Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…

Chương 4735

Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 4735Khi Mộ Mãn Loan đi tới cửa thang máy, vừa vặn thấy bóng lưng vội vã của Vu Thắng Nam đang đứng ở chỗ cửa ra.“Mẹ Nam!”Mộ Mãn Loan gọi một tiếng, sau đó vội vã đuổi theo.Mà trên chiếc xe bảo mẫu đang mở rộng cửa.Cửa xe mở rộng, Diệp Hân Nguy đang ngồi trên xe dặm lại lớp trang điểm.Vu Thắng Nam vừa đi tới cửa, trên mặt đã xuất hiện chút hoang mang rối loạn.Diệp Hân Nguy liếc xéo bà ta: “Còn đứng ngây ra đó làm gì? Lên xe đi!”Cũng không biết vì sao, Vu Thắng Nam vốn cao lãnh kiêu ngạo ngày thường nay đã biến mất.Bà ta như chợt phục hồi tinh thần lại, gật đầu: “À, được!”Vu Thắng Nam mới vừa ngồi vững vàng đã đưa mắt nhìn về phía bả vai Diệp Hân Nguy.Bàn tay vốn đang bưng ly cà phê run lên, không cẩn thận làm đổ lên váy của Diệp Hân Nguy.“A, rốt cục bà bị sao vậy? Vì sao lại không cẩn thận như thế?”Diệp Hân Nguy lập tức kêu lớn lên.Vu Thắng Nam vội vã cầm khăn tay lau cho cô ta, vừa lau vừa kéo y phục của cô ta: “Thực xin lỗi, bên tôi có mang theo một bộ váy, bằng không cô thay ở đây luôn đi!”Đột nhiên Diệp Hân Nguy nhíu mày.Cô ta đẩy tay Vu Thắng Nam ra: “Bà bị bệnh sao, vì sao tôi phải thay đồ ở đây? Lỡ có paparazi chụp được thì phải làm sao bây giờ? Thật là!”Diệp Hân Nguy không nhịn được xuống xe, đưa tay kéo lấy váy Vu Thắng Nam đưa cho cô ta, xoay người đi về phía trong tòa nhà.Lúc cô ta đi tới cửa, vừa lúc đụng phải Mộ Mãn Loan vừa đi lướt qua từ đàng kia.Cô ta cười lạnh trực tiếp trừng Mộ Mãn Loan.Mộ Mãn Loan đi thẳng tới bên cạnh xe bảo mẫu: “Mẹ Nam, mẹ quên mang theo bao tay!”Mộ Mãn Loan đi tới, nhưng Vu Thăng Nam chỉ mất hồn mất vía cầm lấy túi xách, cũng không tiếp tục nói thêm với cô ấy dù chỉ một câu.Mộ Mãn Loan hơi không yên lòng: “Mẹ Nam, cô không sao chứ?”Vu Thắng Nam lắc đầu: “Tôi không sao, cô đi làm việc của mình đi!”Mộ Mãn Loan mấp máy môi, hẳn là vì cuộc điện thoại vừa rồi nên bà ta mới như vậy.Chẳng lẽ mẹ Nam thật sự có gút mắt tình cảm gì đó với đạo diễn lớn Thẩm Thiên Nhật?Thời gian nhanh chóng trôi qua, đã đến ngày dạ tiệc từ thiện.Hôm nay sau khi hết giờ làm, Tô Lam mới vừa trở lại biệt thự đã thấy Quan Triều Viễn sắp xếp thợ trang điểm chờ sẵn, đồng thời anh cũng đã chuẩn bị sẵn sàng.Quan Triều Viễn chờ trong phòng khách xấp xỉ nửa giờ.Theo tốc độ đầu ngón tay anh gõ mặt bàn từ từ trở nên nhanh hơn.Sự kiên nhẫn của anh như cũng sắp bị tiêu hao sạch sẽ.Anh không biết một người phụ nữ tạo hình cần tốn nhiều thời gian như vậy.Không phải chỉ là gội đầu, rửa mặt thay quần áo thôi sao?

Chương 4735

Khi Mộ Mãn Loan đi tới cửa thang máy, vừa vặn thấy bóng lưng vội vã của Vu Thắng Nam đang đứng ở chỗ cửa ra.

“Mẹ Nam!”

Mộ Mãn Loan gọi một tiếng, sau đó vội vã đuổi theo.

Mà trên chiếc xe bảo mẫu đang mở rộng cửa.

Cửa xe mở rộng, Diệp Hân Nguy đang ngồi trên xe dặm lại lớp trang điểm.

Vu Thắng Nam vừa đi tới cửa, trên mặt đã xuất hiện chút hoang mang rối loạn.

Diệp Hân Nguy liếc xéo bà ta: “Còn đứng ngây ra đó làm gì? Lên xe đi!”

Cũng không biết vì sao, Vu Thắng Nam vốn cao lãnh kiêu ngạo ngày thường nay đã biến mất.

Bà ta như chợt phục hồi tinh thần lại, gật đầu: “À, được!”

Vu Thắng Nam mới vừa ngồi vững vàng đã đưa mắt nhìn về phía bả vai Diệp Hân Nguy.

Bàn tay vốn đang bưng ly cà phê run lên, không cẩn thận làm đổ lên váy của Diệp Hân Nguy.

“A, rốt cục bà bị sao vậy? Vì sao lại không cẩn thận như thế?”

Diệp Hân Nguy lập tức kêu lớn lên.

Vu Thắng Nam vội vã cầm khăn tay lau cho cô ta, vừa lau vừa kéo y phục của cô ta: “Thực xin lỗi, bên tôi có mang theo một bộ váy, bằng không cô thay ở đây luôn đi!”

Đột nhiên Diệp Hân Nguy nhíu mày.

Cô ta đẩy tay Vu Thắng Nam ra: “Bà bị bệnh sao, vì sao tôi phải thay đồ ở đây? Lỡ có paparazi chụp được thì phải làm sao bây giờ? Thật là!”

Diệp Hân Nguy không nhịn được xuống xe, đưa tay kéo lấy váy Vu Thắng Nam đưa cho cô ta, xoay người đi về phía trong tòa nhà.

Lúc cô ta đi tới cửa, vừa lúc đụng phải Mộ Mãn Loan vừa đi lướt qua từ đàng kia.

Cô ta cười lạnh trực tiếp trừng Mộ Mãn Loan.

Mộ Mãn Loan đi thẳng tới bên cạnh xe bảo mẫu: “Mẹ Nam, mẹ quên mang theo bao tay!”

Mộ Mãn Loan đi tới, nhưng Vu Thăng Nam chỉ mất hồn mất vía cầm lấy túi xách, cũng không tiếp tục nói thêm với cô ấy dù chỉ một câu.

Mộ Mãn Loan hơi không yên lòng: “Mẹ Nam, cô không sao chứ?”

Vu Thắng Nam lắc đầu: “Tôi không sao, cô đi làm việc của mình đi!”

Mộ Mãn Loan mấp máy môi, hẳn là vì cuộc điện thoại vừa rồi nên bà ta mới như vậy.

Chẳng lẽ mẹ Nam thật sự có gút mắt tình cảm gì đó với đạo diễn lớn Thẩm Thiên Nhật?

Thời gian nhanh chóng trôi qua, đã đến ngày dạ tiệc từ thiện.

Hôm nay sau khi hết giờ làm, Tô Lam mới vừa trở lại biệt thự đã thấy Quan Triều Viễn sắp xếp thợ trang điểm chờ sẵn, đồng thời anh cũng đã chuẩn bị sẵn sàng.

Quan Triều Viễn chờ trong phòng khách xấp xỉ nửa giờ.

Theo tốc độ đầu ngón tay anh gõ mặt bàn từ từ trở nên nhanh hơn.

Sự kiên nhẫn của anh như cũng sắp bị tiêu hao sạch sẽ.

Anh không biết một người phụ nữ tạo hình cần tốn nhiều thời gian như vậy.

Không phải chỉ là gội đầu, rửa mặt thay quần áo thôi sao?

Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 4735Khi Mộ Mãn Loan đi tới cửa thang máy, vừa vặn thấy bóng lưng vội vã của Vu Thắng Nam đang đứng ở chỗ cửa ra.“Mẹ Nam!”Mộ Mãn Loan gọi một tiếng, sau đó vội vã đuổi theo.Mà trên chiếc xe bảo mẫu đang mở rộng cửa.Cửa xe mở rộng, Diệp Hân Nguy đang ngồi trên xe dặm lại lớp trang điểm.Vu Thắng Nam vừa đi tới cửa, trên mặt đã xuất hiện chút hoang mang rối loạn.Diệp Hân Nguy liếc xéo bà ta: “Còn đứng ngây ra đó làm gì? Lên xe đi!”Cũng không biết vì sao, Vu Thắng Nam vốn cao lãnh kiêu ngạo ngày thường nay đã biến mất.Bà ta như chợt phục hồi tinh thần lại, gật đầu: “À, được!”Vu Thắng Nam mới vừa ngồi vững vàng đã đưa mắt nhìn về phía bả vai Diệp Hân Nguy.Bàn tay vốn đang bưng ly cà phê run lên, không cẩn thận làm đổ lên váy của Diệp Hân Nguy.“A, rốt cục bà bị sao vậy? Vì sao lại không cẩn thận như thế?”Diệp Hân Nguy lập tức kêu lớn lên.Vu Thắng Nam vội vã cầm khăn tay lau cho cô ta, vừa lau vừa kéo y phục của cô ta: “Thực xin lỗi, bên tôi có mang theo một bộ váy, bằng không cô thay ở đây luôn đi!”Đột nhiên Diệp Hân Nguy nhíu mày.Cô ta đẩy tay Vu Thắng Nam ra: “Bà bị bệnh sao, vì sao tôi phải thay đồ ở đây? Lỡ có paparazi chụp được thì phải làm sao bây giờ? Thật là!”Diệp Hân Nguy không nhịn được xuống xe, đưa tay kéo lấy váy Vu Thắng Nam đưa cho cô ta, xoay người đi về phía trong tòa nhà.Lúc cô ta đi tới cửa, vừa lúc đụng phải Mộ Mãn Loan vừa đi lướt qua từ đàng kia.Cô ta cười lạnh trực tiếp trừng Mộ Mãn Loan.Mộ Mãn Loan đi thẳng tới bên cạnh xe bảo mẫu: “Mẹ Nam, mẹ quên mang theo bao tay!”Mộ Mãn Loan đi tới, nhưng Vu Thăng Nam chỉ mất hồn mất vía cầm lấy túi xách, cũng không tiếp tục nói thêm với cô ấy dù chỉ một câu.Mộ Mãn Loan hơi không yên lòng: “Mẹ Nam, cô không sao chứ?”Vu Thắng Nam lắc đầu: “Tôi không sao, cô đi làm việc của mình đi!”Mộ Mãn Loan mấp máy môi, hẳn là vì cuộc điện thoại vừa rồi nên bà ta mới như vậy.Chẳng lẽ mẹ Nam thật sự có gút mắt tình cảm gì đó với đạo diễn lớn Thẩm Thiên Nhật?Thời gian nhanh chóng trôi qua, đã đến ngày dạ tiệc từ thiện.Hôm nay sau khi hết giờ làm, Tô Lam mới vừa trở lại biệt thự đã thấy Quan Triều Viễn sắp xếp thợ trang điểm chờ sẵn, đồng thời anh cũng đã chuẩn bị sẵn sàng.Quan Triều Viễn chờ trong phòng khách xấp xỉ nửa giờ.Theo tốc độ đầu ngón tay anh gõ mặt bàn từ từ trở nên nhanh hơn.Sự kiên nhẫn của anh như cũng sắp bị tiêu hao sạch sẽ.Anh không biết một người phụ nữ tạo hình cần tốn nhiều thời gian như vậy.Không phải chỉ là gội đầu, rửa mặt thay quần áo thôi sao?

Chương 4735