Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…

Chương 4711

Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 4711Tô Lam sửng sốt, chỉ chớp mắt đã bị hành vi ngu xuẩn của mình làm muốn khóc: “Đúng rồi, sao em lại phải nghiêm túc làm việc như vậy?!”“Vậy xế chiều nay anh nhớ về sớm một chút! Anh đừng quên mang nhiệm vụ em giao cho anh đêm qua về đấy, tạm biệt!”Vội vã cúp điện thoại, sau đó Tô Lam bắt đầu nhìn số nguyên liệu nấu ăn trước mắt, suy tư.Thật ra muốn phá hư cũng không khó.Chỉ có điều làm vậy sẽ lãng phí lương thực, đó đúng là chuyện rất đáng xấu hổ.Hơn nữa, cúng tế của dòng tộc nhà họ Quan là chuyện lớn, nếu làm hỏng.Chắc hẳn ông cụ sẽ không vui đâu!Cô hơi khó xử nhìn số bánh ngọt trước mặt: “Thôi bỏ đi, chỉ một lần này thôi!”Trong tòa nhà Kim Lợi, sau khi Quan Triều Viễn cúp điện thoại đã ngẩng đầu nhìn về phía người đối diện: “ý của tổng thanh tra là muốn tôi không tố cáo Diệp Hân Nguy nữa?”Vu Thắng Nam vô cùng ưu nhã ngồi đối diện bàn hội nghị.Trên mặt bà ta lộ ra nụ cười lạnh nhạt: “Không phải muốn, là mời.”“Nếu tôi cự tuyệt thì sao?”Nụ cười nơi khóe miệng Vu Thắng Nam lại sâu hơn một chút: “Để báo đáp lại, tôi sẽ mời Thẩm Thiên Nhật tới làm đạo diễn bộ “Thịnh Thế Đại Mộng 2′ giúp các người.”Trên mặt Quan Triều Viễn lập tức hiện lên nụ cười lạnh châm chọc: “Tôi biết đạo diễn Thẩm là đạo diễn quốc tế hàng đầu, nhưng có chuyện tôi phải nhắc nhở bà”“Diệp Hân Nguy có ý đồ tổn thương học trò cưng của bà, tổng thanh tra Vul”Mấy chữ “học trò cưng” rơi vào trong tai Vu Thắng Nam, lại không khiến nét mặt bà ta có chút thay đổi nào.Bà ta chỉ cười nhạt nhòa: “Chỉ cần anh rút đơn kiện, tôi có thể lập tức khiến Mộ Mẫn Loan lại lần nữa tham diễn “Thịnh Thế Đại Mộng 2’““Mộ Mẫn Loan và Tô Lam có quan hệ thế nào, tin tưởng anh còn hiểu rõ hơn tôi.”“Đối với Mộ Mẫn Loan và Tô Mộ Phàm, nhân tình này cũng không nhỏ.”Vẻ mặt Quan Triều Viễn hơi cứng lại.Anh tự tay đ è xuống động tác muốn cầm điện thoại của Vu Thắng Nam: “Thời gian bà sống chung với Mộ Mãn Loan còn lâu hơn tôi, bà nên hiểu rõ cô ấy là người như thế nào.”“Nếu cô ấy biết cô ấy bị người mình tín nhiệm nhất, tôn trọng nhất lợi dụng, bà đoán xem hậu quả sẽ thế nào?”Tận đến giờ phút này, trên mặt Vu Thắng Nam mới xuất hiện một chút buông lỏng.Chẳng qua bà ta vẫn cười cười như trước: “Tôi rời khỏi Trung Quốc nhiều năm như vậy, hôm nay cuối cùng cũng trở lại rồi.”“Anh sẽ không cho rằng tôi chỉ tới đây vì nâng đỡ một CP chứ?”Quan Triều Viễn cười trào phúng.Anh tự tay nhấn điện thoại trên mặt bàn: “Trợ lý Lâm, báo tin cho luật sư huỷ bỏ khởi tố Diệp Hân Nguy.”Trợ lý Lâm sửng sốt một giây, nhưng vẫn đồng ý cực kỳ nhanh.

Chương 4711

Tô Lam sửng sốt, chỉ chớp mắt đã bị hành vi ngu xuẩn của mình làm muốn khóc: “Đúng rồi, sao em lại phải nghiêm túc làm việc như vậy?!”

“Vậy xế chiều nay anh nhớ về sớm một chút! Anh đừng quên mang nhiệm vụ em giao cho anh đêm qua về đấy, tạm biệt!”

Vội vã cúp điện thoại, sau đó Tô Lam bắt đầu nhìn số nguyên liệu nấu ăn trước mắt, suy tư.

Thật ra muốn phá hư cũng không khó.

Chỉ có điều làm vậy sẽ lãng phí lương thực, đó đúng là chuyện rất đáng xấu hổ.

Hơn nữa, cúng tế của dòng tộc nhà họ Quan là chuyện lớn, nếu làm hỏng.

Chắc hẳn ông cụ sẽ không vui đâu!

Cô hơi khó xử nhìn số bánh ngọt trước mặt: “Thôi bỏ đi, chỉ một lần này thôi!”

Trong tòa nhà Kim Lợi, sau khi Quan Triều Viễn cúp điện thoại đã ngẩng đầu nhìn về phía người đối diện: “ý của tổng thanh tra là muốn tôi không tố cáo Diệp Hân Nguy nữa?”

Vu Thắng Nam vô cùng ưu nhã ngồi đối diện bàn hội nghị.

Trên mặt bà ta lộ ra nụ cười lạnh nhạt: “Không phải muốn, là mời.”

“Nếu tôi cự tuyệt thì sao?”

Nụ cười nơi khóe miệng Vu Thắng Nam lại sâu hơn một chút: “Để báo đáp lại, tôi sẽ mời Thẩm Thiên Nhật tới làm đạo diễn bộ “Thịnh Thế Đại Mộng 2′ giúp các người.”

Trên mặt Quan Triều Viễn lập tức hiện lên nụ cười lạnh châm chọc: “Tôi biết đạo diễn Thẩm là đạo diễn quốc tế hàng đầu, nhưng có chuyện tôi phải nhắc nhở bà”

“Diệp Hân Nguy có ý đồ tổn thương học trò cưng của bà, tổng thanh tra Vul”

Mấy chữ “học trò cưng” rơi vào trong tai Vu Thắng Nam, lại không khiến nét mặt bà ta có chút thay đổi nào.

Bà ta chỉ cười nhạt nhòa: “Chỉ cần anh rút đơn kiện, tôi có thể lập tức khiến Mộ Mẫn Loan lại lần nữa tham diễn “Thịnh Thế Đại Mộng 2’“

“Mộ Mẫn Loan và Tô Lam có quan hệ thế nào, tin tưởng anh còn hiểu rõ hơn tôi.”

“Đối với Mộ Mẫn Loan và Tô Mộ Phàm, nhân tình này cũng không nhỏ.”

Vẻ mặt Quan Triều Viễn hơi cứng lại.

Anh tự tay đ è xuống động tác muốn cầm điện thoại của Vu Thắng Nam: “Thời gian bà sống chung với Mộ Mãn Loan còn lâu hơn tôi, bà nên hiểu rõ cô ấy là người như thế nào.”

“Nếu cô ấy biết cô ấy bị người mình tín nhiệm nhất, tôn trọng nhất lợi dụng, bà đoán xem hậu quả sẽ thế nào?”

Tận đến giờ phút này, trên mặt Vu Thắng Nam mới xuất hiện một chút buông lỏng.

Chẳng qua bà ta vẫn cười cười như trước: “Tôi rời khỏi Trung Quốc nhiều năm như vậy, hôm nay cuối cùng cũng trở lại rồi.”

“Anh sẽ không cho rằng tôi chỉ tới đây vì nâng đỡ một CP chứ?”

Quan Triều Viễn cười trào phúng.

Anh tự tay nhấn điện thoại trên mặt bàn: “Trợ lý Lâm, báo tin cho luật sư huỷ bỏ khởi tố Diệp Hân Nguy.”

Trợ lý Lâm sửng sốt một giây, nhưng vẫn đồng ý cực kỳ nhanh.

Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 4711Tô Lam sửng sốt, chỉ chớp mắt đã bị hành vi ngu xuẩn của mình làm muốn khóc: “Đúng rồi, sao em lại phải nghiêm túc làm việc như vậy?!”“Vậy xế chiều nay anh nhớ về sớm một chút! Anh đừng quên mang nhiệm vụ em giao cho anh đêm qua về đấy, tạm biệt!”Vội vã cúp điện thoại, sau đó Tô Lam bắt đầu nhìn số nguyên liệu nấu ăn trước mắt, suy tư.Thật ra muốn phá hư cũng không khó.Chỉ có điều làm vậy sẽ lãng phí lương thực, đó đúng là chuyện rất đáng xấu hổ.Hơn nữa, cúng tế của dòng tộc nhà họ Quan là chuyện lớn, nếu làm hỏng.Chắc hẳn ông cụ sẽ không vui đâu!Cô hơi khó xử nhìn số bánh ngọt trước mặt: “Thôi bỏ đi, chỉ một lần này thôi!”Trong tòa nhà Kim Lợi, sau khi Quan Triều Viễn cúp điện thoại đã ngẩng đầu nhìn về phía người đối diện: “ý của tổng thanh tra là muốn tôi không tố cáo Diệp Hân Nguy nữa?”Vu Thắng Nam vô cùng ưu nhã ngồi đối diện bàn hội nghị.Trên mặt bà ta lộ ra nụ cười lạnh nhạt: “Không phải muốn, là mời.”“Nếu tôi cự tuyệt thì sao?”Nụ cười nơi khóe miệng Vu Thắng Nam lại sâu hơn một chút: “Để báo đáp lại, tôi sẽ mời Thẩm Thiên Nhật tới làm đạo diễn bộ “Thịnh Thế Đại Mộng 2′ giúp các người.”Trên mặt Quan Triều Viễn lập tức hiện lên nụ cười lạnh châm chọc: “Tôi biết đạo diễn Thẩm là đạo diễn quốc tế hàng đầu, nhưng có chuyện tôi phải nhắc nhở bà”“Diệp Hân Nguy có ý đồ tổn thương học trò cưng của bà, tổng thanh tra Vul”Mấy chữ “học trò cưng” rơi vào trong tai Vu Thắng Nam, lại không khiến nét mặt bà ta có chút thay đổi nào.Bà ta chỉ cười nhạt nhòa: “Chỉ cần anh rút đơn kiện, tôi có thể lập tức khiến Mộ Mẫn Loan lại lần nữa tham diễn “Thịnh Thế Đại Mộng 2’““Mộ Mẫn Loan và Tô Lam có quan hệ thế nào, tin tưởng anh còn hiểu rõ hơn tôi.”“Đối với Mộ Mẫn Loan và Tô Mộ Phàm, nhân tình này cũng không nhỏ.”Vẻ mặt Quan Triều Viễn hơi cứng lại.Anh tự tay đ è xuống động tác muốn cầm điện thoại của Vu Thắng Nam: “Thời gian bà sống chung với Mộ Mãn Loan còn lâu hơn tôi, bà nên hiểu rõ cô ấy là người như thế nào.”“Nếu cô ấy biết cô ấy bị người mình tín nhiệm nhất, tôn trọng nhất lợi dụng, bà đoán xem hậu quả sẽ thế nào?”Tận đến giờ phút này, trên mặt Vu Thắng Nam mới xuất hiện một chút buông lỏng.Chẳng qua bà ta vẫn cười cười như trước: “Tôi rời khỏi Trung Quốc nhiều năm như vậy, hôm nay cuối cùng cũng trở lại rồi.”“Anh sẽ không cho rằng tôi chỉ tới đây vì nâng đỡ một CP chứ?”Quan Triều Viễn cười trào phúng.Anh tự tay nhấn điện thoại trên mặt bàn: “Trợ lý Lâm, báo tin cho luật sư huỷ bỏ khởi tố Diệp Hân Nguy.”Trợ lý Lâm sửng sốt một giây, nhưng vẫn đồng ý cực kỳ nhanh.

Chương 4711