Tác giả:

Lúc Khương Lâm Hân mở mắt ra, cả người như vừa bị 1 cỗ xe nghiền qua vậy, đau đớn bất lực đến mức xương cốt như bị xé nát ra vậy. Cô từ từ ngồi xuống, dường như đã tỉnh táo lại, cô đây là đang ở nơi nào? Cô nhớ là mình đến tầng năm để đưa tài liệu cho Khương Tĩnh Hàm.Hắn là tổng tài của Giang thị, là kẻ mà người khác đều sợ hãi vì thủ đoạn khốc liệt và quyết đoán của hắn. Còn cô, cô chỉ là một thiên kim tiểu thư bị lạc. Một âm mưu đã được dựng sẵn, tìm cách đẩy cô về phía hắn ta.... Bảy năm trôi qua, cô trở về, nhưng không phải chỉ một mình, mà còn có ba bảo bối thiên tài bên cạnh. Cô đã hoàn toàn khác lúc trước, lúc này trở về chính là muốn lôi kẻ đã hãm hại cô ra ngoài ánh sáng, trả thù gấp bội những gì cô đã chịu đựng. Nhưng đang lúc cô tưởng mọi việc đã xong xuôi, định rút lui thì một bàn tay nào đó lại duỗi ra, kéo cô vào trong ngực, sau đó chính là tiếng cười đầy tà mị: “Cô gái, đem theo con của tôi, dù em có chạy đến đâu đi nữa, cũng không thể trốn thoát anh được đâu!" Lam tiểu…

Chương 80: Hiệu suất làm việc lần này của Mộc Tử Hoành khá tốt.

Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh MẽTác giả: Nam Cung Tử YênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLúc Khương Lâm Hân mở mắt ra, cả người như vừa bị 1 cỗ xe nghiền qua vậy, đau đớn bất lực đến mức xương cốt như bị xé nát ra vậy. Cô từ từ ngồi xuống, dường như đã tỉnh táo lại, cô đây là đang ở nơi nào? Cô nhớ là mình đến tầng năm để đưa tài liệu cho Khương Tĩnh Hàm.Hắn là tổng tài của Giang thị, là kẻ mà người khác đều sợ hãi vì thủ đoạn khốc liệt và quyết đoán của hắn. Còn cô, cô chỉ là một thiên kim tiểu thư bị lạc. Một âm mưu đã được dựng sẵn, tìm cách đẩy cô về phía hắn ta.... Bảy năm trôi qua, cô trở về, nhưng không phải chỉ một mình, mà còn có ba bảo bối thiên tài bên cạnh. Cô đã hoàn toàn khác lúc trước, lúc này trở về chính là muốn lôi kẻ đã hãm hại cô ra ngoài ánh sáng, trả thù gấp bội những gì cô đã chịu đựng. Nhưng đang lúc cô tưởng mọi việc đã xong xuôi, định rút lui thì một bàn tay nào đó lại duỗi ra, kéo cô vào trong ngực, sau đó chính là tiếng cười đầy tà mị: “Cô gái, đem theo con của tôi, dù em có chạy đến đâu đi nữa, cũng không thể trốn thoát anh được đâu!" Lam tiểu… Cô mất đi một phần ký ức, khiến trái tim anh lại có thêm vài phần mong đợi.Lam Lam, lần này để anh tìm được em, đúng không?Lục Hạo Thành củi đầu, ánh mắt thường xuyên nhìn Lam Hân.Lam Hân thong dong uống trà, ánh mắt cũng thường xuyên nhìn Lục Hạo Thành.Ban đầu cô cho rằng, Lục Hạo Thành sẽ hỏi cô một vài vấn đề, ai mà biết chuyện của Khương Lam Hân một câu anh cũng không hỏi, mà chỉ nói câu được câu chăng với cô về chuyện khác.Dường như thấy sắp tới giờ rồi, Lục Hạo Thành nhìn Lam Hân, ánh mắt mỉm cười, âm thanh trong trẻo: Lam tiểu thư, không để ý đổi một nhà hàng khác chứ?"Lam Hân cười gật gật, lời của anh vừa đúng ý cô, cô hơi cười nói: “Lục tổng, vậy đi tới nhà hàng khác nhé!”Cô hiểu rõ ý của Lục Hạo Thành, Khương Tĩnh Hàm gọi một cuộc điện thoại, cho dù không nghe thấy cô ta nói cái gì, nhưng cô biết trong lòng mẹ con Khương gia muốn làm gì?Hai người rời khỏi khi hai mẹ con Khuong gia không chú ý.Lục hạo Thành cũng không sợ bất kỳ người nào biết anh và Lam Hân cùng nhau dùng bữa tối.Anh chỉ không muốn bữa tối của anh và Lam Hân bị người khác quấy rầy.Đáy lòng anh thừa nhận, anh rất có hứng thú với Lam Hân, đặc biệt là cô luôn cho anh cảm giác của Lam Lam.Còn là mẹ của Nhiên Nhiên nữa, hai chuyện hợp lại, Lục Hạo Thành liền có cảm giác không thể buông tay Lam Hân được.Lục Hạo Thành đưa Lam Hân đi qua một con hẻm ở quảng trường Thời Đại, trong đây cũng có một nhà hàng có hương vị rất được, cảnh vật xung quanh cũng tốt hơn chỗ trước đó.Lần này, Lục Hạo Thành trực tiếp đưa Lam Hân vào bên trong.Sau khi hai người chọn món, vẫn nói chuyện câu được câu chăng chờ đồ ăn mang lên.Wechat Lục Hạo Thành vang lên mấy lần.Anh nhấn vào mở màn hình ra xem, là tin nhắn Mộc Tử Hoành gửi đến, bên cậu ta đã bàn bạc ổn thỏa với Nhạc Cẩn Nghiên, sớm ngày mai sẽ dẫn Lam Tử Nhiên đến công ty ký kết hợp đồng.Lục Hạo Thành thấy tin nhắn này, khóe miệng cong lên ý cười nhàn nhạt.Hiệu suất làm việc của Mộc Tử Hoành lần này rất được.Vẻ mặt Lam Hân bình tĩnh, thường xuyên nhìn ra ngoài của sổ, ngoài của số vài cây hoa hồng nở ra rất đẹp, chầm chậm đung đưa trong gió đêm, tươi đẹp động lòng người.Khi Lục Hạo Thành không chủ động nói chuyện với cô, cô cũng sẽ không dễ dàng mở miệng.Lục Hạo Thành trả lời tin nhắn xong, cô cũng im lặng ngồi một bên không quấy rầy anh.Trong phòng mặc dù tĩnh lặng, Lam Hân vẫn cảm thấy Có chút đè nén.Mà phía bên này, lúc Cố An An dùng tốc độ nhanh nhất để đến nhà hàng mà Khương Tĩnh Hàm nói nhưng lại không thấy Lục Hạo Thành và Lam Hân.Đáy lòng Cố An An nhảy mắt nín lại một hơi, vẻ mặt tức giận, lập tức gọi điện thoại cho Khương Tĩnh Hàm.Khương Tĩnh Hàm và Đào Mộng Di đến nhà hàng khác dùng bữa, ở tầng hai vừa hay có thể thấy vị trí của Lục Hạo Thành bọn họ, hai mẹ con muốn vừa ăn tối vừa xem kịch hay.Nhưng hai mẹ con vẫn chưa đi vào bên trong thì nhận được điện thoại Cố An An gọi đến."Alo!" Khương Tĩnh Hàm cười mim nhận điện thoại, cô ta vốn cho rằng Cố An An gọi điện thoại đến cảm ơn.Ai mà biết, nghe thấy lại là âm thanh căm tức chói tai của Cố An An: "Khương Tĩnh Hàm, cô dám trêu tôi sao? Lục Hạo Thành và Lam Hân căn bản không ở chỗ này?""Sao có thể? Lúc chúng tôi rời đi." Khương Tĩnh Hàm bỗng nhiên ngậm miệng, lúc rời đi cô ta không quay lại nhìn,“Cố An An, không cần biết cô tin hay không? Tôi thực sự tận mắt nhìn thấy bọn họ, tôi có lòng tốt gọi điện thoại cho cô, cô lại nổi giận với tôi, ý tốt của cô đây sao?" Khương Tĩnh Hàm cũng là một người nóng nảy, Cố An An gào thét lên với cô ta thì cô ta lập tức cũng phát cáu.

Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh MẽTác giả: Nam Cung Tử YênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLúc Khương Lâm Hân mở mắt ra, cả người như vừa bị 1 cỗ xe nghiền qua vậy, đau đớn bất lực đến mức xương cốt như bị xé nát ra vậy. Cô từ từ ngồi xuống, dường như đã tỉnh táo lại, cô đây là đang ở nơi nào? Cô nhớ là mình đến tầng năm để đưa tài liệu cho Khương Tĩnh Hàm.Hắn là tổng tài của Giang thị, là kẻ mà người khác đều sợ hãi vì thủ đoạn khốc liệt và quyết đoán của hắn. Còn cô, cô chỉ là một thiên kim tiểu thư bị lạc. Một âm mưu đã được dựng sẵn, tìm cách đẩy cô về phía hắn ta.... Bảy năm trôi qua, cô trở về, nhưng không phải chỉ một mình, mà còn có ba bảo bối thiên tài bên cạnh. Cô đã hoàn toàn khác lúc trước, lúc này trở về chính là muốn lôi kẻ đã hãm hại cô ra ngoài ánh sáng, trả thù gấp bội những gì cô đã chịu đựng. Nhưng đang lúc cô tưởng mọi việc đã xong xuôi, định rút lui thì một bàn tay nào đó lại duỗi ra, kéo cô vào trong ngực, sau đó chính là tiếng cười đầy tà mị: “Cô gái, đem theo con của tôi, dù em có chạy đến đâu đi nữa, cũng không thể trốn thoát anh được đâu!" Lam tiểu… Cô mất đi một phần ký ức, khiến trái tim anh lại có thêm vài phần mong đợi.Lam Lam, lần này để anh tìm được em, đúng không?Lục Hạo Thành củi đầu, ánh mắt thường xuyên nhìn Lam Hân.Lam Hân thong dong uống trà, ánh mắt cũng thường xuyên nhìn Lục Hạo Thành.Ban đầu cô cho rằng, Lục Hạo Thành sẽ hỏi cô một vài vấn đề, ai mà biết chuyện của Khương Lam Hân một câu anh cũng không hỏi, mà chỉ nói câu được câu chăng với cô về chuyện khác.Dường như thấy sắp tới giờ rồi, Lục Hạo Thành nhìn Lam Hân, ánh mắt mỉm cười, âm thanh trong trẻo: Lam tiểu thư, không để ý đổi một nhà hàng khác chứ?"Lam Hân cười gật gật, lời của anh vừa đúng ý cô, cô hơi cười nói: “Lục tổng, vậy đi tới nhà hàng khác nhé!”Cô hiểu rõ ý của Lục Hạo Thành, Khương Tĩnh Hàm gọi một cuộc điện thoại, cho dù không nghe thấy cô ta nói cái gì, nhưng cô biết trong lòng mẹ con Khương gia muốn làm gì?Hai người rời khỏi khi hai mẹ con Khuong gia không chú ý.Lục hạo Thành cũng không sợ bất kỳ người nào biết anh và Lam Hân cùng nhau dùng bữa tối.Anh chỉ không muốn bữa tối của anh và Lam Hân bị người khác quấy rầy.Đáy lòng anh thừa nhận, anh rất có hứng thú với Lam Hân, đặc biệt là cô luôn cho anh cảm giác của Lam Lam.Còn là mẹ của Nhiên Nhiên nữa, hai chuyện hợp lại, Lục Hạo Thành liền có cảm giác không thể buông tay Lam Hân được.Lục Hạo Thành đưa Lam Hân đi qua một con hẻm ở quảng trường Thời Đại, trong đây cũng có một nhà hàng có hương vị rất được, cảnh vật xung quanh cũng tốt hơn chỗ trước đó.Lần này, Lục Hạo Thành trực tiếp đưa Lam Hân vào bên trong.Sau khi hai người chọn món, vẫn nói chuyện câu được câu chăng chờ đồ ăn mang lên.Wechat Lục Hạo Thành vang lên mấy lần.Anh nhấn vào mở màn hình ra xem, là tin nhắn Mộc Tử Hoành gửi đến, bên cậu ta đã bàn bạc ổn thỏa với Nhạc Cẩn Nghiên, sớm ngày mai sẽ dẫn Lam Tử Nhiên đến công ty ký kết hợp đồng.Lục Hạo Thành thấy tin nhắn này, khóe miệng cong lên ý cười nhàn nhạt.Hiệu suất làm việc của Mộc Tử Hoành lần này rất được.Vẻ mặt Lam Hân bình tĩnh, thường xuyên nhìn ra ngoài của sổ, ngoài của số vài cây hoa hồng nở ra rất đẹp, chầm chậm đung đưa trong gió đêm, tươi đẹp động lòng người.Khi Lục Hạo Thành không chủ động nói chuyện với cô, cô cũng sẽ không dễ dàng mở miệng.Lục Hạo Thành trả lời tin nhắn xong, cô cũng im lặng ngồi một bên không quấy rầy anh.Trong phòng mặc dù tĩnh lặng, Lam Hân vẫn cảm thấy Có chút đè nén.Mà phía bên này, lúc Cố An An dùng tốc độ nhanh nhất để đến nhà hàng mà Khương Tĩnh Hàm nói nhưng lại không thấy Lục Hạo Thành và Lam Hân.Đáy lòng Cố An An nhảy mắt nín lại một hơi, vẻ mặt tức giận, lập tức gọi điện thoại cho Khương Tĩnh Hàm.Khương Tĩnh Hàm và Đào Mộng Di đến nhà hàng khác dùng bữa, ở tầng hai vừa hay có thể thấy vị trí của Lục Hạo Thành bọn họ, hai mẹ con muốn vừa ăn tối vừa xem kịch hay.Nhưng hai mẹ con vẫn chưa đi vào bên trong thì nhận được điện thoại Cố An An gọi đến."Alo!" Khương Tĩnh Hàm cười mim nhận điện thoại, cô ta vốn cho rằng Cố An An gọi điện thoại đến cảm ơn.Ai mà biết, nghe thấy lại là âm thanh căm tức chói tai của Cố An An: "Khương Tĩnh Hàm, cô dám trêu tôi sao? Lục Hạo Thành và Lam Hân căn bản không ở chỗ này?""Sao có thể? Lúc chúng tôi rời đi." Khương Tĩnh Hàm bỗng nhiên ngậm miệng, lúc rời đi cô ta không quay lại nhìn,“Cố An An, không cần biết cô tin hay không? Tôi thực sự tận mắt nhìn thấy bọn họ, tôi có lòng tốt gọi điện thoại cho cô, cô lại nổi giận với tôi, ý tốt của cô đây sao?" Khương Tĩnh Hàm cũng là một người nóng nảy, Cố An An gào thét lên với cô ta thì cô ta lập tức cũng phát cáu.

Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh MẽTác giả: Nam Cung Tử YênTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLúc Khương Lâm Hân mở mắt ra, cả người như vừa bị 1 cỗ xe nghiền qua vậy, đau đớn bất lực đến mức xương cốt như bị xé nát ra vậy. Cô từ từ ngồi xuống, dường như đã tỉnh táo lại, cô đây là đang ở nơi nào? Cô nhớ là mình đến tầng năm để đưa tài liệu cho Khương Tĩnh Hàm.Hắn là tổng tài của Giang thị, là kẻ mà người khác đều sợ hãi vì thủ đoạn khốc liệt và quyết đoán của hắn. Còn cô, cô chỉ là một thiên kim tiểu thư bị lạc. Một âm mưu đã được dựng sẵn, tìm cách đẩy cô về phía hắn ta.... Bảy năm trôi qua, cô trở về, nhưng không phải chỉ một mình, mà còn có ba bảo bối thiên tài bên cạnh. Cô đã hoàn toàn khác lúc trước, lúc này trở về chính là muốn lôi kẻ đã hãm hại cô ra ngoài ánh sáng, trả thù gấp bội những gì cô đã chịu đựng. Nhưng đang lúc cô tưởng mọi việc đã xong xuôi, định rút lui thì một bàn tay nào đó lại duỗi ra, kéo cô vào trong ngực, sau đó chính là tiếng cười đầy tà mị: “Cô gái, đem theo con của tôi, dù em có chạy đến đâu đi nữa, cũng không thể trốn thoát anh được đâu!" Lam tiểu… Cô mất đi một phần ký ức, khiến trái tim anh lại có thêm vài phần mong đợi.Lam Lam, lần này để anh tìm được em, đúng không?Lục Hạo Thành củi đầu, ánh mắt thường xuyên nhìn Lam Hân.Lam Hân thong dong uống trà, ánh mắt cũng thường xuyên nhìn Lục Hạo Thành.Ban đầu cô cho rằng, Lục Hạo Thành sẽ hỏi cô một vài vấn đề, ai mà biết chuyện của Khương Lam Hân một câu anh cũng không hỏi, mà chỉ nói câu được câu chăng với cô về chuyện khác.Dường như thấy sắp tới giờ rồi, Lục Hạo Thành nhìn Lam Hân, ánh mắt mỉm cười, âm thanh trong trẻo: Lam tiểu thư, không để ý đổi một nhà hàng khác chứ?"Lam Hân cười gật gật, lời của anh vừa đúng ý cô, cô hơi cười nói: “Lục tổng, vậy đi tới nhà hàng khác nhé!”Cô hiểu rõ ý của Lục Hạo Thành, Khương Tĩnh Hàm gọi một cuộc điện thoại, cho dù không nghe thấy cô ta nói cái gì, nhưng cô biết trong lòng mẹ con Khương gia muốn làm gì?Hai người rời khỏi khi hai mẹ con Khuong gia không chú ý.Lục hạo Thành cũng không sợ bất kỳ người nào biết anh và Lam Hân cùng nhau dùng bữa tối.Anh chỉ không muốn bữa tối của anh và Lam Hân bị người khác quấy rầy.Đáy lòng anh thừa nhận, anh rất có hứng thú với Lam Hân, đặc biệt là cô luôn cho anh cảm giác của Lam Lam.Còn là mẹ của Nhiên Nhiên nữa, hai chuyện hợp lại, Lục Hạo Thành liền có cảm giác không thể buông tay Lam Hân được.Lục Hạo Thành đưa Lam Hân đi qua một con hẻm ở quảng trường Thời Đại, trong đây cũng có một nhà hàng có hương vị rất được, cảnh vật xung quanh cũng tốt hơn chỗ trước đó.Lần này, Lục Hạo Thành trực tiếp đưa Lam Hân vào bên trong.Sau khi hai người chọn món, vẫn nói chuyện câu được câu chăng chờ đồ ăn mang lên.Wechat Lục Hạo Thành vang lên mấy lần.Anh nhấn vào mở màn hình ra xem, là tin nhắn Mộc Tử Hoành gửi đến, bên cậu ta đã bàn bạc ổn thỏa với Nhạc Cẩn Nghiên, sớm ngày mai sẽ dẫn Lam Tử Nhiên đến công ty ký kết hợp đồng.Lục Hạo Thành thấy tin nhắn này, khóe miệng cong lên ý cười nhàn nhạt.Hiệu suất làm việc của Mộc Tử Hoành lần này rất được.Vẻ mặt Lam Hân bình tĩnh, thường xuyên nhìn ra ngoài của sổ, ngoài của số vài cây hoa hồng nở ra rất đẹp, chầm chậm đung đưa trong gió đêm, tươi đẹp động lòng người.Khi Lục Hạo Thành không chủ động nói chuyện với cô, cô cũng sẽ không dễ dàng mở miệng.Lục Hạo Thành trả lời tin nhắn xong, cô cũng im lặng ngồi một bên không quấy rầy anh.Trong phòng mặc dù tĩnh lặng, Lam Hân vẫn cảm thấy Có chút đè nén.Mà phía bên này, lúc Cố An An dùng tốc độ nhanh nhất để đến nhà hàng mà Khương Tĩnh Hàm nói nhưng lại không thấy Lục Hạo Thành và Lam Hân.Đáy lòng Cố An An nhảy mắt nín lại một hơi, vẻ mặt tức giận, lập tức gọi điện thoại cho Khương Tĩnh Hàm.Khương Tĩnh Hàm và Đào Mộng Di đến nhà hàng khác dùng bữa, ở tầng hai vừa hay có thể thấy vị trí của Lục Hạo Thành bọn họ, hai mẹ con muốn vừa ăn tối vừa xem kịch hay.Nhưng hai mẹ con vẫn chưa đi vào bên trong thì nhận được điện thoại Cố An An gọi đến."Alo!" Khương Tĩnh Hàm cười mim nhận điện thoại, cô ta vốn cho rằng Cố An An gọi điện thoại đến cảm ơn.Ai mà biết, nghe thấy lại là âm thanh căm tức chói tai của Cố An An: "Khương Tĩnh Hàm, cô dám trêu tôi sao? Lục Hạo Thành và Lam Hân căn bản không ở chỗ này?""Sao có thể? Lúc chúng tôi rời đi." Khương Tĩnh Hàm bỗng nhiên ngậm miệng, lúc rời đi cô ta không quay lại nhìn,“Cố An An, không cần biết cô tin hay không? Tôi thực sự tận mắt nhìn thấy bọn họ, tôi có lòng tốt gọi điện thoại cho cô, cô lại nổi giận với tôi, ý tốt của cô đây sao?" Khương Tĩnh Hàm cũng là một người nóng nảy, Cố An An gào thét lên với cô ta thì cô ta lập tức cũng phát cáu.

Chương 80: Hiệu suất làm việc lần này của Mộc Tử Hoành khá tốt.