Mộ Đình Nhi cúi đầu xuống chôn ở trong ngực nam nhân, khóe mắt còn mang theo vài giọt nước mắt nhưng bên môi lại vô ý nâng lên một nụ cười nhạt giống như âm mưu đã được thực hiện như ý. Nhưng vào lúc này, một tiếng thét chói tai vang lên, rơi vào trong tai hai người. "A! Các ngươi... Các ngươi..." Mộ Như Nguyệt gắt gao che miệng, không dám tin nhìn một đôi cẩu nam nữ trần như nhộng trước mặt nàng, hai hàng nước mắt giống như không có cách nào ngừng rơi được, một phút kia, dường như lòng của nàng bị thứ gì đó mạnh mẽ đâm vào. Nam nhân nhướng mày, tiện tay cầm lên bộ quần áo che kín thân thể hai người, hắn nhìn về phía Mộ Như Nguyệt, vẻ mặt không che giấu đi sự chán ghét bực bội. "Bản Thế tử đã nói từ trước, có bản Thế tử ở nơi này thì không muốn ngươi xuất hiện ở đây! Bây giờ lại dám tới quấy rầy ta và Đình nhi, nếu không phải nể tình thân phận ngươi là chi nữ của Mộ gia, bản Thế tử sẽ không để cho ngươi nhìn thấy nổi mặt trời ngày mai đâu." Nhìn nam nhân bảo vệ Mộ Đình Nhi trong lòng…
Chương 646: Đột phá cảnh giới Địa Nguyên (9)
Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu PhiTác giả: Tiêu Thất GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Hoàn Thành, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMộ Đình Nhi cúi đầu xuống chôn ở trong ngực nam nhân, khóe mắt còn mang theo vài giọt nước mắt nhưng bên môi lại vô ý nâng lên một nụ cười nhạt giống như âm mưu đã được thực hiện như ý. Nhưng vào lúc này, một tiếng thét chói tai vang lên, rơi vào trong tai hai người. "A! Các ngươi... Các ngươi..." Mộ Như Nguyệt gắt gao che miệng, không dám tin nhìn một đôi cẩu nam nữ trần như nhộng trước mặt nàng, hai hàng nước mắt giống như không có cách nào ngừng rơi được, một phút kia, dường như lòng của nàng bị thứ gì đó mạnh mẽ đâm vào. Nam nhân nhướng mày, tiện tay cầm lên bộ quần áo che kín thân thể hai người, hắn nhìn về phía Mộ Như Nguyệt, vẻ mặt không che giấu đi sự chán ghét bực bội. "Bản Thế tử đã nói từ trước, có bản Thế tử ở nơi này thì không muốn ngươi xuất hiện ở đây! Bây giờ lại dám tới quấy rầy ta và Đình nhi, nếu không phải nể tình thân phận ngươi là chi nữ của Mộ gia, bản Thế tử sẽ không để cho ngươi nhìn thấy nổi mặt trời ngày mai đâu." Nhìn nam nhân bảo vệ Mộ Đình Nhi trong lòng… Người của các thế lực khác cũng nhanh chóng lên lôi đài, bao vây xung quanh Mộ Như Nguyệt, mọi người đều nghĩ rằng Dạ Vô Trần sẽ lên đài trợ giúp thê tử của mình, nhưng tình huống hoàn toàn ngược lại.Hắn cũng không có bất kì động tác gì khác, đôi mắt tím hàm chứa ý cười nhìn nữ tử trên lôi đài....Xôn xao!Đông Phương Tuấn rút kiếm ra, mũi kiếm lạnh băng nhắm thẳng vào yết hầu Mộ Như Nguyệt.Thân thể hắn trên không trung như cuồng phong phóng thẳng tới trước mặt đối phương, ngay tại thời điểm này, Mộ Như Nguyệt lấy vũ khí của mình ra...Lúc này, nàng không dùng Cửu thiên long viêm kiếm mà dùng đan đỉnh phượng hoàng!Mọi người lập tức bị kinh diễm...Nữ tử lẳng lặng đứng trên lôi đài, trong tay cầm một đan đỉnh thật to tỏa ra ánh sáng đỏ, làm nổi bật dung nhan tuyệt mỹ.Đan đỉnh phượng hoàng lớn hơn nàng gấp mấy lần, nhưng lúc này lại được nàng dễ dàng cầm trên tay, hình ảnh không hài hòa như thế khiến mọi người chấn động thật sâu..."Đó là thứ gì?" Đông Phương Tuấn sửng sốt, vội vàng ngừng chân, ánh mắt kinh ngạc.Nhưng Mộ Như Nguyệt căn bản không cho bọn họ có cơ hội phản ứng, hung hăng nện đan đỉnh phượng hoàng xuống, "phịch" một tiếng, những người đó còn chưa kịp rút vũ khí ra đã bị đan đỉnh phượng hoàng càn quét rơi xuống khỏi lôi đài...Trong nháy mắt, mọi người đều bị kinh sợ, hoàn toàn hoảng sợ không nói nên lời....Trên lôi đài chỉ còn lại ba người, Nam Cung Thần, Đông Phương Tuấn, và Điền Phi.Những người khác chưa kịp phản kháng đã bị đánh bại..."Khụ khụ!"Đông Phương Tuấn ho khan hai tiếng, từ trên mặt đất bò dậy, sắc mặt hắn vặn vẹo, phẫn hận gầm lên một tiếng rồi đánh về phía Mộ Như Nguyệt."Nữ nhân đáng chết, đi chết đi cho ta!"Khiếu Nguyệt vứt bỏ, nỗi thống khổ đoạn tử tuyệt tôn, ánh mắt trào phúng châm chọc của mọi người,.... Trong nháy mắt này, tất cả mọi cảm xúc phẫn nộ trong đáy lòng Đông Phương Tuấn đều bạo phát, hiện giờ hắn chỉ có một ý nghĩ, chính là, bất chấp tất cả giết nữ nhân này..."Không tốt!"Thấy khí thế toàn thân Đông Phương Tuấn tăng lên, Âu Dương Vân Cẩm biến sắc: "Hắn vận dụng bí thuật của Đông Phương gia để tăng thực lực!"Oanh!Một ngọn lửa bao trùm thanh kiếm trong tay hắn, hình thành một trận cuồng phong hung hăng đánh về phía Mộ Như Nguyệt, nháy mắt đã bao trùm hết thân thể nàng...Nhìn nữ tử bị ngọn lửa cắn nuốt, trong lòng mọi người có chút tiếc hận.Một nữ tử vừa rồi còn tỏa sáng trước mắt mọi người cứ như vậy chết trong ngọn lửa sao? Một nữ nhân phong hoa tuyệt đại như vậy mà chết, thật sự là một tổn thất lớn...Sắc mặt Âu Dương Vân Cẩm tái nhợt, cuối cùng hắn vẫn chưa kịp cứu người, nàng đã bị Đông Phương Tuấn giết ngay trước mắt mình...Bỗng nhiên, tình thế xảy ra biến hóa.Ngọn lửa trên lôi đài dần dần giảm xuống, giống như bị hấp thu, giờ khắc này mọi người không dám chớp mắt, nhìn chằm chằm tình huống trên lôi đài...Bọn họ còn chưa kịp suy nghĩ kỹ càng xem đã xảy ra chuyện gì đã thấy trên lôi đài tỏa ra luồng sáng chói lóa, sau đó nhanh chóng khuếch tán ra...PS: Tóm tắt lại các cấp bậc võ giả: Hoàng nguyên (cấp 1-9), Huyền nguyên, Địa nguyên, Thiên nguyên, Chân nguyên, Linh nguyên, Vô thượng, Thần...
Người của các thế lực khác cũng nhanh chóng lên lôi đài, bao vây xung quanh Mộ Như Nguyệt, mọi người đều nghĩ rằng Dạ Vô Trần sẽ lên đài trợ giúp thê tử của mình, nhưng tình huống hoàn toàn ngược lại.
Hắn cũng không có bất kì động tác gì khác, đôi mắt tím hàm chứa ý cười nhìn nữ tử trên lôi đài....
Xôn xao!
Đông Phương Tuấn rút kiếm ra, mũi kiếm lạnh băng nhắm thẳng vào yết hầu Mộ Như Nguyệt.
Thân thể hắn trên không trung như cuồng phong phóng thẳng tới trước mặt đối phương, ngay tại thời điểm này, Mộ Như Nguyệt lấy vũ khí của mình ra...
Lúc này, nàng không dùng Cửu thiên long viêm kiếm mà dùng đan đỉnh phượng hoàng!
Mọi người lập tức bị kinh diễm...
Nữ tử lẳng lặng đứng trên lôi đài, trong tay cầm một đan đỉnh thật to tỏa ra ánh sáng đỏ, làm nổi bật dung nhan tuyệt mỹ.
Đan đỉnh phượng hoàng lớn hơn nàng gấp mấy lần, nhưng lúc này lại được nàng dễ dàng cầm trên tay, hình ảnh không hài hòa như thế khiến mọi người chấn động thật sâu...
"Đó là thứ gì?" Đông Phương Tuấn sửng sốt, vội vàng ngừng chân, ánh mắt kinh ngạc.
Nhưng Mộ Như Nguyệt căn bản không cho bọn họ có cơ hội phản ứng, hung hăng nện đan đỉnh phượng hoàng xuống, "phịch" một tiếng, những người đó còn chưa kịp rút vũ khí ra đã bị đan đỉnh phượng hoàng càn quét rơi xuống khỏi lôi đài...
Trong nháy mắt, mọi người đều bị kinh sợ, hoàn toàn hoảng sợ không nói nên lời....
Trên lôi đài chỉ còn lại ba người, Nam Cung Thần, Đông Phương Tuấn, và Điền Phi.
Những người khác chưa kịp phản kháng đã bị đánh bại...
"Khụ khụ!"
Đông Phương Tuấn ho khan hai tiếng, từ trên mặt đất bò dậy, sắc mặt hắn vặn vẹo, phẫn hận gầm lên một tiếng rồi đánh về phía Mộ Như Nguyệt.
"Nữ nhân đáng chết, đi chết đi cho ta!"
Khiếu Nguyệt vứt bỏ, nỗi thống khổ đoạn tử tuyệt tôn, ánh mắt trào phúng châm chọc của mọi người,.... Trong nháy mắt này, tất cả mọi cảm xúc phẫn nộ trong đáy lòng Đông Phương Tuấn đều bạo phát, hiện giờ hắn chỉ có một ý nghĩ, chính là, bất chấp tất cả giết nữ nhân này...
"Không tốt!"
Thấy khí thế toàn thân Đông Phương Tuấn tăng lên, Âu Dương Vân Cẩm biến sắc: "Hắn vận dụng bí thuật của Đông Phương gia để tăng thực lực!"
Oanh!
Một ngọn lửa bao trùm thanh kiếm trong tay hắn, hình thành một trận cuồng phong hung hăng đánh về phía Mộ Như Nguyệt, nháy mắt đã bao trùm hết thân thể nàng...
Nhìn nữ tử bị ngọn lửa cắn nuốt, trong lòng mọi người có chút tiếc hận.
Một nữ tử vừa rồi còn tỏa sáng trước mắt mọi người cứ như vậy chết trong ngọn lửa sao? Một nữ nhân phong hoa tuyệt đại như vậy mà chết, thật sự là một tổn thất lớn...
Sắc mặt Âu Dương Vân Cẩm tái nhợt, cuối cùng hắn vẫn chưa kịp cứu người, nàng đã bị Đông Phương Tuấn giết ngay trước mắt mình...
Bỗng nhiên, tình thế xảy ra biến hóa.
Ngọn lửa trên lôi đài dần dần giảm xuống, giống như bị hấp thu, giờ khắc này mọi người không dám chớp mắt, nhìn chằm chằm tình huống trên lôi đài...
Bọn họ còn chưa kịp suy nghĩ kỹ càng xem đã xảy ra chuyện gì đã thấy trên lôi đài tỏa ra luồng sáng chói lóa, sau đó nhanh chóng khuếch tán ra...
PS: Tóm tắt lại các cấp bậc võ giả: Hoàng nguyên (cấp 1-9), Huyền nguyên, Địa nguyên, Thiên nguyên, Chân nguyên, Linh nguyên, Vô thượng, Thần...
Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu PhiTác giả: Tiêu Thất GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Hoàn Thành, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMộ Đình Nhi cúi đầu xuống chôn ở trong ngực nam nhân, khóe mắt còn mang theo vài giọt nước mắt nhưng bên môi lại vô ý nâng lên một nụ cười nhạt giống như âm mưu đã được thực hiện như ý. Nhưng vào lúc này, một tiếng thét chói tai vang lên, rơi vào trong tai hai người. "A! Các ngươi... Các ngươi..." Mộ Như Nguyệt gắt gao che miệng, không dám tin nhìn một đôi cẩu nam nữ trần như nhộng trước mặt nàng, hai hàng nước mắt giống như không có cách nào ngừng rơi được, một phút kia, dường như lòng của nàng bị thứ gì đó mạnh mẽ đâm vào. Nam nhân nhướng mày, tiện tay cầm lên bộ quần áo che kín thân thể hai người, hắn nhìn về phía Mộ Như Nguyệt, vẻ mặt không che giấu đi sự chán ghét bực bội. "Bản Thế tử đã nói từ trước, có bản Thế tử ở nơi này thì không muốn ngươi xuất hiện ở đây! Bây giờ lại dám tới quấy rầy ta và Đình nhi, nếu không phải nể tình thân phận ngươi là chi nữ của Mộ gia, bản Thế tử sẽ không để cho ngươi nhìn thấy nổi mặt trời ngày mai đâu." Nhìn nam nhân bảo vệ Mộ Đình Nhi trong lòng… Người của các thế lực khác cũng nhanh chóng lên lôi đài, bao vây xung quanh Mộ Như Nguyệt, mọi người đều nghĩ rằng Dạ Vô Trần sẽ lên đài trợ giúp thê tử của mình, nhưng tình huống hoàn toàn ngược lại.Hắn cũng không có bất kì động tác gì khác, đôi mắt tím hàm chứa ý cười nhìn nữ tử trên lôi đài....Xôn xao!Đông Phương Tuấn rút kiếm ra, mũi kiếm lạnh băng nhắm thẳng vào yết hầu Mộ Như Nguyệt.Thân thể hắn trên không trung như cuồng phong phóng thẳng tới trước mặt đối phương, ngay tại thời điểm này, Mộ Như Nguyệt lấy vũ khí của mình ra...Lúc này, nàng không dùng Cửu thiên long viêm kiếm mà dùng đan đỉnh phượng hoàng!Mọi người lập tức bị kinh diễm...Nữ tử lẳng lặng đứng trên lôi đài, trong tay cầm một đan đỉnh thật to tỏa ra ánh sáng đỏ, làm nổi bật dung nhan tuyệt mỹ.Đan đỉnh phượng hoàng lớn hơn nàng gấp mấy lần, nhưng lúc này lại được nàng dễ dàng cầm trên tay, hình ảnh không hài hòa như thế khiến mọi người chấn động thật sâu..."Đó là thứ gì?" Đông Phương Tuấn sửng sốt, vội vàng ngừng chân, ánh mắt kinh ngạc.Nhưng Mộ Như Nguyệt căn bản không cho bọn họ có cơ hội phản ứng, hung hăng nện đan đỉnh phượng hoàng xuống, "phịch" một tiếng, những người đó còn chưa kịp rút vũ khí ra đã bị đan đỉnh phượng hoàng càn quét rơi xuống khỏi lôi đài...Trong nháy mắt, mọi người đều bị kinh sợ, hoàn toàn hoảng sợ không nói nên lời....Trên lôi đài chỉ còn lại ba người, Nam Cung Thần, Đông Phương Tuấn, và Điền Phi.Những người khác chưa kịp phản kháng đã bị đánh bại..."Khụ khụ!"Đông Phương Tuấn ho khan hai tiếng, từ trên mặt đất bò dậy, sắc mặt hắn vặn vẹo, phẫn hận gầm lên một tiếng rồi đánh về phía Mộ Như Nguyệt."Nữ nhân đáng chết, đi chết đi cho ta!"Khiếu Nguyệt vứt bỏ, nỗi thống khổ đoạn tử tuyệt tôn, ánh mắt trào phúng châm chọc của mọi người,.... Trong nháy mắt này, tất cả mọi cảm xúc phẫn nộ trong đáy lòng Đông Phương Tuấn đều bạo phát, hiện giờ hắn chỉ có một ý nghĩ, chính là, bất chấp tất cả giết nữ nhân này..."Không tốt!"Thấy khí thế toàn thân Đông Phương Tuấn tăng lên, Âu Dương Vân Cẩm biến sắc: "Hắn vận dụng bí thuật của Đông Phương gia để tăng thực lực!"Oanh!Một ngọn lửa bao trùm thanh kiếm trong tay hắn, hình thành một trận cuồng phong hung hăng đánh về phía Mộ Như Nguyệt, nháy mắt đã bao trùm hết thân thể nàng...Nhìn nữ tử bị ngọn lửa cắn nuốt, trong lòng mọi người có chút tiếc hận.Một nữ tử vừa rồi còn tỏa sáng trước mắt mọi người cứ như vậy chết trong ngọn lửa sao? Một nữ nhân phong hoa tuyệt đại như vậy mà chết, thật sự là một tổn thất lớn...Sắc mặt Âu Dương Vân Cẩm tái nhợt, cuối cùng hắn vẫn chưa kịp cứu người, nàng đã bị Đông Phương Tuấn giết ngay trước mắt mình...Bỗng nhiên, tình thế xảy ra biến hóa.Ngọn lửa trên lôi đài dần dần giảm xuống, giống như bị hấp thu, giờ khắc này mọi người không dám chớp mắt, nhìn chằm chằm tình huống trên lôi đài...Bọn họ còn chưa kịp suy nghĩ kỹ càng xem đã xảy ra chuyện gì đã thấy trên lôi đài tỏa ra luồng sáng chói lóa, sau đó nhanh chóng khuếch tán ra...PS: Tóm tắt lại các cấp bậc võ giả: Hoàng nguyên (cấp 1-9), Huyền nguyên, Địa nguyên, Thiên nguyên, Chân nguyên, Linh nguyên, Vô thượng, Thần...