Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 7931

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Lâm Khí Tài đang khi nói chuyện, không để ý đến vết thương toàn thân, trực tiếp quỳ trên mặt đất.Trần Địa Sát thần sắc có mấy phần nghiêm túc, đối với hắn mà nói, cầm xuống Lâm Uyển Nhi một kẻ nội ứng như thế này, công lao của hắn sẽ rất lớn.Nếu như giam nàng lại, hỏi ra một số vấn đề có giá trị, thì giá trị có thể lợi dụng của Lâm Uyển Nhi, sẽ được phát huy ở mức lớn nhất.Chỉ có điều, Trần Địa Sát cũng minh bạch tâm tư của Lâm Khí Tài.Dù sao thì, đây là nữ nhân của anh ta, mặc dù đã được chứng minh, là đã phản bội anh ta.Thế nhưng là, để Trần Địa Sát hiện tại đem nàng mang đi như thế, thì phần còn lại của cuộc đời anh ta, sẽ là sống không bằng chết.Còn không bằng, thừa dịp hiện tại nên giải quyết dứt điểm, như vậy, Lâm Uyển Nhi chí ít thời điểm ra đi, cũng sẽ mười phần an tường.Thế nhưng là đến cùng, nên chọn như thế nào được đây?Thời khắc này, Trần Địa Sát vô cùng đau đầu, với hắn mà nói, đây là một lựa chọn khó khăn.Cho nên chần chờ một lát sau, ánh mắt Trần Địa Sát rơi xuống trên thân Bùi Nguyên Minh.Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi, nói: “Chuyện này, để Lâm Tiên Sinh tự mình xử lý đi.”“Chúng tôi tin tưởng anh, sẽ xử lý tốt!”Đang khi nói chuyện, Bùi Nguyên Minh đem Lâm Khí Tài đang quỳ xuống dập đầu, kéo lên, sau đó mang theo Trần Địa Sát cùng rời đi.Dù sao thì Lâm Uyển Nhi hiện tại, đã cùng phế nhân không có khác nhau, Bùi Nguyên Minh cũng không lo lắng, sẽ xuất hiện tình huống, tuyệt địa lật bàn.…Nửa giờ sau, Bùi Nguyên Minh cùng Trần Địa Sát lần nữa tiến vào căn phòng.Giờ này khắc này Lâm Khí Tài, cả người như bị rút mất linh hồn, thần sắc đờ đẫn ngồi bệt dưới đất.Mà Lâm Uyển Nhi, nằm tại trên giường, trên thân phủ một tấm vải trắng.Nhưng sắc mặt của nàng, lại so với vải trắng, còn muốn trắng hơn mấy phần.Trần Địa Sát đi lên phía trước, sau khi cẩn thận nhìn một chút, hướng về phía Bùi Nguyên Minh khẽ gật đầu, ý bảo Lâm Uyển Nhi đã chết.Chẳng qua điều này, kỳ thật cũng coi là tiện nghi cho nàng, chí ít thì kiểu chết trước mắt, có thể nói là còn thể diện.Trần Địa Sát híp mắt một cái, sau đó vỗ tay, để người khiêng cáng cứu thương xuất hiện, chuẩn bị trực tiếp đem thi thể khiêng đi.Lâm Khí Tài đang thất thần bỗng nhiên ngẩng đầu, trên bộ mặt vô cảm, nặn ra nụ cười khó coi: “Trần Thiếu, ta hiện tại tình huống như thế này, chỉ sợ không có cách nào thu xếp hậu sự cho vợ của tôi.”“Hi vọng cậu giúp tôi một chút, nguyện vọng lúc lâm chung của vợ tôi, là sau khi hoả táng, có thể đem tro cốt của nàng, rải bên trong Đảo Quốc.”“Cậu yên tâm, mặc kệ cậu phái Bao nhiêu người đi xử lý chuyện này.”“Tất cả mọi chi phí vừa đi vừa về của nàng, tôi sẽ dốc hết sức chi trả!”“Cảm ơn!” 

Lâm Khí Tài đang khi nói chuyện, không để ý đến vết thương toàn thân, trực tiếp quỳ trên mặt đất.

Trần Địa Sát thần sắc có mấy phần nghiêm túc, đối với hắn mà nói, cầm xuống Lâm Uyển Nhi một kẻ nội ứng như thế này, công lao của hắn sẽ rất lớn.

Nếu như giam nàng lại, hỏi ra một số vấn đề có giá trị, thì giá trị có thể lợi dụng của Lâm Uyển Nhi, sẽ được phát huy ở mức lớn nhất.

Chỉ có điều, Trần Địa Sát cũng minh bạch tâm tư của Lâm Khí Tài.

Dù sao thì, đây là nữ nhân của anh ta, mặc dù đã được chứng minh, là đã phản bội anh ta.

Thế nhưng là, để Trần Địa Sát hiện tại đem nàng mang đi như thế, thì phần còn lại của cuộc đời anh ta, sẽ là sống không bằng chết.

Còn không bằng, thừa dịp hiện tại nên giải quyết dứt điểm, như vậy, Lâm Uyển Nhi chí ít thời điểm ra đi, cũng sẽ mười phần an tường.

Thế nhưng là đến cùng, nên chọn như thế nào được đây?

Thời khắc này, Trần Địa Sát vô cùng đau đầu, với hắn mà nói, đây là một lựa chọn khó khăn.

Cho nên chần chờ một lát sau, ánh mắt Trần Địa Sát rơi xuống trên thân Bùi Nguyên Minh.

Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi, nói: “Chuyện này, để Lâm Tiên Sinh tự mình xử lý đi.”

“Chúng tôi tin tưởng anh, sẽ xử lý tốt!”

Đang khi nói chuyện, Bùi Nguyên Minh đem Lâm Khí Tài đang quỳ xuống dập đầu, kéo lên, sau đó mang theo Trần Địa Sát cùng rời đi.

Dù sao thì Lâm Uyển Nhi hiện tại, đã cùng phế nhân không có khác nhau, Bùi Nguyên Minh cũng không lo lắng, sẽ xuất hiện tình huống, tuyệt địa lật bàn.

Nửa giờ sau, Bùi Nguyên Minh cùng Trần Địa Sát lần nữa tiến vào căn phòng.

Giờ này khắc này Lâm Khí Tài, cả người như bị rút mất linh hồn, thần sắc đờ đẫn ngồi bệt dưới đất.

Mà Lâm Uyển Nhi, nằm tại trên giường, trên thân phủ một tấm vải trắng.

Nhưng sắc mặt của nàng, lại so với vải trắng, còn muốn trắng hơn mấy phần.

Trần Địa Sát đi lên phía trước, sau khi cẩn thận nhìn một chút, hướng về phía Bùi Nguyên Minh khẽ gật đầu, ý bảo Lâm Uyển Nhi đã chết.

Chẳng qua điều này, kỳ thật cũng coi là tiện nghi cho nàng, chí ít thì kiểu chết trước mắt, có thể nói là còn thể diện.

Trần Địa Sát híp mắt một cái, sau đó vỗ tay, để người khiêng cáng cứu thương xuất hiện, chuẩn bị trực tiếp đem thi thể khiêng đi.

Lâm Khí Tài đang thất thần bỗng nhiên ngẩng đầu, trên bộ mặt vô cảm, nặn ra nụ cười khó coi: “Trần Thiếu, ta hiện tại tình huống như thế này, chỉ sợ không có cách nào thu xếp hậu sự cho vợ của tôi.”

“Hi vọng cậu giúp tôi một chút, nguyện vọng lúc lâm chung của vợ tôi, là sau khi hoả táng, có thể đem tro cốt của nàng, rải bên trong Đảo Quốc.”

“Cậu yên tâm, mặc kệ cậu phái Bao nhiêu người đi xử lý chuyện này.”

“Tất cả mọi chi phí vừa đi vừa về của nàng, tôi sẽ dốc hết sức chi trả!”

“Cảm ơn!”

 

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Lâm Khí Tài đang khi nói chuyện, không để ý đến vết thương toàn thân, trực tiếp quỳ trên mặt đất.Trần Địa Sát thần sắc có mấy phần nghiêm túc, đối với hắn mà nói, cầm xuống Lâm Uyển Nhi một kẻ nội ứng như thế này, công lao của hắn sẽ rất lớn.Nếu như giam nàng lại, hỏi ra một số vấn đề có giá trị, thì giá trị có thể lợi dụng của Lâm Uyển Nhi, sẽ được phát huy ở mức lớn nhất.Chỉ có điều, Trần Địa Sát cũng minh bạch tâm tư của Lâm Khí Tài.Dù sao thì, đây là nữ nhân của anh ta, mặc dù đã được chứng minh, là đã phản bội anh ta.Thế nhưng là, để Trần Địa Sát hiện tại đem nàng mang đi như thế, thì phần còn lại của cuộc đời anh ta, sẽ là sống không bằng chết.Còn không bằng, thừa dịp hiện tại nên giải quyết dứt điểm, như vậy, Lâm Uyển Nhi chí ít thời điểm ra đi, cũng sẽ mười phần an tường.Thế nhưng là đến cùng, nên chọn như thế nào được đây?Thời khắc này, Trần Địa Sát vô cùng đau đầu, với hắn mà nói, đây là một lựa chọn khó khăn.Cho nên chần chờ một lát sau, ánh mắt Trần Địa Sát rơi xuống trên thân Bùi Nguyên Minh.Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi, nói: “Chuyện này, để Lâm Tiên Sinh tự mình xử lý đi.”“Chúng tôi tin tưởng anh, sẽ xử lý tốt!”Đang khi nói chuyện, Bùi Nguyên Minh đem Lâm Khí Tài đang quỳ xuống dập đầu, kéo lên, sau đó mang theo Trần Địa Sát cùng rời đi.Dù sao thì Lâm Uyển Nhi hiện tại, đã cùng phế nhân không có khác nhau, Bùi Nguyên Minh cũng không lo lắng, sẽ xuất hiện tình huống, tuyệt địa lật bàn.…Nửa giờ sau, Bùi Nguyên Minh cùng Trần Địa Sát lần nữa tiến vào căn phòng.Giờ này khắc này Lâm Khí Tài, cả người như bị rút mất linh hồn, thần sắc đờ đẫn ngồi bệt dưới đất.Mà Lâm Uyển Nhi, nằm tại trên giường, trên thân phủ một tấm vải trắng.Nhưng sắc mặt của nàng, lại so với vải trắng, còn muốn trắng hơn mấy phần.Trần Địa Sát đi lên phía trước, sau khi cẩn thận nhìn một chút, hướng về phía Bùi Nguyên Minh khẽ gật đầu, ý bảo Lâm Uyển Nhi đã chết.Chẳng qua điều này, kỳ thật cũng coi là tiện nghi cho nàng, chí ít thì kiểu chết trước mắt, có thể nói là còn thể diện.Trần Địa Sát híp mắt một cái, sau đó vỗ tay, để người khiêng cáng cứu thương xuất hiện, chuẩn bị trực tiếp đem thi thể khiêng đi.Lâm Khí Tài đang thất thần bỗng nhiên ngẩng đầu, trên bộ mặt vô cảm, nặn ra nụ cười khó coi: “Trần Thiếu, ta hiện tại tình huống như thế này, chỉ sợ không có cách nào thu xếp hậu sự cho vợ của tôi.”“Hi vọng cậu giúp tôi một chút, nguyện vọng lúc lâm chung của vợ tôi, là sau khi hoả táng, có thể đem tro cốt của nàng, rải bên trong Đảo Quốc.”“Cậu yên tâm, mặc kệ cậu phái Bao nhiêu người đi xử lý chuyện này.”“Tất cả mọi chi phí vừa đi vừa về của nàng, tôi sẽ dốc hết sức chi trả!”“Cảm ơn!” 

Chương 7931