Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 7959

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Hắn phát hiện được, thực lực của Bùi Nguyên Minh, không phải là tuyệt phẩm chiến thần, thậm chí cũng không thể nào, là vừa mới chạm đến cánh cửa thiên nhân hợp nhất!Tại bên trong sự suy đoán của Bốpttōsai, thực lực của Bùi Nguyên Minh, khoảng cách chân chính bước vào thiên nhân hợp nhất, chỉ sợ chỉ kém một chân liền bước vào cửa!Mà cảnh giới như thế này, là cảnh giới mà Bốpttōsai cả một đời đều tha thiết ước mơ.Mà Bùi Nguyên Minh còn trẻ tuổi như vậy, liền đến được cảnh giới như thế!Đây cũng không thể hình dung bằng từ yêu nghiệt!Mà đây tuyệt đối là biến thái!biến thái chân chính đúng như ý nghĩa a!Vừa nghĩ đến đây, Bốpttōsai chỉ cảm thấy tâm lực mình suy sụp, nháy mắt một ngụm máu tươi nữa, lại cuồng phún phun ra, còn khí tức của hắn, cũng dần dần suy kiệt.Những nữ lang Đảo Quốc kia, toàn bộ đều cuống cuồng bịt lấy miệng nhỏ của mình, các nàng chỉ cảm thấy, lạnh toát cả người.Đường đường là Bốpttōsai, đệ nhất cao thủ của Thủy tổ kiếm đạo, vậy mà không chịu nổi một kích như thế hay sao! ?Đây quả thực làm cho người, không cách nào tin nổi.Thế nhưng là, tại trước sự thật tàn khốc, lại không thể không tin!“Quá yếu.”Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi, nháy mắt sau đó, chân phải của anh phóng ra, giẫm lên một khối đá vụn trên mặt đất.Đá vụn nháy mắt bay ra, hướng về yết hầu Bốpttōsai lao tới.Hiển nhiên, đối với vị đệ nhất cao thủ Thủy tổ kiếm đạo này, Bùi Nguyên Minh không có ý định nương tay.“Baka (ngu ngốc) —— ”Bốpttōsai tâm thần run rẩy, một loại cảm giác tử vong, đập thẳng vào mặt.Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, nội tức cao thấp trong toàn thân, lập tức phun trào, hy vọng có thể ngăn trở được một kích này của Bùi Nguyên Minh.Chỉ có điều, động tác của hắn, lại không nhanh bằng tâm niệm của hắn.Gần như tại nháy mắt hắn có ý nghĩ phản kháng, cổ họng của hắn bổng cảm thấy lạnh toát, cục đá nhỏ bé kia, đã xuyên thủng cổ họng của hắn.Tại thời khắc này, tất cả tư duy của Bốpttōsai đều ngừng lại, cũng mất đi khí lực giãy dụa.Sau đó cả người cứ như thế, xụi lơ trên mặt đất.sâu trong mắt hắn, còn tràn ngập uất ức, còn có phẫn nộ, tuyệt vọng, hoài nghi…Dường như hắn làm sao cũng không nguyện ý tin tưởng, thân là đại cao thủ Thủy tổ kiếm đạo đảo quốc, thân là một trong những người trâu bò nhất Cao Thiên Nguyên, làm sao cứ như vậy mà bị Bùi Nguyên Minh tặng vé đi bán muối.“Vù —— ”động tác của Bùi Nguyên Minh không hề dừng lại, tay trái anh hất lên, nhánh cây trong tay trực tiếp gào thét mà ra.Sau một khắc, liền nghe được “Rrắc” một tiếng, đầu Bốpttōsai triệt để văng ra khỏi người.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Hắn phát hiện được, thực lực của Bùi Nguyên Minh, không phải là tuyệt phẩm chiến thần, thậm chí cũng không thể nào, là vừa mới chạm đến cánh cửa thiên nhân hợp nhất!Tại bên trong sự suy đoán của Bốpttōsai, thực lực của Bùi Nguyên Minh, khoảng cách chân chính bước vào thiên nhân hợp nhất, chỉ sợ chỉ kém một chân liền bước vào cửa!Mà cảnh giới như thế này, là cảnh giới mà Bốpttōsai cả một đời đều tha thiết ước mơ.Mà Bùi Nguyên Minh còn trẻ tuổi như vậy, liền đến được cảnh giới như thế!Đây cũng không thể hình dung bằng từ yêu nghiệt!Mà đây tuyệt đối là biến thái!biến thái chân chính đúng như ý nghĩa a!Vừa nghĩ đến đây, Bốpttōsai chỉ cảm thấy tâm lực mình suy sụp, nháy mắt một ngụm máu tươi nữa, lại cuồng phún phun ra, còn khí tức của hắn, cũng dần dần suy kiệt.Những nữ lang Đảo Quốc kia, toàn bộ đều cuống cuồng bịt lấy miệng nhỏ của mình, các nàng chỉ cảm thấy, lạnh toát cả người.Đường đường là Bốpttōsai, đệ nhất cao thủ của Thủy tổ kiếm đạo, vậy mà không chịu nổi một kích như thế hay sao! ?Đây quả thực làm cho người, không cách nào tin nổi.Thế nhưng là, tại trước sự thật tàn khốc, lại không thể không tin!“Quá yếu.”Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi, nháy mắt sau đó, chân phải của anh phóng ra, giẫm lên một khối đá vụn trên mặt đất.Đá vụn nháy mắt bay ra, hướng về yết hầu Bốpttōsai lao tới.Hiển nhiên, đối với vị đệ nhất cao thủ Thủy tổ kiếm đạo này, Bùi Nguyên Minh không có ý định nương tay.“Baka (ngu ngốc) —— ”Bốpttōsai tâm thần run rẩy, một loại cảm giác tử vong, đập thẳng vào mặt.Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, nội tức cao thấp trong toàn thân, lập tức phun trào, hy vọng có thể ngăn trở được một kích này của Bùi Nguyên Minh.Chỉ có điều, động tác của hắn, lại không nhanh bằng tâm niệm của hắn.Gần như tại nháy mắt hắn có ý nghĩ phản kháng, cổ họng của hắn bổng cảm thấy lạnh toát, cục đá nhỏ bé kia, đã xuyên thủng cổ họng của hắn.Tại thời khắc này, tất cả tư duy của Bốpttōsai đều ngừng lại, cũng mất đi khí lực giãy dụa.Sau đó cả người cứ như thế, xụi lơ trên mặt đất.sâu trong mắt hắn, còn tràn ngập uất ức, còn có phẫn nộ, tuyệt vọng, hoài nghi…Dường như hắn làm sao cũng không nguyện ý tin tưởng, thân là đại cao thủ Thủy tổ kiếm đạo đảo quốc, thân là một trong những người trâu bò nhất Cao Thiên Nguyên, làm sao cứ như vậy mà bị Bùi Nguyên Minh tặng vé đi bán muối.“Vù —— ”động tác của Bùi Nguyên Minh không hề dừng lại, tay trái anh hất lên, nhánh cây trong tay trực tiếp gào thét mà ra.Sau một khắc, liền nghe được “Rrắc” một tiếng, đầu Bốpttōsai triệt để văng ra khỏi người.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Hắn phát hiện được, thực lực của Bùi Nguyên Minh, không phải là tuyệt phẩm chiến thần, thậm chí cũng không thể nào, là vừa mới chạm đến cánh cửa thiên nhân hợp nhất!Tại bên trong sự suy đoán của Bốpttōsai, thực lực của Bùi Nguyên Minh, khoảng cách chân chính bước vào thiên nhân hợp nhất, chỉ sợ chỉ kém một chân liền bước vào cửa!Mà cảnh giới như thế này, là cảnh giới mà Bốpttōsai cả một đời đều tha thiết ước mơ.Mà Bùi Nguyên Minh còn trẻ tuổi như vậy, liền đến được cảnh giới như thế!Đây cũng không thể hình dung bằng từ yêu nghiệt!Mà đây tuyệt đối là biến thái!biến thái chân chính đúng như ý nghĩa a!Vừa nghĩ đến đây, Bốpttōsai chỉ cảm thấy tâm lực mình suy sụp, nháy mắt một ngụm máu tươi nữa, lại cuồng phún phun ra, còn khí tức của hắn, cũng dần dần suy kiệt.Những nữ lang Đảo Quốc kia, toàn bộ đều cuống cuồng bịt lấy miệng nhỏ của mình, các nàng chỉ cảm thấy, lạnh toát cả người.Đường đường là Bốpttōsai, đệ nhất cao thủ của Thủy tổ kiếm đạo, vậy mà không chịu nổi một kích như thế hay sao! ?Đây quả thực làm cho người, không cách nào tin nổi.Thế nhưng là, tại trước sự thật tàn khốc, lại không thể không tin!“Quá yếu.”Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi, nháy mắt sau đó, chân phải của anh phóng ra, giẫm lên một khối đá vụn trên mặt đất.Đá vụn nháy mắt bay ra, hướng về yết hầu Bốpttōsai lao tới.Hiển nhiên, đối với vị đệ nhất cao thủ Thủy tổ kiếm đạo này, Bùi Nguyên Minh không có ý định nương tay.“Baka (ngu ngốc) —— ”Bốpttōsai tâm thần run rẩy, một loại cảm giác tử vong, đập thẳng vào mặt.Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, nội tức cao thấp trong toàn thân, lập tức phun trào, hy vọng có thể ngăn trở được một kích này của Bùi Nguyên Minh.Chỉ có điều, động tác của hắn, lại không nhanh bằng tâm niệm của hắn.Gần như tại nháy mắt hắn có ý nghĩ phản kháng, cổ họng của hắn bổng cảm thấy lạnh toát, cục đá nhỏ bé kia, đã xuyên thủng cổ họng của hắn.Tại thời khắc này, tất cả tư duy của Bốpttōsai đều ngừng lại, cũng mất đi khí lực giãy dụa.Sau đó cả người cứ như thế, xụi lơ trên mặt đất.sâu trong mắt hắn, còn tràn ngập uất ức, còn có phẫn nộ, tuyệt vọng, hoài nghi…Dường như hắn làm sao cũng không nguyện ý tin tưởng, thân là đại cao thủ Thủy tổ kiếm đạo đảo quốc, thân là một trong những người trâu bò nhất Cao Thiên Nguyên, làm sao cứ như vậy mà bị Bùi Nguyên Minh tặng vé đi bán muối.“Vù —— ”động tác của Bùi Nguyên Minh không hề dừng lại, tay trái anh hất lên, nhánh cây trong tay trực tiếp gào thét mà ra.Sau một khắc, liền nghe được “Rrắc” một tiếng, đầu Bốpttōsai triệt để văng ra khỏi người.

Chương 7959