Trên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn.
Chương 2008
Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 2008:Rất nhiều khách khứa không hiểu rõ sự việc nghe thấy Kim Trí Viên và thương hội nước Nam sẽ ngã thì mỗi một người lộ ra vẻ mặt kinh hoảng.Còn có người vô thức rời khỏi ghế ngồi, họ lo lắng cửa thành bốc cháy họa đến cá trong ao.Tiền Gia Hân thì mở mày mở mặt, ngồi chờ Kim Trí Viên và Diệp Phi sụp đổ.“Âm —” Đúng lúc này ở ngoài cổng lại truyền tới tiếng vang thật lớn, bảy.tám bảo vệ nước Nam kêu thảm ngã vào trong, Tiếp theo Miêu Kinh Vân dẫn theo một đám côn đồ đảng đẳng sát khí xuất hiện: “Diệp Phi, cút ra đây cho tao!”“Miêu Kinh Vân?”Tiền Gia Hân thấy như vậy thì kinh ngạc, cô ta không ngờ rằng Miêu Kinh Vân lại thẳng thần tới tìm Diệp Phi.Mà còn xông thẳng vào tiệc mừng thọ tám mươi của Quyền Tương Quốc.‘Sắc mặt Kim Trí Viên biến đối nhẹ, không lường trước được chuyện có người dám giở thói ngang ngược quấy rối bữa tiệc mừng thọ.Giọng nói cô ta đanh lại: “Bắt lại!”Mười mất người tinh nhuệ Nước Nam lập tức chạy tới, Miêu Kinh Vân cười lạnh lùng phẩy tay.Bồng nhiên Miêu Thị Tráng lao tới, anh ta cao khoảng hai mét ba, hai mét tư gì đó, cả người vạm vỡ như một ngọn núi, da thịt một màu đồng cổ trơn nhẫn.Anh ta mặc kệ dao súng, càng không quan tâm có bao nhiêu người, đơn độc một mình đâm thẳng.Người mấy người tinh nhuệ nước Nam ngã nhào xuống đất r3n rỉ bi thảm, không phải gãy xương chân xương tay thì cũng là gãy xương sườn.Sau đó Miêu Thị Tráng dậm chân một cái xuống nền nhà, rầm một tiếng, gạch nề vỡ vụn thành từng mảng, anh ta quơ chân một cái, mảnh gạch phi ra vèo vèo.Chẳng khác gì bị súng bắn, người mấy người này, có lẽ không chết nhưng cũng bị thương nặng.Diệp Phi thấy vậy thì khẽ đổi sắc mặt, anh cầm đ ĩa thủy tinh trên bàn phi tới.“Bộp” Mảnh gạch và chiếc địa va vào nhau, vang lên tiếng đổ vỡ liên tục, sau đó loảng xoảng rơi xuống đất.Đ ĩa thủy tin cũng vỡ thành từng mảnh Miêu Thị Tráng cười độc ác, sau đó lại quét chân một lần nữa.Một cú này ngang bằng súng đại bác, ai không may bị đánh trúng thì chỉ nó nát xương, Diệp Phi cũng di chuyển chân, trong giây phút quét ngang mặt Miêu Thị Tráng.Anh vừa giơ chân chặn một cú quét kia của đối phương, cứu mười mấy người, còn người lao lên va vào nhau, sau đó nói to; “Cút!”Mặc dù Miêu Thị Tráng đã kịp thời phòng thủ nhưng Diệp Phi đánh trúng xương lồ ng ngực anh ta, làm anh ta bị một cơn đau đớn truyền tới Hổ khẩu( khẽ giữa ngón tai cái và trỏ) đau rát, cả hai tay đều đau nhức.Miêu Thị Tráng r3n rỉ, cộc cộc cộc, lùi lại bốn măm bước, không có bị thương bên ngoài nhưng đầu óc quay cưồng.Diệp Phi nheo mắt quan sát, rất bất ngờ với sức chịu đựng của người này.Không thể lệch đi đâu được, đây chắc là một người mình đồng da sắt, cao thủ tung hoành.Bà Tiền thấy vậy cũng híp mắt nhìn, gương mặt xinh đẹp giờ như đông cứng lại.Bà ta lo lắng Miêu Kinh Vân động chạm tới bạn Quyền Tương Quốc, mà năng lực lại mạnh như vậy, chắc chản sẽ mang lại nhiều trở ngại cho con đường làm ăn của họ Tiền.Không lường trước được Miêu Kinh Vân cũng tới diễu võ dương oai Mặc dù ý định của anh ta chỉ muốn Diệp Phi cút khỏi đây, nhưng dám ra tay ở tiệc mừng thọ tám mươi này chẳng khác gì đang xử lý cả đám người Quyền Tương Quốc.Bà ta im lặng không nói vì, chỉ lặng lẽ kéo mấy người Tiền Gia Hân vào một góc khuấn xem kịch vui.“Các người quá láo xược”Lúc này Kim Trí Viên đứng ở trung tâm quát to: “Người đâu!”
Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 2008:Rất nhiều khách khứa không hiểu rõ sự việc nghe thấy Kim Trí Viên và thương hội nước Nam sẽ ngã thì mỗi một người lộ ra vẻ mặt kinh hoảng.Còn có người vô thức rời khỏi ghế ngồi, họ lo lắng cửa thành bốc cháy họa đến cá trong ao.Tiền Gia Hân thì mở mày mở mặt, ngồi chờ Kim Trí Viên và Diệp Phi sụp đổ.“Âm —” Đúng lúc này ở ngoài cổng lại truyền tới tiếng vang thật lớn, bảy.tám bảo vệ nước Nam kêu thảm ngã vào trong, Tiếp theo Miêu Kinh Vân dẫn theo một đám côn đồ đảng đẳng sát khí xuất hiện: “Diệp Phi, cút ra đây cho tao!”“Miêu Kinh Vân?”Tiền Gia Hân thấy như vậy thì kinh ngạc, cô ta không ngờ rằng Miêu Kinh Vân lại thẳng thần tới tìm Diệp Phi.Mà còn xông thẳng vào tiệc mừng thọ tám mươi của Quyền Tương Quốc.‘Sắc mặt Kim Trí Viên biến đối nhẹ, không lường trước được chuyện có người dám giở thói ngang ngược quấy rối bữa tiệc mừng thọ.Giọng nói cô ta đanh lại: “Bắt lại!”Mười mất người tinh nhuệ Nước Nam lập tức chạy tới, Miêu Kinh Vân cười lạnh lùng phẩy tay.Bồng nhiên Miêu Thị Tráng lao tới, anh ta cao khoảng hai mét ba, hai mét tư gì đó, cả người vạm vỡ như một ngọn núi, da thịt một màu đồng cổ trơn nhẫn.Anh ta mặc kệ dao súng, càng không quan tâm có bao nhiêu người, đơn độc một mình đâm thẳng.Người mấy người tinh nhuệ nước Nam ngã nhào xuống đất r3n rỉ bi thảm, không phải gãy xương chân xương tay thì cũng là gãy xương sườn.Sau đó Miêu Thị Tráng dậm chân một cái xuống nền nhà, rầm một tiếng, gạch nề vỡ vụn thành từng mảng, anh ta quơ chân một cái, mảnh gạch phi ra vèo vèo.Chẳng khác gì bị súng bắn, người mấy người này, có lẽ không chết nhưng cũng bị thương nặng.Diệp Phi thấy vậy thì khẽ đổi sắc mặt, anh cầm đ ĩa thủy tinh trên bàn phi tới.“Bộp” Mảnh gạch và chiếc địa va vào nhau, vang lên tiếng đổ vỡ liên tục, sau đó loảng xoảng rơi xuống đất.Đ ĩa thủy tin cũng vỡ thành từng mảnh Miêu Thị Tráng cười độc ác, sau đó lại quét chân một lần nữa.Một cú này ngang bằng súng đại bác, ai không may bị đánh trúng thì chỉ nó nát xương, Diệp Phi cũng di chuyển chân, trong giây phút quét ngang mặt Miêu Thị Tráng.Anh vừa giơ chân chặn một cú quét kia của đối phương, cứu mười mấy người, còn người lao lên va vào nhau, sau đó nói to; “Cút!”Mặc dù Miêu Thị Tráng đã kịp thời phòng thủ nhưng Diệp Phi đánh trúng xương lồ ng ngực anh ta, làm anh ta bị một cơn đau đớn truyền tới Hổ khẩu( khẽ giữa ngón tai cái và trỏ) đau rát, cả hai tay đều đau nhức.Miêu Thị Tráng r3n rỉ, cộc cộc cộc, lùi lại bốn măm bước, không có bị thương bên ngoài nhưng đầu óc quay cưồng.Diệp Phi nheo mắt quan sát, rất bất ngờ với sức chịu đựng của người này.Không thể lệch đi đâu được, đây chắc là một người mình đồng da sắt, cao thủ tung hoành.Bà Tiền thấy vậy cũng híp mắt nhìn, gương mặt xinh đẹp giờ như đông cứng lại.Bà ta lo lắng Miêu Kinh Vân động chạm tới bạn Quyền Tương Quốc, mà năng lực lại mạnh như vậy, chắc chản sẽ mang lại nhiều trở ngại cho con đường làm ăn của họ Tiền.Không lường trước được Miêu Kinh Vân cũng tới diễu võ dương oai Mặc dù ý định của anh ta chỉ muốn Diệp Phi cút khỏi đây, nhưng dám ra tay ở tiệc mừng thọ tám mươi này chẳng khác gì đang xử lý cả đám người Quyền Tương Quốc.Bà ta im lặng không nói vì, chỉ lặng lẽ kéo mấy người Tiền Gia Hân vào một góc khuấn xem kịch vui.“Các người quá láo xược”Lúc này Kim Trí Viên đứng ở trung tâm quát to: “Người đâu!”
Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 2008:Rất nhiều khách khứa không hiểu rõ sự việc nghe thấy Kim Trí Viên và thương hội nước Nam sẽ ngã thì mỗi một người lộ ra vẻ mặt kinh hoảng.Còn có người vô thức rời khỏi ghế ngồi, họ lo lắng cửa thành bốc cháy họa đến cá trong ao.Tiền Gia Hân thì mở mày mở mặt, ngồi chờ Kim Trí Viên và Diệp Phi sụp đổ.“Âm —” Đúng lúc này ở ngoài cổng lại truyền tới tiếng vang thật lớn, bảy.tám bảo vệ nước Nam kêu thảm ngã vào trong, Tiếp theo Miêu Kinh Vân dẫn theo một đám côn đồ đảng đẳng sát khí xuất hiện: “Diệp Phi, cút ra đây cho tao!”“Miêu Kinh Vân?”Tiền Gia Hân thấy như vậy thì kinh ngạc, cô ta không ngờ rằng Miêu Kinh Vân lại thẳng thần tới tìm Diệp Phi.Mà còn xông thẳng vào tiệc mừng thọ tám mươi của Quyền Tương Quốc.‘Sắc mặt Kim Trí Viên biến đối nhẹ, không lường trước được chuyện có người dám giở thói ngang ngược quấy rối bữa tiệc mừng thọ.Giọng nói cô ta đanh lại: “Bắt lại!”Mười mất người tinh nhuệ Nước Nam lập tức chạy tới, Miêu Kinh Vân cười lạnh lùng phẩy tay.Bồng nhiên Miêu Thị Tráng lao tới, anh ta cao khoảng hai mét ba, hai mét tư gì đó, cả người vạm vỡ như một ngọn núi, da thịt một màu đồng cổ trơn nhẫn.Anh ta mặc kệ dao súng, càng không quan tâm có bao nhiêu người, đơn độc một mình đâm thẳng.Người mấy người tinh nhuệ nước Nam ngã nhào xuống đất r3n rỉ bi thảm, không phải gãy xương chân xương tay thì cũng là gãy xương sườn.Sau đó Miêu Thị Tráng dậm chân một cái xuống nền nhà, rầm một tiếng, gạch nề vỡ vụn thành từng mảng, anh ta quơ chân một cái, mảnh gạch phi ra vèo vèo.Chẳng khác gì bị súng bắn, người mấy người này, có lẽ không chết nhưng cũng bị thương nặng.Diệp Phi thấy vậy thì khẽ đổi sắc mặt, anh cầm đ ĩa thủy tinh trên bàn phi tới.“Bộp” Mảnh gạch và chiếc địa va vào nhau, vang lên tiếng đổ vỡ liên tục, sau đó loảng xoảng rơi xuống đất.Đ ĩa thủy tin cũng vỡ thành từng mảnh Miêu Thị Tráng cười độc ác, sau đó lại quét chân một lần nữa.Một cú này ngang bằng súng đại bác, ai không may bị đánh trúng thì chỉ nó nát xương, Diệp Phi cũng di chuyển chân, trong giây phút quét ngang mặt Miêu Thị Tráng.Anh vừa giơ chân chặn một cú quét kia của đối phương, cứu mười mấy người, còn người lao lên va vào nhau, sau đó nói to; “Cút!”Mặc dù Miêu Thị Tráng đã kịp thời phòng thủ nhưng Diệp Phi đánh trúng xương lồ ng ngực anh ta, làm anh ta bị một cơn đau đớn truyền tới Hổ khẩu( khẽ giữa ngón tai cái và trỏ) đau rát, cả hai tay đều đau nhức.Miêu Thị Tráng r3n rỉ, cộc cộc cộc, lùi lại bốn măm bước, không có bị thương bên ngoài nhưng đầu óc quay cưồng.Diệp Phi nheo mắt quan sát, rất bất ngờ với sức chịu đựng của người này.Không thể lệch đi đâu được, đây chắc là một người mình đồng da sắt, cao thủ tung hoành.Bà Tiền thấy vậy cũng híp mắt nhìn, gương mặt xinh đẹp giờ như đông cứng lại.Bà ta lo lắng Miêu Kinh Vân động chạm tới bạn Quyền Tương Quốc, mà năng lực lại mạnh như vậy, chắc chản sẽ mang lại nhiều trở ngại cho con đường làm ăn của họ Tiền.Không lường trước được Miêu Kinh Vân cũng tới diễu võ dương oai Mặc dù ý định của anh ta chỉ muốn Diệp Phi cút khỏi đây, nhưng dám ra tay ở tiệc mừng thọ tám mươi này chẳng khác gì đang xử lý cả đám người Quyền Tương Quốc.Bà ta im lặng không nói vì, chỉ lặng lẽ kéo mấy người Tiền Gia Hân vào một góc khuấn xem kịch vui.“Các người quá láo xược”Lúc này Kim Trí Viên đứng ở trung tâm quát to: “Người đâu!”