Tác giả:

Mộ Đình Nhi cúi đầu xuống chôn ở trong ngực nam nhân, khóe mắt còn mang theo vài giọt nước mắt nhưng bên môi lại vô ý nâng lên một nụ cười nhạt giống như âm mưu đã được thực hiện như ý. Nhưng vào lúc này, một tiếng thét chói tai vang lên, rơi vào trong tai hai người. "A! Các ngươi... Các ngươi..." Mộ Như Nguyệt gắt gao che miệng, không dám tin nhìn một đôi cẩu nam nữ trần như nhộng trước mặt nàng, hai hàng nước mắt giống như không có cách nào ngừng rơi được, một phút kia, dường như lòng của nàng bị thứ gì đó mạnh mẽ đâm vào. Nam nhân nhướng mày, tiện tay cầm lên bộ quần áo che kín thân thể hai người, hắn nhìn về phía Mộ Như Nguyệt, vẻ mặt không che giấu đi sự chán ghét bực bội. "Bản Thế tử đã nói từ trước, có bản Thế tử ở nơi này thì không muốn ngươi xuất hiện ở đây! Bây giờ lại dám tới quấy rầy ta và Đình nhi, nếu không phải nể tình thân phận ngươi là chi nữ của Mộ gia, bản Thế tử sẽ không để cho ngươi nhìn thấy nổi mặt trời ngày mai đâu." Nhìn nam nhân bảo vệ Mộ Đình Nhi trong lòng…

Chương 576: Khế ước sinh tử, đồng sinh công tử (3)

Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu PhiTác giả: Tiêu Thất GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Hoàn Thành, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMộ Đình Nhi cúi đầu xuống chôn ở trong ngực nam nhân, khóe mắt còn mang theo vài giọt nước mắt nhưng bên môi lại vô ý nâng lên một nụ cười nhạt giống như âm mưu đã được thực hiện như ý. Nhưng vào lúc này, một tiếng thét chói tai vang lên, rơi vào trong tai hai người. "A! Các ngươi... Các ngươi..." Mộ Như Nguyệt gắt gao che miệng, không dám tin nhìn một đôi cẩu nam nữ trần như nhộng trước mặt nàng, hai hàng nước mắt giống như không có cách nào ngừng rơi được, một phút kia, dường như lòng của nàng bị thứ gì đó mạnh mẽ đâm vào. Nam nhân nhướng mày, tiện tay cầm lên bộ quần áo che kín thân thể hai người, hắn nhìn về phía Mộ Như Nguyệt, vẻ mặt không che giấu đi sự chán ghét bực bội. "Bản Thế tử đã nói từ trước, có bản Thế tử ở nơi này thì không muốn ngươi xuất hiện ở đây! Bây giờ lại dám tới quấy rầy ta và Đình nhi, nếu không phải nể tình thân phận ngươi là chi nữ của Mộ gia, bản Thế tử sẽ không để cho ngươi nhìn thấy nổi mặt trời ngày mai đâu." Nhìn nam nhân bảo vệ Mộ Đình Nhi trong lòng… Sau khi ăn đan dược vào, thân hình Mộ Như Nguyệt chợt lóe, xuất hiện phía sau người nọ, không đợi đối phương kịp nhìn thấy động tác của mình, trường kiếm trong tay nàng đã chém xuống.Xoẹt một tiếng, đầu hắn rơi xuống đất, máu tươi phun ra như suối, còn yêu diễm hơn cả hoa hồng."Tốc độ thật nhanh!"Trong lòng mọi người đều hơi khẩn trương lên, sau khi dùng đan dược, tốc độ của nàng nhanh hơn rất nhiều, khiến người ta khó lòng phòng bị..."Xem ra đúng là đã xem thường nha đầu này, khó trách được Âu Dương Vân Cẩm nhìn trúng!" nam nhân trung niên híp mắt, khóe môi khẽ cong lên.Viêm Tẫn phát hiện động tác của hắn, khẽ cau mày, dời mắt nhìn theo tầm mắt của hắn, vừa nhìn thấy, tim hắn như ngừng đập, hét lớn: "Nha đầu, cẩn thận!"Nhưng mà, đã không còn kịp nữa rồi...Một chưởng đánh vào sau lưng nàng, phụt một tiếng, máu tươi lập tức tràn ra, như đóa hồng nở rộ trước ngực nàng...Viêm Tẫn ngừng thở, ngây ngốc nhìn nữ tử phía dưới, trái tim đột nhiên co rút đau đớn, bi thương phẫn nộ thiêu đốt lòng hắn, cả gương mặt cũng trở nên vặn vẹo.Dưới bầu trời xanh thẳm, nam nhân tựa như cảm giác được điều gì, dung nhan dưới mặt nạ bạc trắng bệch, một ngụm máu tanh ngọt phun ra.Trái tim hắn bỗng nhiên đau đớn, làm hắn cảm thấy sống không bằng chết."Nguyệt Nhi... Chẳng lẽ Nguyệt Nhi xảy ra chuyện gì?"Dạ Vô Trần chậm rãi nhắm mắt lại, giống như muốn cảm nhận sự tồn tại của nàng, nhưng mà cái gì cũng không có, tựa như nàng đã biến mất khỏi thế giới này...Mà từ sau khi cùng Mộ Như Nguyệt kết hợp, lúc nào hắn cũng có thể cảm nhận được hơi thở của nàng, nhưng mà hiện tại, hơi thở của nàng đã biến mất.Nguyên nhân chỉ có một, đó chính là... nàng đã chết...Đã chết?Dạ Vô Trần đau đớn như bị vạn tiễn xuyên tim, cỗ lực lượng hủy thiên diệt địa lúc trước áp chế lại bộc phát. Giờ khắc này, đôi mắt tím của nam nhân biến thành màu đỏ tươi, thần sắc điên cuồng: "Nguyệt Nhi!!!"Không!Nàng tuyệt đối không chết, nếu không, hắn nhất định sẽ khiến tất cả mọi người chôn cùng nàng! Sau đó hắn sẽ chuyển thế một lần nữa đi tìm nàng, chỉ có nơi có nàng tồn tại mới là nhà của hắn...."Nguyệt Nhi, đời đời kiếp kiếp, ta đều sẽ mặt dày mày dạn bám theo ngươi, ngươi vĩnh viễn không thể rời khỏi ta!"--------------------------Trên đường phố, Viêm Tẫn cũng không rảnh đối phó nam nhân trung niên nữa, thất tha thất thểu chạy về phía Mộ Như Nguyệt, cười thảm nói: "Nha đầu, đừng náo loạn nữa, mau đứng lên đi, không phải ngươi còn muốn tìm Dạ Vô Trần sao? Nói không chừng hắn đang ở chỗ nào đó chờ ngươi, chuyện này còn chưa làm xong, ngươi không thể chết được..."Nhưng mà Mộ Như Nguyệt không trả lời hắn, lẳng lặng nằm trên mặt đất."Nha đầu", thanh âm Viêm Tẫn bất giác run rẩy, "Nếu ngươi chết, hài tử trong bụng ngươi cũng không sống được, còn có Tử Thiên Cảnh... hắn đợi ngươi cả ngàn năm, ngươi nhẫn tâm bắt hắn tiếp tục chờ ngươi sao?"Nàng sẽ không chết, tuyệt đối không.Viêm Tẫn gắt gao ôm Mộ Như Nguyệt vào ngực, cánh tay hắn cũng run rẩy: "Nha đầu, ngươi mau tỉnh lại, hắn còn đang đợi ngươi...."Bất luận hắn nói gì, nữ tử trong ngực vẫn không nhúc nhích, tựa như không còn hơi thở nữa...

Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu PhiTác giả: Tiêu Thất GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Hoàn Thành, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMộ Đình Nhi cúi đầu xuống chôn ở trong ngực nam nhân, khóe mắt còn mang theo vài giọt nước mắt nhưng bên môi lại vô ý nâng lên một nụ cười nhạt giống như âm mưu đã được thực hiện như ý. Nhưng vào lúc này, một tiếng thét chói tai vang lên, rơi vào trong tai hai người. "A! Các ngươi... Các ngươi..." Mộ Như Nguyệt gắt gao che miệng, không dám tin nhìn một đôi cẩu nam nữ trần như nhộng trước mặt nàng, hai hàng nước mắt giống như không có cách nào ngừng rơi được, một phút kia, dường như lòng của nàng bị thứ gì đó mạnh mẽ đâm vào. Nam nhân nhướng mày, tiện tay cầm lên bộ quần áo che kín thân thể hai người, hắn nhìn về phía Mộ Như Nguyệt, vẻ mặt không che giấu đi sự chán ghét bực bội. "Bản Thế tử đã nói từ trước, có bản Thế tử ở nơi này thì không muốn ngươi xuất hiện ở đây! Bây giờ lại dám tới quấy rầy ta và Đình nhi, nếu không phải nể tình thân phận ngươi là chi nữ của Mộ gia, bản Thế tử sẽ không để cho ngươi nhìn thấy nổi mặt trời ngày mai đâu." Nhìn nam nhân bảo vệ Mộ Đình Nhi trong lòng… Sau khi ăn đan dược vào, thân hình Mộ Như Nguyệt chợt lóe, xuất hiện phía sau người nọ, không đợi đối phương kịp nhìn thấy động tác của mình, trường kiếm trong tay nàng đã chém xuống.Xoẹt một tiếng, đầu hắn rơi xuống đất, máu tươi phun ra như suối, còn yêu diễm hơn cả hoa hồng."Tốc độ thật nhanh!"Trong lòng mọi người đều hơi khẩn trương lên, sau khi dùng đan dược, tốc độ của nàng nhanh hơn rất nhiều, khiến người ta khó lòng phòng bị..."Xem ra đúng là đã xem thường nha đầu này, khó trách được Âu Dương Vân Cẩm nhìn trúng!" nam nhân trung niên híp mắt, khóe môi khẽ cong lên.Viêm Tẫn phát hiện động tác của hắn, khẽ cau mày, dời mắt nhìn theo tầm mắt của hắn, vừa nhìn thấy, tim hắn như ngừng đập, hét lớn: "Nha đầu, cẩn thận!"Nhưng mà, đã không còn kịp nữa rồi...Một chưởng đánh vào sau lưng nàng, phụt một tiếng, máu tươi lập tức tràn ra, như đóa hồng nở rộ trước ngực nàng...Viêm Tẫn ngừng thở, ngây ngốc nhìn nữ tử phía dưới, trái tim đột nhiên co rút đau đớn, bi thương phẫn nộ thiêu đốt lòng hắn, cả gương mặt cũng trở nên vặn vẹo.Dưới bầu trời xanh thẳm, nam nhân tựa như cảm giác được điều gì, dung nhan dưới mặt nạ bạc trắng bệch, một ngụm máu tanh ngọt phun ra.Trái tim hắn bỗng nhiên đau đớn, làm hắn cảm thấy sống không bằng chết."Nguyệt Nhi... Chẳng lẽ Nguyệt Nhi xảy ra chuyện gì?"Dạ Vô Trần chậm rãi nhắm mắt lại, giống như muốn cảm nhận sự tồn tại của nàng, nhưng mà cái gì cũng không có, tựa như nàng đã biến mất khỏi thế giới này...Mà từ sau khi cùng Mộ Như Nguyệt kết hợp, lúc nào hắn cũng có thể cảm nhận được hơi thở của nàng, nhưng mà hiện tại, hơi thở của nàng đã biến mất.Nguyên nhân chỉ có một, đó chính là... nàng đã chết...Đã chết?Dạ Vô Trần đau đớn như bị vạn tiễn xuyên tim, cỗ lực lượng hủy thiên diệt địa lúc trước áp chế lại bộc phát. Giờ khắc này, đôi mắt tím của nam nhân biến thành màu đỏ tươi, thần sắc điên cuồng: "Nguyệt Nhi!!!"Không!Nàng tuyệt đối không chết, nếu không, hắn nhất định sẽ khiến tất cả mọi người chôn cùng nàng! Sau đó hắn sẽ chuyển thế một lần nữa đi tìm nàng, chỉ có nơi có nàng tồn tại mới là nhà của hắn...."Nguyệt Nhi, đời đời kiếp kiếp, ta đều sẽ mặt dày mày dạn bám theo ngươi, ngươi vĩnh viễn không thể rời khỏi ta!"--------------------------Trên đường phố, Viêm Tẫn cũng không rảnh đối phó nam nhân trung niên nữa, thất tha thất thểu chạy về phía Mộ Như Nguyệt, cười thảm nói: "Nha đầu, đừng náo loạn nữa, mau đứng lên đi, không phải ngươi còn muốn tìm Dạ Vô Trần sao? Nói không chừng hắn đang ở chỗ nào đó chờ ngươi, chuyện này còn chưa làm xong, ngươi không thể chết được..."Nhưng mà Mộ Như Nguyệt không trả lời hắn, lẳng lặng nằm trên mặt đất."Nha đầu", thanh âm Viêm Tẫn bất giác run rẩy, "Nếu ngươi chết, hài tử trong bụng ngươi cũng không sống được, còn có Tử Thiên Cảnh... hắn đợi ngươi cả ngàn năm, ngươi nhẫn tâm bắt hắn tiếp tục chờ ngươi sao?"Nàng sẽ không chết, tuyệt đối không.Viêm Tẫn gắt gao ôm Mộ Như Nguyệt vào ngực, cánh tay hắn cũng run rẩy: "Nha đầu, ngươi mau tỉnh lại, hắn còn đang đợi ngươi...."Bất luận hắn nói gì, nữ tử trong ngực vẫn không nhúc nhích, tựa như không còn hơi thở nữa...

Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu PhiTác giả: Tiêu Thất GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Hoàn Thành, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMộ Đình Nhi cúi đầu xuống chôn ở trong ngực nam nhân, khóe mắt còn mang theo vài giọt nước mắt nhưng bên môi lại vô ý nâng lên một nụ cười nhạt giống như âm mưu đã được thực hiện như ý. Nhưng vào lúc này, một tiếng thét chói tai vang lên, rơi vào trong tai hai người. "A! Các ngươi... Các ngươi..." Mộ Như Nguyệt gắt gao che miệng, không dám tin nhìn một đôi cẩu nam nữ trần như nhộng trước mặt nàng, hai hàng nước mắt giống như không có cách nào ngừng rơi được, một phút kia, dường như lòng của nàng bị thứ gì đó mạnh mẽ đâm vào. Nam nhân nhướng mày, tiện tay cầm lên bộ quần áo che kín thân thể hai người, hắn nhìn về phía Mộ Như Nguyệt, vẻ mặt không che giấu đi sự chán ghét bực bội. "Bản Thế tử đã nói từ trước, có bản Thế tử ở nơi này thì không muốn ngươi xuất hiện ở đây! Bây giờ lại dám tới quấy rầy ta và Đình nhi, nếu không phải nể tình thân phận ngươi là chi nữ của Mộ gia, bản Thế tử sẽ không để cho ngươi nhìn thấy nổi mặt trời ngày mai đâu." Nhìn nam nhân bảo vệ Mộ Đình Nhi trong lòng… Sau khi ăn đan dược vào, thân hình Mộ Như Nguyệt chợt lóe, xuất hiện phía sau người nọ, không đợi đối phương kịp nhìn thấy động tác của mình, trường kiếm trong tay nàng đã chém xuống.Xoẹt một tiếng, đầu hắn rơi xuống đất, máu tươi phun ra như suối, còn yêu diễm hơn cả hoa hồng."Tốc độ thật nhanh!"Trong lòng mọi người đều hơi khẩn trương lên, sau khi dùng đan dược, tốc độ của nàng nhanh hơn rất nhiều, khiến người ta khó lòng phòng bị..."Xem ra đúng là đã xem thường nha đầu này, khó trách được Âu Dương Vân Cẩm nhìn trúng!" nam nhân trung niên híp mắt, khóe môi khẽ cong lên.Viêm Tẫn phát hiện động tác của hắn, khẽ cau mày, dời mắt nhìn theo tầm mắt của hắn, vừa nhìn thấy, tim hắn như ngừng đập, hét lớn: "Nha đầu, cẩn thận!"Nhưng mà, đã không còn kịp nữa rồi...Một chưởng đánh vào sau lưng nàng, phụt một tiếng, máu tươi lập tức tràn ra, như đóa hồng nở rộ trước ngực nàng...Viêm Tẫn ngừng thở, ngây ngốc nhìn nữ tử phía dưới, trái tim đột nhiên co rút đau đớn, bi thương phẫn nộ thiêu đốt lòng hắn, cả gương mặt cũng trở nên vặn vẹo.Dưới bầu trời xanh thẳm, nam nhân tựa như cảm giác được điều gì, dung nhan dưới mặt nạ bạc trắng bệch, một ngụm máu tanh ngọt phun ra.Trái tim hắn bỗng nhiên đau đớn, làm hắn cảm thấy sống không bằng chết."Nguyệt Nhi... Chẳng lẽ Nguyệt Nhi xảy ra chuyện gì?"Dạ Vô Trần chậm rãi nhắm mắt lại, giống như muốn cảm nhận sự tồn tại của nàng, nhưng mà cái gì cũng không có, tựa như nàng đã biến mất khỏi thế giới này...Mà từ sau khi cùng Mộ Như Nguyệt kết hợp, lúc nào hắn cũng có thể cảm nhận được hơi thở của nàng, nhưng mà hiện tại, hơi thở của nàng đã biến mất.Nguyên nhân chỉ có một, đó chính là... nàng đã chết...Đã chết?Dạ Vô Trần đau đớn như bị vạn tiễn xuyên tim, cỗ lực lượng hủy thiên diệt địa lúc trước áp chế lại bộc phát. Giờ khắc này, đôi mắt tím của nam nhân biến thành màu đỏ tươi, thần sắc điên cuồng: "Nguyệt Nhi!!!"Không!Nàng tuyệt đối không chết, nếu không, hắn nhất định sẽ khiến tất cả mọi người chôn cùng nàng! Sau đó hắn sẽ chuyển thế một lần nữa đi tìm nàng, chỉ có nơi có nàng tồn tại mới là nhà của hắn...."Nguyệt Nhi, đời đời kiếp kiếp, ta đều sẽ mặt dày mày dạn bám theo ngươi, ngươi vĩnh viễn không thể rời khỏi ta!"--------------------------Trên đường phố, Viêm Tẫn cũng không rảnh đối phó nam nhân trung niên nữa, thất tha thất thểu chạy về phía Mộ Như Nguyệt, cười thảm nói: "Nha đầu, đừng náo loạn nữa, mau đứng lên đi, không phải ngươi còn muốn tìm Dạ Vô Trần sao? Nói không chừng hắn đang ở chỗ nào đó chờ ngươi, chuyện này còn chưa làm xong, ngươi không thể chết được..."Nhưng mà Mộ Như Nguyệt không trả lời hắn, lẳng lặng nằm trên mặt đất."Nha đầu", thanh âm Viêm Tẫn bất giác run rẩy, "Nếu ngươi chết, hài tử trong bụng ngươi cũng không sống được, còn có Tử Thiên Cảnh... hắn đợi ngươi cả ngàn năm, ngươi nhẫn tâm bắt hắn tiếp tục chờ ngươi sao?"Nàng sẽ không chết, tuyệt đối không.Viêm Tẫn gắt gao ôm Mộ Như Nguyệt vào ngực, cánh tay hắn cũng run rẩy: "Nha đầu, ngươi mau tỉnh lại, hắn còn đang đợi ngươi...."Bất luận hắn nói gì, nữ tử trong ngực vẫn không nhúc nhích, tựa như không còn hơi thở nữa...

Chương 576: Khế ước sinh tử, đồng sinh công tử (3)