Ánh nắng tươi sáng, xuân về hoa nở, xung quanh tràn ngập sức sống. Ngày báo danh mỗi năm một lần của học viện Bắc Đấu lại đến. Trong Bắc Đấu Thành tràn ngập khí tức thanh xuân. Các học sinh đến từ tỉnh Bắc Đấu và các tỉnh lớn xung quanh đều tới đây. Mười sáu cửa thành cực lớn của Bắc Đấu Thành đều rộng mở, thể hiện sự hoan nghênh đón chào đối với học sinh các nơi. Một... hai... ba bốn năm... Tại cửa thành thứ mười một của Bắc Đấu Thành, Vu Nhai đang đứng thẳng ở trước cửa thành, thoáng đảo mắt nhìn lướt qua các học sinh đi ngang trước mặt mình. Học viện Bắc Đấu khai giảng hoàn toàn không có bất kỳ quan hệ nào với hắn. Hắn chỉ là một trong các tiểu binh thủ thành tại Bắc Đấu Thành mà thôi. Hắn mặc áo giáp có khắc thất tinh bắc đẩu, trong tay cầm trường thương cao hơn hắn nửa cái đầu, đứng thẳng ở giữa cửa thành. Thỉnh thoảng khi nhìn thấy người nào khả nghi hắn liền cản lại, cáo mượn oai hùm tra hỏi bọn họ một chút. Nếu như lời nói của bọn họ có vấn đề nhỏ nào đó, hắn có thể ngoắc ngón…

Chương 1416: Ta đại biểu Cổ Ma tộc

Triệu Hoán Thần BinhTác giả: Hạ Nhật Dịch LãnhTruyện Converter, Truyện Hoàn Thành, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Xuyên KhôngÁnh nắng tươi sáng, xuân về hoa nở, xung quanh tràn ngập sức sống. Ngày báo danh mỗi năm một lần của học viện Bắc Đấu lại đến. Trong Bắc Đấu Thành tràn ngập khí tức thanh xuân. Các học sinh đến từ tỉnh Bắc Đấu và các tỉnh lớn xung quanh đều tới đây. Mười sáu cửa thành cực lớn của Bắc Đấu Thành đều rộng mở, thể hiện sự hoan nghênh đón chào đối với học sinh các nơi. Một... hai... ba bốn năm... Tại cửa thành thứ mười một của Bắc Đấu Thành, Vu Nhai đang đứng thẳng ở trước cửa thành, thoáng đảo mắt nhìn lướt qua các học sinh đi ngang trước mặt mình. Học viện Bắc Đấu khai giảng hoàn toàn không có bất kỳ quan hệ nào với hắn. Hắn chỉ là một trong các tiểu binh thủ thành tại Bắc Đấu Thành mà thôi. Hắn mặc áo giáp có khắc thất tinh bắc đẩu, trong tay cầm trường thương cao hơn hắn nửa cái đầu, đứng thẳng ở giữa cửa thành. Thỉnh thoảng khi nhìn thấy người nào khả nghi hắn liền cản lại, cáo mượn oai hùm tra hỏi bọn họ một chút. Nếu như lời nói của bọn họ có vấn đề nhỏ nào đó, hắn có thể ngoắc ngón… Thanh Mộc hoàng tử không ngờ chuyến đi đến Thú Nhân tộc sẽ thuận lợi đến nước này, phần tử cấp tiến không nhảy ra ngăn cản, không uy hiếp Thú Nhân vương cái gì. Không thể sử dụng chiêu giết gà dọa khỉ, không thấy máu làm Thanh Mộc hoàng tử hơi bực mình, nhưng thuận lợi hoàn thành công việc biểu thị sức hấp dẫn nhân cách của gã, khi đó vẫn là công tích. Bây giờ Thanh Mộc hoàng tử mừng vì đã giết Nguyệt Cổ.Thanh Mộc hoàng tử chỉ có câu giải thích thế này:- Xem ra cái chết của Nguyệt Cổ làm đám thành viên cấp tiến mất hết hy vọng.Thú Nhân vương hùa theo:- Nào, cạn!Thú Nhân vương cũng tầm thắc mắc những phần tử cấp tiến bị gì, nhưng gã không nghĩ ra được. Thú Nhân vương có chung suy nghĩ như Thanh Mộc hoàng tử, đó là Nguyệt Cổ chết.Thú Nhân vương cười to bảo:- Vương giả thì không dám, ta đã già, rất nhanh sẽ phải xuống đài nhường hiền. Ta tin tưởng nhi tử của ta, Lai Nhân Chiến mới là hoàng tử thật sự.Thanh Mộc hoàng tử không tiếc lời khích lệ:- Ha ha ha ha ha ha! Hổ phụ không khuyển tử!Tuy Thanh Mộc hoàng tử kiêu ngạo nhưng bây giờ gã rất vui vẻ.Tiệc rượu chưa kéo dài bao lâu, vài thành viên trong mắt Thú Nhân vương xin phép lui xuống:- Vương, chúng ta đã say, xin đi xuống.Thú Nhân vương cho phép, tuy đám người này không nhảy ra găn cản nhưng chắc chắn lòng khó chịu, để bọn họ trở về bình tĩnh cũng tốt.Thú Nhân vương không hề nghi ngờ, tiếp tục cụng ly với Thanh Mộc hoàng tử.Thanh Mộc hoàng tử cũng không cảnh giác. Nếu là Lam Thương Tử thì sẽ phái người bám theo đám thành viên cấp tiến này, vì rất khác lạ. Tiếc nuối rằng Thanh Mộc hoàng tử vẫn mải mê uống rượu.Thanh Mộc hoàng tử, Thú Nhân vương cụng ly, không hay biết không lâu sau Nguyệt Cổ trang viên đông đúc náo nhiệt. Không người biết sự náo nhiệt này, nó thuộc về các trưởng lão phe cấp tiến. Khi tất cả thành viên cấp tiến vừa có sức nặng vừa đáng tin đi vào Nguyệt Cổ trang viên địa điểm tụ hội thì không khí trở nên căng thẳng.Nguyệt Cổ đi ra, có một vị trưởng lão hổ nhân tộc nóng tính đứng dậy, hỏi:- Này Nguyệt Cổ, rốt cuộc chuyện này là sao? Ngươi thật sự có cách ngăn cản Cổ Duệ chi dân? Tổ cha nó, ta sắp không nhịn nổi nữa, nếu không vì ngươi thì mới rồi trong tiệc ta đã đập vỡ sọ hoàng tử chó chết đó!Một trưởng lão lang nhân tộc khác mở miệng nói:- Đúng vậy! Bây giờ Thú Nhân tộc chúng ta bị Lai Nhân Chiến chết tiệt tuyên bố đầu pchụ Cổ Duệ chi dân, đừng nói với ta là ngươi không có cách nào, chuyện này không có đường cứu vãn!Khoảng mười mấy người tham gia hội nghị bí mật, trong đó có hơn phân nửa là lang nhân tộc. Nguyệt Cổ là lang nhân nên tin tưởng lang nhân tộc nhất.Phần tử cấp tiến không chỉ có mười mấy người, nhưng đây là số người Nguyệt Cổ tin tưởng nhất, sẽ không tố giác, không lộ tin ra ngoài, là thủ lĩnh trong phe cấp tiến. Chính vì bọn họ không nhảy ra phản đối Thú Nhân vương nên tình huống trở nên không rõ ràng.Đám đại nhân vật trưởng lão không có chủ kiến tạm thời giữ im lặng.- Nguyệt Cổ, nếu ngươi không cho ra cách chính xác sẽ trở thành tội nhân thiên cổ.- Đúng vậy! Nguyệt Cổ, ngươi hãy nói chuyện đi.Nguyệt Cổ nhìn mười mấy trưởng lão biểu tình kích động, hít sâu trầm giọng nói:- Đúng là ta không có cách ngăn cản Cổ Duệ chi dân.Trong phút chốc không gian tĩnh lặng, tất cả cặp mắt tập trung vào Nguyệt Cổ.Không đợi bọn họ lộ ánh mắt nghi ngờ, Nguyệt Cổ nói tiếp:- Nhưng có một người có cách. Vu huynh, xin hãy bước ra giải đáp nghi hoặc cho chúng ta!Vu huynh?Các trưởng lão Thú Nhân tộc ngạc nhiên, thấy một người trẻ tuổi từ ngoài phòng bước vào. Lúc này Vu Nhai trừ khuôn mặt thật ra cách ăn mặc vẫn là của Thanh Mộc thần tộc, sợi tóc màu đen.- Cái gì? Cổ Duệ chi dân?Các trưởng lão Thú Nhân tộc đứng bật dậy.Chỉ số thông minh của Thú Nhân tộc đa số rất thấp, dễ kích động, thậm chí là xúc động.May mắn trưởng lão lang nhân tộc già nhất không đứng dậy, bình tĩnh nói:- Mọi người khoan xúc động, tin tưởng Nguyệt Cổ mang Cổ Duệ chi dân này đến là có mục đích, đúng không Nguyệt Cổ? Lúc trước chúng ta nghe Thanh Mộc hoàng tử nói một thanh niên cao thủ của thần tộc bọn họ đuổi giết Nguyệt Cổ, chắc chắn đã giết người. Kẻ truy sát chính là vị này?Nguyệt Cổ gật mạnh đầu:- Đúng vậy!Trưởng lão lang nhân tộc nheo mắt nói:- Nếu ta đoán không sao thì thanh niên cao thủ này chắc là con lai người và thần?Trưởng lão lang nhân tộc càng yên bụng hơn, xem ra Nguyệt Cổ thật sự có cách. Nghe câu con lai người và thần, các trưởng lão đầu óc minh mẫn khác mắt sáng rực. Không phải thuần Cổ Duệ chi dân, tha cho Nguyệt Cổ, còn bảo sẽ ngăn cản Cổ Duệ chi dân thu phục bách tộc, ý nghĩa thật sâu xa.Trong khi các trưởng lão Thú Nhân tộc mơ mộng trong Cổ Duệ chi dân phân liệt thế lực, đấu tranh nội bộ thì thanh niên hình như là con lai người và thần đập tan ảo tưởng của bọn họ.- Rất đáng tiếc, ta không phải con lai người và thần, ta là nhân loại bình thường.Biểu tình trưởng lão Thú Nhân tộc rất ngạc nhiên, bọn họ không ngờ. Nhân loại bình thường? Bọn họ có nghe lầm không?Vu Nhai híp mắt nhìn đám trưởng lão Thú Nhân tộc:- Không sai, ta chính là nhân loại bình thường, một nhân loại bình thường trong Cổ Duệ chi dân. Các vị trưởng lão đã hiểu chưa?Thế lực tổng thể của bách tộc loạn địa không mạnh chút nào, những trưởng lão Thú Nhân tộc có mặt không ai đến thần giai. Lúc Vu Nhai ở trong Cổ Duệ chi dân, Thanh Mộc thần tộc tùy tiện kéo ra một thẩm phán trường toàn là cường giả thần giai.Công hội lữ giả, có mười mấy giám khảo lộ mặt, không nói đến những cường giả thần giai khác ẩn trong bóng tối.Trong Độc Cô gia, Độc Cô gia chủ và Độc Cô Chiến Phong là thần binh sư, mới là hàng chữ chiến, trời biết hàng chữ thanh hay bối phận cao hơn ẩn giấu bao nhiêu cao thủ? Như Độc Cô Diệt Ninh, có ai ngờ lão còn sống?Tất nhiên Vu Nhai tin tưởng đại tộc như Thú Nhân tộc chắc chắn có thần giai ẩn giấu.Tinh Linh tộc rơi vào hạng hai, trong chủng tộc không có thần giai trấn tộc đúng là đáng thương. Trong bách tộc loạn địa thu phục một, hai chủng tộc không giúp ích được gì.- Nhân loại bình thường trong Cổ Duệ chi dân? Ngươi thuộc thế lực nào?Các trưởng lão Thú Nhân tộc thở gấp, phản ứng giống như Nguyệt Cổ. Điều đầu tiên bọn họ nghĩ đến là Ma Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc của nhân loại bình thường. Một số trưởng lão Thú Nhân tộc ánh mắt tràn đầy cảnh giác. Lúc trước đã nói bọn họ bài xích nhân loại bình thường, nhưng hết cách, bây giờ họ không có nhiều lựa chọn nên mới không làm động tác gì. Đổi lại là trước kia không chừng trưởng lão Thú Nhân tộc đã ra tay giết người.Nguyệt Cổ nói thẳng bớt thời gian nghi ngờ, thảo luận, ngạc nhiên này nọ.- Các vị trưởng lão, Vu Nhai nói hắn không đại biểu hai đại đế quốc. Đúng vậy, tên của hắn gọi là Vu Nhai. Ta nghĩ chắc mọi người có ấn tượng với cái tên này, đúng, hắn là tướng quân của Huyền Binh đế quốc nhưng lần này hắn đến không phải đại biểu Huyền Binh đế quốc.

Triệu Hoán Thần BinhTác giả: Hạ Nhật Dịch LãnhTruyện Converter, Truyện Hoàn Thành, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Xuyên KhôngÁnh nắng tươi sáng, xuân về hoa nở, xung quanh tràn ngập sức sống. Ngày báo danh mỗi năm một lần của học viện Bắc Đấu lại đến. Trong Bắc Đấu Thành tràn ngập khí tức thanh xuân. Các học sinh đến từ tỉnh Bắc Đấu và các tỉnh lớn xung quanh đều tới đây. Mười sáu cửa thành cực lớn của Bắc Đấu Thành đều rộng mở, thể hiện sự hoan nghênh đón chào đối với học sinh các nơi. Một... hai... ba bốn năm... Tại cửa thành thứ mười một của Bắc Đấu Thành, Vu Nhai đang đứng thẳng ở trước cửa thành, thoáng đảo mắt nhìn lướt qua các học sinh đi ngang trước mặt mình. Học viện Bắc Đấu khai giảng hoàn toàn không có bất kỳ quan hệ nào với hắn. Hắn chỉ là một trong các tiểu binh thủ thành tại Bắc Đấu Thành mà thôi. Hắn mặc áo giáp có khắc thất tinh bắc đẩu, trong tay cầm trường thương cao hơn hắn nửa cái đầu, đứng thẳng ở giữa cửa thành. Thỉnh thoảng khi nhìn thấy người nào khả nghi hắn liền cản lại, cáo mượn oai hùm tra hỏi bọn họ một chút. Nếu như lời nói của bọn họ có vấn đề nhỏ nào đó, hắn có thể ngoắc ngón… Thanh Mộc hoàng tử không ngờ chuyến đi đến Thú Nhân tộc sẽ thuận lợi đến nước này, phần tử cấp tiến không nhảy ra ngăn cản, không uy hiếp Thú Nhân vương cái gì. Không thể sử dụng chiêu giết gà dọa khỉ, không thấy máu làm Thanh Mộc hoàng tử hơi bực mình, nhưng thuận lợi hoàn thành công việc biểu thị sức hấp dẫn nhân cách của gã, khi đó vẫn là công tích. Bây giờ Thanh Mộc hoàng tử mừng vì đã giết Nguyệt Cổ.Thanh Mộc hoàng tử chỉ có câu giải thích thế này:- Xem ra cái chết của Nguyệt Cổ làm đám thành viên cấp tiến mất hết hy vọng.Thú Nhân vương hùa theo:- Nào, cạn!Thú Nhân vương cũng tầm thắc mắc những phần tử cấp tiến bị gì, nhưng gã không nghĩ ra được. Thú Nhân vương có chung suy nghĩ như Thanh Mộc hoàng tử, đó là Nguyệt Cổ chết.Thú Nhân vương cười to bảo:- Vương giả thì không dám, ta đã già, rất nhanh sẽ phải xuống đài nhường hiền. Ta tin tưởng nhi tử của ta, Lai Nhân Chiến mới là hoàng tử thật sự.Thanh Mộc hoàng tử không tiếc lời khích lệ:- Ha ha ha ha ha ha! Hổ phụ không khuyển tử!Tuy Thanh Mộc hoàng tử kiêu ngạo nhưng bây giờ gã rất vui vẻ.Tiệc rượu chưa kéo dài bao lâu, vài thành viên trong mắt Thú Nhân vương xin phép lui xuống:- Vương, chúng ta đã say, xin đi xuống.Thú Nhân vương cho phép, tuy đám người này không nhảy ra găn cản nhưng chắc chắn lòng khó chịu, để bọn họ trở về bình tĩnh cũng tốt.Thú Nhân vương không hề nghi ngờ, tiếp tục cụng ly với Thanh Mộc hoàng tử.Thanh Mộc hoàng tử cũng không cảnh giác. Nếu là Lam Thương Tử thì sẽ phái người bám theo đám thành viên cấp tiến này, vì rất khác lạ. Tiếc nuối rằng Thanh Mộc hoàng tử vẫn mải mê uống rượu.Thanh Mộc hoàng tử, Thú Nhân vương cụng ly, không hay biết không lâu sau Nguyệt Cổ trang viên đông đúc náo nhiệt. Không người biết sự náo nhiệt này, nó thuộc về các trưởng lão phe cấp tiến. Khi tất cả thành viên cấp tiến vừa có sức nặng vừa đáng tin đi vào Nguyệt Cổ trang viên địa điểm tụ hội thì không khí trở nên căng thẳng.Nguyệt Cổ đi ra, có một vị trưởng lão hổ nhân tộc nóng tính đứng dậy, hỏi:- Này Nguyệt Cổ, rốt cuộc chuyện này là sao? Ngươi thật sự có cách ngăn cản Cổ Duệ chi dân? Tổ cha nó, ta sắp không nhịn nổi nữa, nếu không vì ngươi thì mới rồi trong tiệc ta đã đập vỡ sọ hoàng tử chó chết đó!Một trưởng lão lang nhân tộc khác mở miệng nói:- Đúng vậy! Bây giờ Thú Nhân tộc chúng ta bị Lai Nhân Chiến chết tiệt tuyên bố đầu pchụ Cổ Duệ chi dân, đừng nói với ta là ngươi không có cách nào, chuyện này không có đường cứu vãn!Khoảng mười mấy người tham gia hội nghị bí mật, trong đó có hơn phân nửa là lang nhân tộc. Nguyệt Cổ là lang nhân nên tin tưởng lang nhân tộc nhất.Phần tử cấp tiến không chỉ có mười mấy người, nhưng đây là số người Nguyệt Cổ tin tưởng nhất, sẽ không tố giác, không lộ tin ra ngoài, là thủ lĩnh trong phe cấp tiến. Chính vì bọn họ không nhảy ra phản đối Thú Nhân vương nên tình huống trở nên không rõ ràng.Đám đại nhân vật trưởng lão không có chủ kiến tạm thời giữ im lặng.- Nguyệt Cổ, nếu ngươi không cho ra cách chính xác sẽ trở thành tội nhân thiên cổ.- Đúng vậy! Nguyệt Cổ, ngươi hãy nói chuyện đi.Nguyệt Cổ nhìn mười mấy trưởng lão biểu tình kích động, hít sâu trầm giọng nói:- Đúng là ta không có cách ngăn cản Cổ Duệ chi dân.Trong phút chốc không gian tĩnh lặng, tất cả cặp mắt tập trung vào Nguyệt Cổ.Không đợi bọn họ lộ ánh mắt nghi ngờ, Nguyệt Cổ nói tiếp:- Nhưng có một người có cách. Vu huynh, xin hãy bước ra giải đáp nghi hoặc cho chúng ta!Vu huynh?Các trưởng lão Thú Nhân tộc ngạc nhiên, thấy một người trẻ tuổi từ ngoài phòng bước vào. Lúc này Vu Nhai trừ khuôn mặt thật ra cách ăn mặc vẫn là của Thanh Mộc thần tộc, sợi tóc màu đen.- Cái gì? Cổ Duệ chi dân?Các trưởng lão Thú Nhân tộc đứng bật dậy.Chỉ số thông minh của Thú Nhân tộc đa số rất thấp, dễ kích động, thậm chí là xúc động.May mắn trưởng lão lang nhân tộc già nhất không đứng dậy, bình tĩnh nói:- Mọi người khoan xúc động, tin tưởng Nguyệt Cổ mang Cổ Duệ chi dân này đến là có mục đích, đúng không Nguyệt Cổ? Lúc trước chúng ta nghe Thanh Mộc hoàng tử nói một thanh niên cao thủ của thần tộc bọn họ đuổi giết Nguyệt Cổ, chắc chắn đã giết người. Kẻ truy sát chính là vị này?Nguyệt Cổ gật mạnh đầu:- Đúng vậy!Trưởng lão lang nhân tộc nheo mắt nói:- Nếu ta đoán không sao thì thanh niên cao thủ này chắc là con lai người và thần?Trưởng lão lang nhân tộc càng yên bụng hơn, xem ra Nguyệt Cổ thật sự có cách. Nghe câu con lai người và thần, các trưởng lão đầu óc minh mẫn khác mắt sáng rực. Không phải thuần Cổ Duệ chi dân, tha cho Nguyệt Cổ, còn bảo sẽ ngăn cản Cổ Duệ chi dân thu phục bách tộc, ý nghĩa thật sâu xa.Trong khi các trưởng lão Thú Nhân tộc mơ mộng trong Cổ Duệ chi dân phân liệt thế lực, đấu tranh nội bộ thì thanh niên hình như là con lai người và thần đập tan ảo tưởng của bọn họ.- Rất đáng tiếc, ta không phải con lai người và thần, ta là nhân loại bình thường.Biểu tình trưởng lão Thú Nhân tộc rất ngạc nhiên, bọn họ không ngờ. Nhân loại bình thường? Bọn họ có nghe lầm không?Vu Nhai híp mắt nhìn đám trưởng lão Thú Nhân tộc:- Không sai, ta chính là nhân loại bình thường, một nhân loại bình thường trong Cổ Duệ chi dân. Các vị trưởng lão đã hiểu chưa?Thế lực tổng thể của bách tộc loạn địa không mạnh chút nào, những trưởng lão Thú Nhân tộc có mặt không ai đến thần giai. Lúc Vu Nhai ở trong Cổ Duệ chi dân, Thanh Mộc thần tộc tùy tiện kéo ra một thẩm phán trường toàn là cường giả thần giai.Công hội lữ giả, có mười mấy giám khảo lộ mặt, không nói đến những cường giả thần giai khác ẩn trong bóng tối.Trong Độc Cô gia, Độc Cô gia chủ và Độc Cô Chiến Phong là thần binh sư, mới là hàng chữ chiến, trời biết hàng chữ thanh hay bối phận cao hơn ẩn giấu bao nhiêu cao thủ? Như Độc Cô Diệt Ninh, có ai ngờ lão còn sống?Tất nhiên Vu Nhai tin tưởng đại tộc như Thú Nhân tộc chắc chắn có thần giai ẩn giấu.Tinh Linh tộc rơi vào hạng hai, trong chủng tộc không có thần giai trấn tộc đúng là đáng thương. Trong bách tộc loạn địa thu phục một, hai chủng tộc không giúp ích được gì.- Nhân loại bình thường trong Cổ Duệ chi dân? Ngươi thuộc thế lực nào?Các trưởng lão Thú Nhân tộc thở gấp, phản ứng giống như Nguyệt Cổ. Điều đầu tiên bọn họ nghĩ đến là Ma Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc của nhân loại bình thường. Một số trưởng lão Thú Nhân tộc ánh mắt tràn đầy cảnh giác. Lúc trước đã nói bọn họ bài xích nhân loại bình thường, nhưng hết cách, bây giờ họ không có nhiều lựa chọn nên mới không làm động tác gì. Đổi lại là trước kia không chừng trưởng lão Thú Nhân tộc đã ra tay giết người.Nguyệt Cổ nói thẳng bớt thời gian nghi ngờ, thảo luận, ngạc nhiên này nọ.- Các vị trưởng lão, Vu Nhai nói hắn không đại biểu hai đại đế quốc. Đúng vậy, tên của hắn gọi là Vu Nhai. Ta nghĩ chắc mọi người có ấn tượng với cái tên này, đúng, hắn là tướng quân của Huyền Binh đế quốc nhưng lần này hắn đến không phải đại biểu Huyền Binh đế quốc.

Triệu Hoán Thần BinhTác giả: Hạ Nhật Dịch LãnhTruyện Converter, Truyện Hoàn Thành, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Xuyên KhôngÁnh nắng tươi sáng, xuân về hoa nở, xung quanh tràn ngập sức sống. Ngày báo danh mỗi năm một lần của học viện Bắc Đấu lại đến. Trong Bắc Đấu Thành tràn ngập khí tức thanh xuân. Các học sinh đến từ tỉnh Bắc Đấu và các tỉnh lớn xung quanh đều tới đây. Mười sáu cửa thành cực lớn của Bắc Đấu Thành đều rộng mở, thể hiện sự hoan nghênh đón chào đối với học sinh các nơi. Một... hai... ba bốn năm... Tại cửa thành thứ mười một của Bắc Đấu Thành, Vu Nhai đang đứng thẳng ở trước cửa thành, thoáng đảo mắt nhìn lướt qua các học sinh đi ngang trước mặt mình. Học viện Bắc Đấu khai giảng hoàn toàn không có bất kỳ quan hệ nào với hắn. Hắn chỉ là một trong các tiểu binh thủ thành tại Bắc Đấu Thành mà thôi. Hắn mặc áo giáp có khắc thất tinh bắc đẩu, trong tay cầm trường thương cao hơn hắn nửa cái đầu, đứng thẳng ở giữa cửa thành. Thỉnh thoảng khi nhìn thấy người nào khả nghi hắn liền cản lại, cáo mượn oai hùm tra hỏi bọn họ một chút. Nếu như lời nói của bọn họ có vấn đề nhỏ nào đó, hắn có thể ngoắc ngón… Thanh Mộc hoàng tử không ngờ chuyến đi đến Thú Nhân tộc sẽ thuận lợi đến nước này, phần tử cấp tiến không nhảy ra ngăn cản, không uy hiếp Thú Nhân vương cái gì. Không thể sử dụng chiêu giết gà dọa khỉ, không thấy máu làm Thanh Mộc hoàng tử hơi bực mình, nhưng thuận lợi hoàn thành công việc biểu thị sức hấp dẫn nhân cách của gã, khi đó vẫn là công tích. Bây giờ Thanh Mộc hoàng tử mừng vì đã giết Nguyệt Cổ.Thanh Mộc hoàng tử chỉ có câu giải thích thế này:- Xem ra cái chết của Nguyệt Cổ làm đám thành viên cấp tiến mất hết hy vọng.Thú Nhân vương hùa theo:- Nào, cạn!Thú Nhân vương cũng tầm thắc mắc những phần tử cấp tiến bị gì, nhưng gã không nghĩ ra được. Thú Nhân vương có chung suy nghĩ như Thanh Mộc hoàng tử, đó là Nguyệt Cổ chết.Thú Nhân vương cười to bảo:- Vương giả thì không dám, ta đã già, rất nhanh sẽ phải xuống đài nhường hiền. Ta tin tưởng nhi tử của ta, Lai Nhân Chiến mới là hoàng tử thật sự.Thanh Mộc hoàng tử không tiếc lời khích lệ:- Ha ha ha ha ha ha! Hổ phụ không khuyển tử!Tuy Thanh Mộc hoàng tử kiêu ngạo nhưng bây giờ gã rất vui vẻ.Tiệc rượu chưa kéo dài bao lâu, vài thành viên trong mắt Thú Nhân vương xin phép lui xuống:- Vương, chúng ta đã say, xin đi xuống.Thú Nhân vương cho phép, tuy đám người này không nhảy ra găn cản nhưng chắc chắn lòng khó chịu, để bọn họ trở về bình tĩnh cũng tốt.Thú Nhân vương không hề nghi ngờ, tiếp tục cụng ly với Thanh Mộc hoàng tử.Thanh Mộc hoàng tử cũng không cảnh giác. Nếu là Lam Thương Tử thì sẽ phái người bám theo đám thành viên cấp tiến này, vì rất khác lạ. Tiếc nuối rằng Thanh Mộc hoàng tử vẫn mải mê uống rượu.Thanh Mộc hoàng tử, Thú Nhân vương cụng ly, không hay biết không lâu sau Nguyệt Cổ trang viên đông đúc náo nhiệt. Không người biết sự náo nhiệt này, nó thuộc về các trưởng lão phe cấp tiến. Khi tất cả thành viên cấp tiến vừa có sức nặng vừa đáng tin đi vào Nguyệt Cổ trang viên địa điểm tụ hội thì không khí trở nên căng thẳng.Nguyệt Cổ đi ra, có một vị trưởng lão hổ nhân tộc nóng tính đứng dậy, hỏi:- Này Nguyệt Cổ, rốt cuộc chuyện này là sao? Ngươi thật sự có cách ngăn cản Cổ Duệ chi dân? Tổ cha nó, ta sắp không nhịn nổi nữa, nếu không vì ngươi thì mới rồi trong tiệc ta đã đập vỡ sọ hoàng tử chó chết đó!Một trưởng lão lang nhân tộc khác mở miệng nói:- Đúng vậy! Bây giờ Thú Nhân tộc chúng ta bị Lai Nhân Chiến chết tiệt tuyên bố đầu pchụ Cổ Duệ chi dân, đừng nói với ta là ngươi không có cách nào, chuyện này không có đường cứu vãn!Khoảng mười mấy người tham gia hội nghị bí mật, trong đó có hơn phân nửa là lang nhân tộc. Nguyệt Cổ là lang nhân nên tin tưởng lang nhân tộc nhất.Phần tử cấp tiến không chỉ có mười mấy người, nhưng đây là số người Nguyệt Cổ tin tưởng nhất, sẽ không tố giác, không lộ tin ra ngoài, là thủ lĩnh trong phe cấp tiến. Chính vì bọn họ không nhảy ra phản đối Thú Nhân vương nên tình huống trở nên không rõ ràng.Đám đại nhân vật trưởng lão không có chủ kiến tạm thời giữ im lặng.- Nguyệt Cổ, nếu ngươi không cho ra cách chính xác sẽ trở thành tội nhân thiên cổ.- Đúng vậy! Nguyệt Cổ, ngươi hãy nói chuyện đi.Nguyệt Cổ nhìn mười mấy trưởng lão biểu tình kích động, hít sâu trầm giọng nói:- Đúng là ta không có cách ngăn cản Cổ Duệ chi dân.Trong phút chốc không gian tĩnh lặng, tất cả cặp mắt tập trung vào Nguyệt Cổ.Không đợi bọn họ lộ ánh mắt nghi ngờ, Nguyệt Cổ nói tiếp:- Nhưng có một người có cách. Vu huynh, xin hãy bước ra giải đáp nghi hoặc cho chúng ta!Vu huynh?Các trưởng lão Thú Nhân tộc ngạc nhiên, thấy một người trẻ tuổi từ ngoài phòng bước vào. Lúc này Vu Nhai trừ khuôn mặt thật ra cách ăn mặc vẫn là của Thanh Mộc thần tộc, sợi tóc màu đen.- Cái gì? Cổ Duệ chi dân?Các trưởng lão Thú Nhân tộc đứng bật dậy.Chỉ số thông minh của Thú Nhân tộc đa số rất thấp, dễ kích động, thậm chí là xúc động.May mắn trưởng lão lang nhân tộc già nhất không đứng dậy, bình tĩnh nói:- Mọi người khoan xúc động, tin tưởng Nguyệt Cổ mang Cổ Duệ chi dân này đến là có mục đích, đúng không Nguyệt Cổ? Lúc trước chúng ta nghe Thanh Mộc hoàng tử nói một thanh niên cao thủ của thần tộc bọn họ đuổi giết Nguyệt Cổ, chắc chắn đã giết người. Kẻ truy sát chính là vị này?Nguyệt Cổ gật mạnh đầu:- Đúng vậy!Trưởng lão lang nhân tộc nheo mắt nói:- Nếu ta đoán không sao thì thanh niên cao thủ này chắc là con lai người và thần?Trưởng lão lang nhân tộc càng yên bụng hơn, xem ra Nguyệt Cổ thật sự có cách. Nghe câu con lai người và thần, các trưởng lão đầu óc minh mẫn khác mắt sáng rực. Không phải thuần Cổ Duệ chi dân, tha cho Nguyệt Cổ, còn bảo sẽ ngăn cản Cổ Duệ chi dân thu phục bách tộc, ý nghĩa thật sâu xa.Trong khi các trưởng lão Thú Nhân tộc mơ mộng trong Cổ Duệ chi dân phân liệt thế lực, đấu tranh nội bộ thì thanh niên hình như là con lai người và thần đập tan ảo tưởng của bọn họ.- Rất đáng tiếc, ta không phải con lai người và thần, ta là nhân loại bình thường.Biểu tình trưởng lão Thú Nhân tộc rất ngạc nhiên, bọn họ không ngờ. Nhân loại bình thường? Bọn họ có nghe lầm không?Vu Nhai híp mắt nhìn đám trưởng lão Thú Nhân tộc:- Không sai, ta chính là nhân loại bình thường, một nhân loại bình thường trong Cổ Duệ chi dân. Các vị trưởng lão đã hiểu chưa?Thế lực tổng thể của bách tộc loạn địa không mạnh chút nào, những trưởng lão Thú Nhân tộc có mặt không ai đến thần giai. Lúc Vu Nhai ở trong Cổ Duệ chi dân, Thanh Mộc thần tộc tùy tiện kéo ra một thẩm phán trường toàn là cường giả thần giai.Công hội lữ giả, có mười mấy giám khảo lộ mặt, không nói đến những cường giả thần giai khác ẩn trong bóng tối.Trong Độc Cô gia, Độc Cô gia chủ và Độc Cô Chiến Phong là thần binh sư, mới là hàng chữ chiến, trời biết hàng chữ thanh hay bối phận cao hơn ẩn giấu bao nhiêu cao thủ? Như Độc Cô Diệt Ninh, có ai ngờ lão còn sống?Tất nhiên Vu Nhai tin tưởng đại tộc như Thú Nhân tộc chắc chắn có thần giai ẩn giấu.Tinh Linh tộc rơi vào hạng hai, trong chủng tộc không có thần giai trấn tộc đúng là đáng thương. Trong bách tộc loạn địa thu phục một, hai chủng tộc không giúp ích được gì.- Nhân loại bình thường trong Cổ Duệ chi dân? Ngươi thuộc thế lực nào?Các trưởng lão Thú Nhân tộc thở gấp, phản ứng giống như Nguyệt Cổ. Điều đầu tiên bọn họ nghĩ đến là Ma Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc của nhân loại bình thường. Một số trưởng lão Thú Nhân tộc ánh mắt tràn đầy cảnh giác. Lúc trước đã nói bọn họ bài xích nhân loại bình thường, nhưng hết cách, bây giờ họ không có nhiều lựa chọn nên mới không làm động tác gì. Đổi lại là trước kia không chừng trưởng lão Thú Nhân tộc đã ra tay giết người.Nguyệt Cổ nói thẳng bớt thời gian nghi ngờ, thảo luận, ngạc nhiên này nọ.- Các vị trưởng lão, Vu Nhai nói hắn không đại biểu hai đại đế quốc. Đúng vậy, tên của hắn gọi là Vu Nhai. Ta nghĩ chắc mọi người có ấn tượng với cái tên này, đúng, hắn là tướng quân của Huyền Binh đế quốc nhưng lần này hắn đến không phải đại biểu Huyền Binh đế quốc.

Chương 1416: Ta đại biểu Cổ Ma tộc