Lúc Khương Lâm Hân mở mắt ra, cả người như vừa bị 1 cỗ xe nghiền qua vậy, đau đớn bất lực đến mức xương cốt như bị xé nát ra vậy. Cô từ từ ngồi xuống, dường như đã tỉnh táo lại, cô đây là đang ở nơi nào? Cô nhớ là mình đến tầng năm để đưa tài liệu cho Khương Tĩnh Hàm.Hắn là tổng tài của Giang thị, là kẻ mà người khác đều sợ hãi vì thủ đoạn khốc liệt và quyết đoán của hắn. Còn cô, cô chỉ là một thiên kim tiểu thư bị lạc. Một âm mưu đã được dựng sẵn, tìm cách đẩy cô về phía hắn ta.... Bảy năm trôi qua, cô trở về, nhưng không phải chỉ một mình, mà còn có ba bảo bối thiên tài bên cạnh. Cô đã hoàn toàn khác lúc trước, lúc này trở về chính là muốn lôi kẻ đã hãm hại cô ra ngoài ánh sáng, trả thù gấp bội những gì cô đã chịu đựng. Nhưng đang lúc cô tưởng mọi việc đã xong xuôi, định rút lui thì một bàn tay nào đó lại duỗi ra, kéo cô vào trong ngực, sau đó chính là tiếng cười đầy tà mị: “Cô gái, đem theo con của tôi, dù em có chạy đến đâu đi nữa, cũng không thể trốn thoát anh được đâu!" Lam tiểu…
Chương 33
Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh MẽTác giả: Nam Cung Tử YênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLúc Khương Lâm Hân mở mắt ra, cả người như vừa bị 1 cỗ xe nghiền qua vậy, đau đớn bất lực đến mức xương cốt như bị xé nát ra vậy. Cô từ từ ngồi xuống, dường như đã tỉnh táo lại, cô đây là đang ở nơi nào? Cô nhớ là mình đến tầng năm để đưa tài liệu cho Khương Tĩnh Hàm.Hắn là tổng tài của Giang thị, là kẻ mà người khác đều sợ hãi vì thủ đoạn khốc liệt và quyết đoán của hắn. Còn cô, cô chỉ là một thiên kim tiểu thư bị lạc. Một âm mưu đã được dựng sẵn, tìm cách đẩy cô về phía hắn ta.... Bảy năm trôi qua, cô trở về, nhưng không phải chỉ một mình, mà còn có ba bảo bối thiên tài bên cạnh. Cô đã hoàn toàn khác lúc trước, lúc này trở về chính là muốn lôi kẻ đã hãm hại cô ra ngoài ánh sáng, trả thù gấp bội những gì cô đã chịu đựng. Nhưng đang lúc cô tưởng mọi việc đã xong xuôi, định rút lui thì một bàn tay nào đó lại duỗi ra, kéo cô vào trong ngực, sau đó chính là tiếng cười đầy tà mị: “Cô gái, đem theo con của tôi, dù em có chạy đến đâu đi nữa, cũng không thể trốn thoát anh được đâu!" Lam tiểu… Bà ta cũng xứng saoLúc Lục Dật Kha còn trẻ, cũng là một người đàn ông đẹp trai khó mà có được, bây giờ tuổi tác cao rồi, cáivẻ nghiêm nghị ấy vẫn như cũ.Dáng người Tần Ninh Trân mảnh, khuôn mặt như trứng ngan, lông mày lá liễu, đôi mắt dài hơi xếch lên, khóe hơi hơi dơ lên, rất xinh đẹp, người mặc một bộđầm màu đỏ bó sát cơ thể làm lộ ra khí chất tao nhã.Chỉ là đôi mắt dài kia, không thể nào che dấu được sựmưu mẹo, tính kế của bà ta.“Mẹ , bà ta xứng sao?”Giọng nói của Lục Hạo Thành lạnh nhạt, như một con dao găm đâm thẳng vào timngười khác.“Hôm qua con bị tai nạn xe, phanh xe bị người khác động tay, nói tới chuyện này cũng thật trùng hợp, camera giám sát xung quanh bãi đỗ xe cũng bị hỏng.”Lục Hạo Thành thẳng thắn, trực tiếp đi vào vấn đê.Anh tranh cãi với người nhà, từ lúc người phụ nữ nàyChương 33: Bà ta cũng xứng sao bước vào nhà là đã bắt đầu rồi.Có rất nhiều việc, trong lòng bọn họ đều biết rõ.Mẹ rời đi, cũng không có liên hệ gì với họ nữa, lại cóquan hệ rất lớn với người phụ nữ này.“Ay! Vậy thì đúng là trùng hợp, làm cho cái người tán tậm lương tâm chưa chết quách đi cho xong, vậy thì Hạo Thành lúc con ra người phải cần thận đấy, con mấy năm nay, những mánh khóe mà con đã làm chắc cũng đắc tội với không ít người đâu nhỉ.”Tần Ninh trântỏ vẻ lo lắng, giọng nói sắc bén mà chanh chua.Nói xong, gương mặt cười gian xảo nhìn Lục Hạo Thành.Mạng của Lục Hạo Thành này cũng lớn thật, không ít năm gần đây, bà tốn bao nhiêu tâm tư, anh vẫn sốngtốt như vậy.Lục Hạo Thành một chút cũng không sợ dương mắtlên, nhìn chằm chằm vào Tần Ninh Trân.Chương 33: Bà ta cũng xứng sao Ngữ khí của anh không nhanh không chậm, giọng nóilạnh lùng cố ý châm chọc: “Trong nhà có bạch nhãnlang, nhất định là phải cẩn thận rồi!”.Tần Ninh Trân trừng mắt nhìn Lục Hạo Thành, ánhmắt giận dữ thể hiện rõ.Lục Hạo Khải nghe thấy vậy liền tức giận ngồi bật dậykhỏi ghế sofa.Chỉ tay thẳng vào Lục Hạo Thành nói: “Lục HạoThành, anh nói ai là bạch nhãn lang.”Lục Hạo Thành hơi nhếch mày, khóe môi cười nguy hiểm, ánh mắt sắc bén: “Trong lòng mọi người đều biết rõ, nếu nói thẳng ra thì mọi người sẽ không đượcsống yên ổn đâu.”Anh sẽ khiến cho họ sống không yên ổn.Cho dù lão già nhà anh có để lại toàn bộ tài sản trongnhà cho hai anh em họ, thì anh cũng không tiếc.Chương 33: Bà ta cũng xứng sao Anh Lục Hạo thành bây giờ ở thành phố Giang này, hômưa gọi gió, không sợ ai cả.“Tất cả đều câm miệng hết cho tôi.” Ánh mắt của LụcDật Kha giận dữ nhìn mọi người.Mấy nay gần đây, căn nhà này chưa bao giờ có thể sống trong hòa bình, chỉ cần Hạo Thần quay lại, thìtrong người luôn tràn ngập mùi thuốc súng.Năm đó ông kết hôn xong ra ngoài ngoại tình là ôngkhông đúng, đàn ông luôn có những thời điểm sai lầm.Hạo Thành vì việc này mà vẫn luôn hận ông.Lục Dật Kha chậm rãi đứng dậy từ ghế sofa, tức giận nhìn Lục Hạo Thành: “Hạo Thành, hôm này đã bàn hôn sự với Cố Gia, mà con lại vì cô một nhân viên mới đến mà làm chậm trễ hôn sự của chính mình, còn rathể thống gì nữa hả 2”
Bà ta cũng xứng sao
Lúc Lục Dật Kha còn trẻ, cũng là một người đàn ông đẹp trai khó mà có được, bây giờ tuổi tác cao rồi, cái
vẻ nghiêm nghị ấy vẫn như cũ.
Dáng người Tần Ninh Trân mảnh, khuôn mặt như trứng ngan, lông mày lá liễu, đôi mắt dài hơi xếch lên, khóe hơi hơi dơ lên, rất xinh đẹp, người mặc một bộ
đầm màu đỏ bó sát cơ thể làm lộ ra khí chất tao nhã.
Chỉ là đôi mắt dài kia, không thể nào che dấu được sự
mưu mẹo, tính kế của bà ta.
“Mẹ , bà ta xứng sao?”Giọng nói của Lục Hạo Thành lạnh nhạt, như một con dao găm đâm thẳng vào tim
người khác.
“Hôm qua con bị tai nạn xe, phanh xe bị người khác động tay, nói tới chuyện này cũng thật trùng hợp, camera giám sát xung quanh bãi đỗ xe cũng bị hỏng.”Lục Hạo Thành thẳng thắn, trực tiếp đi vào vấn đê.
Anh tranh cãi với người nhà, từ lúc người phụ nữ này
Chương 33: Bà ta cũng xứng sao bước vào nhà là đã bắt đầu rồi.
Có rất nhiều việc, trong lòng bọn họ đều biết rõ.
Mẹ rời đi, cũng không có liên hệ gì với họ nữa, lại có
quan hệ rất lớn với người phụ nữ này.
“Ay! Vậy thì đúng là trùng hợp, làm cho cái người tán tậm lương tâm chưa chết quách đi cho xong, vậy thì Hạo Thành lúc con ra người phải cần thận đấy, con mấy năm nay, những mánh khóe mà con đã làm chắc cũng đắc tội với không ít người đâu nhỉ.”Tần Ninh trân
tỏ vẻ lo lắng, giọng nói sắc bén mà chanh chua.
Nói xong, gương mặt cười gian xảo nhìn Lục Hạo Thành.
Mạng của Lục Hạo Thành này cũng lớn thật, không ít năm gần đây, bà tốn bao nhiêu tâm tư, anh vẫn sống
tốt như vậy.
Lục Hạo Thành một chút cũng không sợ dương mắt
lên, nhìn chằm chằm vào Tần Ninh Trân.
Chương 33: Bà ta cũng xứng sao Ngữ khí của anh không nhanh không chậm, giọng nói
lạnh lùng cố ý châm chọc: “Trong nhà có bạch nhãn
lang, nhất định là phải cẩn thận rồi!”.
Tần Ninh Trân trừng mắt nhìn Lục Hạo Thành, ánh
mắt giận dữ thể hiện rõ.
Lục Hạo Khải nghe thấy vậy liền tức giận ngồi bật dậy
khỏi ghế sofa.
Chỉ tay thẳng vào Lục Hạo Thành nói: “Lục Hạo
Thành, anh nói ai là bạch nhãn lang.”
Lục Hạo Thành hơi nhếch mày, khóe môi cười nguy hiểm, ánh mắt sắc bén: “Trong lòng mọi người đều biết rõ, nếu nói thẳng ra thì mọi người sẽ không được
sống yên ổn đâu.”
Anh sẽ khiến cho họ sống không yên ổn.
Cho dù lão già nhà anh có để lại toàn bộ tài sản trong
nhà cho hai anh em họ, thì anh cũng không tiếc.
Chương 33: Bà ta cũng xứng sao Anh Lục Hạo thành bây giờ ở thành phố Giang này, hô
mưa gọi gió, không sợ ai cả.
“Tất cả đều câm miệng hết cho tôi.” Ánh mắt của Lục
Dật Kha giận dữ nhìn mọi người.
Mấy nay gần đây, căn nhà này chưa bao giờ có thể sống trong hòa bình, chỉ cần Hạo Thần quay lại, thì
trong người luôn tràn ngập mùi thuốc súng.
Năm đó ông kết hôn xong ra ngoài ngoại tình là ông
không đúng, đàn ông luôn có những thời điểm sai lầm.
Hạo Thành vì việc này mà vẫn luôn hận ông.
Lục Dật Kha chậm rãi đứng dậy từ ghế sofa, tức giận nhìn Lục Hạo Thành: “Hạo Thành, hôm này đã bàn hôn sự với Cố Gia, mà con lại vì cô một nhân viên mới đến mà làm chậm trễ hôn sự của chính mình, còn ra
thể thống gì nữa hả 2”
Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh MẽTác giả: Nam Cung Tử YênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLúc Khương Lâm Hân mở mắt ra, cả người như vừa bị 1 cỗ xe nghiền qua vậy, đau đớn bất lực đến mức xương cốt như bị xé nát ra vậy. Cô từ từ ngồi xuống, dường như đã tỉnh táo lại, cô đây là đang ở nơi nào? Cô nhớ là mình đến tầng năm để đưa tài liệu cho Khương Tĩnh Hàm.Hắn là tổng tài của Giang thị, là kẻ mà người khác đều sợ hãi vì thủ đoạn khốc liệt và quyết đoán của hắn. Còn cô, cô chỉ là một thiên kim tiểu thư bị lạc. Một âm mưu đã được dựng sẵn, tìm cách đẩy cô về phía hắn ta.... Bảy năm trôi qua, cô trở về, nhưng không phải chỉ một mình, mà còn có ba bảo bối thiên tài bên cạnh. Cô đã hoàn toàn khác lúc trước, lúc này trở về chính là muốn lôi kẻ đã hãm hại cô ra ngoài ánh sáng, trả thù gấp bội những gì cô đã chịu đựng. Nhưng đang lúc cô tưởng mọi việc đã xong xuôi, định rút lui thì một bàn tay nào đó lại duỗi ra, kéo cô vào trong ngực, sau đó chính là tiếng cười đầy tà mị: “Cô gái, đem theo con của tôi, dù em có chạy đến đâu đi nữa, cũng không thể trốn thoát anh được đâu!" Lam tiểu… Bà ta cũng xứng saoLúc Lục Dật Kha còn trẻ, cũng là một người đàn ông đẹp trai khó mà có được, bây giờ tuổi tác cao rồi, cáivẻ nghiêm nghị ấy vẫn như cũ.Dáng người Tần Ninh Trân mảnh, khuôn mặt như trứng ngan, lông mày lá liễu, đôi mắt dài hơi xếch lên, khóe hơi hơi dơ lên, rất xinh đẹp, người mặc một bộđầm màu đỏ bó sát cơ thể làm lộ ra khí chất tao nhã.Chỉ là đôi mắt dài kia, không thể nào che dấu được sựmưu mẹo, tính kế của bà ta.“Mẹ , bà ta xứng sao?”Giọng nói của Lục Hạo Thành lạnh nhạt, như một con dao găm đâm thẳng vào timngười khác.“Hôm qua con bị tai nạn xe, phanh xe bị người khác động tay, nói tới chuyện này cũng thật trùng hợp, camera giám sát xung quanh bãi đỗ xe cũng bị hỏng.”Lục Hạo Thành thẳng thắn, trực tiếp đi vào vấn đê.Anh tranh cãi với người nhà, từ lúc người phụ nữ nàyChương 33: Bà ta cũng xứng sao bước vào nhà là đã bắt đầu rồi.Có rất nhiều việc, trong lòng bọn họ đều biết rõ.Mẹ rời đi, cũng không có liên hệ gì với họ nữa, lại cóquan hệ rất lớn với người phụ nữ này.“Ay! Vậy thì đúng là trùng hợp, làm cho cái người tán tậm lương tâm chưa chết quách đi cho xong, vậy thì Hạo Thành lúc con ra người phải cần thận đấy, con mấy năm nay, những mánh khóe mà con đã làm chắc cũng đắc tội với không ít người đâu nhỉ.”Tần Ninh trântỏ vẻ lo lắng, giọng nói sắc bén mà chanh chua.Nói xong, gương mặt cười gian xảo nhìn Lục Hạo Thành.Mạng của Lục Hạo Thành này cũng lớn thật, không ít năm gần đây, bà tốn bao nhiêu tâm tư, anh vẫn sốngtốt như vậy.Lục Hạo Thành một chút cũng không sợ dương mắtlên, nhìn chằm chằm vào Tần Ninh Trân.Chương 33: Bà ta cũng xứng sao Ngữ khí của anh không nhanh không chậm, giọng nóilạnh lùng cố ý châm chọc: “Trong nhà có bạch nhãnlang, nhất định là phải cẩn thận rồi!”.Tần Ninh Trân trừng mắt nhìn Lục Hạo Thành, ánhmắt giận dữ thể hiện rõ.Lục Hạo Khải nghe thấy vậy liền tức giận ngồi bật dậykhỏi ghế sofa.Chỉ tay thẳng vào Lục Hạo Thành nói: “Lục HạoThành, anh nói ai là bạch nhãn lang.”Lục Hạo Thành hơi nhếch mày, khóe môi cười nguy hiểm, ánh mắt sắc bén: “Trong lòng mọi người đều biết rõ, nếu nói thẳng ra thì mọi người sẽ không đượcsống yên ổn đâu.”Anh sẽ khiến cho họ sống không yên ổn.Cho dù lão già nhà anh có để lại toàn bộ tài sản trongnhà cho hai anh em họ, thì anh cũng không tiếc.Chương 33: Bà ta cũng xứng sao Anh Lục Hạo thành bây giờ ở thành phố Giang này, hômưa gọi gió, không sợ ai cả.“Tất cả đều câm miệng hết cho tôi.” Ánh mắt của LụcDật Kha giận dữ nhìn mọi người.Mấy nay gần đây, căn nhà này chưa bao giờ có thể sống trong hòa bình, chỉ cần Hạo Thần quay lại, thìtrong người luôn tràn ngập mùi thuốc súng.Năm đó ông kết hôn xong ra ngoài ngoại tình là ôngkhông đúng, đàn ông luôn có những thời điểm sai lầm.Hạo Thành vì việc này mà vẫn luôn hận ông.Lục Dật Kha chậm rãi đứng dậy từ ghế sofa, tức giận nhìn Lục Hạo Thành: “Hạo Thành, hôm này đã bàn hôn sự với Cố Gia, mà con lại vì cô một nhân viên mới đến mà làm chậm trễ hôn sự của chính mình, còn rathể thống gì nữa hả 2”