Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…
Chương 4622
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 4622Thẩm Tư Huy chợt cảm thấy rất khó tin. Bởi vì cách chung đụng của anh ta và Nguyễn Bảo Lan đúng là khác hẳn vợ chồng bình thường. Họ bắt đầu từ khế ước, trước kia anh ta thực sự có thiện cảm với Nguyễn Bảo Lan, nhưng loại thiện cảm này cũng tương tự như với những co gái xinh đẹp khác, không có gì đặc thù. Mãi tới sau này anh ta mới phát hiện cô gái này ngây thơ lương thiện, mặc dù hơi yếu đuối, nhưng nội tâm lại rất chất phác. Đây là đặc điểm mà Thẩm Tư Huy chưa bao giờ thấy ở những người phụ nữ chung quanh mình, cho nên anh ta mới bị thu hút.Đúng thế, quan hệ giữa hai người sẽ làm người khác hiểu lầm, nhưng chỉ cần Thẩm Tư Huy đã hứa với Nguyễn Bảo Lan chuyện gì thì anh ta chưa từng lật lọng bao giờ. Hôm nay khó khăn lắm anh ta mới nổi dũng khí giải thích với Nguyễn Bảo Lan về chuyện Phương Thu Cúc, nhưng lại chỉ nhận được sự châm chọc của cô, sao anh ta không tức giận cho được?“Đương nhiên tôi tin anh. Nhưng tôi càng hiểu biết con người anh và tác phong làm việc của anh. Cái thai của cô †a đã ba tháng, không thể chậm trễ được nữa. Tôi vẫn giữ câu nói cũ, nếu anh chịu ly hôn với tôi, gánh vác trách nhiệm vốn có của anh thì có lẽ trong lòng tôi, anh còn được coi là đàn ông chân chính.”Nói xong, Nguyễn Bảo Lan không quan tâm Thẩm Tư Huy giận dữ cỡ nào, trực tiếp xoay người trốn đi.“Chết tiệt!” Thẩm Tư Huy đạp bay ghế dựa bên cạnh mình. Lửa giận trong người anh ta cần tìm một nơi đã giải †ỏa. Anh ta bực bội đi loanh quanh trong phòng, cuối cùng chợt nhớ ra một chuyện, anh ta lấy di động ra, chần chờ một lát rồi gọi cho một số điện thoại.Người bên kia có vẻ không nóng ruột, điện thoại reo lên thật lâu mới chậm rãi bắt máy. Một giọng nói biếng nhác vang lên: “A lô?”Thẩm Tư Huy lập tức rít gào: “Họ Chiến! Anh đã đủ chưa hả?”Người ở đầu dây bên kia dừng một chút, giọng nói trào phúng: “Sao rồi?Chút chuyện cỏn con ấy mà cũng không làm được, bây giờ thẹn quá thành giận hả? Lúc trước ai dám võ ngực tự nhận mình làm được?”Mấy câu hỏi liên tiếp chặn họng Thẩm Tư Huy không nói được một câu.Sau một lát im lặng, anh ta căm tức nói: “Tôi không rảnh quan tâm nhiều như thế! Bên này sắp cháy tới nơi rồi đây!Trước kia là trước kia, bây giờ là bây giờ, tôi không thể chờ thêm được nữa!”“Một tuần.”“Không được! Anh không nghe thấy tôi nói gì hả? Tôi không thể chờ thêm một ngày nào nữa, một tuần sao được?”Lúc này, bên tai Thẩm Tư Huy tràn đầy lời nói của Nguyễn Bảo Lan. Tâm trạng của anh ta vô cùng bực bội.Không biết tại sao, cũng không biết từ khi nào, Nguyễn Bảo Lan đã có thể dễ dàng khống chế cảm xúc của anh ta, khống chế sự chú ý của anh ta. Đây là chuyện chưa từng xảy ra suốt hai mươi năm quai! Lần này Thẩm Tư Huy cảm thấy có gì đó khác thường, thậm chí cảm giác như mọi chuyện sắp thoát khỏi tâm kiểm soát của mình.“Tôi đã nói rồi. Một tuần.” Đầu dây bên kia, người đàn ông vẫn không chịu nhả ra. Chẳng qua lần này giọng anh ta đã có phần không vui.Thẩm Tư Huy biết rõ người đàn ông này khó chơi cỡ nào. Chuyện anh ta đã nhấn mạnh thì không còn đường quay đầu, hơn nữa tốt nhất là đừng để anh ta nhắc lại lân thứ ba, bằng không hội quả sẽ rất đáng sợ.“.. Được rồi, một tuần thì một tuần.Nếu một tuần sau anh còn không giải quyết được thì dù ông trời xuống đây tôi cũng mặc kệ!”Thẩm Tư Huy căm tức cúp máy, đấm mạnh lên mặt bàn. Cảm giác không thể giải thích này thật sự rất tồi †Ệ.
Chương 4622
Thẩm Tư Huy chợt cảm thấy rất khó tin. Bởi vì cách chung đụng của anh ta và Nguyễn Bảo Lan đúng là khác hẳn vợ chồng bình thường. Họ bắt đầu từ khế ước, trước kia anh ta thực sự có thiện cảm với Nguyễn Bảo Lan, nhưng loại thiện cảm này cũng tương tự như với những co gái xinh đẹp khác, không có gì đặc thù. Mãi tới sau này anh ta mới phát hiện cô gái này ngây thơ lương thiện, mặc dù hơi yếu đuối, nhưng nội tâm lại rất chất phác. Đây là đặc điểm mà Thẩm Tư Huy chưa bao giờ thấy ở những người phụ nữ chung quanh mình, cho nên anh ta mới bị thu hút.
Đúng thế, quan hệ giữa hai người sẽ làm người khác hiểu lầm, nhưng chỉ cần Thẩm Tư Huy đã hứa với Nguyễn Bảo Lan chuyện gì thì anh ta chưa từng lật lọng bao giờ. Hôm nay khó khăn lắm anh ta mới nổi dũng khí giải thích với Nguyễn Bảo Lan về chuyện Phương Thu Cúc, nhưng lại chỉ nhận được sự châm chọc của cô, sao anh ta không tức giận cho được?
“Đương nhiên tôi tin anh. Nhưng tôi càng hiểu biết con người anh và tác phong làm việc của anh. Cái thai của cô †a đã ba tháng, không thể chậm trễ được nữa. Tôi vẫn giữ câu nói cũ, nếu anh chịu ly hôn với tôi, gánh vác trách nhiệm vốn có của anh thì có lẽ trong lòng tôi, anh còn được coi là đàn ông chân chính.”
Nói xong, Nguyễn Bảo Lan không quan tâm Thẩm Tư Huy giận dữ cỡ nào, trực tiếp xoay người trốn đi.
“Chết tiệt!” Thẩm Tư Huy đạp bay ghế dựa bên cạnh mình. Lửa giận trong người anh ta cần tìm một nơi đã giải †ỏa. Anh ta bực bội đi loanh quanh trong phòng, cuối cùng chợt nhớ ra một chuyện, anh ta lấy di động ra, chần chờ một lát rồi gọi cho một số điện thoại.
Người bên kia có vẻ không nóng ruột, điện thoại reo lên thật lâu mới chậm rãi bắt máy. Một giọng nói biếng nhác vang lên: “A lô?”
Thẩm Tư Huy lập tức rít gào: “Họ Chiến! Anh đã đủ chưa hả?”
Người ở đầu dây bên kia dừng một chút, giọng nói trào phúng: “Sao rồi?
Chút chuyện cỏn con ấy mà cũng không làm được, bây giờ thẹn quá thành giận hả? Lúc trước ai dám võ ngực tự nhận mình làm được?”
Mấy câu hỏi liên tiếp chặn họng Thẩm Tư Huy không nói được một câu.
Sau một lát im lặng, anh ta căm tức nói: “Tôi không rảnh quan tâm nhiều như thế! Bên này sắp cháy tới nơi rồi đây!
Trước kia là trước kia, bây giờ là bây giờ, tôi không thể chờ thêm được nữa!”
“Một tuần.”
“Không được! Anh không nghe thấy tôi nói gì hả? Tôi không thể chờ thêm một ngày nào nữa, một tuần sao được?”
Lúc này, bên tai Thẩm Tư Huy tràn đầy lời nói của Nguyễn Bảo Lan. Tâm trạng của anh ta vô cùng bực bội.
Không biết tại sao, cũng không biết từ khi nào, Nguyễn Bảo Lan đã có thể dễ dàng khống chế cảm xúc của anh ta, khống chế sự chú ý của anh ta. Đây là chuyện chưa từng xảy ra suốt hai mươi năm quai! Lần này Thẩm Tư Huy cảm thấy có gì đó khác thường, thậm chí cảm giác như mọi chuyện sắp thoát khỏi tâm kiểm soát của mình.
“Tôi đã nói rồi. Một tuần.” Đầu dây bên kia, người đàn ông vẫn không chịu nhả ra. Chẳng qua lần này giọng anh ta đã có phần không vui.
Thẩm Tư Huy biết rõ người đàn ông này khó chơi cỡ nào. Chuyện anh ta đã nhấn mạnh thì không còn đường quay đầu, hơn nữa tốt nhất là đừng để anh ta nhắc lại lân thứ ba, bằng không hội quả sẽ rất đáng sợ.
“.. Được rồi, một tuần thì một tuần.
Nếu một tuần sau anh còn không giải quyết được thì dù ông trời xuống đây tôi cũng mặc kệ!”
Thẩm Tư Huy căm tức cúp máy, đấm mạnh lên mặt bàn. Cảm giác không thể giải thích này thật sự rất tồi †Ệ.
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 4622Thẩm Tư Huy chợt cảm thấy rất khó tin. Bởi vì cách chung đụng của anh ta và Nguyễn Bảo Lan đúng là khác hẳn vợ chồng bình thường. Họ bắt đầu từ khế ước, trước kia anh ta thực sự có thiện cảm với Nguyễn Bảo Lan, nhưng loại thiện cảm này cũng tương tự như với những co gái xinh đẹp khác, không có gì đặc thù. Mãi tới sau này anh ta mới phát hiện cô gái này ngây thơ lương thiện, mặc dù hơi yếu đuối, nhưng nội tâm lại rất chất phác. Đây là đặc điểm mà Thẩm Tư Huy chưa bao giờ thấy ở những người phụ nữ chung quanh mình, cho nên anh ta mới bị thu hút.Đúng thế, quan hệ giữa hai người sẽ làm người khác hiểu lầm, nhưng chỉ cần Thẩm Tư Huy đã hứa với Nguyễn Bảo Lan chuyện gì thì anh ta chưa từng lật lọng bao giờ. Hôm nay khó khăn lắm anh ta mới nổi dũng khí giải thích với Nguyễn Bảo Lan về chuyện Phương Thu Cúc, nhưng lại chỉ nhận được sự châm chọc của cô, sao anh ta không tức giận cho được?“Đương nhiên tôi tin anh. Nhưng tôi càng hiểu biết con người anh và tác phong làm việc của anh. Cái thai của cô †a đã ba tháng, không thể chậm trễ được nữa. Tôi vẫn giữ câu nói cũ, nếu anh chịu ly hôn với tôi, gánh vác trách nhiệm vốn có của anh thì có lẽ trong lòng tôi, anh còn được coi là đàn ông chân chính.”Nói xong, Nguyễn Bảo Lan không quan tâm Thẩm Tư Huy giận dữ cỡ nào, trực tiếp xoay người trốn đi.“Chết tiệt!” Thẩm Tư Huy đạp bay ghế dựa bên cạnh mình. Lửa giận trong người anh ta cần tìm một nơi đã giải †ỏa. Anh ta bực bội đi loanh quanh trong phòng, cuối cùng chợt nhớ ra một chuyện, anh ta lấy di động ra, chần chờ một lát rồi gọi cho một số điện thoại.Người bên kia có vẻ không nóng ruột, điện thoại reo lên thật lâu mới chậm rãi bắt máy. Một giọng nói biếng nhác vang lên: “A lô?”Thẩm Tư Huy lập tức rít gào: “Họ Chiến! Anh đã đủ chưa hả?”Người ở đầu dây bên kia dừng một chút, giọng nói trào phúng: “Sao rồi?Chút chuyện cỏn con ấy mà cũng không làm được, bây giờ thẹn quá thành giận hả? Lúc trước ai dám võ ngực tự nhận mình làm được?”Mấy câu hỏi liên tiếp chặn họng Thẩm Tư Huy không nói được một câu.Sau một lát im lặng, anh ta căm tức nói: “Tôi không rảnh quan tâm nhiều như thế! Bên này sắp cháy tới nơi rồi đây!Trước kia là trước kia, bây giờ là bây giờ, tôi không thể chờ thêm được nữa!”“Một tuần.”“Không được! Anh không nghe thấy tôi nói gì hả? Tôi không thể chờ thêm một ngày nào nữa, một tuần sao được?”Lúc này, bên tai Thẩm Tư Huy tràn đầy lời nói của Nguyễn Bảo Lan. Tâm trạng của anh ta vô cùng bực bội.Không biết tại sao, cũng không biết từ khi nào, Nguyễn Bảo Lan đã có thể dễ dàng khống chế cảm xúc của anh ta, khống chế sự chú ý của anh ta. Đây là chuyện chưa từng xảy ra suốt hai mươi năm quai! Lần này Thẩm Tư Huy cảm thấy có gì đó khác thường, thậm chí cảm giác như mọi chuyện sắp thoát khỏi tâm kiểm soát của mình.“Tôi đã nói rồi. Một tuần.” Đầu dây bên kia, người đàn ông vẫn không chịu nhả ra. Chẳng qua lần này giọng anh ta đã có phần không vui.Thẩm Tư Huy biết rõ người đàn ông này khó chơi cỡ nào. Chuyện anh ta đã nhấn mạnh thì không còn đường quay đầu, hơn nữa tốt nhất là đừng để anh ta nhắc lại lân thứ ba, bằng không hội quả sẽ rất đáng sợ.“.. Được rồi, một tuần thì một tuần.Nếu một tuần sau anh còn không giải quyết được thì dù ông trời xuống đây tôi cũng mặc kệ!”Thẩm Tư Huy căm tức cúp máy, đấm mạnh lên mặt bàn. Cảm giác không thể giải thích này thật sự rất tồi †Ệ.