Nhưng người nam tử tựa hồ không để ý cảnh tượng trước mắt mình thấy, kiêu căng giống như Apollo, gương mặt anh tuấn giống như vương tử, không chút động dung, hai đôi mày nhíu chặt để lộ ra không nhịn được, hắn cố nén lửa giận trong lòng mình, coi thường cầu khẩn của thiếu nữ."Em van anh, anh nói một câu có được hay không." hai mắt Cốc Điệp đẫm lệ, lại nặng nề thỉnh cầu hắn mở miệng một lần nữa. Mặc dù giờ phút này lòng của cô đã sớm bởi vì sự thờ ơ ơ hờ của hắn mà bị bao phủ bởi một tầng băng cứng, đã đau đến không muốn sống vì việc hắn muốn bỏ đi. Nhưng cô vẫn duy trì hy vọng cuối cùng."Hừ ——!" Âu Thiên rốt cuộc nhìn thẳng cô! Hừ lạnh khinh thường, dung nhan anh tuấn lạnh lùng thấu người. Giơ tay lên, từ trong tây trang chỉnh tề của mình lấy ra một tờ màu trắng giấy, vung, động tác làm liền một mạch, tiếp đó liền không nói nữa."Đây là cái gì?" mắt Cốc Điệp sưng đỏ mang theo kinh ngạc nhìn về phía Âu thiên, lại nhìn về phía tờ giấy kia, rốt cuộc, cô hiểu, đó là chi phiếu giá trị 50…
Chương 47: Bị đưa đến đồn cảnh sát
Cô Bé Lọ Lem Của Tổng Giám Đốc Bá ĐạoTác giả: Lac Vi NhiTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Hoàn Thành, Truyện Ngôn TìnhNhưng người nam tử tựa hồ không để ý cảnh tượng trước mắt mình thấy, kiêu căng giống như Apollo, gương mặt anh tuấn giống như vương tử, không chút động dung, hai đôi mày nhíu chặt để lộ ra không nhịn được, hắn cố nén lửa giận trong lòng mình, coi thường cầu khẩn của thiếu nữ."Em van anh, anh nói một câu có được hay không." hai mắt Cốc Điệp đẫm lệ, lại nặng nề thỉnh cầu hắn mở miệng một lần nữa. Mặc dù giờ phút này lòng của cô đã sớm bởi vì sự thờ ơ ơ hờ của hắn mà bị bao phủ bởi một tầng băng cứng, đã đau đến không muốn sống vì việc hắn muốn bỏ đi. Nhưng cô vẫn duy trì hy vọng cuối cùng."Hừ ——!" Âu Thiên rốt cuộc nhìn thẳng cô! Hừ lạnh khinh thường, dung nhan anh tuấn lạnh lùng thấu người. Giơ tay lên, từ trong tây trang chỉnh tề của mình lấy ra một tờ màu trắng giấy, vung, động tác làm liền một mạch, tiếp đó liền không nói nữa."Đây là cái gì?" mắt Cốc Điệp sưng đỏ mang theo kinh ngạc nhìn về phía Âu thiên, lại nhìn về phía tờ giấy kia, rốt cuộc, cô hiểu, đó là chi phiếu giá trị 50… Tiếng xe cứu thương, xe cảnh sát vang lên ở chỗ thực hành to rộng; tất cả học sinh của Phổ Cao Danh Dương cùng với Y Tư Lai Đốn đều rối rít chạy ra xem, trên mặt mỗi người mang theo hứng thú vô cùng, suy đoán rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.Vậy mà bọn họ vừa mới chạy đến ngoài cửa phòng, thì bị các thầy cô giáo trong lớp phụ trách của mình ‘ đuổi ’ trở về. Nhưng cho dù như vậy, mấy đứa lanh lợi vẫn tránh được ánh mắt của thầy cô giáo mà chạy ra bên ngoài.. . .Nhân viên cấp cứu rất nhanh liền mang hai bộ băng ca lên xe cứu thương vội vã rời đi. Trừ Hoàng Mỹ Linh cùng Trần Di là người đầu tiên biết chuyện người bị hại ở ngoài này, học sinh lén chạy đến xem cũng không biết.Nhưng người trên xe cảnh sát lại khác biệt ——Hoàng Mỹ Linh kéo tay Âu Xảo Lệ ra hồi lâu.Âu Xảo Lệ sợi tóc xốc xếch che bả vai của mình, trên mặt hung ác nhìn Hoàng Mỹ Linh đang kéo tay mình, quát: "Mau bỏ tôi ra! Cô thật to gan lại dám báo cảnh sát! Cô có biết hay không tôi là ai hay không!"Âu Xảo Lệ giận dữ cùng với Hoàng Mỹ Linh trấn định tạo thành hai bên đối lập mãnh liệt."Cô không biết em là ai, nhưng mà cô lại biết hành động vừa rồi của em là hành động cố ý gây thương tích cho người khác! Cô bất kể thân phận của em là gì, nhưng mà đối với việc học sinh đánh nhau như vậy, cô không thể không can thiệp”"Mắc mớ gì tới cô! Cô chẳng qua chỉ là một giáo viên quèn mà thôi, vậy mà cũng muốn quản chuyện của bản tiểu thư à?" Bị vẻ lạnh lùng cùng nghiêm khắc của cô chọc giận, tính khí đại tiểu thư của Âu Xảo Lệ nhất thời phát tác: "Ngay cả các thầy cô giáo của Y Tư Lai Đốn cũng nể ta ba phần, bất quá cô cũng chỉ là người đáng thương nhận tiền lương, cô có tư cách gì?"Từ nhỏ đến lớn, cô -Âu Xảo Lệ muốn gió là có gió muốn mưa là có mưa, bà cô chết tiệt này bởi vì một chút chuyện nhỏ lại đối với cô như vậy, cô thề! Cô tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô ta!Thì ra là học sinh của Y Tư Lai Đốn. . .Nghe vậy,trên khuôn mặt hài hòa của Hoàng Mỹ Linh lạnh như băng, làm cho Âu Xảo Lệ cùng với sau hai nữ sinh sau lưng mình không lạnh mà run: "Làm học sinh trường quý tộc, em không những không có tác phong của thục nữ, ngược lại kiêu ngạo ngang ngược, thật sự ghê tởm!" Cô nhẫn tâm phê phán."Cô. . . ." Âu Xảo Lệ mặt đỏ lên, còn muốn nói điều gì nhưng lại bị Hoàng Mỹ Linh nhét vào trong xe cảnh sát, dĩ nhiên cũng bao gồm hai nữ sinh kia.※Sự kiện này xảy ra, mười lăm phút sau thì hiệu trưởng hai trường cao đẳng biết được chuyện này.Vì vậy hai trường cao đẳng là Y Tư Lai Đốn và Danh Dương cùng với người chịu trách nhiệm thực tiễn rối rít tụ tập thương nghị . . .Y Tư Lai Đốn bận tâm đến gia cảnh hiển hách của Âu Xảo Lệ và hai nữ sinh kia; mà Danh Dương ngại sau khi chuyện này truyền ra tổn hại đến danh dự, cho nên hai trường cao đẳng nhất trí biểu quyết: trước hết trở về trường học, song cũng đối với bên ngoài phong tỏa tin tức.Cùng lúc đó, Âu Y Tuyết với Tiểu Tuyết đều được đưa đến bệnh viện Thanh Du, Âu Xảo Lệ vẫn còn ở đồn cảnh sát. . .. . . . . . . . . . . . . . . . . .
Cô Bé Lọ Lem Của Tổng Giám Đốc Bá ĐạoTác giả: Lac Vi NhiTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Hoàn Thành, Truyện Ngôn TìnhNhưng người nam tử tựa hồ không để ý cảnh tượng trước mắt mình thấy, kiêu căng giống như Apollo, gương mặt anh tuấn giống như vương tử, không chút động dung, hai đôi mày nhíu chặt để lộ ra không nhịn được, hắn cố nén lửa giận trong lòng mình, coi thường cầu khẩn của thiếu nữ."Em van anh, anh nói một câu có được hay không." hai mắt Cốc Điệp đẫm lệ, lại nặng nề thỉnh cầu hắn mở miệng một lần nữa. Mặc dù giờ phút này lòng của cô đã sớm bởi vì sự thờ ơ ơ hờ của hắn mà bị bao phủ bởi một tầng băng cứng, đã đau đến không muốn sống vì việc hắn muốn bỏ đi. Nhưng cô vẫn duy trì hy vọng cuối cùng."Hừ ——!" Âu Thiên rốt cuộc nhìn thẳng cô! Hừ lạnh khinh thường, dung nhan anh tuấn lạnh lùng thấu người. Giơ tay lên, từ trong tây trang chỉnh tề của mình lấy ra một tờ màu trắng giấy, vung, động tác làm liền một mạch, tiếp đó liền không nói nữa."Đây là cái gì?" mắt Cốc Điệp sưng đỏ mang theo kinh ngạc nhìn về phía Âu thiên, lại nhìn về phía tờ giấy kia, rốt cuộc, cô hiểu, đó là chi phiếu giá trị 50… Tiếng xe cứu thương, xe cảnh sát vang lên ở chỗ thực hành to rộng; tất cả học sinh của Phổ Cao Danh Dương cùng với Y Tư Lai Đốn đều rối rít chạy ra xem, trên mặt mỗi người mang theo hứng thú vô cùng, suy đoán rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.Vậy mà bọn họ vừa mới chạy đến ngoài cửa phòng, thì bị các thầy cô giáo trong lớp phụ trách của mình ‘ đuổi ’ trở về. Nhưng cho dù như vậy, mấy đứa lanh lợi vẫn tránh được ánh mắt của thầy cô giáo mà chạy ra bên ngoài.. . .Nhân viên cấp cứu rất nhanh liền mang hai bộ băng ca lên xe cứu thương vội vã rời đi. Trừ Hoàng Mỹ Linh cùng Trần Di là người đầu tiên biết chuyện người bị hại ở ngoài này, học sinh lén chạy đến xem cũng không biết.Nhưng người trên xe cảnh sát lại khác biệt ——Hoàng Mỹ Linh kéo tay Âu Xảo Lệ ra hồi lâu.Âu Xảo Lệ sợi tóc xốc xếch che bả vai của mình, trên mặt hung ác nhìn Hoàng Mỹ Linh đang kéo tay mình, quát: "Mau bỏ tôi ra! Cô thật to gan lại dám báo cảnh sát! Cô có biết hay không tôi là ai hay không!"Âu Xảo Lệ giận dữ cùng với Hoàng Mỹ Linh trấn định tạo thành hai bên đối lập mãnh liệt."Cô không biết em là ai, nhưng mà cô lại biết hành động vừa rồi của em là hành động cố ý gây thương tích cho người khác! Cô bất kể thân phận của em là gì, nhưng mà đối với việc học sinh đánh nhau như vậy, cô không thể không can thiệp”"Mắc mớ gì tới cô! Cô chẳng qua chỉ là một giáo viên quèn mà thôi, vậy mà cũng muốn quản chuyện của bản tiểu thư à?" Bị vẻ lạnh lùng cùng nghiêm khắc của cô chọc giận, tính khí đại tiểu thư của Âu Xảo Lệ nhất thời phát tác: "Ngay cả các thầy cô giáo của Y Tư Lai Đốn cũng nể ta ba phần, bất quá cô cũng chỉ là người đáng thương nhận tiền lương, cô có tư cách gì?"Từ nhỏ đến lớn, cô -Âu Xảo Lệ muốn gió là có gió muốn mưa là có mưa, bà cô chết tiệt này bởi vì một chút chuyện nhỏ lại đối với cô như vậy, cô thề! Cô tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô ta!Thì ra là học sinh của Y Tư Lai Đốn. . .Nghe vậy,trên khuôn mặt hài hòa của Hoàng Mỹ Linh lạnh như băng, làm cho Âu Xảo Lệ cùng với sau hai nữ sinh sau lưng mình không lạnh mà run: "Làm học sinh trường quý tộc, em không những không có tác phong của thục nữ, ngược lại kiêu ngạo ngang ngược, thật sự ghê tởm!" Cô nhẫn tâm phê phán."Cô. . . ." Âu Xảo Lệ mặt đỏ lên, còn muốn nói điều gì nhưng lại bị Hoàng Mỹ Linh nhét vào trong xe cảnh sát, dĩ nhiên cũng bao gồm hai nữ sinh kia.※Sự kiện này xảy ra, mười lăm phút sau thì hiệu trưởng hai trường cao đẳng biết được chuyện này.Vì vậy hai trường cao đẳng là Y Tư Lai Đốn và Danh Dương cùng với người chịu trách nhiệm thực tiễn rối rít tụ tập thương nghị . . .Y Tư Lai Đốn bận tâm đến gia cảnh hiển hách của Âu Xảo Lệ và hai nữ sinh kia; mà Danh Dương ngại sau khi chuyện này truyền ra tổn hại đến danh dự, cho nên hai trường cao đẳng nhất trí biểu quyết: trước hết trở về trường học, song cũng đối với bên ngoài phong tỏa tin tức.Cùng lúc đó, Âu Y Tuyết với Tiểu Tuyết đều được đưa đến bệnh viện Thanh Du, Âu Xảo Lệ vẫn còn ở đồn cảnh sát. . .. . . . . . . . . . . . . . . . . .
Cô Bé Lọ Lem Của Tổng Giám Đốc Bá ĐạoTác giả: Lac Vi NhiTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Hoàn Thành, Truyện Ngôn TìnhNhưng người nam tử tựa hồ không để ý cảnh tượng trước mắt mình thấy, kiêu căng giống như Apollo, gương mặt anh tuấn giống như vương tử, không chút động dung, hai đôi mày nhíu chặt để lộ ra không nhịn được, hắn cố nén lửa giận trong lòng mình, coi thường cầu khẩn của thiếu nữ."Em van anh, anh nói một câu có được hay không." hai mắt Cốc Điệp đẫm lệ, lại nặng nề thỉnh cầu hắn mở miệng một lần nữa. Mặc dù giờ phút này lòng của cô đã sớm bởi vì sự thờ ơ ơ hờ của hắn mà bị bao phủ bởi một tầng băng cứng, đã đau đến không muốn sống vì việc hắn muốn bỏ đi. Nhưng cô vẫn duy trì hy vọng cuối cùng."Hừ ——!" Âu Thiên rốt cuộc nhìn thẳng cô! Hừ lạnh khinh thường, dung nhan anh tuấn lạnh lùng thấu người. Giơ tay lên, từ trong tây trang chỉnh tề của mình lấy ra một tờ màu trắng giấy, vung, động tác làm liền một mạch, tiếp đó liền không nói nữa."Đây là cái gì?" mắt Cốc Điệp sưng đỏ mang theo kinh ngạc nhìn về phía Âu thiên, lại nhìn về phía tờ giấy kia, rốt cuộc, cô hiểu, đó là chi phiếu giá trị 50… Tiếng xe cứu thương, xe cảnh sát vang lên ở chỗ thực hành to rộng; tất cả học sinh của Phổ Cao Danh Dương cùng với Y Tư Lai Đốn đều rối rít chạy ra xem, trên mặt mỗi người mang theo hứng thú vô cùng, suy đoán rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.Vậy mà bọn họ vừa mới chạy đến ngoài cửa phòng, thì bị các thầy cô giáo trong lớp phụ trách của mình ‘ đuổi ’ trở về. Nhưng cho dù như vậy, mấy đứa lanh lợi vẫn tránh được ánh mắt của thầy cô giáo mà chạy ra bên ngoài.. . .Nhân viên cấp cứu rất nhanh liền mang hai bộ băng ca lên xe cứu thương vội vã rời đi. Trừ Hoàng Mỹ Linh cùng Trần Di là người đầu tiên biết chuyện người bị hại ở ngoài này, học sinh lén chạy đến xem cũng không biết.Nhưng người trên xe cảnh sát lại khác biệt ——Hoàng Mỹ Linh kéo tay Âu Xảo Lệ ra hồi lâu.Âu Xảo Lệ sợi tóc xốc xếch che bả vai của mình, trên mặt hung ác nhìn Hoàng Mỹ Linh đang kéo tay mình, quát: "Mau bỏ tôi ra! Cô thật to gan lại dám báo cảnh sát! Cô có biết hay không tôi là ai hay không!"Âu Xảo Lệ giận dữ cùng với Hoàng Mỹ Linh trấn định tạo thành hai bên đối lập mãnh liệt."Cô không biết em là ai, nhưng mà cô lại biết hành động vừa rồi của em là hành động cố ý gây thương tích cho người khác! Cô bất kể thân phận của em là gì, nhưng mà đối với việc học sinh đánh nhau như vậy, cô không thể không can thiệp”"Mắc mớ gì tới cô! Cô chẳng qua chỉ là một giáo viên quèn mà thôi, vậy mà cũng muốn quản chuyện của bản tiểu thư à?" Bị vẻ lạnh lùng cùng nghiêm khắc của cô chọc giận, tính khí đại tiểu thư của Âu Xảo Lệ nhất thời phát tác: "Ngay cả các thầy cô giáo của Y Tư Lai Đốn cũng nể ta ba phần, bất quá cô cũng chỉ là người đáng thương nhận tiền lương, cô có tư cách gì?"Từ nhỏ đến lớn, cô -Âu Xảo Lệ muốn gió là có gió muốn mưa là có mưa, bà cô chết tiệt này bởi vì một chút chuyện nhỏ lại đối với cô như vậy, cô thề! Cô tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô ta!Thì ra là học sinh của Y Tư Lai Đốn. . .Nghe vậy,trên khuôn mặt hài hòa của Hoàng Mỹ Linh lạnh như băng, làm cho Âu Xảo Lệ cùng với sau hai nữ sinh sau lưng mình không lạnh mà run: "Làm học sinh trường quý tộc, em không những không có tác phong của thục nữ, ngược lại kiêu ngạo ngang ngược, thật sự ghê tởm!" Cô nhẫn tâm phê phán."Cô. . . ." Âu Xảo Lệ mặt đỏ lên, còn muốn nói điều gì nhưng lại bị Hoàng Mỹ Linh nhét vào trong xe cảnh sát, dĩ nhiên cũng bao gồm hai nữ sinh kia.※Sự kiện này xảy ra, mười lăm phút sau thì hiệu trưởng hai trường cao đẳng biết được chuyện này.Vì vậy hai trường cao đẳng là Y Tư Lai Đốn và Danh Dương cùng với người chịu trách nhiệm thực tiễn rối rít tụ tập thương nghị . . .Y Tư Lai Đốn bận tâm đến gia cảnh hiển hách của Âu Xảo Lệ và hai nữ sinh kia; mà Danh Dương ngại sau khi chuyện này truyền ra tổn hại đến danh dự, cho nên hai trường cao đẳng nhất trí biểu quyết: trước hết trở về trường học, song cũng đối với bên ngoài phong tỏa tin tức.Cùng lúc đó, Âu Y Tuyết với Tiểu Tuyết đều được đưa đến bệnh viện Thanh Du, Âu Xảo Lệ vẫn còn ở đồn cảnh sát. . .. . . . . . . . . . . . . . . . . .