Mộ Đình Nhi cúi đầu xuống chôn ở trong ngực nam nhân, khóe mắt còn mang theo vài giọt nước mắt nhưng bên môi lại vô ý nâng lên một nụ cười nhạt giống như âm mưu đã được thực hiện như ý. Nhưng vào lúc này, một tiếng thét chói tai vang lên, rơi vào trong tai hai người. "A! Các ngươi... Các ngươi..." Mộ Như Nguyệt gắt gao che miệng, không dám tin nhìn một đôi cẩu nam nữ trần như nhộng trước mặt nàng, hai hàng nước mắt giống như không có cách nào ngừng rơi được, một phút kia, dường như lòng của nàng bị thứ gì đó mạnh mẽ đâm vào. Nam nhân nhướng mày, tiện tay cầm lên bộ quần áo che kín thân thể hai người, hắn nhìn về phía Mộ Như Nguyệt, vẻ mặt không che giấu đi sự chán ghét bực bội. "Bản Thế tử đã nói từ trước, có bản Thế tử ở nơi này thì không muốn ngươi xuất hiện ở đây! Bây giờ lại dám tới quấy rầy ta và Đình nhi, nếu không phải nể tình thân phận ngươi là chi nữ của Mộ gia, bản Thế tử sẽ không để cho ngươi nhìn thấy nổi mặt trời ngày mai đâu." Nhìn nam nhân bảo vệ Mộ Đình Nhi trong lòng…
Chương 132: Âm mưu của điệp y (1)
Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu PhiTác giả: Tiêu Thất GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Hoàn Thành, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMộ Đình Nhi cúi đầu xuống chôn ở trong ngực nam nhân, khóe mắt còn mang theo vài giọt nước mắt nhưng bên môi lại vô ý nâng lên một nụ cười nhạt giống như âm mưu đã được thực hiện như ý. Nhưng vào lúc này, một tiếng thét chói tai vang lên, rơi vào trong tai hai người. "A! Các ngươi... Các ngươi..." Mộ Như Nguyệt gắt gao che miệng, không dám tin nhìn một đôi cẩu nam nữ trần như nhộng trước mặt nàng, hai hàng nước mắt giống như không có cách nào ngừng rơi được, một phút kia, dường như lòng của nàng bị thứ gì đó mạnh mẽ đâm vào. Nam nhân nhướng mày, tiện tay cầm lên bộ quần áo che kín thân thể hai người, hắn nhìn về phía Mộ Như Nguyệt, vẻ mặt không che giấu đi sự chán ghét bực bội. "Bản Thế tử đã nói từ trước, có bản Thế tử ở nơi này thì không muốn ngươi xuất hiện ở đây! Bây giờ lại dám tới quấy rầy ta và Đình nhi, nếu không phải nể tình thân phận ngươi là chi nữ của Mộ gia, bản Thế tử sẽ không để cho ngươi nhìn thấy nổi mặt trời ngày mai đâu." Nhìn nam nhân bảo vệ Mộ Đình Nhi trong lòng… Nghĩ đến đây, Điệp y cắn chặt răng, không biết lấy đâu ra dũng khí, ngẩng đầu nhìn nam nhân tuấn mỹ như thần trước mặt.“Thuộc hạ suy đoán, chủ tử làm như vậy là vì chủ mẫu tương lai? Bởi vì chủ mẫu bị Thánh Nữ môn chú ý, chỉ có chuyện chủ tử giả ngốc bị vạch trần, biểu hiện ra thực lực, tất nhiên sẽ thu hút sự chú ý của Thánh Nữ môn về phía ngài, khiến chủ mẫu được bình an một thời gian, nhưng chủ tử có nghĩ tới hay không, cứ như vậy sẽ đẩy Quỷ điện vào nơi vạn kiếp bất phục, mà chủ tử chỉ cần phá thân xử nữ của chủ mẫu thì Thánh Nữ môn sẽ không chú ý đến nàng nữa, vì sao chủ tử không làm như vậy, mà lại lựa chọn một phương pháp nguy hiểm như thế?”Lúc này sắc mặt Dạ Vô Trần đã âm trầm đến mức khiến người ta sợ hãi.Hắn chậm rãi đến gần Điệp Y, kèm theo đó là một cỗ khí thế cường đại áp đến, sắc mặt Điệp Y nháy mắt trắng bệch, phun ra một ngụm máu tươi, kinh ngạc nhìn Dạ Vô Trần.Giờ phút này nàng có cảm giác không nắm giữ được sinh mệnh của chính mình.“Ai cho phép ngươi hoài nghi quyết định của bổn vương?” Sắc mặt Dạ Vô Trần âm trầm như gió lốc trước cơn bão, ánh mắt lập lòe lãnh ý, hắn vung tay lên, một luồng khí hất tung Điệp Y đập vào một tảng đá, máu tươi lập tức từ trên đầu chảy xuống.“Cút!”Không để ý đến sắc mặt tái nhợt của Điệp Y, thanh âm Dạ Vô Trần lạnh lẽo vô tình: “Nếu có lần sau, ngươi trực tiếp vào hình đường cho bổn vương.”Hình đường của Quỷ điện, đi vào một lần là mất nửa cái mạng.Thân thể mềm mại của Điệp Y run lên, nam nhân này thật sự nhẫn tâm như thế? Vì một nữ nhân mà ngay cả Quỷ điện vất vả tạo nên cũng không quan tâm.Thật ra, Điệp Y muốn Dạ Vô Trần cùng Mộ Như Nguyệt phát sinh chuyện phu thê cũng có dụng ý riêng của mình.Nàng thích Quỷ Vương đã lâu, nam nhân này trước nay vẫn luôn giữ mình trong sạch, chưa bao giờ có quan hệ gì với bất kì nữ nhân nào, có lẽ là vì không cảm nhận được lạc thú. Trước kia nàng đi làm nhiệm vụ đã gặp không ít nam nhân, lúc trước vốn giữ mình trong sạch nhưng sau khi phát sinh quan hệ với nữ tử liền mê đắm loại tư vị này.Cho nên, nàng nghĩ chỉ cần chủ tử phát sinh quan hệ phu thê với chủ mẫu, hưởng thụ được loại lạc thú này, có lẽ nàng sẽ có cơ hội trở thành tiểu thiếp của chủ tử.Ở đại lục này, nam nhân tam thê tứ thiếp vốn là chuyện bình thường, thân phận chủ tử lại tôn quý như thế, có mấy tiểu thiếp cũng là chuyện đương nhiên, coi như hắn yêu chủ mẫu cũng không thể cả đời chỉ có một nữ nhân.Đương nhiên Điệp Y nghĩ rất tốt đẹp nhưng đời này ngoài Mộ Như Nguyệt, trong mắt hắn không chứa được bất kì nữ nhân nào khác. Cuộc đời này hắn chỉ dành trọn cho một mình nàng.Điệp Y từ trên mặt đất bò dậy, chăm chú nhìn thân ảnh Dạ Vô Trần rời đi, nắm chặt nắm tay, nói: “Chủ tử, xin lỗi, lần này sợ là Điệp Y không cách nào tuân theo mệnh lệnh của ngươi.”Không chỉ là vì phần tư tâm kia mà còn không thể trơ mắt nhìn chủ tử chỉ vì một nữ nhân mà hủy hoại Quỷ điện, đặt chính mình vào hoàn cảnh nguy hiểm.Nàng rất yêu chủ tử, chẳng sợ chủ tử không biết cũng muốn làm một chút việc cho hắn...Mộ trạch.Mộ Như Nguyệt vừa mới cởi áo ngoài lên giường, đột nhiên ngoài cửa truyền đến một hơi thở xa lạ, nàng vội vàng đứng lên, hơi sửng sốt, đáy mắt lóe lãnh ý: “Là ai!”Không có động tĩnh.Lá cây xào xạc ngoài cửa sổ, đêm yên tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng gió đêm.Một bóng đen xuất hiện ở cửa sổ, trong lòng Mộ Như Nguyệt trầm xuống, thân thể chợt lóe phi ra ngoài cửa sổ, nhìn về phía nữ tử áo đen che mặt.“Ngươi là ai?”
Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu PhiTác giả: Tiêu Thất GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Hoàn Thành, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMộ Đình Nhi cúi đầu xuống chôn ở trong ngực nam nhân, khóe mắt còn mang theo vài giọt nước mắt nhưng bên môi lại vô ý nâng lên một nụ cười nhạt giống như âm mưu đã được thực hiện như ý. Nhưng vào lúc này, một tiếng thét chói tai vang lên, rơi vào trong tai hai người. "A! Các ngươi... Các ngươi..." Mộ Như Nguyệt gắt gao che miệng, không dám tin nhìn một đôi cẩu nam nữ trần như nhộng trước mặt nàng, hai hàng nước mắt giống như không có cách nào ngừng rơi được, một phút kia, dường như lòng của nàng bị thứ gì đó mạnh mẽ đâm vào. Nam nhân nhướng mày, tiện tay cầm lên bộ quần áo che kín thân thể hai người, hắn nhìn về phía Mộ Như Nguyệt, vẻ mặt không che giấu đi sự chán ghét bực bội. "Bản Thế tử đã nói từ trước, có bản Thế tử ở nơi này thì không muốn ngươi xuất hiện ở đây! Bây giờ lại dám tới quấy rầy ta và Đình nhi, nếu không phải nể tình thân phận ngươi là chi nữ của Mộ gia, bản Thế tử sẽ không để cho ngươi nhìn thấy nổi mặt trời ngày mai đâu." Nhìn nam nhân bảo vệ Mộ Đình Nhi trong lòng… Nghĩ đến đây, Điệp y cắn chặt răng, không biết lấy đâu ra dũng khí, ngẩng đầu nhìn nam nhân tuấn mỹ như thần trước mặt.“Thuộc hạ suy đoán, chủ tử làm như vậy là vì chủ mẫu tương lai? Bởi vì chủ mẫu bị Thánh Nữ môn chú ý, chỉ có chuyện chủ tử giả ngốc bị vạch trần, biểu hiện ra thực lực, tất nhiên sẽ thu hút sự chú ý của Thánh Nữ môn về phía ngài, khiến chủ mẫu được bình an một thời gian, nhưng chủ tử có nghĩ tới hay không, cứ như vậy sẽ đẩy Quỷ điện vào nơi vạn kiếp bất phục, mà chủ tử chỉ cần phá thân xử nữ của chủ mẫu thì Thánh Nữ môn sẽ không chú ý đến nàng nữa, vì sao chủ tử không làm như vậy, mà lại lựa chọn một phương pháp nguy hiểm như thế?”Lúc này sắc mặt Dạ Vô Trần đã âm trầm đến mức khiến người ta sợ hãi.Hắn chậm rãi đến gần Điệp Y, kèm theo đó là một cỗ khí thế cường đại áp đến, sắc mặt Điệp Y nháy mắt trắng bệch, phun ra một ngụm máu tươi, kinh ngạc nhìn Dạ Vô Trần.Giờ phút này nàng có cảm giác không nắm giữ được sinh mệnh của chính mình.“Ai cho phép ngươi hoài nghi quyết định của bổn vương?” Sắc mặt Dạ Vô Trần âm trầm như gió lốc trước cơn bão, ánh mắt lập lòe lãnh ý, hắn vung tay lên, một luồng khí hất tung Điệp Y đập vào một tảng đá, máu tươi lập tức từ trên đầu chảy xuống.“Cút!”Không để ý đến sắc mặt tái nhợt của Điệp Y, thanh âm Dạ Vô Trần lạnh lẽo vô tình: “Nếu có lần sau, ngươi trực tiếp vào hình đường cho bổn vương.”Hình đường của Quỷ điện, đi vào một lần là mất nửa cái mạng.Thân thể mềm mại của Điệp Y run lên, nam nhân này thật sự nhẫn tâm như thế? Vì một nữ nhân mà ngay cả Quỷ điện vất vả tạo nên cũng không quan tâm.Thật ra, Điệp Y muốn Dạ Vô Trần cùng Mộ Như Nguyệt phát sinh chuyện phu thê cũng có dụng ý riêng của mình.Nàng thích Quỷ Vương đã lâu, nam nhân này trước nay vẫn luôn giữ mình trong sạch, chưa bao giờ có quan hệ gì với bất kì nữ nhân nào, có lẽ là vì không cảm nhận được lạc thú. Trước kia nàng đi làm nhiệm vụ đã gặp không ít nam nhân, lúc trước vốn giữ mình trong sạch nhưng sau khi phát sinh quan hệ với nữ tử liền mê đắm loại tư vị này.Cho nên, nàng nghĩ chỉ cần chủ tử phát sinh quan hệ phu thê với chủ mẫu, hưởng thụ được loại lạc thú này, có lẽ nàng sẽ có cơ hội trở thành tiểu thiếp của chủ tử.Ở đại lục này, nam nhân tam thê tứ thiếp vốn là chuyện bình thường, thân phận chủ tử lại tôn quý như thế, có mấy tiểu thiếp cũng là chuyện đương nhiên, coi như hắn yêu chủ mẫu cũng không thể cả đời chỉ có một nữ nhân.Đương nhiên Điệp Y nghĩ rất tốt đẹp nhưng đời này ngoài Mộ Như Nguyệt, trong mắt hắn không chứa được bất kì nữ nhân nào khác. Cuộc đời này hắn chỉ dành trọn cho một mình nàng.Điệp Y từ trên mặt đất bò dậy, chăm chú nhìn thân ảnh Dạ Vô Trần rời đi, nắm chặt nắm tay, nói: “Chủ tử, xin lỗi, lần này sợ là Điệp Y không cách nào tuân theo mệnh lệnh của ngươi.”Không chỉ là vì phần tư tâm kia mà còn không thể trơ mắt nhìn chủ tử chỉ vì một nữ nhân mà hủy hoại Quỷ điện, đặt chính mình vào hoàn cảnh nguy hiểm.Nàng rất yêu chủ tử, chẳng sợ chủ tử không biết cũng muốn làm một chút việc cho hắn...Mộ trạch.Mộ Như Nguyệt vừa mới cởi áo ngoài lên giường, đột nhiên ngoài cửa truyền đến một hơi thở xa lạ, nàng vội vàng đứng lên, hơi sửng sốt, đáy mắt lóe lãnh ý: “Là ai!”Không có động tĩnh.Lá cây xào xạc ngoài cửa sổ, đêm yên tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng gió đêm.Một bóng đen xuất hiện ở cửa sổ, trong lòng Mộ Như Nguyệt trầm xuống, thân thể chợt lóe phi ra ngoài cửa sổ, nhìn về phía nữ tử áo đen che mặt.“Ngươi là ai?”
Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu PhiTác giả: Tiêu Thất GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Hoàn Thành, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMộ Đình Nhi cúi đầu xuống chôn ở trong ngực nam nhân, khóe mắt còn mang theo vài giọt nước mắt nhưng bên môi lại vô ý nâng lên một nụ cười nhạt giống như âm mưu đã được thực hiện như ý. Nhưng vào lúc này, một tiếng thét chói tai vang lên, rơi vào trong tai hai người. "A! Các ngươi... Các ngươi..." Mộ Như Nguyệt gắt gao che miệng, không dám tin nhìn một đôi cẩu nam nữ trần như nhộng trước mặt nàng, hai hàng nước mắt giống như không có cách nào ngừng rơi được, một phút kia, dường như lòng của nàng bị thứ gì đó mạnh mẽ đâm vào. Nam nhân nhướng mày, tiện tay cầm lên bộ quần áo che kín thân thể hai người, hắn nhìn về phía Mộ Như Nguyệt, vẻ mặt không che giấu đi sự chán ghét bực bội. "Bản Thế tử đã nói từ trước, có bản Thế tử ở nơi này thì không muốn ngươi xuất hiện ở đây! Bây giờ lại dám tới quấy rầy ta và Đình nhi, nếu không phải nể tình thân phận ngươi là chi nữ của Mộ gia, bản Thế tử sẽ không để cho ngươi nhìn thấy nổi mặt trời ngày mai đâu." Nhìn nam nhân bảo vệ Mộ Đình Nhi trong lòng… Nghĩ đến đây, Điệp y cắn chặt răng, không biết lấy đâu ra dũng khí, ngẩng đầu nhìn nam nhân tuấn mỹ như thần trước mặt.“Thuộc hạ suy đoán, chủ tử làm như vậy là vì chủ mẫu tương lai? Bởi vì chủ mẫu bị Thánh Nữ môn chú ý, chỉ có chuyện chủ tử giả ngốc bị vạch trần, biểu hiện ra thực lực, tất nhiên sẽ thu hút sự chú ý của Thánh Nữ môn về phía ngài, khiến chủ mẫu được bình an một thời gian, nhưng chủ tử có nghĩ tới hay không, cứ như vậy sẽ đẩy Quỷ điện vào nơi vạn kiếp bất phục, mà chủ tử chỉ cần phá thân xử nữ của chủ mẫu thì Thánh Nữ môn sẽ không chú ý đến nàng nữa, vì sao chủ tử không làm như vậy, mà lại lựa chọn một phương pháp nguy hiểm như thế?”Lúc này sắc mặt Dạ Vô Trần đã âm trầm đến mức khiến người ta sợ hãi.Hắn chậm rãi đến gần Điệp Y, kèm theo đó là một cỗ khí thế cường đại áp đến, sắc mặt Điệp Y nháy mắt trắng bệch, phun ra một ngụm máu tươi, kinh ngạc nhìn Dạ Vô Trần.Giờ phút này nàng có cảm giác không nắm giữ được sinh mệnh của chính mình.“Ai cho phép ngươi hoài nghi quyết định của bổn vương?” Sắc mặt Dạ Vô Trần âm trầm như gió lốc trước cơn bão, ánh mắt lập lòe lãnh ý, hắn vung tay lên, một luồng khí hất tung Điệp Y đập vào một tảng đá, máu tươi lập tức từ trên đầu chảy xuống.“Cút!”Không để ý đến sắc mặt tái nhợt của Điệp Y, thanh âm Dạ Vô Trần lạnh lẽo vô tình: “Nếu có lần sau, ngươi trực tiếp vào hình đường cho bổn vương.”Hình đường của Quỷ điện, đi vào một lần là mất nửa cái mạng.Thân thể mềm mại của Điệp Y run lên, nam nhân này thật sự nhẫn tâm như thế? Vì một nữ nhân mà ngay cả Quỷ điện vất vả tạo nên cũng không quan tâm.Thật ra, Điệp Y muốn Dạ Vô Trần cùng Mộ Như Nguyệt phát sinh chuyện phu thê cũng có dụng ý riêng của mình.Nàng thích Quỷ Vương đã lâu, nam nhân này trước nay vẫn luôn giữ mình trong sạch, chưa bao giờ có quan hệ gì với bất kì nữ nhân nào, có lẽ là vì không cảm nhận được lạc thú. Trước kia nàng đi làm nhiệm vụ đã gặp không ít nam nhân, lúc trước vốn giữ mình trong sạch nhưng sau khi phát sinh quan hệ với nữ tử liền mê đắm loại tư vị này.Cho nên, nàng nghĩ chỉ cần chủ tử phát sinh quan hệ phu thê với chủ mẫu, hưởng thụ được loại lạc thú này, có lẽ nàng sẽ có cơ hội trở thành tiểu thiếp của chủ tử.Ở đại lục này, nam nhân tam thê tứ thiếp vốn là chuyện bình thường, thân phận chủ tử lại tôn quý như thế, có mấy tiểu thiếp cũng là chuyện đương nhiên, coi như hắn yêu chủ mẫu cũng không thể cả đời chỉ có một nữ nhân.Đương nhiên Điệp Y nghĩ rất tốt đẹp nhưng đời này ngoài Mộ Như Nguyệt, trong mắt hắn không chứa được bất kì nữ nhân nào khác. Cuộc đời này hắn chỉ dành trọn cho một mình nàng.Điệp Y từ trên mặt đất bò dậy, chăm chú nhìn thân ảnh Dạ Vô Trần rời đi, nắm chặt nắm tay, nói: “Chủ tử, xin lỗi, lần này sợ là Điệp Y không cách nào tuân theo mệnh lệnh của ngươi.”Không chỉ là vì phần tư tâm kia mà còn không thể trơ mắt nhìn chủ tử chỉ vì một nữ nhân mà hủy hoại Quỷ điện, đặt chính mình vào hoàn cảnh nguy hiểm.Nàng rất yêu chủ tử, chẳng sợ chủ tử không biết cũng muốn làm một chút việc cho hắn...Mộ trạch.Mộ Như Nguyệt vừa mới cởi áo ngoài lên giường, đột nhiên ngoài cửa truyền đến một hơi thở xa lạ, nàng vội vàng đứng lên, hơi sửng sốt, đáy mắt lóe lãnh ý: “Là ai!”Không có động tĩnh.Lá cây xào xạc ngoài cửa sổ, đêm yên tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng gió đêm.Một bóng đen xuất hiện ở cửa sổ, trong lòng Mộ Như Nguyệt trầm xuống, thân thể chợt lóe phi ra ngoài cửa sổ, nhìn về phía nữ tử áo đen che mặt.“Ngươi là ai?”