Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…
Chương 4686
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 4686Tô Lam tự an ủi mình một phen, sau đó vui vẻ đi vê nhà.Ngày đó sau khi làm việc xong, Tô Lam lại một lần nữa về tới bệnh viện.Tân Tấn Tài nhìn dáng vẻ ưu nhã ăn canh của Quan Triều Viễn, cảm thấy vô cùng hiếu kỳ.Anh ta dùng cùi chỏ đẩy đẩy Tô Lam: “Chị dâu, canh gà chị chưng ngon như vậy sao?”Tô Lam lắc đầu, vẻ mặt có chút nghỉ ngờ: “Cậu cũng biết, trên phương diện làm đồ ăn tôi thật không có thiên phú gì.“Tôi chỉ dựa theo phương pháp chưng Lâm Mộc dạy, cụ thể mùi vị ra sao tôi còn chưa nếm thử đâu!”Lúc này Tần Tấn Tài cũng thò đầu tới: “Em thấy anh hai hết sức chuyên chú uống canh, hẳn là canh rất ngon, lần sau nhớ phải mang thêm cho em một ít mới được!”Tô Lam cười cười: “Chuyện này nói rõ trên phương diện nấu chén tôi vẫn có chút thiên phú.Ngày mai bảo đảm sẽ có phần của mấy cậu!”Quan Triều Viễn nghe được đoạn đối thoại của bọn họ, vô cùng lạnh lùng buông hộp giữ ấm xuống.Sắc mặt anh rất khó coi: “Ngày mai tôi muốn ăn cháo.”“Được rồi, anh là bệnh nhân, tất cả đều nghe theo anh!”Tô Lam cười híp mắt nhìn anh.Quan Triều Viễn ăn cơm xong lại bắt đầu làm việc.Trong lúc Tô Lam thu dọn chén đũa, ngửi canh gà thơm ngát, cô không nhịn được nhẹ nhàng múc một muỗng thử: “Kể ra đây là lần đầu tiên em nấu loại canh khó nấu này, chẳng lẽ nó ngon như vậy thật sao?”Cô nhẹ nhàng thử một ngụm: “Phốc, phi phi phí!”Mới vừa uống một ngụm, chỉ chớp mắt cô đã phun ngụm canh trong miệng ra ngoài: “Trời ạ, vừa chua lại ngọt, rốt cuộc đây là vị gì vậy?”Cô có chút chột dạ quay đầu nhìn về phía Quan Triều Viễn.Vừa lúc anh cũng giương mắt nhìn lại.Thấy vẻ mặt cực kỳ chật vật của cô, khóe miệng anh cong lên tạo thành ý cười nhạo: “Xem ra rốt cục em cũng tự biết mình”Tô Lam quệt mồm, vẻ mặt không vui đổ sạch phần canh còn lại kia: “Thật là, thứ khó ăn như vậy sao anh còn ăn nó làm gì?”Quan Triều Viễn cúi đầu tiếp tục xem văn kiện trong tay: “Lần đầu tiên ăn thứ khó ăn như vậy do em làm, anh cũng không thể quá không nể mặt mũi em, đúng không?”Nghe thấy lời này trong lòng Tô Lam rất ấm áp.Chẳng qua cảm giác ấm áp này còn chưa kéo dài được bao lâu, Quan Triều Viễn đã mở miệng nói thêm một câu: “Em muốn lấy lùi làm tiến, nhân cơ hội bỏ bê nhiệm vụ chăm sóc anh, nào có dễ dàng như vậy!”Nhìn gương mặt tuấn tú bày ra vẻ anh đã xem thấu tất cả của Quan Triều Viễn, Tô Lam tức tới đau tim: “Em là loại người không nói lý như vậy sao?”Cô hung tợn nghiến răng, ôm lấy hộp giữ ấm xoay người muốn đi: “Nấu cho anh ăn anh còn ngại đông ngại tây!”
Chương 4686
Tô Lam tự an ủi mình một phen, sau đó vui vẻ đi vê nhà.
Ngày đó sau khi làm việc xong, Tô Lam lại một lần nữa về tới bệnh viện.
Tân Tấn Tài nhìn dáng vẻ ưu nhã ăn canh của Quan Triều Viễn, cảm thấy vô cùng hiếu kỳ.
Anh ta dùng cùi chỏ đẩy đẩy Tô Lam: “Chị dâu, canh gà chị chưng ngon như vậy sao?”
Tô Lam lắc đầu, vẻ mặt có chút nghỉ ngờ: “Cậu cũng biết, trên phương diện làm đồ ăn tôi thật không có thiên phú gì.
“Tôi chỉ dựa theo phương pháp chưng Lâm Mộc dạy, cụ thể mùi vị ra sao tôi còn chưa nếm thử đâu!”
Lúc này Tần Tấn Tài cũng thò đầu tới: “Em thấy anh hai hết sức chuyên chú uống canh, hẳn là canh rất ngon, lần sau nhớ phải mang thêm cho em một ít mới được!”
Tô Lam cười cười: “Chuyện này nói rõ trên phương diện nấu chén tôi vẫn có chút thiên phú.
Ngày mai bảo đảm sẽ có phần của mấy cậu!”
Quan Triều Viễn nghe được đoạn đối thoại của bọn họ, vô cùng lạnh lùng buông hộp giữ ấm xuống.
Sắc mặt anh rất khó coi: “Ngày mai tôi muốn ăn cháo.”
“Được rồi, anh là bệnh nhân, tất cả đều nghe theo anh!”
Tô Lam cười híp mắt nhìn anh.
Quan Triều Viễn ăn cơm xong lại bắt đầu làm việc.
Trong lúc Tô Lam thu dọn chén đũa, ngửi canh gà thơm ngát, cô không nhịn được nhẹ nhàng múc một muỗng thử: “Kể ra đây là lần đầu tiên em nấu loại canh khó nấu này, chẳng lẽ nó ngon như vậy thật sao?”
Cô nhẹ nhàng thử một ngụm: “Phốc, phi phi phí!”
Mới vừa uống một ngụm, chỉ chớp mắt cô đã phun ngụm canh trong miệng ra ngoài: “Trời ạ, vừa chua lại ngọt, rốt cuộc đây là vị gì vậy?”
Cô có chút chột dạ quay đầu nhìn về phía Quan Triều Viễn.
Vừa lúc anh cũng giương mắt nhìn lại.
Thấy vẻ mặt cực kỳ chật vật của cô, khóe miệng anh cong lên tạo thành ý cười nhạo: “Xem ra rốt cục em cũng tự biết mình”
Tô Lam quệt mồm, vẻ mặt không vui đổ sạch phần canh còn lại kia: “Thật là, thứ khó ăn như vậy sao anh còn ăn nó làm gì?”
Quan Triều Viễn cúi đầu tiếp tục xem văn kiện trong tay: “Lần đầu tiên ăn thứ khó ăn như vậy do em làm, anh cũng không thể quá không nể mặt mũi em, đúng không?”
Nghe thấy lời này trong lòng Tô Lam rất ấm áp.
Chẳng qua cảm giác ấm áp này còn chưa kéo dài được bao lâu, Quan Triều Viễn đã mở miệng nói thêm một câu: “Em muốn lấy lùi làm tiến, nhân cơ hội bỏ bê nhiệm vụ chăm sóc anh, nào có dễ dàng như vậy!”
Nhìn gương mặt tuấn tú bày ra vẻ anh đã xem thấu tất cả của Quan Triều Viễn, Tô Lam tức tới đau tim: “Em là loại người không nói lý như vậy sao?”
Cô hung tợn nghiến răng, ôm lấy hộp giữ ấm xoay người muốn đi: “Nấu cho anh ăn anh còn ngại đông ngại tây!”
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 4686Tô Lam tự an ủi mình một phen, sau đó vui vẻ đi vê nhà.Ngày đó sau khi làm việc xong, Tô Lam lại một lần nữa về tới bệnh viện.Tân Tấn Tài nhìn dáng vẻ ưu nhã ăn canh của Quan Triều Viễn, cảm thấy vô cùng hiếu kỳ.Anh ta dùng cùi chỏ đẩy đẩy Tô Lam: “Chị dâu, canh gà chị chưng ngon như vậy sao?”Tô Lam lắc đầu, vẻ mặt có chút nghỉ ngờ: “Cậu cũng biết, trên phương diện làm đồ ăn tôi thật không có thiên phú gì.“Tôi chỉ dựa theo phương pháp chưng Lâm Mộc dạy, cụ thể mùi vị ra sao tôi còn chưa nếm thử đâu!”Lúc này Tần Tấn Tài cũng thò đầu tới: “Em thấy anh hai hết sức chuyên chú uống canh, hẳn là canh rất ngon, lần sau nhớ phải mang thêm cho em một ít mới được!”Tô Lam cười cười: “Chuyện này nói rõ trên phương diện nấu chén tôi vẫn có chút thiên phú.Ngày mai bảo đảm sẽ có phần của mấy cậu!”Quan Triều Viễn nghe được đoạn đối thoại của bọn họ, vô cùng lạnh lùng buông hộp giữ ấm xuống.Sắc mặt anh rất khó coi: “Ngày mai tôi muốn ăn cháo.”“Được rồi, anh là bệnh nhân, tất cả đều nghe theo anh!”Tô Lam cười híp mắt nhìn anh.Quan Triều Viễn ăn cơm xong lại bắt đầu làm việc.Trong lúc Tô Lam thu dọn chén đũa, ngửi canh gà thơm ngát, cô không nhịn được nhẹ nhàng múc một muỗng thử: “Kể ra đây là lần đầu tiên em nấu loại canh khó nấu này, chẳng lẽ nó ngon như vậy thật sao?”Cô nhẹ nhàng thử một ngụm: “Phốc, phi phi phí!”Mới vừa uống một ngụm, chỉ chớp mắt cô đã phun ngụm canh trong miệng ra ngoài: “Trời ạ, vừa chua lại ngọt, rốt cuộc đây là vị gì vậy?”Cô có chút chột dạ quay đầu nhìn về phía Quan Triều Viễn.Vừa lúc anh cũng giương mắt nhìn lại.Thấy vẻ mặt cực kỳ chật vật của cô, khóe miệng anh cong lên tạo thành ý cười nhạo: “Xem ra rốt cục em cũng tự biết mình”Tô Lam quệt mồm, vẻ mặt không vui đổ sạch phần canh còn lại kia: “Thật là, thứ khó ăn như vậy sao anh còn ăn nó làm gì?”Quan Triều Viễn cúi đầu tiếp tục xem văn kiện trong tay: “Lần đầu tiên ăn thứ khó ăn như vậy do em làm, anh cũng không thể quá không nể mặt mũi em, đúng không?”Nghe thấy lời này trong lòng Tô Lam rất ấm áp.Chẳng qua cảm giác ấm áp này còn chưa kéo dài được bao lâu, Quan Triều Viễn đã mở miệng nói thêm một câu: “Em muốn lấy lùi làm tiến, nhân cơ hội bỏ bê nhiệm vụ chăm sóc anh, nào có dễ dàng như vậy!”Nhìn gương mặt tuấn tú bày ra vẻ anh đã xem thấu tất cả của Quan Triều Viễn, Tô Lam tức tới đau tim: “Em là loại người không nói lý như vậy sao?”Cô hung tợn nghiến răng, ôm lấy hộp giữ ấm xoay người muốn đi: “Nấu cho anh ăn anh còn ngại đông ngại tây!”