Đột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được…

Chương 4011

Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Chương 4011“Nếu cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm của Hạ Giới giới Cổ Võ định âm thầm đối phó tôi, có lẽ những người kia sẽ đứng nhìn”.Mã Siêu lập tức kinh ngạc: “Anh Thanh, nếu anh biết điều này, tại sao vẫn nhận nhiệm vụ đó chứ?”Dương Thanh nghiêm nghị nói: “Từ khi chúng ta tiến vào biên giới phía Bắc, chúng ta đã không còn thuộc về chúng ta nữa, mà thuộc về Chiêu Châu! Giờ Chiêu Châu lâm nguy, vô số cao thủ thế tục đang bị sỉ nhục và đàn áp, nếu lúc này tôi vẫn khoanh tay đứng nhìn thì tôi cũng không xứng với vinh dự mà tôi được nhận”.“Hơn nữa, phần nhiều nguyên nhân khiến kết giới giữa hai khu vực tan vỡ là do tôi! Tôi nhất định phải làm gì đó, bằng không sẽ khó mà yên lòng!”Mã Siêu biết Dương Thanh đã quyết định sẽ bất chấp nguy hiểm để chấp hành nhiệm vụ của hội trưởng lão nên không nói gì nữa, cùng đến tập đoàn Nhạn Thanh với Dương Thanh.“Hôm nay tập đoàn chúng tôi tiếp đón khách quý, những ai không có phận sự hãy mau chóng rời đi!”Sau khi đến tập đoàn Nhạn Thanh, Dương Thanh vừa định tiến vào thì đã bị một người trung niên mặc vest, đi giày da ở cửa chặn đường.Dương Thanh nhìn đối phương, nói: “Tôi tìm Lạc Bân!”Người trung niên lập tức nhíu mày, trông rất ngạo mạn, ông ta nhìn Dương Thanh từ trên xuống dưới mấy lần rồi nói với vẻ không vui: “Này nhãi, cậu dám gọi thẳng tên của sếp Lạc, đến gây chuyện đấy à?”Dương Thanh lập tức nhướng mày, lạnh lùng nói: “Ông tên gì? Thuộc bộ phận nào?”Rõ ràng đối phương không biết anh, đây không phải chuyện chính, quan trọng là thái độ vênh váo của đối phương khiến anh vô cùng khó chịu.“Sao nào? Cậu còn định hỏi tên tôi rồi báo cáo tôi à?”Người trung niên hống hách nói: “Cậu muốn báo cáo cũng không sao, cậu nghe cho rõ đây, tôi tên Lư Cường, phó tổng giám đốc của tập đoàn Nhạn Thanh, còn nữa, tôi là em họ Lạc Bân đấy”.Nghe thấy đối phương nói thế, Dương Thanh nhíu mày, anh yên tâm giao tập đoàn Nhạn Thanh cho Lạc Bân vì hoàn toàn tin tưởng ông ta, hơn nữa đúng là Lạc Bân đã cống hiến rất nhiều cho tập đoàn Nhạn Thanh.Có thể nói, nếu không có Lạc Bân thì sẽ không có tập đoàn Nhạn Thanh bây giờ.Lạc Bân muốn đưa họ hàng vào tập đoàn Nhạn Thanh cũng được thôi, nhưng ông ta không nên đưa một tên khốn như Lư Cường vào.Quan trọng là Lư Cường còn là phó tổng giám đốc của tập đoàn Nhạn Thanh nữa.Lư Cường ra lệnh: “Vệ sĩ, lôi hai thằng khốn này ra góc đánh một trận cho tôi, sau đó bảo chúng nó cút!”Nghe thấy mệnh lệnh của ông ta, mấy vệ sĩ lập tức bao vây Dương Thanh và Mã Siêu.Mã Siêu bỗng bước lên một bước, sát khí khủng khiếp bùng nổ từ người anh ta.Mấy vệ sĩ đang định ra tay với họ không khỏi khựng lại, tên nào cũng có vẻ kiêng dè.Lúc này, Dương Thanh vỗ vai Mã Siêu, Mã Siêu mới thu hồi sát khí, lạnh lùng quát: “Nếu không muốn chết thì cút ngay cho tôi!”Từ sau khi được Võ Thần trấn áp sức mạnh long mạch trong người rồi tỉnh lại, Mã Siêu như biến thành người khác, vô cùng nóng nảy.Với thực lực của anh ta bây giờ, chỉ cần một tiếng quát để đẩy lùi mấy vệ sĩ.Thấy vệ sĩ bị Mã Siêu dọa lùi bước chỉ bằng một câu, sắc mặt Lư Cường hết sức khó coi, ông ta híp mắt nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Không ngờ cậu lại có vệ sĩ là người luyện võ đấy”.

Chương 4011

“Nếu cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm của Hạ Giới giới Cổ Võ định âm thầm đối phó tôi, có lẽ những người kia sẽ đứng nhìn”.

Mã Siêu lập tức kinh ngạc: “Anh Thanh, nếu anh biết điều này, tại sao vẫn nhận nhiệm vụ đó chứ?”

Dương Thanh nghiêm nghị nói: “Từ khi chúng ta tiến vào biên giới phía Bắc, chúng ta đã không còn thuộc về chúng ta nữa, mà thuộc về Chiêu Châu! Giờ Chiêu Châu lâm nguy, vô số cao thủ thế tục đang bị sỉ nhục và đàn áp, nếu lúc này tôi vẫn khoanh tay đứng nhìn thì tôi cũng không xứng với vinh dự mà tôi được nhận”.

“Hơn nữa, phần nhiều nguyên nhân khiến kết giới giữa hai khu vực tan vỡ là do tôi! Tôi nhất định phải làm gì đó, bằng không sẽ khó mà yên lòng!”

Mã Siêu biết Dương Thanh đã quyết định sẽ bất chấp nguy hiểm để chấp hành nhiệm vụ của hội trưởng lão nên không nói gì nữa, cùng đến tập đoàn Nhạn Thanh với Dương Thanh.

“Hôm nay tập đoàn chúng tôi tiếp đón khách quý, những ai không có phận sự hãy mau chóng rời đi!”

Sau khi đến tập đoàn Nhạn Thanh, Dương Thanh vừa định tiến vào thì đã bị một người trung niên mặc vest, đi giày da ở cửa chặn đường.

Dương Thanh nhìn đối phương, nói: “Tôi tìm Lạc Bân!”

Người trung niên lập tức nhíu mày, trông rất ngạo mạn, ông ta nhìn Dương Thanh từ trên xuống dưới mấy lần rồi nói với vẻ không vui: “Này nhãi, cậu dám gọi thẳng tên của sếp Lạc, đến gây chuyện đấy à?”

Dương Thanh lập tức nhướng mày, lạnh lùng nói: “Ông tên gì? Thuộc bộ phận nào?”

Rõ ràng đối phương không biết anh, đây không phải chuyện chính, quan trọng là thái độ vênh váo của đối phương khiến anh vô cùng khó chịu.

“Sao nào? Cậu còn định hỏi tên tôi rồi báo cáo tôi à?”

Người trung niên hống hách nói: “Cậu muốn báo cáo cũng không sao, cậu nghe cho rõ đây, tôi tên Lư Cường, phó tổng giám đốc của tập đoàn Nhạn Thanh, còn nữa, tôi là em họ Lạc Bân đấy”.

Nghe thấy đối phương nói thế, Dương Thanh nhíu mày, anh yên tâm giao tập đoàn Nhạn Thanh cho Lạc Bân vì hoàn toàn tin tưởng ông ta, hơn nữa đúng là Lạc Bân đã cống hiến rất nhiều cho tập đoàn Nhạn Thanh.

Có thể nói, nếu không có Lạc Bân thì sẽ không có tập đoàn Nhạn Thanh bây giờ.

Lạc Bân muốn đưa họ hàng vào tập đoàn Nhạn Thanh cũng được thôi, nhưng ông ta không nên đưa một tên khốn như Lư Cường vào.

Quan trọng là Lư Cường còn là phó tổng giám đốc của tập đoàn Nhạn Thanh nữa.

Lư Cường ra lệnh: “Vệ sĩ, lôi hai thằng khốn này ra góc đánh một trận cho tôi, sau đó bảo chúng nó cút!”

Nghe thấy mệnh lệnh của ông ta, mấy vệ sĩ lập tức bao vây Dương Thanh và Mã Siêu.

Mã Siêu bỗng bước lên một bước, sát khí khủng khiếp bùng nổ từ người anh ta.

Mấy vệ sĩ đang định ra tay với họ không khỏi khựng lại, tên nào cũng có vẻ kiêng dè.

Lúc này, Dương Thanh vỗ vai Mã Siêu, Mã Siêu mới thu hồi sát khí, lạnh lùng quát: “Nếu không muốn chết thì cút ngay cho tôi!”

Từ sau khi được Võ Thần trấn áp sức mạnh long mạch trong người rồi tỉnh lại, Mã Siêu như biến thành người khác, vô cùng nóng nảy.

Với thực lực của anh ta bây giờ, chỉ cần một tiếng quát để đẩy lùi mấy vệ sĩ.

Thấy vệ sĩ bị Mã Siêu dọa lùi bước chỉ bằng một câu, sắc mặt Lư Cường hết sức khó coi, ông ta híp mắt nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Không ngờ cậu lại có vệ sĩ là người luyện võ đấy”.

Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Chương 4011“Nếu cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm của Hạ Giới giới Cổ Võ định âm thầm đối phó tôi, có lẽ những người kia sẽ đứng nhìn”.Mã Siêu lập tức kinh ngạc: “Anh Thanh, nếu anh biết điều này, tại sao vẫn nhận nhiệm vụ đó chứ?”Dương Thanh nghiêm nghị nói: “Từ khi chúng ta tiến vào biên giới phía Bắc, chúng ta đã không còn thuộc về chúng ta nữa, mà thuộc về Chiêu Châu! Giờ Chiêu Châu lâm nguy, vô số cao thủ thế tục đang bị sỉ nhục và đàn áp, nếu lúc này tôi vẫn khoanh tay đứng nhìn thì tôi cũng không xứng với vinh dự mà tôi được nhận”.“Hơn nữa, phần nhiều nguyên nhân khiến kết giới giữa hai khu vực tan vỡ là do tôi! Tôi nhất định phải làm gì đó, bằng không sẽ khó mà yên lòng!”Mã Siêu biết Dương Thanh đã quyết định sẽ bất chấp nguy hiểm để chấp hành nhiệm vụ của hội trưởng lão nên không nói gì nữa, cùng đến tập đoàn Nhạn Thanh với Dương Thanh.“Hôm nay tập đoàn chúng tôi tiếp đón khách quý, những ai không có phận sự hãy mau chóng rời đi!”Sau khi đến tập đoàn Nhạn Thanh, Dương Thanh vừa định tiến vào thì đã bị một người trung niên mặc vest, đi giày da ở cửa chặn đường.Dương Thanh nhìn đối phương, nói: “Tôi tìm Lạc Bân!”Người trung niên lập tức nhíu mày, trông rất ngạo mạn, ông ta nhìn Dương Thanh từ trên xuống dưới mấy lần rồi nói với vẻ không vui: “Này nhãi, cậu dám gọi thẳng tên của sếp Lạc, đến gây chuyện đấy à?”Dương Thanh lập tức nhướng mày, lạnh lùng nói: “Ông tên gì? Thuộc bộ phận nào?”Rõ ràng đối phương không biết anh, đây không phải chuyện chính, quan trọng là thái độ vênh váo của đối phương khiến anh vô cùng khó chịu.“Sao nào? Cậu còn định hỏi tên tôi rồi báo cáo tôi à?”Người trung niên hống hách nói: “Cậu muốn báo cáo cũng không sao, cậu nghe cho rõ đây, tôi tên Lư Cường, phó tổng giám đốc của tập đoàn Nhạn Thanh, còn nữa, tôi là em họ Lạc Bân đấy”.Nghe thấy đối phương nói thế, Dương Thanh nhíu mày, anh yên tâm giao tập đoàn Nhạn Thanh cho Lạc Bân vì hoàn toàn tin tưởng ông ta, hơn nữa đúng là Lạc Bân đã cống hiến rất nhiều cho tập đoàn Nhạn Thanh.Có thể nói, nếu không có Lạc Bân thì sẽ không có tập đoàn Nhạn Thanh bây giờ.Lạc Bân muốn đưa họ hàng vào tập đoàn Nhạn Thanh cũng được thôi, nhưng ông ta không nên đưa một tên khốn như Lư Cường vào.Quan trọng là Lư Cường còn là phó tổng giám đốc của tập đoàn Nhạn Thanh nữa.Lư Cường ra lệnh: “Vệ sĩ, lôi hai thằng khốn này ra góc đánh một trận cho tôi, sau đó bảo chúng nó cút!”Nghe thấy mệnh lệnh của ông ta, mấy vệ sĩ lập tức bao vây Dương Thanh và Mã Siêu.Mã Siêu bỗng bước lên một bước, sát khí khủng khiếp bùng nổ từ người anh ta.Mấy vệ sĩ đang định ra tay với họ không khỏi khựng lại, tên nào cũng có vẻ kiêng dè.Lúc này, Dương Thanh vỗ vai Mã Siêu, Mã Siêu mới thu hồi sát khí, lạnh lùng quát: “Nếu không muốn chết thì cút ngay cho tôi!”Từ sau khi được Võ Thần trấn áp sức mạnh long mạch trong người rồi tỉnh lại, Mã Siêu như biến thành người khác, vô cùng nóng nảy.Với thực lực của anh ta bây giờ, chỉ cần một tiếng quát để đẩy lùi mấy vệ sĩ.Thấy vệ sĩ bị Mã Siêu dọa lùi bước chỉ bằng một câu, sắc mặt Lư Cường hết sức khó coi, ông ta híp mắt nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Không ngờ cậu lại có vệ sĩ là người luyện võ đấy”.

Chương 4011