Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…

Chương 4719

Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 4719“Ôi trời ơi!”Bà cô mười ba vốn đang làm ra vẻ vênh váo hống hách, sau khi thấy tình cảnh trước mắt lại triệt để sợ ngây người.Bà ta sợ đến mức chợt lùi lại phía sau, ngã ngồi trên ghế.Bởi vì ban nãy bà ta tận mắt nhìn thấy, người ra tay không phải ai khác mà là Quan Triều Viễn.Vậy mà Quan Triều Viễn lại đạp hai thủ hạ của mình tới ói máu nằm rạp trên mặt đất?“Trời ơi, cháu làm cái gì vậy? Ngay †rước mặt nhiều trưởng bối như vậy, vậy mà cháu lại gây ra chuyện hoang đường vô lễ như thết”Bà cô mười ba chỉ cảm thấy mất hết thể diện, lập tức vỗ bàn.Chỉ thấy Quan Triều Viễn mỗi tay ôm lấy một đứa bé, trên gương mặt lạnh lùng kia không có bất kỳ biểu cảm gì: “Nơi này là biệt thự trên núi Ngự Cảnh, không phải nhà cũ nhà họ Quan!”Rất ngắn gọn, ý trong lời Quan Triều Viễn nói là.Ở chỗ này, anh mới có quyền quyết định.Vợ bác hai thấy chuyện thành thế này, vội vã đi ra làm người giải hòa: “Triều Viễn à, bà cô mười ba cũng chỉ bất bình thay cho cháu thôi, vì vậy mới dạy dõ hai đứa nhỏ thay cháu.”“Con cháu cháu tự dạy, không cần mượn người khác xen vào!”“Nếu như ai không thích nhìn, hiện tại có thể đi!”“Cháu…”Bà cô mười ba vừa nghe thấy lời này lập tức tức giận tới hai mắt biến thành màu đen, làm bộ muốn đứng lên rời đi.Vợ bác cả và vợ bác hai vội vã đi lên đỡ bà ta ngồi xuống: “Ai, bà cô mười ba, cô cũng đừng so đo với mấy đứa nhỏ nữal”“Lễ cúng tế dòng tộc nhà họ Quan sắp bắt đầu, lúc này cô không thể đi được!”Bà cô mười ba tức giận tới viên mắt đỏ lên, bà ta không ngừng vỗ lồ ng ngực mình.Làm xuôi cơn tức, lúc này mới hết sức bất mãn mà ngồi xuống.Quan Triều Viễn cũng không thèm nhìn bọn họ mà ôm con xoay người rời đi.Một bên khác, Hạ Phi Dương cũng không đi thay quần áo với Tô Lam mà kéo cô đi thẳng tới ban công.“Được rồi, bây giờ không có người khác, nếu cô Hạ có lời gì muốn nói cứ việc nói thẳng đi!”Tô Lam đã nhịn cô ta rất lâu rồi.Vì vậy cô mới cho cô ta có cơ hội, cố ý để Hạ Phi Dương kéo mình ra ngoài.“Tô Lam, cô rời khỏi Triều Viễn đi!”Hạ Phi Dương lạnh lùng mà cao ngạo nhìn Tô Lam.Lúc cô ta nói chuyện cũng không dùng thái độ hỏi thăm mà dùng giọng điệu mang theo mấy phần ra lệnh.Ánh mắt Tô Lam vụt sáng: “Cô Hạ nói vậy là định cướp chồng của người khác sao? Đây không phải chuyện mà danh viện có thể làm được.”Bị Tô Lam trào phúng một phen như vậy, sắc mặt Hạ Phi Dương lập tức trở nên khó coi.Hai tay cô ta nắm chặt thành quyền: “Tô Lam, rốt cục cô còn biết xấu hổ hay không?”

Chương 4719

“Ôi trời ơi!”

Bà cô mười ba vốn đang làm ra vẻ vênh váo hống hách, sau khi thấy tình cảnh trước mắt lại triệt để sợ ngây người.

Bà ta sợ đến mức chợt lùi lại phía sau, ngã ngồi trên ghế.

Bởi vì ban nãy bà ta tận mắt nhìn thấy, người ra tay không phải ai khác mà là Quan Triều Viễn.

Vậy mà Quan Triều Viễn lại đạp hai thủ hạ của mình tới ói máu nằm rạp trên mặt đất?

“Trời ơi, cháu làm cái gì vậy? Ngay †rước mặt nhiều trưởng bối như vậy, vậy mà cháu lại gây ra chuyện hoang đường vô lễ như thết”

Bà cô mười ba chỉ cảm thấy mất hết thể diện, lập tức vỗ bàn.

Chỉ thấy Quan Triều Viễn mỗi tay ôm lấy một đứa bé, trên gương mặt lạnh lùng kia không có bất kỳ biểu cảm gì: “Nơi này là biệt thự trên núi Ngự Cảnh, không phải nhà cũ nhà họ Quan!”

Rất ngắn gọn, ý trong lời Quan Triều Viễn nói là.

Ở chỗ này, anh mới có quyền quyết định.

Vợ bác hai thấy chuyện thành thế này, vội vã đi ra làm người giải hòa: “Triều Viễn à, bà cô mười ba cũng chỉ bất bình thay cho cháu thôi, vì vậy mới dạy dõ hai đứa nhỏ thay cháu.”

“Con cháu cháu tự dạy, không cần mượn người khác xen vào!”

“Nếu như ai không thích nhìn, hiện tại có thể đi!”

“Cháu…”

Bà cô mười ba vừa nghe thấy lời này lập tức tức giận tới hai mắt biến thành màu đen, làm bộ muốn đứng lên rời đi.

Vợ bác cả và vợ bác hai vội vã đi lên đỡ bà ta ngồi xuống: “Ai, bà cô mười ba, cô cũng đừng so đo với mấy đứa nhỏ nữal”

“Lễ cúng tế dòng tộc nhà họ Quan sắp bắt đầu, lúc này cô không thể đi được!”

Bà cô mười ba tức giận tới viên mắt đỏ lên, bà ta không ngừng vỗ lồ ng ngực mình.

Làm xuôi cơn tức, lúc này mới hết sức bất mãn mà ngồi xuống.

Quan Triều Viễn cũng không thèm nhìn bọn họ mà ôm con xoay người rời đi.

Một bên khác, Hạ Phi Dương cũng không đi thay quần áo với Tô Lam mà kéo cô đi thẳng tới ban công.

“Được rồi, bây giờ không có người khác, nếu cô Hạ có lời gì muốn nói cứ việc nói thẳng đi!”

Tô Lam đã nhịn cô ta rất lâu rồi.

Vì vậy cô mới cho cô ta có cơ hội, cố ý để Hạ Phi Dương kéo mình ra ngoài.

“Tô Lam, cô rời khỏi Triều Viễn đi!”

Hạ Phi Dương lạnh lùng mà cao ngạo nhìn Tô Lam.

Lúc cô ta nói chuyện cũng không dùng thái độ hỏi thăm mà dùng giọng điệu mang theo mấy phần ra lệnh.

Ánh mắt Tô Lam vụt sáng: “Cô Hạ nói vậy là định cướp chồng của người khác sao? Đây không phải chuyện mà danh viện có thể làm được.”

Bị Tô Lam trào phúng một phen như vậy, sắc mặt Hạ Phi Dương lập tức trở nên khó coi.

Hai tay cô ta nắm chặt thành quyền: “Tô Lam, rốt cục cô còn biết xấu hổ hay không?”

Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 4719“Ôi trời ơi!”Bà cô mười ba vốn đang làm ra vẻ vênh váo hống hách, sau khi thấy tình cảnh trước mắt lại triệt để sợ ngây người.Bà ta sợ đến mức chợt lùi lại phía sau, ngã ngồi trên ghế.Bởi vì ban nãy bà ta tận mắt nhìn thấy, người ra tay không phải ai khác mà là Quan Triều Viễn.Vậy mà Quan Triều Viễn lại đạp hai thủ hạ của mình tới ói máu nằm rạp trên mặt đất?“Trời ơi, cháu làm cái gì vậy? Ngay †rước mặt nhiều trưởng bối như vậy, vậy mà cháu lại gây ra chuyện hoang đường vô lễ như thết”Bà cô mười ba chỉ cảm thấy mất hết thể diện, lập tức vỗ bàn.Chỉ thấy Quan Triều Viễn mỗi tay ôm lấy một đứa bé, trên gương mặt lạnh lùng kia không có bất kỳ biểu cảm gì: “Nơi này là biệt thự trên núi Ngự Cảnh, không phải nhà cũ nhà họ Quan!”Rất ngắn gọn, ý trong lời Quan Triều Viễn nói là.Ở chỗ này, anh mới có quyền quyết định.Vợ bác hai thấy chuyện thành thế này, vội vã đi ra làm người giải hòa: “Triều Viễn à, bà cô mười ba cũng chỉ bất bình thay cho cháu thôi, vì vậy mới dạy dõ hai đứa nhỏ thay cháu.”“Con cháu cháu tự dạy, không cần mượn người khác xen vào!”“Nếu như ai không thích nhìn, hiện tại có thể đi!”“Cháu…”Bà cô mười ba vừa nghe thấy lời này lập tức tức giận tới hai mắt biến thành màu đen, làm bộ muốn đứng lên rời đi.Vợ bác cả và vợ bác hai vội vã đi lên đỡ bà ta ngồi xuống: “Ai, bà cô mười ba, cô cũng đừng so đo với mấy đứa nhỏ nữal”“Lễ cúng tế dòng tộc nhà họ Quan sắp bắt đầu, lúc này cô không thể đi được!”Bà cô mười ba tức giận tới viên mắt đỏ lên, bà ta không ngừng vỗ lồ ng ngực mình.Làm xuôi cơn tức, lúc này mới hết sức bất mãn mà ngồi xuống.Quan Triều Viễn cũng không thèm nhìn bọn họ mà ôm con xoay người rời đi.Một bên khác, Hạ Phi Dương cũng không đi thay quần áo với Tô Lam mà kéo cô đi thẳng tới ban công.“Được rồi, bây giờ không có người khác, nếu cô Hạ có lời gì muốn nói cứ việc nói thẳng đi!”Tô Lam đã nhịn cô ta rất lâu rồi.Vì vậy cô mới cho cô ta có cơ hội, cố ý để Hạ Phi Dương kéo mình ra ngoài.“Tô Lam, cô rời khỏi Triều Viễn đi!”Hạ Phi Dương lạnh lùng mà cao ngạo nhìn Tô Lam.Lúc cô ta nói chuyện cũng không dùng thái độ hỏi thăm mà dùng giọng điệu mang theo mấy phần ra lệnh.Ánh mắt Tô Lam vụt sáng: “Cô Hạ nói vậy là định cướp chồng của người khác sao? Đây không phải chuyện mà danh viện có thể làm được.”Bị Tô Lam trào phúng một phen như vậy, sắc mặt Hạ Phi Dương lập tức trở nên khó coi.Hai tay cô ta nắm chặt thành quyền: “Tô Lam, rốt cục cô còn biết xấu hổ hay không?”

Chương 4719