Ánh nắng tươi sáng, xuân về hoa nở, xung quanh tràn ngập sức sống. Ngày báo danh mỗi năm một lần của học viện Bắc Đấu lại đến. Trong Bắc Đấu Thành tràn ngập khí tức thanh xuân. Các học sinh đến từ tỉnh Bắc Đấu và các tỉnh lớn xung quanh đều tới đây. Mười sáu cửa thành cực lớn của Bắc Đấu Thành đều rộng mở, thể hiện sự hoan nghênh đón chào đối với học sinh các nơi. Một... hai... ba bốn năm... Tại cửa thành thứ mười một của Bắc Đấu Thành, Vu Nhai đang đứng thẳng ở trước cửa thành, thoáng đảo mắt nhìn lướt qua các học sinh đi ngang trước mặt mình. Học viện Bắc Đấu khai giảng hoàn toàn không có bất kỳ quan hệ nào với hắn. Hắn chỉ là một trong các tiểu binh thủ thành tại Bắc Đấu Thành mà thôi. Hắn mặc áo giáp có khắc thất tinh bắc đẩu, trong tay cầm trường thương cao hơn hắn nửa cái đầu, đứng thẳng ở giữa cửa thành. Thỉnh thoảng khi nhìn thấy người nào khả nghi hắn liền cản lại, cáo mượn oai hùm tra hỏi bọn họ một chút. Nếu như lời nói của bọn họ có vấn đề nhỏ nào đó, hắn có thể ngoắc ngón…
Chương 1347: Tiểu Viên thuẫn
Triệu Hoán Thần BinhTác giả: Hạ Nhật Dịch LãnhTruyện Converter, Truyện Hoàn Thành, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Xuyên KhôngÁnh nắng tươi sáng, xuân về hoa nở, xung quanh tràn ngập sức sống. Ngày báo danh mỗi năm một lần của học viện Bắc Đấu lại đến. Trong Bắc Đấu Thành tràn ngập khí tức thanh xuân. Các học sinh đến từ tỉnh Bắc Đấu và các tỉnh lớn xung quanh đều tới đây. Mười sáu cửa thành cực lớn của Bắc Đấu Thành đều rộng mở, thể hiện sự hoan nghênh đón chào đối với học sinh các nơi. Một... hai... ba bốn năm... Tại cửa thành thứ mười một của Bắc Đấu Thành, Vu Nhai đang đứng thẳng ở trước cửa thành, thoáng đảo mắt nhìn lướt qua các học sinh đi ngang trước mặt mình. Học viện Bắc Đấu khai giảng hoàn toàn không có bất kỳ quan hệ nào với hắn. Hắn chỉ là một trong các tiểu binh thủ thành tại Bắc Đấu Thành mà thôi. Hắn mặc áo giáp có khắc thất tinh bắc đẩu, trong tay cầm trường thương cao hơn hắn nửa cái đầu, đứng thẳng ở giữa cửa thành. Thỉnh thoảng khi nhìn thấy người nào khả nghi hắn liền cản lại, cáo mượn oai hùm tra hỏi bọn họ một chút. Nếu như lời nói của bọn họ có vấn đề nhỏ nào đó, hắn có thể ngoắc ngón… Vu Nhai thở hổn hển nói:- Tiểu Hắc, các binh linh nói cho ta biết tạm thời xung quanh không có gì nguy hiểm, nhưng không thể hút nhiều sương mù quanh đầu. Chúng ta đi mau, tìm nơi càng an toàn hơn.Mỗi khi môi trường thay đổi là các binh linh chú ý xung quanh giúp Vu Nhai. Có một số quái thú không như boss Quy Tê Thú, thực lực ngang bằng lúc Vu Nhai mới vào khu vực vòng giữa, trí thông minh vừa trưởng thành. Nhưng dù yếu thế nào người ta vẫn là thánh giai, thực lực hiện giờ của Vu Nhai không thể thoải mái ở nơi trống trải không chướng ngại vật.Bởi vậy mỗi lần Vu Nhai phải hết sức cẩn thận, dù bây giờ xung quanh không có bóng quái thú nhưng không biết trên trời, dưới đất có quái thú không? Nghỉ ngơi một lúc sau Vu Nhai kêu Tiểu Hắc cùng nhau tìm chỗ an toàn.Môi trường thay đổi có điểm lợi là quái thú trong khu vực đó sẽ không vào khu vực tiếp theo, có lẽ vì quy tắc của thế giới lữ giả. Ví dụ Quy Tê Thú, chắc nó đang gầm rống vì không tìm thấy hai tên trộm.Không lâu sau Vu Nhai và Tiểu Hắc tìm được một hốc cây sương mù mỏng, cả hai núp vào trong.Vu Nhai nói ngay:- Tiểu Hắc, ngươi kiểm kê đồ đi, ta thì suy ngẫm lần sau vào hoàn cảnh này là bao giờ.Vu Nhai có thể suy đoán ra thời gian môi trường thay đổi, tuy không quá chính xác nhưng chênh lệch không lớn.Mới rồi khi bị Quy Tê Thú rượt đuổi có chút chênh lệch, may mắn cuối cùng Vu Nhai vãn đoán đúng.Giống như lúc xâm nhập vào kho báu của Quy Tê Thú, nếu Vu Nhai không đoán được cụ thể thời gian môi trường thay đổi thì hắn sẽ không to gan ăn trộm. Cách biệt thực lực quá lớn, môi trường thay đổi chậm một chút là Vu Nhai, Tiểu Hắc không bị giết cũng sẽ trọng thương.Nếu công hội lữ giả biết Vu Nhai có chiêu này chắc chắn sẽ gây sóng to gió lớn.Ngàn năm qua công hội lữ giả không tìm được cách nào phá giải môi trường tùy cơ thay đổi. Dù là ma pháp sư không gian cường đại đi vào khu vực vòng ngoài đành bó tay, càng đừng nói trưởng lão thần giai bình thường. Câu hỏi hóc búa này bị Vu Nhai giải mã, hắn ỷ vào có năng lực này mới sống tới bây giờ nếu không đã chết từ lâu, càng đừng nói tìm thần chi nguyên gì đó.Vu Nhai tìm được bốn thần chi nguyên cũng nhờ công năng lực này, khả năng rất đơn giản, Vu Nhai nhờ vào phù văn Huyền Binh Điển. Đừng nói trong thế giới lữ giả, dù là trên Thần Huyền đại lục thì phù văn Huyền Binh Điển là độc nhất vô nhị.Khi Vu Nhai nghe Lâm Mộc Phong kể về khu vực vòng ngoài thì rất sợ hãi, nhưng tên đã trên dây không thể không bắn.Vu Nhai mới đi vào liền khắc phù văn Huyền Binh Điển, đây là điều duy nhất hắn có thể làm. Chỉ có phù văn Huyền Binh Điển cho Vu Nhai niềm tin sống sót. Quả nhiên mặt đất toát ra phù văn của thế giới lữ giả, Vu Nhai ma xui quỷ khiến suy đoán được thời gian môi trường thay đổi, như thể phù văn thế giới lữ giả có chứa gợi ý, hắn thì xem hiểu được mật mã.Mới đầu Vu Nhai nắm giữ không chính xác, nửa tháng đầu hắn gần như không chợp mắt phút nào. Vu Nhai lăn lộn trong lằn ranh sống chết, mãi đến nửa tháng sau mới quen tay nắm giữ được loại suy đoán này. Dù vậy nhưng Vu Nhai vẫn ở trong nguy hiểm từng giây từng phút, dù sao hắn chỉ có thể suy đoán ra thời gian biến đổi nhưng không cách nào đoán biết sẽ đi đâu, nơi ấy có nguy hiểm không?Điểm này đã là nghịch thiên, ít nhất Vu Nhai có thể thong dong chuẩn bị, nghỉ ngơi thoải mái không như mấy trưởng lão thần giai khác vào khu vực vòng ngoài là căng thẳng thần kinh. Người mạnh đến mấy bị nhốt lâu cũng sẽ tiêu đời.- Lại là cảm giác tim đập nhanh, càng đến gần càng nhanh.Vu Nhai không ngừng đánh ra phù văn Huyền Binh Điển dẫn dụ phù văn thế giới lữ giả, chỉ cần tung ra phù văn này là hắn sẽ có cảm giác tim đập nhanh. Trong không gian như gấp khúc Vu Nhai nhờ cảm giác đó biết hắn càng lúc càng đi sâu vào.Vu Nhai hoàn toàn dựa vào cảm giác tim đập nhanh phán đoán đã vào sâu hay chưa, nếu không có cảm giác này, vậy hắn sẽ hoàn toàn lạc trong khu vực vòng ngoài. Dù là bây giờ Vu Nhai cũng nửa mù đường. Lâm Mộc Phong có nói trưởng lão thần giai bình thường sẽ để lại một phần ý thức cường đại trong khu vực vòng giữa, tiếp đó dựa vào ý thức đó chỉ đường.Nhưng vẫn có trưởng lão thần giai bị lạc, càng vào sâu trong khu vực vòng ngoài thì liên kết với ý thức nhạt dần. Nếu trưởng lão thần giai không cam lòng muốn càng lúc càng vào sâu bên trong thì sớm muộn gì sẽ tiêu đời, không ra được. Trừ phi có sức mạnh xé rách không gian thế giới lữ giả, hiện nay kiểu người đó rất hiếm hoi. Chỉ có thể xé rách từng chút một, từ ta đi ra ngoài.Thế giới lữ giả đáng sợ.Trong thời gian này Vu Nhai thỉnh thoảng sẽ cảm thán. Nếu Vu Nhai không có Huyền Binh Điển thì hắn chết chắc, nếu hắn không có Huyền Binh Điển thì sẽ không làm bộ làm tịch nêu đề nghị đi khu vực vòng ngoài.- Khoảng hai canh giờ là hoàng cảnh sẽ thay đổi, tốt quá, có thể nghỉ ngơi lâu dài.Vu Nhai không ngừng đánh ra phù văn, từng góc phù văn Huyền Binh Điển được vẽ ra, nhiều đến mười bảy góc. Hơn một tháng qua Vu Nhai nắm giữ phù văn Huyền Binh Điển đã đến mười bảy góc. Bởi vì Vu Nhai cảm ngộ căn cơ địa binh sư, dung hợp các loại quy tắc lực lượng, bình cảnh trước kia không còn nữa. Đặc biệt là ban đầu Vu Nhai liên tục đột phá.Tiểu Hắc nghe Vu Nhai nói hưng phấn kêu lên:- Chít chít!- Đúng rồi, có tìm được thứ tốt không? Đừng nhìn ta bằng cặp mắt đó, ngó là biết ngươi giấu hàng. Lấy ra mau.Vu Nhai nhìn mắt Tiểu Hắc chớp chớp là biết ngay nó giấu đồ, trên đường đi từng xảy ra vài lần như vậy. Mỗi lần Vu Nhai đều bắt quả tang, nhưng lần sau Tiểu Hắc vẫn nhớ ăn không nhớ đánh tái phạm. Có vẻ trời sinh tính Tiểu Hắc thích độc chiếm.Dù thế nào thì cuối cùng chia đều, mỗi lần Tiểu Hắc lộ biểu tình đó là Vu Nhai biết ngay có thứ tốt.Khi Tiểu Hắc lưu luyến lấy ra chiến lợi phẩm trộm của Quy Tê Thú, Vu Nhai nhìn trân trân. Là hai phần thần chi nguyên, hèn gì Tiểu Hắc không nỡ.- Có gì mà tiếc? Hai phần thì chúng ta chia nhau một nửa, còn gì nữa không?Có lẽ vì lúc trước được bốn thần chi nguyên nên Vu Nhai không quá kích động. Dù hưng phấn cũng không ích gì. Thần chi nguyên không giúp ích gì cho Vu Nhai, cũng không phải hoàn toàn vô dụng mà là không có phần cho hắn.Bên ngoài có Tiểu Hắc, trong cơ thể có một cục gạch màu đen. Vu Nhai lấy được thần chi nguyên đều phải cống hiến cho cụ gạch đen đại gia.Vu Nhai nhìn mấy thứ khác, toàn là tài liệu không biết tên, một ít quả khô. Vu Nhai có hứng thú với quả khô, nó giúp ích rất lớn cho việc tu luyện.
Vu Nhai thở hổn hển nói:
- Tiểu Hắc, các binh linh nói cho ta biết tạm thời xung quanh không có gì nguy hiểm, nhưng không thể hút nhiều sương mù quanh đầu. Chúng ta đi mau, tìm nơi càng an toàn hơn.
Mỗi khi môi trường thay đổi là các binh linh chú ý xung quanh giúp Vu Nhai. Có một số quái thú không như boss Quy Tê Thú, thực lực ngang bằng lúc Vu Nhai mới vào khu vực vòng giữa, trí thông minh vừa trưởng thành. Nhưng dù yếu thế nào người ta vẫn là thánh giai, thực lực hiện giờ của Vu Nhai không thể thoải mái ở nơi trống trải không chướng ngại vật.
Bởi vậy mỗi lần Vu Nhai phải hết sức cẩn thận, dù bây giờ xung quanh không có bóng quái thú nhưng không biết trên trời, dưới đất có quái thú không? Nghỉ ngơi một lúc sau Vu Nhai kêu Tiểu Hắc cùng nhau tìm chỗ an toàn.
Môi trường thay đổi có điểm lợi là quái thú trong khu vực đó sẽ không vào khu vực tiếp theo, có lẽ vì quy tắc của thế giới lữ giả. Ví dụ Quy Tê Thú, chắc nó đang gầm rống vì không tìm thấy hai tên trộm.
Không lâu sau Vu Nhai và Tiểu Hắc tìm được một hốc cây sương mù mỏng, cả hai núp vào trong.
Vu Nhai nói ngay:
- Tiểu Hắc, ngươi kiểm kê đồ đi, ta thì suy ngẫm lần sau vào hoàn cảnh này là bao giờ.
Vu Nhai có thể suy đoán ra thời gian môi trường thay đổi, tuy không quá chính xác nhưng chênh lệch không lớn.
Mới rồi khi bị Quy Tê Thú rượt đuổi có chút chênh lệch, may mắn cuối cùng Vu Nhai vãn đoán đúng.
Giống như lúc xâm nhập vào kho báu của Quy Tê Thú, nếu Vu Nhai không đoán được cụ thể thời gian môi trường thay đổi thì hắn sẽ không to gan ăn trộm. Cách biệt thực lực quá lớn, môi trường thay đổi chậm một chút là Vu Nhai, Tiểu Hắc không bị giết cũng sẽ trọng thương.
Nếu công hội lữ giả biết Vu Nhai có chiêu này chắc chắn sẽ gây sóng to gió lớn.
Ngàn năm qua công hội lữ giả không tìm được cách nào phá giải môi trường tùy cơ thay đổi. Dù là ma pháp sư không gian cường đại đi vào khu vực vòng ngoài đành bó tay, càng đừng nói trưởng lão thần giai bình thường. Câu hỏi hóc búa này bị Vu Nhai giải mã, hắn ỷ vào có năng lực này mới sống tới bây giờ nếu không đã chết từ lâu, càng đừng nói tìm thần chi nguyên gì đó.
Vu Nhai tìm được bốn thần chi nguyên cũng nhờ công năng lực này, khả năng rất đơn giản, Vu Nhai nhờ vào phù văn Huyền Binh Điển. Đừng nói trong thế giới lữ giả, dù là trên Thần Huyền đại lục thì phù văn Huyền Binh Điển là độc nhất vô nhị.
Khi Vu Nhai nghe Lâm Mộc Phong kể về khu vực vòng ngoài thì rất sợ hãi, nhưng tên đã trên dây không thể không bắn.
Vu Nhai mới đi vào liền khắc phù văn Huyền Binh Điển, đây là điều duy nhất hắn có thể làm. Chỉ có phù văn Huyền Binh Điển cho Vu Nhai niềm tin sống sót. Quả nhiên mặt đất toát ra phù văn của thế giới lữ giả, Vu Nhai ma xui quỷ khiến suy đoán được thời gian môi trường thay đổi, như thể phù văn thế giới lữ giả có chứa gợi ý, hắn thì xem hiểu được mật mã.
Mới đầu Vu Nhai nắm giữ không chính xác, nửa tháng đầu hắn gần như không chợp mắt phút nào. Vu Nhai lăn lộn trong lằn ranh sống chết, mãi đến nửa tháng sau mới quen tay nắm giữ được loại suy đoán này. Dù vậy nhưng Vu Nhai vẫn ở trong nguy hiểm từng giây từng phút, dù sao hắn chỉ có thể suy đoán ra thời gian biến đổi nhưng không cách nào đoán biết sẽ đi đâu, nơi ấy có nguy hiểm không?
Điểm này đã là nghịch thiên, ít nhất Vu Nhai có thể thong dong chuẩn bị, nghỉ ngơi thoải mái không như mấy trưởng lão thần giai khác vào khu vực vòng ngoài là căng thẳng thần kinh. Người mạnh đến mấy bị nhốt lâu cũng sẽ tiêu đời.
- Lại là cảm giác tim đập nhanh, càng đến gần càng nhanh.
Vu Nhai không ngừng đánh ra phù văn Huyền Binh Điển dẫn dụ phù văn thế giới lữ giả, chỉ cần tung ra phù văn này là hắn sẽ có cảm giác tim đập nhanh. Trong không gian như gấp khúc Vu Nhai nhờ cảm giác đó biết hắn càng lúc càng đi sâu vào.
Vu Nhai hoàn toàn dựa vào cảm giác tim đập nhanh phán đoán đã vào sâu hay chưa, nếu không có cảm giác này, vậy hắn sẽ hoàn toàn lạc trong khu vực vòng ngoài. Dù là bây giờ Vu Nhai cũng nửa mù đường. Lâm Mộc Phong có nói trưởng lão thần giai bình thường sẽ để lại một phần ý thức cường đại trong khu vực vòng giữa, tiếp đó dựa vào ý thức đó chỉ đường.
Nhưng vẫn có trưởng lão thần giai bị lạc, càng vào sâu trong khu vực vòng ngoài thì liên kết với ý thức nhạt dần. Nếu trưởng lão thần giai không cam lòng muốn càng lúc càng vào sâu bên trong thì sớm muộn gì sẽ tiêu đời, không ra được. Trừ phi có sức mạnh xé rách không gian thế giới lữ giả, hiện nay kiểu người đó rất hiếm hoi. Chỉ có thể xé rách từng chút một, từ ta đi ra ngoài.
Thế giới lữ giả đáng sợ.
Trong thời gian này Vu Nhai thỉnh thoảng sẽ cảm thán. Nếu Vu Nhai không có Huyền Binh Điển thì hắn chết chắc, nếu hắn không có Huyền Binh Điển thì sẽ không làm bộ làm tịch nêu đề nghị đi khu vực vòng ngoài.
- Khoảng hai canh giờ là hoàng cảnh sẽ thay đổi, tốt quá, có thể nghỉ ngơi lâu dài.
Vu Nhai không ngừng đánh ra phù văn, từng góc phù văn Huyền Binh Điển được vẽ ra, nhiều đến mười bảy góc. Hơn một tháng qua Vu Nhai nắm giữ phù văn Huyền Binh Điển đã đến mười bảy góc. Bởi vì Vu Nhai cảm ngộ căn cơ địa binh sư, dung hợp các loại quy tắc lực lượng, bình cảnh trước kia không còn nữa. Đặc biệt là ban đầu Vu Nhai liên tục đột phá.
Tiểu Hắc nghe Vu Nhai nói hưng phấn kêu lên:
- Chít chít!
- Đúng rồi, có tìm được thứ tốt không? Đừng nhìn ta bằng cặp mắt đó, ngó là biết ngươi giấu hàng. Lấy ra mau.
Vu Nhai nhìn mắt Tiểu Hắc chớp chớp là biết ngay nó giấu đồ, trên đường đi từng xảy ra vài lần như vậy. Mỗi lần Vu Nhai đều bắt quả tang, nhưng lần sau Tiểu Hắc vẫn nhớ ăn không nhớ đánh tái phạm. Có vẻ trời sinh tính Tiểu Hắc thích độc chiếm.
Dù thế nào thì cuối cùng chia đều, mỗi lần Tiểu Hắc lộ biểu tình đó là Vu Nhai biết ngay có thứ tốt.
Khi Tiểu Hắc lưu luyến lấy ra chiến lợi phẩm trộm của Quy Tê Thú, Vu Nhai nhìn trân trân. Là hai phần thần chi nguyên, hèn gì Tiểu Hắc không nỡ.
- Có gì mà tiếc? Hai phần thì chúng ta chia nhau một nửa, còn gì nữa không?
Có lẽ vì lúc trước được bốn thần chi nguyên nên Vu Nhai không quá kích động. Dù hưng phấn cũng không ích gì. Thần chi nguyên không giúp ích gì cho Vu Nhai, cũng không phải hoàn toàn vô dụng mà là không có phần cho hắn.
Bên ngoài có Tiểu Hắc, trong cơ thể có một cục gạch màu đen. Vu Nhai lấy được thần chi nguyên đều phải cống hiến cho cụ gạch đen đại gia.
Vu Nhai nhìn mấy thứ khác, toàn là tài liệu không biết tên, một ít quả khô. Vu Nhai có hứng thú với quả khô, nó giúp ích rất lớn cho việc tu luyện.
Triệu Hoán Thần BinhTác giả: Hạ Nhật Dịch LãnhTruyện Converter, Truyện Hoàn Thành, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Xuyên KhôngÁnh nắng tươi sáng, xuân về hoa nở, xung quanh tràn ngập sức sống. Ngày báo danh mỗi năm một lần của học viện Bắc Đấu lại đến. Trong Bắc Đấu Thành tràn ngập khí tức thanh xuân. Các học sinh đến từ tỉnh Bắc Đấu và các tỉnh lớn xung quanh đều tới đây. Mười sáu cửa thành cực lớn của Bắc Đấu Thành đều rộng mở, thể hiện sự hoan nghênh đón chào đối với học sinh các nơi. Một... hai... ba bốn năm... Tại cửa thành thứ mười một của Bắc Đấu Thành, Vu Nhai đang đứng thẳng ở trước cửa thành, thoáng đảo mắt nhìn lướt qua các học sinh đi ngang trước mặt mình. Học viện Bắc Đấu khai giảng hoàn toàn không có bất kỳ quan hệ nào với hắn. Hắn chỉ là một trong các tiểu binh thủ thành tại Bắc Đấu Thành mà thôi. Hắn mặc áo giáp có khắc thất tinh bắc đẩu, trong tay cầm trường thương cao hơn hắn nửa cái đầu, đứng thẳng ở giữa cửa thành. Thỉnh thoảng khi nhìn thấy người nào khả nghi hắn liền cản lại, cáo mượn oai hùm tra hỏi bọn họ một chút. Nếu như lời nói của bọn họ có vấn đề nhỏ nào đó, hắn có thể ngoắc ngón… Vu Nhai thở hổn hển nói:- Tiểu Hắc, các binh linh nói cho ta biết tạm thời xung quanh không có gì nguy hiểm, nhưng không thể hút nhiều sương mù quanh đầu. Chúng ta đi mau, tìm nơi càng an toàn hơn.Mỗi khi môi trường thay đổi là các binh linh chú ý xung quanh giúp Vu Nhai. Có một số quái thú không như boss Quy Tê Thú, thực lực ngang bằng lúc Vu Nhai mới vào khu vực vòng giữa, trí thông minh vừa trưởng thành. Nhưng dù yếu thế nào người ta vẫn là thánh giai, thực lực hiện giờ của Vu Nhai không thể thoải mái ở nơi trống trải không chướng ngại vật.Bởi vậy mỗi lần Vu Nhai phải hết sức cẩn thận, dù bây giờ xung quanh không có bóng quái thú nhưng không biết trên trời, dưới đất có quái thú không? Nghỉ ngơi một lúc sau Vu Nhai kêu Tiểu Hắc cùng nhau tìm chỗ an toàn.Môi trường thay đổi có điểm lợi là quái thú trong khu vực đó sẽ không vào khu vực tiếp theo, có lẽ vì quy tắc của thế giới lữ giả. Ví dụ Quy Tê Thú, chắc nó đang gầm rống vì không tìm thấy hai tên trộm.Không lâu sau Vu Nhai và Tiểu Hắc tìm được một hốc cây sương mù mỏng, cả hai núp vào trong.Vu Nhai nói ngay:- Tiểu Hắc, ngươi kiểm kê đồ đi, ta thì suy ngẫm lần sau vào hoàn cảnh này là bao giờ.Vu Nhai có thể suy đoán ra thời gian môi trường thay đổi, tuy không quá chính xác nhưng chênh lệch không lớn.Mới rồi khi bị Quy Tê Thú rượt đuổi có chút chênh lệch, may mắn cuối cùng Vu Nhai vãn đoán đúng.Giống như lúc xâm nhập vào kho báu của Quy Tê Thú, nếu Vu Nhai không đoán được cụ thể thời gian môi trường thay đổi thì hắn sẽ không to gan ăn trộm. Cách biệt thực lực quá lớn, môi trường thay đổi chậm một chút là Vu Nhai, Tiểu Hắc không bị giết cũng sẽ trọng thương.Nếu công hội lữ giả biết Vu Nhai có chiêu này chắc chắn sẽ gây sóng to gió lớn.Ngàn năm qua công hội lữ giả không tìm được cách nào phá giải môi trường tùy cơ thay đổi. Dù là ma pháp sư không gian cường đại đi vào khu vực vòng ngoài đành bó tay, càng đừng nói trưởng lão thần giai bình thường. Câu hỏi hóc búa này bị Vu Nhai giải mã, hắn ỷ vào có năng lực này mới sống tới bây giờ nếu không đã chết từ lâu, càng đừng nói tìm thần chi nguyên gì đó.Vu Nhai tìm được bốn thần chi nguyên cũng nhờ công năng lực này, khả năng rất đơn giản, Vu Nhai nhờ vào phù văn Huyền Binh Điển. Đừng nói trong thế giới lữ giả, dù là trên Thần Huyền đại lục thì phù văn Huyền Binh Điển là độc nhất vô nhị.Khi Vu Nhai nghe Lâm Mộc Phong kể về khu vực vòng ngoài thì rất sợ hãi, nhưng tên đã trên dây không thể không bắn.Vu Nhai mới đi vào liền khắc phù văn Huyền Binh Điển, đây là điều duy nhất hắn có thể làm. Chỉ có phù văn Huyền Binh Điển cho Vu Nhai niềm tin sống sót. Quả nhiên mặt đất toát ra phù văn của thế giới lữ giả, Vu Nhai ma xui quỷ khiến suy đoán được thời gian môi trường thay đổi, như thể phù văn thế giới lữ giả có chứa gợi ý, hắn thì xem hiểu được mật mã.Mới đầu Vu Nhai nắm giữ không chính xác, nửa tháng đầu hắn gần như không chợp mắt phút nào. Vu Nhai lăn lộn trong lằn ranh sống chết, mãi đến nửa tháng sau mới quen tay nắm giữ được loại suy đoán này. Dù vậy nhưng Vu Nhai vẫn ở trong nguy hiểm từng giây từng phút, dù sao hắn chỉ có thể suy đoán ra thời gian biến đổi nhưng không cách nào đoán biết sẽ đi đâu, nơi ấy có nguy hiểm không?Điểm này đã là nghịch thiên, ít nhất Vu Nhai có thể thong dong chuẩn bị, nghỉ ngơi thoải mái không như mấy trưởng lão thần giai khác vào khu vực vòng ngoài là căng thẳng thần kinh. Người mạnh đến mấy bị nhốt lâu cũng sẽ tiêu đời.- Lại là cảm giác tim đập nhanh, càng đến gần càng nhanh.Vu Nhai không ngừng đánh ra phù văn Huyền Binh Điển dẫn dụ phù văn thế giới lữ giả, chỉ cần tung ra phù văn này là hắn sẽ có cảm giác tim đập nhanh. Trong không gian như gấp khúc Vu Nhai nhờ cảm giác đó biết hắn càng lúc càng đi sâu vào.Vu Nhai hoàn toàn dựa vào cảm giác tim đập nhanh phán đoán đã vào sâu hay chưa, nếu không có cảm giác này, vậy hắn sẽ hoàn toàn lạc trong khu vực vòng ngoài. Dù là bây giờ Vu Nhai cũng nửa mù đường. Lâm Mộc Phong có nói trưởng lão thần giai bình thường sẽ để lại một phần ý thức cường đại trong khu vực vòng giữa, tiếp đó dựa vào ý thức đó chỉ đường.Nhưng vẫn có trưởng lão thần giai bị lạc, càng vào sâu trong khu vực vòng ngoài thì liên kết với ý thức nhạt dần. Nếu trưởng lão thần giai không cam lòng muốn càng lúc càng vào sâu bên trong thì sớm muộn gì sẽ tiêu đời, không ra được. Trừ phi có sức mạnh xé rách không gian thế giới lữ giả, hiện nay kiểu người đó rất hiếm hoi. Chỉ có thể xé rách từng chút một, từ ta đi ra ngoài.Thế giới lữ giả đáng sợ.Trong thời gian này Vu Nhai thỉnh thoảng sẽ cảm thán. Nếu Vu Nhai không có Huyền Binh Điển thì hắn chết chắc, nếu hắn không có Huyền Binh Điển thì sẽ không làm bộ làm tịch nêu đề nghị đi khu vực vòng ngoài.- Khoảng hai canh giờ là hoàng cảnh sẽ thay đổi, tốt quá, có thể nghỉ ngơi lâu dài.Vu Nhai không ngừng đánh ra phù văn, từng góc phù văn Huyền Binh Điển được vẽ ra, nhiều đến mười bảy góc. Hơn một tháng qua Vu Nhai nắm giữ phù văn Huyền Binh Điển đã đến mười bảy góc. Bởi vì Vu Nhai cảm ngộ căn cơ địa binh sư, dung hợp các loại quy tắc lực lượng, bình cảnh trước kia không còn nữa. Đặc biệt là ban đầu Vu Nhai liên tục đột phá.Tiểu Hắc nghe Vu Nhai nói hưng phấn kêu lên:- Chít chít!- Đúng rồi, có tìm được thứ tốt không? Đừng nhìn ta bằng cặp mắt đó, ngó là biết ngươi giấu hàng. Lấy ra mau.Vu Nhai nhìn mắt Tiểu Hắc chớp chớp là biết ngay nó giấu đồ, trên đường đi từng xảy ra vài lần như vậy. Mỗi lần Vu Nhai đều bắt quả tang, nhưng lần sau Tiểu Hắc vẫn nhớ ăn không nhớ đánh tái phạm. Có vẻ trời sinh tính Tiểu Hắc thích độc chiếm.Dù thế nào thì cuối cùng chia đều, mỗi lần Tiểu Hắc lộ biểu tình đó là Vu Nhai biết ngay có thứ tốt.Khi Tiểu Hắc lưu luyến lấy ra chiến lợi phẩm trộm của Quy Tê Thú, Vu Nhai nhìn trân trân. Là hai phần thần chi nguyên, hèn gì Tiểu Hắc không nỡ.- Có gì mà tiếc? Hai phần thì chúng ta chia nhau một nửa, còn gì nữa không?Có lẽ vì lúc trước được bốn thần chi nguyên nên Vu Nhai không quá kích động. Dù hưng phấn cũng không ích gì. Thần chi nguyên không giúp ích gì cho Vu Nhai, cũng không phải hoàn toàn vô dụng mà là không có phần cho hắn.Bên ngoài có Tiểu Hắc, trong cơ thể có một cục gạch màu đen. Vu Nhai lấy được thần chi nguyên đều phải cống hiến cho cụ gạch đen đại gia.Vu Nhai nhìn mấy thứ khác, toàn là tài liệu không biết tên, một ít quả khô. Vu Nhai có hứng thú với quả khô, nó giúp ích rất lớn cho việc tu luyện.