Tác giả:

Đối diện ông ta là một cô gái xinh đẹp, và cũng là người mà ông ta vừa nói chuyện. Cô nghe ông ta nói xong, cúi người nhận lệnh: “Vâng.” Đến lúc nam nhân kia rời đi khuất bóng, cô gái tháo bỏ chiếc mũ bảo hộ, mái tóc đen dài buộc cao làm khuôn mặt của cô có chút lạnh lẽo và vô cảm, đôi mắt sâu lộ ra chút mệt mỏi sau cả một ngày dài. Trở về ngôi nhà nhỏ phía sau phòng thí nghiệm, cô khẽ nở nụ cười, quay lại nhìn về hướng bờ biển: “Sắp rồi. Mình sẽ được nhìn thế giới bên ngoài bằng chính đôi mắt của mình.” Cô chính là Bạch Nguyệt Yên, và cũng chỉ có thế, ngoài cái tên đó ra, cô không hề biết gì về thân thế của mình, vì cô là trẻ mồ côi.

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...