào khả nghi hắn liền cản lại, cáo mượn oai hùm tra hỏi bọn họ một chút. Nếu như lời nói của bọn họ có vấn đề nhỏ nào đó, hắn có thể ngoắc ngón…
Chương 1202: Khúc dạo đầu lữ hành giả (hạ)
Triệu Hoán Thần BinhTác giả: Hạ Nhật Dịch LãnhTruyện Converter, Truyện Hoàn Thành, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Xuyên KhôngÁnh nắng tươi sáng, xuân về hoa nở, xung quanh tràn ngập sức sống. Ngày báo danh mỗi năm một lần của học viện Bắc Đấu lại đến. Trong Bắc Đấu Thành tràn ngập khí tức thanh xuân. Các học sinh đến từ tỉnh Bắc Đấu và các tỉnh lớn xung quanh đều tới đây. Mười sáu cửa thành cực lớn của Bắc Đấu Thành đều rộng mở, thể hiện sự hoan nghênh đón chào đối với học sinh các nơi. Một... hai... ba bốn năm... Tại cửa thành thứ mười một của Bắc Đấu Thành, Vu Nhai đang đứng thẳng ở trước cửa thành, thoáng đảo mắt nhìn lướt qua các học sinh đi ngang trước mặt mình. Học viện Bắc Đấu khai giảng hoàn toàn không có bất kỳ quan hệ nào với hắn. Hắn chỉ là một trong các tiểu binh thủ thành tại Bắc Đấu Thành mà thôi. Hắn mặc áo giáp có khắc thất tinh bắc đẩu, trong tay cầm trường thương cao hơn hắn nửa cái đầu, đứng thẳng ở giữa cửa thành. Thỉnh thoảng khi nhìn thấy người nào khả nghi hắn liền cản lại, cáo mượn oai hùm tra hỏi bọn họ một chút. Nếu như lời nói của bọn họ có vấn đề nhỏ nào đó, hắn có thể ngoắc ngón… Lý Thân Bá trầm giọng nói:- Đừng lo, trước khi chết phụ thân đã chuẩn bị tốt cho ta, sẽ không có chuyện, sẽ không bị ảnh hưởng gì khi ta tự phế huyền khí thánh binh sư. Phụ thân nói nếu lúc trước người đồng ý vào công hội lữ giả thì bây giờ thực lực sẽ càng mạnh, sẽ không chết. Ta nàng phụ tử chúng ta gặp mặt nhanh như vậy, nên ta phải đi con đường phụ thân không đi.- Nhị thiếu gia, Lý gia chúng ta . . .- Chúng ta không phải Độc Cô gia, Độc Cô gia có nội tình nên có thể lựa chọn không đi, còn chúng ta thì không được.Lý Thân Bá ngắt lời:- Ta giao tiền tuyến cho chúng ta, ta đi đây. Nếu ta có gì ngoài ý muốn hãy giao vị trí gia chủ cho đại ca đi.- Nhị thiếu gia . . .Lý Thân Bá ném lại một câu:- Nói thật là ta không thông minh bằng đại ca.Lý Thân Bá cầm ngọc bài phụ thân đưa cho trước khi chết, dứt khoát lên đường trước hết. Mấy ngày nay Lý Thân Bá ở trong nhà thấy rất mệt mỏi.Nhìn bóng lưng Lý Thân Bá cô đơn, các thế hệ trước của Lý gia Chuy Lĩnh hành tỉnh thở dài thườn thượt.- Ài.Lý Thân Bá đã trưởng thành nhưng điều này có tốt không? Các trưởng bối không có đáp án, lòng bọn họ đau thương.* * *Trên Thần Huyền bắc hải, một đám người đang bịn rịn chia tay trên một hòn đảo. Một thanh niên làn da trắng trẻo là người được đưa tiễn.- Lâm nhi, Thần Huyền đại lục đang nguy hiểm trập trùng, mọi chuyện nhớ cẩn thận.Dưới chân thanh niên có một chiếc thuyền con, gã dựa vào chiếc thuyền này đi Thần Huyền đại lục sao?- Vâng, ta sẽ cẩn thận. Tham gia hành động công hội lữ giả là để đối phó với Cổ Duệ chi dân, không tiêu diệt Cổ Duệ chi dân thì Bắc đảo tộc không tranh với đời chúng ta khó mà yên lòng. Nếu tới lúc cần chiến đấu thì Bắc Lâm ta sẽ không rút lui.- Ừm! Đừng bôi nhọ vinh diệu của Bắc đảo tộc.- Vâng, các vị trưởng bối, bằng hữu, ta đi đây.Bắc Lâm đạp trên thuyền con rẽ sóng hướng đến Thần Huyền đại lục.* * *- Nguyệt Cổ, ngươi thật sự muốn đi sao?Bách tộc loạn địa, chỗ trú Ngân Nguyệt lang tộc của thú nhân tộc, một nam nhân trẻ tuổi tóc bạc đứng trên Vọng Nguyệt thạch cao cao, sợi tóc trắng bay theo gió. Đứng dưới tay nam nhân trẻ là một nữ nhân tóc bạc, bọn họ có đặc điểm của người sói rồi lại thanh nhã.Nam nhân tên Nguyệt Cổ lạnh lùng nói:- Thần Huyền rối loạn, trăm tộc khó thể may mắn thoát khỏi. Lúc trước có tin đồn trong các đại chủng tộc xuất hiện phản đồ đầu vào Cổ Duệ chi dân, bọn họ còn tìm cơ hội thu mua ta.- Hừ, Nguyệt Cổ ta đọc vô số điển tịch, Cổ Duệ chi dân kiêu ngạo hơn nhân loại bình thường gấp trăm lần. Khi bọn họ quân lâm thiên hạ thì những người bán mạng cho họ như chúng ta có kết cuộc tốt được sao? Buồn cười là một số chủng tộc trung tâm tin tưởng đám người xem toàn bộ dị tộc là súc sinh, tự xưng thần tộc đó sẽ đối xử tốt với bọn họ.Nguyệt Cổ khẽ thở dài:- Ta lựa chọn đối kháng thì phải có lực lượng chống đối, nên đương nhiên ta phải đi.Người gói nữ không nói gì, đôi mắt to nhìn chăm chú vào Nguyệt Cổ:- Nếu vậy thì đi dường chờ ta.Nguyệt Cổ quay đầu nhìn người sói nữ, hỏi:- Nàng sẽ chờ ta?- Ta chờ ngươi, vĩnh viễn . . .* * *Ma Pháp đế quốc, trong một gia tộc ma pháp cổ xưa mà suy sụp nằm phía tây nam, hai thanh niên đang đối thoại.- An Đạt Nhĩ, ngươi đi ngay bây giờ sao? Không chờ thêm một chút?Trong đó một người chính chắn, người kia thì lông bông. Người nói chuyện là người lông bông.- Vừa lúc ta đến bình cảnh, đi dạo không có chỗ hỏng.Người lông bông hỏi:- Không chờ thêm mấy tháng rồi đi chung sao?- Công hội lữ giả không cho phép hai lữ hành giả đi cùng nhau.- Được rồi, vậy ngươi đi đi, ta thì thêm vài ngày nữa mới tính. Ta không muốn sớm xa rời cuộc sống an nhàn này.Thanh niên lông bông nói xong nhún vai:- Đừng khinh thường ta, bản tính của ta vốn là vậy. Ta thật sự không làm được nhiệm vụ vực dậy gia tộc. Ngày nào đó ngươi gầy dựng lại gia tộc của các ngươi nhớ kéo theo gia tộc của huynh đệ là được.An Đạt Nhĩ bất đắc dĩ. Bọn họ cùng sinh ra trong gia tộc ma pháp xuống dốc, bởi vì đồng bệnh tương liên nên quan hệ của hai gia tộc rất tốt, khiến hai thanh niên An Đạt Nhĩ thành bằng hữu, nhưng tính cách của của hai người khác xa. Tóm lại cơ hội vực dậy gia tộc đã đến.* * *Ríu rít ríu rít!Một nơi chồng chất xác chết trong Phá Thần tuyến, một luồng sáng xanh lóe lên, một thanh niên da bọc xương hiện ra. Nếu người bình thường trông thấy thanh niên này sẽ tưởng là quỷ.- Công hội lữ giả, không biết là cái gì, chắc sẽ không lừa ta qua rồi giết ta đi?Thanh niên ốm nhom nhỏ giọng nói:- Chắc là không, tên kia mỗi lần đều tìm thấy ta, nếu muốn giết thì đã sớm giết chết, cần gì chờ đến bây giờ? Nhưng bọn họ mời một vong linh pháp sư thì buồn cười thật, đi xem thử cũng tốt.- Nhưng tại sao còn phải lữ hành gì đây? Lữ hành nghĩa là không thể sinh hoạt trong chỗ tuyệt vời này nữa? Thôi mặc kệ, chắc sẽ không kéo dài bao lâu, cao thủ hai phe sẽ đến xử lý các xác chết này, ta mau chóng rời đi là hơn.- Nghe nói còn một thời gian công hội lữ giả mới chính thức hành động, vậy cứ đi từ từ, nhìn xem dọc theo đường đi có may mắn thu được linh hồn của siêu cao thủ không?Không chỉ đám người Vu Nhai, mỗi ngày trên Thần Huyền đại lục đều có người tham gia cuộc lữ hành, đều là thanh niên kinh tài tuyệt diễm. Có người là tử tôn của siêu đại gia tộc, thiên tài cũng không ít. Bọn họ ôm đủ loại chấp niệm lên đường, bọn họ sẽ đi trên con đường thuộc về mình.Càng giật mình là không chỉ có Huyền Binh đế quốc, bách tộc loạn địa, Ma Pháp đế quốc cũng có nhiều người được chọn.Công hội lữ giả trải rộng toàn bộ Thần Huyền đại lục.Nhưng tại sao các thanh niên đi du lịch mà không chút thắc mắc? Rất đơn giản, vì bọn họ biết rõ trong các siêu cao thủ thế hệ trước có rất nhiều người từng làm giống như họ.Tựa như Độc Cô Chiến Phong mà Vu Nhai biết, như Trương Tả mà Lữ Nham biết.Công hội lữ giả, công hội nhìn như bình thường nhưng thật ra bí ẩn sẽ mang đến điều gì cho bọn họ? Tại sao nhiều cao thủ đều do công hội lữ giả bồi dưỡng? Ngay cả siêu đại gia tộc cũng không ngoại lệ?Mọi người bước lên hành trình di lịch không biết, các trưởng bối không nói tỉ mỉ nhưng chắc chắn sẽ rất đắc sắc. Hơn nữa nghe nói lần này công hội lữ giả tổ chức quy mô lớn nhất trong ngàn năm qua, thanh niên được chọn nhiều hơn các quý trước.Những người biết vài bí mật thì lòng đầy mong chờ, thánh hội Huyền Thần điện gì đó so sánh với công hội lữ giả lần này không bằng một móng út. Thế hệ trẻ trong Độc Cô gia so tài cũng không bằng.Xuất phát bây giờ còn sớm, nhiều người vẫn yên tâm tu luyện, chờ giây phút xuất quan.
Lý Thân Bá trầm giọng nói:
- Đừng lo, trước khi chết phụ thân đã chuẩn bị tốt cho ta, sẽ không có
chuyện, sẽ không bị ảnh hưởng gì khi ta tự phế huyền khí thánh binh sư.
Phụ thân nói nếu lúc trước người đồng ý vào công hội lữ giả thì bây giờ
thực lực sẽ càng mạnh, sẽ không chết. Ta nàng phụ tử chúng ta gặp mặt
nhanh như vậy, nên ta phải đi con đường phụ thân không đi.
- Nhị thiếu gia, Lý gia chúng ta . . .
- Chúng ta không phải Độc Cô gia, Độc Cô gia có nội tình nên có thể lựa chọn không đi, còn chúng ta thì không được.
Lý Thân Bá ngắt lời:
- Ta giao tiền tuyến cho chúng ta, ta đi đây. Nếu ta có gì ngoài ý muốn hãy giao vị trí gia chủ cho đại ca đi.
- Nhị thiếu gia . . .
Lý Thân Bá ném lại một câu:
- Nói thật là ta không thông minh bằng đại ca.
Lý Thân Bá cầm ngọc bài phụ thân đưa cho trước khi chết, dứt khoát lên
đường trước hết. Mấy ngày nay Lý Thân Bá ở trong nhà thấy rất mệt mỏi.
Nhìn bóng lưng Lý Thân Bá cô đơn, các thế hệ trước của Lý gia Chuy Lĩnh hành tỉnh thở dài thườn thượt.
- Ài.
Lý Thân Bá đã trưởng thành nhưng điều này có tốt không? Các trưởng bối không có đáp án, lòng bọn họ đau thương.
* * *
Trên Thần Huyền bắc hải, một đám người đang bịn rịn chia tay trên một
hòn đảo. Một thanh niên làn da trắng trẻo là người được đưa tiễn.
- Lâm nhi, Thần Huyền đại lục đang nguy hiểm trập trùng, mọi chuyện nhớ cẩn thận.
Dưới chân thanh niên có một chiếc thuyền con, gã dựa vào chiếc thuyền này đi Thần Huyền đại lục sao?
- Vâng, ta sẽ cẩn thận. Tham gia hành động công hội lữ giả là để đối phó với Cổ Duệ chi dân, không tiêu diệt Cổ Duệ chi dân thì Bắc đảo tộc
không tranh với đời chúng ta khó mà yên lòng. Nếu tới lúc cần chiến đấu
thì Bắc Lâm ta sẽ không rút lui.
- Ừm! Đừng bôi nhọ vinh diệu của Bắc đảo tộc.
- Vâng, các vị trưởng bối, bằng hữu, ta đi đây.
Bắc Lâm đạp trên thuyền con rẽ sóng hướng đến Thần Huyền đại lục.
* * *
- Nguyệt Cổ, ngươi thật sự muốn đi sao?
Bách tộc loạn địa, chỗ trú Ngân Nguyệt lang tộc của thú nhân tộc, một
nam nhân trẻ tuổi tóc bạc đứng trên Vọng Nguyệt thạch cao cao, sợi tóc
trắng bay theo gió. Đứng dưới tay nam nhân trẻ là một nữ nhân tóc bạc,
bọn họ có đặc điểm của người sói rồi lại thanh nhã.
Nam nhân tên Nguyệt Cổ lạnh lùng nói:
- Thần Huyền rối loạn, trăm tộc khó thể may mắn thoát khỏi. Lúc trước có tin đồn trong các đại chủng tộc xuất hiện phản đồ đầu vào Cổ Duệ chi
dân, bọn họ còn tìm cơ hội thu mua ta.
- Hừ, Nguyệt Cổ ta đọc vô số điển tịch, Cổ Duệ chi dân kiêu ngạo hơn
nhân loại bình thường gấp trăm lần. Khi bọn họ quân lâm thiên hạ thì
những người bán mạng cho họ như chúng ta có kết cuộc tốt được sao? Buồn
cười là một số chủng tộc trung tâm tin tưởng đám người xem toàn bộ dị
tộc là súc sinh, tự xưng thần tộc đó sẽ đối xử tốt với bọn họ.
Nguyệt Cổ khẽ thở dài:
- Ta lựa chọn đối kháng thì phải có lực lượng chống đối, nên đương nhiên ta phải đi.
Người gói nữ không nói gì, đôi mắt to nhìn chăm chú vào Nguyệt Cổ:
- Nếu vậy thì đi dường chờ ta.
Nguyệt Cổ quay đầu nhìn người sói nữ, hỏi:
- Nàng sẽ chờ ta?
- Ta chờ ngươi, vĩnh viễn . . .
* * *
Ma Pháp đế quốc, trong một gia tộc ma pháp cổ xưa mà suy sụp nằm phía tây nam, hai thanh niên đang đối thoại.
- An Đạt Nhĩ, ngươi đi ngay bây giờ sao? Không chờ thêm một chút?
Trong đó một người chính chắn, người kia thì lông bông. Người nói chuyện là người lông bông.
- Vừa lúc ta đến bình cảnh, đi dạo không có chỗ hỏng.
Người lông bông hỏi:
- Không chờ thêm mấy tháng rồi đi chung sao?
- Công hội lữ giả không cho phép hai lữ hành giả đi cùng nhau.
- Được rồi, vậy ngươi đi đi, ta thì thêm vài ngày nữa mới tính. Ta không muốn sớm xa rời cuộc sống an nhàn này.
Thanh niên lông bông nói xong nhún vai:
- Đừng khinh thường ta, bản tính của ta vốn là vậy. Ta thật sự không làm được nhiệm vụ vực dậy gia tộc. Ngày nào đó ngươi gầy dựng lại gia tộc
của các ngươi nhớ kéo theo gia tộc của huynh đệ là được.
An Đạt Nhĩ bất đắc dĩ. Bọn họ cùng sinh ra trong gia tộc ma pháp xuống
dốc, bởi vì đồng bệnh tương liên nên quan hệ của hai gia tộc rất tốt,
khiến hai thanh niên An Đạt Nhĩ thành bằng hữu, nhưng tính cách của của
hai người khác xa. Tóm lại cơ hội vực dậy gia tộc đã đến.
* * *
Ríu rít ríu rít!
Một nơi chồng chất xác chết trong Phá Thần tuyến, một luồng sáng xanh
lóe lên, một thanh niên da bọc xương hiện ra. Nếu người bình thường
trông thấy thanh niên này sẽ tưởng là quỷ.
- Công hội lữ giả, không biết là cái gì, chắc sẽ không lừa ta qua rồi giết ta đi?
Thanh niên ốm nhom nhỏ giọng nói:
- Chắc là không, tên kia mỗi lần đều tìm thấy ta, nếu muốn giết thì đã
sớm giết chết, cần gì chờ đến bây giờ? Nhưng bọn họ mời một vong linh
pháp sư thì buồn cười thật, đi xem thử cũng tốt.
- Nhưng tại sao còn phải lữ hành gì đây? Lữ hành nghĩa là không thể sinh hoạt trong chỗ tuyệt vời này nữa? Thôi mặc kệ, chắc sẽ không kéo dài
bao lâu, cao thủ hai phe sẽ đến xử lý các xác chết này, ta mau chóng rời đi là hơn.
- Nghe nói còn một thời gian công hội lữ giả mới chính thức hành động,
vậy cứ đi từ từ, nhìn xem dọc theo đường đi có may mắn thu được linh hồn của siêu cao thủ không?
Không chỉ đám người Vu Nhai, mỗi ngày trên Thần Huyền đại lục đều có
người tham gia cuộc lữ hành, đều là thanh niên kinh tài tuyệt diễm. Có
người là tử tôn của siêu đại gia tộc, thiên tài cũng không ít. Bọn họ ôm đủ loại chấp niệm lên đường, bọn họ sẽ đi trên con đường thuộc về mình.
Càng giật mình là không chỉ có Huyền Binh đế quốc, bách tộc loạn địa, Ma Pháp đế quốc cũng có nhiều người được chọn.
Công hội lữ giả trải rộng toàn bộ Thần Huyền đại lục.
Nhưng tại sao các thanh niên đi du lịch mà không chút thắc mắc? Rất đơn
giản, vì bọn họ biết rõ trong các siêu cao thủ thế hệ trước có rất nhiều người từng làm giống như họ.
Tựa như Độc Cô Chiến Phong mà Vu Nhai biết, như Trương Tả mà Lữ Nham biết.
Công hội lữ giả, công hội nhìn như bình thường nhưng thật ra bí ẩn sẽ
mang đến điều gì cho bọn họ? Tại sao nhiều cao thủ đều do công hội lữ
giả bồi dưỡng? Ngay cả siêu đại gia tộc cũng không ngoại lệ?
Mọi người bước lên hành trình di lịch không biết, các trưởng bối không
nói tỉ mỉ nhưng chắc chắn sẽ rất đắc sắc. Hơn nữa nghe nói lần này công
hội lữ giả tổ chức quy mô lớn nhất trong ngàn năm qua, thanh niên được
chọn nhiều hơn các quý trước.
Những người biết vài bí mật thì lòng đầy mong chờ, thánh hội Huyền Thần
điện gì đó so sánh với công hội lữ giả lần này không bằng một móng út.
Thế hệ trẻ trong Độc Cô gia so tài cũng không bằng.
Xuất phát bây giờ còn sớm, nhiều người vẫn yên tâm tu luyện, chờ giây phút xuất quan.
Triệu Hoán Thần BinhTác giả: Hạ Nhật Dịch LãnhTruyện Converter, Truyện Hoàn Thành, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Xuyên KhôngÁnh nắng tươi sáng, xuân về hoa nở, xung quanh tràn ngập sức sống. Ngày báo danh mỗi năm một lần của học viện Bắc Đấu lại đến. Trong Bắc Đấu Thành tràn ngập khí tức thanh xuân. Các học sinh đến từ tỉnh Bắc Đấu và các tỉnh lớn xung quanh đều tới đây. Mười sáu cửa thành cực lớn của Bắc Đấu Thành đều rộng mở, thể hiện sự hoan nghênh đón chào đối với học sinh các nơi. Một... hai... ba bốn năm... Tại cửa thành thứ mười một của Bắc Đấu Thành, Vu Nhai đang đứng thẳng ở trước cửa thành, thoáng đảo mắt nhìn lướt qua các học sinh đi ngang trước mặt mình. Học viện Bắc Đấu khai giảng hoàn toàn không có bất kỳ quan hệ nào với hắn. Hắn chỉ là một trong các tiểu binh thủ thành tại Bắc Đấu Thành mà thôi. Hắn mặc áo giáp có khắc thất tinh bắc đẩu, trong tay cầm trường thương cao hơn hắn nửa cái đầu, đứng thẳng ở giữa cửa thành. Thỉnh thoảng khi nhìn thấy người nào khả nghi hắn liền cản lại, cáo mượn oai hùm tra hỏi bọn họ một chút. Nếu như lời nói của bọn họ có vấn đề nhỏ nào đó, hắn có thể ngoắc ngón… Lý Thân Bá trầm giọng nói:- Đừng lo, trước khi chết phụ thân đã chuẩn bị tốt cho ta, sẽ không có chuyện, sẽ không bị ảnh hưởng gì khi ta tự phế huyền khí thánh binh sư. Phụ thân nói nếu lúc trước người đồng ý vào công hội lữ giả thì bây giờ thực lực sẽ càng mạnh, sẽ không chết. Ta nàng phụ tử chúng ta gặp mặt nhanh như vậy, nên ta phải đi con đường phụ thân không đi.- Nhị thiếu gia, Lý gia chúng ta . . .- Chúng ta không phải Độc Cô gia, Độc Cô gia có nội tình nên có thể lựa chọn không đi, còn chúng ta thì không được.Lý Thân Bá ngắt lời:- Ta giao tiền tuyến cho chúng ta, ta đi đây. Nếu ta có gì ngoài ý muốn hãy giao vị trí gia chủ cho đại ca đi.- Nhị thiếu gia . . .Lý Thân Bá ném lại một câu:- Nói thật là ta không thông minh bằng đại ca.Lý Thân Bá cầm ngọc bài phụ thân đưa cho trước khi chết, dứt khoát lên đường trước hết. Mấy ngày nay Lý Thân Bá ở trong nhà thấy rất mệt mỏi.Nhìn bóng lưng Lý Thân Bá cô đơn, các thế hệ trước của Lý gia Chuy Lĩnh hành tỉnh thở dài thườn thượt.- Ài.Lý Thân Bá đã trưởng thành nhưng điều này có tốt không? Các trưởng bối không có đáp án, lòng bọn họ đau thương.* * *Trên Thần Huyền bắc hải, một đám người đang bịn rịn chia tay trên một hòn đảo. Một thanh niên làn da trắng trẻo là người được đưa tiễn.- Lâm nhi, Thần Huyền đại lục đang nguy hiểm trập trùng, mọi chuyện nhớ cẩn thận.Dưới chân thanh niên có một chiếc thuyền con, gã dựa vào chiếc thuyền này đi Thần Huyền đại lục sao?- Vâng, ta sẽ cẩn thận. Tham gia hành động công hội lữ giả là để đối phó với Cổ Duệ chi dân, không tiêu diệt Cổ Duệ chi dân thì Bắc đảo tộc không tranh với đời chúng ta khó mà yên lòng. Nếu tới lúc cần chiến đấu thì Bắc Lâm ta sẽ không rút lui.- Ừm! Đừng bôi nhọ vinh diệu của Bắc đảo tộc.- Vâng, các vị trưởng bối, bằng hữu, ta đi đây.Bắc Lâm đạp trên thuyền con rẽ sóng hướng đến Thần Huyền đại lục.* * *- Nguyệt Cổ, ngươi thật sự muốn đi sao?Bách tộc loạn địa, chỗ trú Ngân Nguyệt lang tộc của thú nhân tộc, một nam nhân trẻ tuổi tóc bạc đứng trên Vọng Nguyệt thạch cao cao, sợi tóc trắng bay theo gió. Đứng dưới tay nam nhân trẻ là một nữ nhân tóc bạc, bọn họ có đặc điểm của người sói rồi lại thanh nhã.Nam nhân tên Nguyệt Cổ lạnh lùng nói:- Thần Huyền rối loạn, trăm tộc khó thể may mắn thoát khỏi. Lúc trước có tin đồn trong các đại chủng tộc xuất hiện phản đồ đầu vào Cổ Duệ chi dân, bọn họ còn tìm cơ hội thu mua ta.- Hừ, Nguyệt Cổ ta đọc vô số điển tịch, Cổ Duệ chi dân kiêu ngạo hơn nhân loại bình thường gấp trăm lần. Khi bọn họ quân lâm thiên hạ thì những người bán mạng cho họ như chúng ta có kết cuộc tốt được sao? Buồn cười là một số chủng tộc trung tâm tin tưởng đám người xem toàn bộ dị tộc là súc sinh, tự xưng thần tộc đó sẽ đối xử tốt với bọn họ.Nguyệt Cổ khẽ thở dài:- Ta lựa chọn đối kháng thì phải có lực lượng chống đối, nên đương nhiên ta phải đi.Người gói nữ không nói gì, đôi mắt to nhìn chăm chú vào Nguyệt Cổ:- Nếu vậy thì đi dường chờ ta.Nguyệt Cổ quay đầu nhìn người sói nữ, hỏi:- Nàng sẽ chờ ta?- Ta chờ ngươi, vĩnh viễn . . .* * *Ma Pháp đế quốc, trong một gia tộc ma pháp cổ xưa mà suy sụp nằm phía tây nam, hai thanh niên đang đối thoại.- An Đạt Nhĩ, ngươi đi ngay bây giờ sao? Không chờ thêm một chút?Trong đó một người chính chắn, người kia thì lông bông. Người nói chuyện là người lông bông.- Vừa lúc ta đến bình cảnh, đi dạo không có chỗ hỏng.Người lông bông hỏi:- Không chờ thêm mấy tháng rồi đi chung sao?- Công hội lữ giả không cho phép hai lữ hành giả đi cùng nhau.- Được rồi, vậy ngươi đi đi, ta thì thêm vài ngày nữa mới tính. Ta không muốn sớm xa rời cuộc sống an nhàn này.Thanh niên lông bông nói xong nhún vai:- Đừng khinh thường ta, bản tính của ta vốn là vậy. Ta thật sự không làm được nhiệm vụ vực dậy gia tộc. Ngày nào đó ngươi gầy dựng lại gia tộc của các ngươi nhớ kéo theo gia tộc của huynh đệ là được.An Đạt Nhĩ bất đắc dĩ. Bọn họ cùng sinh ra trong gia tộc ma pháp xuống dốc, bởi vì đồng bệnh tương liên nên quan hệ của hai gia tộc rất tốt, khiến hai thanh niên An Đạt Nhĩ thành bằng hữu, nhưng tính cách của của hai người khác xa. Tóm lại cơ hội vực dậy gia tộc đã đến.* * *Ríu rít ríu rít!Một nơi chồng chất xác chết trong Phá Thần tuyến, một luồng sáng xanh lóe lên, một thanh niên da bọc xương hiện ra. Nếu người bình thường trông thấy thanh niên này sẽ tưởng là quỷ.- Công hội lữ giả, không biết là cái gì, chắc sẽ không lừa ta qua rồi giết ta đi?Thanh niên ốm nhom nhỏ giọng nói:- Chắc là không, tên kia mỗi lần đều tìm thấy ta, nếu muốn giết thì đã sớm giết chết, cần gì chờ đến bây giờ? Nhưng bọn họ mời một vong linh pháp sư thì buồn cười thật, đi xem thử cũng tốt.- Nhưng tại sao còn phải lữ hành gì đây? Lữ hành nghĩa là không thể sinh hoạt trong chỗ tuyệt vời này nữa? Thôi mặc kệ, chắc sẽ không kéo dài bao lâu, cao thủ hai phe sẽ đến xử lý các xác chết này, ta mau chóng rời đi là hơn.- Nghe nói còn một thời gian công hội lữ giả mới chính thức hành động, vậy cứ đi từ từ, nhìn xem dọc theo đường đi có may mắn thu được linh hồn của siêu cao thủ không?Không chỉ đám người Vu Nhai, mỗi ngày trên Thần Huyền đại lục đều có người tham gia cuộc lữ hành, đều là thanh niên kinh tài tuyệt diễm. Có người là tử tôn của siêu đại gia tộc, thiên tài cũng không ít. Bọn họ ôm đủ loại chấp niệm lên đường, bọn họ sẽ đi trên con đường thuộc về mình.Càng giật mình là không chỉ có Huyền Binh đế quốc, bách tộc loạn địa, Ma Pháp đế quốc cũng có nhiều người được chọn.Công hội lữ giả trải rộng toàn bộ Thần Huyền đại lục.Nhưng tại sao các thanh niên đi du lịch mà không chút thắc mắc? Rất đơn giản, vì bọn họ biết rõ trong các siêu cao thủ thế hệ trước có rất nhiều người từng làm giống như họ.Tựa như Độc Cô Chiến Phong mà Vu Nhai biết, như Trương Tả mà Lữ Nham biết.Công hội lữ giả, công hội nhìn như bình thường nhưng thật ra bí ẩn sẽ mang đến điều gì cho bọn họ? Tại sao nhiều cao thủ đều do công hội lữ giả bồi dưỡng? Ngay cả siêu đại gia tộc cũng không ngoại lệ?Mọi người bước lên hành trình di lịch không biết, các trưởng bối không nói tỉ mỉ nhưng chắc chắn sẽ rất đắc sắc. Hơn nữa nghe nói lần này công hội lữ giả tổ chức quy mô lớn nhất trong ngàn năm qua, thanh niên được chọn nhiều hơn các quý trước.Những người biết vài bí mật thì lòng đầy mong chờ, thánh hội Huyền Thần điện gì đó so sánh với công hội lữ giả lần này không bằng một móng út. Thế hệ trẻ trong Độc Cô gia so tài cũng không bằng.Xuất phát bây giờ còn sớm, nhiều người vẫn yên tâm tu luyện, chờ giây phút xuất quan.