Tác giả:

Mộ Đình Nhi cúi đầu xuống chôn ở trong ngực nam nhân, khóe mắt còn mang theo vài giọt nước mắt nhưng bên môi lại vô ý nâng lên một nụ cười nhạt giống như âm mưu đã được thực hiện như ý. Nhưng vào lúc này, một tiếng thét chói tai vang lên, rơi vào trong tai hai người. "A! Các ngươi... Các ngươi..." Mộ Như Nguyệt gắt gao che miệng, không dám tin nhìn một đôi cẩu nam nữ trần như nhộng trước mặt nàng, hai hàng nước mắt giống như không có cách nào ngừng rơi được, một phút kia, dường như lòng của nàng bị thứ gì đó mạnh mẽ đâm vào. Nam nhân nhướng mày, tiện tay cầm lên bộ quần áo che kín thân thể hai người, hắn nhìn về phía Mộ Như Nguyệt, vẻ mặt không che giấu đi sự chán ghét bực bội. "Bản Thế tử đã nói từ trước, có bản Thế tử ở nơi này thì không muốn ngươi xuất hiện ở đây! Bây giờ lại dám tới quấy rầy ta và Đình nhi, nếu không phải nể tình thân phận ngươi là chi nữ của Mộ gia, bản Thế tử sẽ không để cho ngươi nhìn thấy nổi mặt trời ngày mai đâu." Nhìn nam nhân bảo vệ Mộ Đình Nhi trong lòng…

Chương 1208: Thư mời của tôn giả áo xám (13)

Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu PhiTác giả: Tiêu Thất GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Hoàn Thành, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMộ Đình Nhi cúi đầu xuống chôn ở trong ngực nam nhân, khóe mắt còn mang theo vài giọt nước mắt nhưng bên môi lại vô ý nâng lên một nụ cười nhạt giống như âm mưu đã được thực hiện như ý. Nhưng vào lúc này, một tiếng thét chói tai vang lên, rơi vào trong tai hai người. "A! Các ngươi... Các ngươi..." Mộ Như Nguyệt gắt gao che miệng, không dám tin nhìn một đôi cẩu nam nữ trần như nhộng trước mặt nàng, hai hàng nước mắt giống như không có cách nào ngừng rơi được, một phút kia, dường như lòng của nàng bị thứ gì đó mạnh mẽ đâm vào. Nam nhân nhướng mày, tiện tay cầm lên bộ quần áo che kín thân thể hai người, hắn nhìn về phía Mộ Như Nguyệt, vẻ mặt không che giấu đi sự chán ghét bực bội. "Bản Thế tử đã nói từ trước, có bản Thế tử ở nơi này thì không muốn ngươi xuất hiện ở đây! Bây giờ lại dám tới quấy rầy ta và Đình nhi, nếu không phải nể tình thân phận ngươi là chi nữ của Mộ gia, bản Thế tử sẽ không để cho ngươi nhìn thấy nổi mặt trời ngày mai đâu." Nhìn nam nhân bảo vệ Mộ Đình Nhi trong lòng… Editor: Tường AnSợ chỉ cần chớp mắt là Mộ Như Nguyệt sẽ biến mất không thấy..."Ngươi... ngươi còn sống?"Nữ nhân này thật sự còn sống?"Ta cũng không phải đi chịu chết, các ngươi đều nhìn ta như vậy làm gì?"Vừa dứt lời, ba người thế nhưng đồng thời nhào về phía Mộ Như Nguyệt, ánh mắt như lang như hổ của các nàng làm Mộ Như Nguyệt sợ tới mức lui lại vài bước."Nguyệt Nhi."Lisa ôm chặt Mộ Như Nguyệt, hận không thể hung hăng cắn nàng một cái, chẳng qua đây cũng chỉ là tưởng tượng thôi..."Thật tốt quá, ngươi trở về rồi, chúng ta đều cho rằng ngươi đã chết.""Đó là các ngươi nghĩ như vậy!" Y Liên trợn trắng mắt, "Ta vẫn luôn tin tưởng nàng còn sống, là các ngươi không nhìn thấy thi thể nàng, cũng không nghe được lời đồn đãi nàng đã chết thì đã vội vàng tin lời Tiêu Vũ nói..."Lisa ngượng ngùng lè lưỡi, nói: "Còn không phải là vì ta nghe nói các đệ tử bị phái đến Phong Bắc bình nguyên đều có đi mà không có về sao? Nguyệt Nhi đã đi một năm trời còn chưa trở về, ta mới tưởng rằng mấy người đó thật sự giết Nguyệt Nhi, có điều, Nguyệt Nhi, ngươi ở đó rốt cuộc làm gì vậy? Sao ta có cảm giác thực lực của ngươi hình như mạnh hơn rồi?""Cái này..." Mộ Như Nguyệt nhún vai, nói: "Chuyện này không thể nói rõ trong chốc lát được, nhưng mà, ta có quà tặng cho các ngươi.""Cái gì?" Lisa tròn mắt, nghiêng đầu hỏi.Mộ Như Nguyệt cười khẽ, lấy ra ba viên linh thạch cao cấp đưa cho ba người."Đây là ba linh thạch cao cấp, có thể giúp các ngươi đột phá tới thần vương sơ cấp, ngày mai chính là khảo hạch rồi, các ngươi phải nâng cao thực lực lên mới có thể thông qua khảo hạch lần này.""Linh... linh thạch cao cấp?" Thiên Diệp trợn tròn mắt, giật mình nhìn Mộ Như Nguyệt.Mặc dù nàng là công chúa của đế quốc cũng chưa từng nhìn thấy đồ vật trân quý như thế, vậy mà Mộ Như Nguyệt mắt cũng không nháy liền tặng linh thạch cao cấp cho bọn họ?Nhất thời, trong lòng Thiên Diệp ngũ vị tạp trần, đối với Mộ Như Nguyệt, nàng thật sự không biết phải báo đáp thế nào...Lisa không hề khách khí nhận lấy, cho Mộ Như Nguyệt một cái ôm thật chặt."Nguyệt Nhi, ngươi đối với ta thật sự quá tốt, về sau ta liền bán mình cho ngươi, làm nha hoàn của ngươi cả đời."Tuy Y Liên không biểu lộ trực tiếp như Lisa nhưng vẫn ưu nhã cười nói: "Nguyệt Nhi, ta nợ ngươi quá nhiều ân tình, cả đời này không thể trả hết, nhưng sau này chỉ cần ngươi nói một câu, Y Liên ta núi đao biển lửa quyết không chối từ!""Có lời này là đủ rồi." Mộ Như Nguyệt mỉm cười, vỗ vỗ vai Y Liên, nói: "Sau này có yêu cầu, ta tuyệt đối sẽ không khách khí với các ngươi, hiện tại các ngươi đi hấp thu năng lượng linh thạch tiến hành đột phá trước đi.""Được."Lisa và Y Liên nhìn nhau, sau đó cùng đi về phòng mình.Nhưng từ đầu đến cuối, Thiên Diệp lại không có bất cứ động tác gì..."Ngươi không đi sao?" Mộ Như Nguyệt nhướng mày, nhìn Thiên Diệp, "Ngày mai là trận đầu tiên, khảo hạch cấp bậc học viên, xem trong một năm nay các ngươi đã tiến bộ bao nhiêu, nếu như không có tiến triển gì sẽ bị học viện khai trừ."Thiên Diệp nắm chặt linh thạch trong tay, đáy mắt hiện lên một tia sáng, cười lạnh nói: "Thời điểm ta mới vào học viện là thần tướng trung cấp, hiện tại đột phá đến thần tướng cao cấp đã đủ ứng phó trận đầu khảo hạch, cho nên, chờ trận đấu ngày mai kết thúc, ta mới hấp thu linh thạch."

Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu PhiTác giả: Tiêu Thất GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Hoàn Thành, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMộ Đình Nhi cúi đầu xuống chôn ở trong ngực nam nhân, khóe mắt còn mang theo vài giọt nước mắt nhưng bên môi lại vô ý nâng lên một nụ cười nhạt giống như âm mưu đã được thực hiện như ý. Nhưng vào lúc này, một tiếng thét chói tai vang lên, rơi vào trong tai hai người. "A! Các ngươi... Các ngươi..." Mộ Như Nguyệt gắt gao che miệng, không dám tin nhìn một đôi cẩu nam nữ trần như nhộng trước mặt nàng, hai hàng nước mắt giống như không có cách nào ngừng rơi được, một phút kia, dường như lòng của nàng bị thứ gì đó mạnh mẽ đâm vào. Nam nhân nhướng mày, tiện tay cầm lên bộ quần áo che kín thân thể hai người, hắn nhìn về phía Mộ Như Nguyệt, vẻ mặt không che giấu đi sự chán ghét bực bội. "Bản Thế tử đã nói từ trước, có bản Thế tử ở nơi này thì không muốn ngươi xuất hiện ở đây! Bây giờ lại dám tới quấy rầy ta và Đình nhi, nếu không phải nể tình thân phận ngươi là chi nữ của Mộ gia, bản Thế tử sẽ không để cho ngươi nhìn thấy nổi mặt trời ngày mai đâu." Nhìn nam nhân bảo vệ Mộ Đình Nhi trong lòng… Editor: Tường AnSợ chỉ cần chớp mắt là Mộ Như Nguyệt sẽ biến mất không thấy..."Ngươi... ngươi còn sống?"Nữ nhân này thật sự còn sống?"Ta cũng không phải đi chịu chết, các ngươi đều nhìn ta như vậy làm gì?"Vừa dứt lời, ba người thế nhưng đồng thời nhào về phía Mộ Như Nguyệt, ánh mắt như lang như hổ của các nàng làm Mộ Như Nguyệt sợ tới mức lui lại vài bước."Nguyệt Nhi."Lisa ôm chặt Mộ Như Nguyệt, hận không thể hung hăng cắn nàng một cái, chẳng qua đây cũng chỉ là tưởng tượng thôi..."Thật tốt quá, ngươi trở về rồi, chúng ta đều cho rằng ngươi đã chết.""Đó là các ngươi nghĩ như vậy!" Y Liên trợn trắng mắt, "Ta vẫn luôn tin tưởng nàng còn sống, là các ngươi không nhìn thấy thi thể nàng, cũng không nghe được lời đồn đãi nàng đã chết thì đã vội vàng tin lời Tiêu Vũ nói..."Lisa ngượng ngùng lè lưỡi, nói: "Còn không phải là vì ta nghe nói các đệ tử bị phái đến Phong Bắc bình nguyên đều có đi mà không có về sao? Nguyệt Nhi đã đi một năm trời còn chưa trở về, ta mới tưởng rằng mấy người đó thật sự giết Nguyệt Nhi, có điều, Nguyệt Nhi, ngươi ở đó rốt cuộc làm gì vậy? Sao ta có cảm giác thực lực của ngươi hình như mạnh hơn rồi?""Cái này..." Mộ Như Nguyệt nhún vai, nói: "Chuyện này không thể nói rõ trong chốc lát được, nhưng mà, ta có quà tặng cho các ngươi.""Cái gì?" Lisa tròn mắt, nghiêng đầu hỏi.Mộ Như Nguyệt cười khẽ, lấy ra ba viên linh thạch cao cấp đưa cho ba người."Đây là ba linh thạch cao cấp, có thể giúp các ngươi đột phá tới thần vương sơ cấp, ngày mai chính là khảo hạch rồi, các ngươi phải nâng cao thực lực lên mới có thể thông qua khảo hạch lần này.""Linh... linh thạch cao cấp?" Thiên Diệp trợn tròn mắt, giật mình nhìn Mộ Như Nguyệt.Mặc dù nàng là công chúa của đế quốc cũng chưa từng nhìn thấy đồ vật trân quý như thế, vậy mà Mộ Như Nguyệt mắt cũng không nháy liền tặng linh thạch cao cấp cho bọn họ?Nhất thời, trong lòng Thiên Diệp ngũ vị tạp trần, đối với Mộ Như Nguyệt, nàng thật sự không biết phải báo đáp thế nào...Lisa không hề khách khí nhận lấy, cho Mộ Như Nguyệt một cái ôm thật chặt."Nguyệt Nhi, ngươi đối với ta thật sự quá tốt, về sau ta liền bán mình cho ngươi, làm nha hoàn của ngươi cả đời."Tuy Y Liên không biểu lộ trực tiếp như Lisa nhưng vẫn ưu nhã cười nói: "Nguyệt Nhi, ta nợ ngươi quá nhiều ân tình, cả đời này không thể trả hết, nhưng sau này chỉ cần ngươi nói một câu, Y Liên ta núi đao biển lửa quyết không chối từ!""Có lời này là đủ rồi." Mộ Như Nguyệt mỉm cười, vỗ vỗ vai Y Liên, nói: "Sau này có yêu cầu, ta tuyệt đối sẽ không khách khí với các ngươi, hiện tại các ngươi đi hấp thu năng lượng linh thạch tiến hành đột phá trước đi.""Được."Lisa và Y Liên nhìn nhau, sau đó cùng đi về phòng mình.Nhưng từ đầu đến cuối, Thiên Diệp lại không có bất cứ động tác gì..."Ngươi không đi sao?" Mộ Như Nguyệt nhướng mày, nhìn Thiên Diệp, "Ngày mai là trận đầu tiên, khảo hạch cấp bậc học viên, xem trong một năm nay các ngươi đã tiến bộ bao nhiêu, nếu như không có tiến triển gì sẽ bị học viện khai trừ."Thiên Diệp nắm chặt linh thạch trong tay, đáy mắt hiện lên một tia sáng, cười lạnh nói: "Thời điểm ta mới vào học viện là thần tướng trung cấp, hiện tại đột phá đến thần tướng cao cấp đã đủ ứng phó trận đầu khảo hạch, cho nên, chờ trận đấu ngày mai kết thúc, ta mới hấp thu linh thạch."

Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu PhiTác giả: Tiêu Thất GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Hoàn Thành, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMộ Đình Nhi cúi đầu xuống chôn ở trong ngực nam nhân, khóe mắt còn mang theo vài giọt nước mắt nhưng bên môi lại vô ý nâng lên một nụ cười nhạt giống như âm mưu đã được thực hiện như ý. Nhưng vào lúc này, một tiếng thét chói tai vang lên, rơi vào trong tai hai người. "A! Các ngươi... Các ngươi..." Mộ Như Nguyệt gắt gao che miệng, không dám tin nhìn một đôi cẩu nam nữ trần như nhộng trước mặt nàng, hai hàng nước mắt giống như không có cách nào ngừng rơi được, một phút kia, dường như lòng của nàng bị thứ gì đó mạnh mẽ đâm vào. Nam nhân nhướng mày, tiện tay cầm lên bộ quần áo che kín thân thể hai người, hắn nhìn về phía Mộ Như Nguyệt, vẻ mặt không che giấu đi sự chán ghét bực bội. "Bản Thế tử đã nói từ trước, có bản Thế tử ở nơi này thì không muốn ngươi xuất hiện ở đây! Bây giờ lại dám tới quấy rầy ta và Đình nhi, nếu không phải nể tình thân phận ngươi là chi nữ của Mộ gia, bản Thế tử sẽ không để cho ngươi nhìn thấy nổi mặt trời ngày mai đâu." Nhìn nam nhân bảo vệ Mộ Đình Nhi trong lòng… Editor: Tường AnSợ chỉ cần chớp mắt là Mộ Như Nguyệt sẽ biến mất không thấy..."Ngươi... ngươi còn sống?"Nữ nhân này thật sự còn sống?"Ta cũng không phải đi chịu chết, các ngươi đều nhìn ta như vậy làm gì?"Vừa dứt lời, ba người thế nhưng đồng thời nhào về phía Mộ Như Nguyệt, ánh mắt như lang như hổ của các nàng làm Mộ Như Nguyệt sợ tới mức lui lại vài bước."Nguyệt Nhi."Lisa ôm chặt Mộ Như Nguyệt, hận không thể hung hăng cắn nàng một cái, chẳng qua đây cũng chỉ là tưởng tượng thôi..."Thật tốt quá, ngươi trở về rồi, chúng ta đều cho rằng ngươi đã chết.""Đó là các ngươi nghĩ như vậy!" Y Liên trợn trắng mắt, "Ta vẫn luôn tin tưởng nàng còn sống, là các ngươi không nhìn thấy thi thể nàng, cũng không nghe được lời đồn đãi nàng đã chết thì đã vội vàng tin lời Tiêu Vũ nói..."Lisa ngượng ngùng lè lưỡi, nói: "Còn không phải là vì ta nghe nói các đệ tử bị phái đến Phong Bắc bình nguyên đều có đi mà không có về sao? Nguyệt Nhi đã đi một năm trời còn chưa trở về, ta mới tưởng rằng mấy người đó thật sự giết Nguyệt Nhi, có điều, Nguyệt Nhi, ngươi ở đó rốt cuộc làm gì vậy? Sao ta có cảm giác thực lực của ngươi hình như mạnh hơn rồi?""Cái này..." Mộ Như Nguyệt nhún vai, nói: "Chuyện này không thể nói rõ trong chốc lát được, nhưng mà, ta có quà tặng cho các ngươi.""Cái gì?" Lisa tròn mắt, nghiêng đầu hỏi.Mộ Như Nguyệt cười khẽ, lấy ra ba viên linh thạch cao cấp đưa cho ba người."Đây là ba linh thạch cao cấp, có thể giúp các ngươi đột phá tới thần vương sơ cấp, ngày mai chính là khảo hạch rồi, các ngươi phải nâng cao thực lực lên mới có thể thông qua khảo hạch lần này.""Linh... linh thạch cao cấp?" Thiên Diệp trợn tròn mắt, giật mình nhìn Mộ Như Nguyệt.Mặc dù nàng là công chúa của đế quốc cũng chưa từng nhìn thấy đồ vật trân quý như thế, vậy mà Mộ Như Nguyệt mắt cũng không nháy liền tặng linh thạch cao cấp cho bọn họ?Nhất thời, trong lòng Thiên Diệp ngũ vị tạp trần, đối với Mộ Như Nguyệt, nàng thật sự không biết phải báo đáp thế nào...Lisa không hề khách khí nhận lấy, cho Mộ Như Nguyệt một cái ôm thật chặt."Nguyệt Nhi, ngươi đối với ta thật sự quá tốt, về sau ta liền bán mình cho ngươi, làm nha hoàn của ngươi cả đời."Tuy Y Liên không biểu lộ trực tiếp như Lisa nhưng vẫn ưu nhã cười nói: "Nguyệt Nhi, ta nợ ngươi quá nhiều ân tình, cả đời này không thể trả hết, nhưng sau này chỉ cần ngươi nói một câu, Y Liên ta núi đao biển lửa quyết không chối từ!""Có lời này là đủ rồi." Mộ Như Nguyệt mỉm cười, vỗ vỗ vai Y Liên, nói: "Sau này có yêu cầu, ta tuyệt đối sẽ không khách khí với các ngươi, hiện tại các ngươi đi hấp thu năng lượng linh thạch tiến hành đột phá trước đi.""Được."Lisa và Y Liên nhìn nhau, sau đó cùng đi về phòng mình.Nhưng từ đầu đến cuối, Thiên Diệp lại không có bất cứ động tác gì..."Ngươi không đi sao?" Mộ Như Nguyệt nhướng mày, nhìn Thiên Diệp, "Ngày mai là trận đầu tiên, khảo hạch cấp bậc học viên, xem trong một năm nay các ngươi đã tiến bộ bao nhiêu, nếu như không có tiến triển gì sẽ bị học viện khai trừ."Thiên Diệp nắm chặt linh thạch trong tay, đáy mắt hiện lên một tia sáng, cười lạnh nói: "Thời điểm ta mới vào học viện là thần tướng trung cấp, hiện tại đột phá đến thần tướng cao cấp đã đủ ứng phó trận đầu khảo hạch, cho nên, chờ trận đấu ngày mai kết thúc, ta mới hấp thu linh thạch."

Chương 1208: Thư mời của tôn giả áo xám (13)