Linh lực quá mức nhạy cảm mà năng lực lại không đủ, Diệp Tiểu Manh chịu thật nhiều đau khổ, kể từ trận sốt cao lúc ba tuổi, hàng năm ngày 14 tháng 7 nàng phảng phất như ngày chịu cực hình khổ sở vô cùng, cảm giác không rét mà run vọng lại tận sâu trong đáy lòng đã làm bạn với nàng suốt mười lăm năm. Dùng hết toàn bộ dũng khí cùng quyết tâm, Diệp Tiểu Manh vươn đầu ra khỏi chăn hô hấp chút không khí thanh tân. Trên giường có một chú gấu mèo nhồi bông lớn cỡ một thân người đang ngồi an tĩnh ngay góc giường, khóe miệng khẽ nhếch lên, phảng phất như đang cười nhạo nàng quá nhát gan. - Cười cái gì mà cười, cười nữa ngày mai tao đem mày ném vào trong máy giặt cho mày cười đủ luôn. Nhìn vào con gấu nhồi bông, trong lòng nàng tựa hồ kiên định hơn rất nhiều. - Hừ hừ, sợ chưa, tiểu Peter, cho mày nếm thử cái ôm mạnh mẽ này của tao… Ôm gấu nhồi bông vào trong ngực, hương thơm ngào ngạt lan tỏa làm trong lòng nàng an ổn hơn rất nhiều. Ánh đèn bàn yếu ớt trên đầu giường bỗng nhiên nhấp nhoáng chớp…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...