Tái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân…
Chương 2803
Con Rể Quyền QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân… Chương 2803Toàn Cảnh Thiên đã bắt đầu càn quét đồ ăn ngon trên máy bay, mà Triệu Chính Khải thì lại tiếp tục giảng về quy tắc ở thế giới này với Cuồng Si một cách tận tình hết nước. Thân là lão đại ở Cửu Cục, bất cứ chuyện gì xảy ra ở nơi này đối với ông ta mà nói, đều là phiền phức. Ông ta hiển nhiên muốn bóp chết loại chuyện này từ trong trứng nước rồi.Khi máy bay đáp xuống Châu Xuyên, Triệu Chính Khải thở phào một hơi nhẹ nhõm. Cuối cùng ông ta cũng nói cho Cuồng Sỉ hiểu được, ngoại trừ dưới tình huống Trương Thác cho phép, tuyệt đối không cho phép ông ta sử dụng khí.Sau khi đến Châu Xuyên, Toàn Cảnh Thiên lập tức chạy về phía khách sạn Lục Hà. Hiện giờ, khách sạn Lục Hà đã trở thành một điểm mốc ở thành phố Châu Xuyên, bất cứ người nào tới Châu Xuyên, chắc chắn đều sẽ ăn một bữa ở khách sạn Lục Hà. Đối với một tên sành ăn như Toàn Cảnh Thiên mà nói, khách sạn Lục Hà hiển nhiên là sự lựa chọn đầu tiên của cậu ta. Triệu Chính Khải nghe nói có người mời cơm, hiển nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, về phần Cuồng Si, Trương Thác đi đâu thì ông ta đi nơi đó, đây chính là nhiệm vụ mà thánh chủ giao cho ông ta.Trương Thác và Lâm Ngữ Lam trở về nhà, Cuồng Sỉ rất tự giác đảm nhiệm chức vụ bảo vệ ở cửa.Trương Thác và Lâm Ngữ Lam nhìn bụi lơ lửng trong căn nhà đó, hai người nhìn nhau mà cười.“Quy tắc cũ, sàn nhà giao cho anh” Trương Thác duỗi eo, xông đến phòng ngủ, cầm áo may ô màu trắng của mình ra.Với thực lực của hai người mà nói, bụi đầy trong phòng này hoàn toàn có thể dùng khí dễ dàng giải quyết sạch chúng, nhưng hai người đều không làm như vậy, bọn họ đều đang hưởng thụ cuộc sống gia đình bình thường này.Sau hai tiếng, trong nhà lại trở nên sạch sẽ hơn hẳn, không nhiễm một hạt bụi.Hai người Trương Thác và Lâm Ngữ Lam tay trong tay rời khỏi nhà, chuẩn bị đi tới chỗ Lâm Nhạc Hằng, bọn họ đã rời đi lâu như vậy, cũng nên trở về gặp trưởng bối thôi.Khi hai người đi tới cách đại viện của nhà họ Lâm hơn trăm mét, lại phát hiện ra trước đại viện nhà họ Lâm, đỗ đầy những chiếc xe sang, hơn nữa toàn bộ biển số xe của những chiếc xe sang này là ngoại tỉnh.Lâm Ngữ Lam hơi nghi ngờ: “Từ khi nào ông nội lại thích kết bạn như vậy nhỉ?”Hai người đi tới trước cửa đại viện nhà họ Lâm, còn chưa đến cửa, đã nhìn thấy Từ Uyên khóc đến đỏ hai mắt, chạy ra khỏi cửa lớn.“Từ Uyên, cô đứng lại cho tôi!” Một người phụ nữ trung niên từ trong đại viện nhà họ Lâm, đuổi theo ra ngoài, bộ dáng hùng hùng hổ hổ.Lâm Ngữ Lam và Trương Thác đều nhìn người phụ nữ trung niên này với vẻ nghi ngờ. Trong ấn tượng của hai người, cũng không quen biết một người như vậy, rốt cuộc đây là ai, mà lại hô to gọi nhỏ với Từ Uyên ngay ở cửa đại viện nhà họ Lâm chứ?“Từ Uyên, có phải cô không coi tập đoàn Nhất Lâm ra gì hay không, lẽ nào cô thật sự muốn khiến tập đoàn Nhất Lâm vì cô mà bị hủy hoại sao?” Giọng nói của người phụ nữ trung niên rất lớn, trong giọng nói đều lộ ra vẻ trách cứ.“Đổng Thư Tuyền, Từ Uyên tôi làm thế nào, còn cần bà phải tới dạy sao?” Từ Uyên nhìn người phụ nữ trung niên đuổi theo mình ra ngoài: “Bà chẳng qua chỉ là một quản lý dự án của Nhất Lâm mà thôi, từ khi nào cũng có thể quan tâm đến chuyện kết hôn của tôi? Có phải bà có hơi không phân rõ thân phận của mình quá rồi hay không?”“Kết hôn?” Đổng Thư Tuyền nở nụ cười: “Từ Uyên, cô là người nhà họ Lâm, nếu cô đã hưởng thụ sự đãi ngộ mà nhà họ Lâm mang đến cho cô, thì phải trả bằng thứ tương ứng đi chứ.Hôm nay, chỉ cần cô đi liên hôn, thì Nhất Lâm có thể sẽ được cải thiện rất nhiều, đây là thứ mà cô phải đối mặt!”“Tôi phải đối mặt?” Từ Uyên nhìn chăm chăm vào Đổng Thư Tuyền: “Những người như các người là tới ra lệnh cho tôi!
Chương 2803
Toàn Cảnh Thiên đã bắt đầu càn quét đồ ăn ngon trên máy bay, mà Triệu Chính Khải thì lại tiếp tục giảng về quy tắc ở thế giới này với Cuồng Si một cách tận tình hết nước. Thân là lão đại ở Cửu Cục, bất cứ chuyện gì xảy ra ở nơi này đối với ông ta mà nói, đều là phiền phức. Ông ta hiển nhiên muốn bóp chết loại chuyện này từ trong trứng nước rồi.
Khi máy bay đáp xuống Châu Xuyên, Triệu Chính Khải thở phào một hơi nhẹ nhõm. Cuối cùng ông ta cũng nói cho Cuồng Sỉ hiểu được, ngoại trừ dưới tình huống Trương Thác cho phép, tuyệt đối không cho phép ông ta sử dụng khí.
Sau khi đến Châu Xuyên, Toàn Cảnh Thiên lập tức chạy về phía khách sạn Lục Hà. Hiện giờ, khách sạn Lục Hà đã trở thành một điểm mốc ở thành phố Châu Xuyên, bất cứ người nào tới Châu Xuyên, chắc chắn đều sẽ ăn một bữa ở khách sạn Lục Hà. Đối với một tên sành ăn như Toàn Cảnh Thiên mà nói, khách sạn Lục Hà hiển nhiên là sự lựa chọn đầu tiên của cậu ta. Triệu Chính Khải nghe nói có người mời cơm, hiển nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, về phần Cuồng Si, Trương Thác đi đâu thì ông ta đi nơi đó, đây chính là nhiệm vụ mà thánh chủ giao cho ông ta.
Trương Thác và Lâm Ngữ Lam trở về nhà, Cuồng Sỉ rất tự giác đảm nhiệm chức vụ bảo vệ ở cửa.
Trương Thác và Lâm Ngữ Lam nhìn bụi lơ lửng trong căn nhà đó, hai người nhìn nhau mà cười.
“Quy tắc cũ, sàn nhà giao cho anh” Trương Thác duỗi eo, xông đến phòng ngủ, cầm áo may ô màu trắng của mình ra.
Với thực lực của hai người mà nói, bụi đầy trong phòng này hoàn toàn có thể dùng khí dễ dàng giải quyết sạch chúng, nhưng hai người đều không làm như vậy, bọn họ đều đang hưởng thụ cuộc sống gia đình bình thường này.
Sau hai tiếng, trong nhà lại trở nên sạch sẽ hơn hẳn, không nhiễm một hạt bụi.
Hai người Trương Thác và Lâm Ngữ Lam tay trong tay rời khỏi nhà, chuẩn bị đi tới chỗ Lâm Nhạc Hằng, bọn họ đã rời đi lâu như vậy, cũng nên trở về gặp trưởng bối thôi.
Khi hai người đi tới cách đại viện của nhà họ Lâm hơn trăm mét, lại phát hiện ra trước đại viện nhà họ Lâm, đỗ đầy những chiếc xe sang, hơn nữa toàn bộ biển số xe của những chiếc xe sang này là ngoại tỉnh.
Lâm Ngữ Lam hơi nghi ngờ: “Từ khi nào ông nội lại thích kết bạn như vậy nhỉ?”
Hai người đi tới trước cửa đại viện nhà họ Lâm, còn chưa đến cửa, đã nhìn thấy Từ Uyên khóc đến đỏ hai mắt, chạy ra khỏi cửa lớn.
“Từ Uyên, cô đứng lại cho tôi!” Một người phụ nữ trung niên từ trong đại viện nhà họ Lâm, đuổi theo ra ngoài, bộ dáng hùng hùng hổ hổ.
Lâm Ngữ Lam và Trương Thác đều nhìn người phụ nữ trung niên này với vẻ nghi ngờ. Trong ấn tượng của hai người, cũng không quen biết một người như vậy, rốt cuộc đây là ai, mà lại hô to gọi nhỏ với Từ Uyên ngay ở cửa đại viện nhà họ Lâm chứ?
“Từ Uyên, có phải cô không coi tập đoàn Nhất Lâm ra gì hay không, lẽ nào cô thật sự muốn khiến tập đoàn Nhất Lâm vì cô mà bị hủy hoại sao?” Giọng nói của người phụ nữ trung niên rất lớn, trong giọng nói đều lộ ra vẻ trách cứ.
“Đổng Thư Tuyền, Từ Uyên tôi làm thế nào, còn cần bà phải tới dạy sao?” Từ Uyên nhìn người phụ nữ trung niên đuổi theo mình ra ngoài: “Bà chẳng qua chỉ là một quản lý dự án của Nhất Lâm mà thôi, từ khi nào cũng có thể quan tâm đến chuyện kết hôn của tôi? Có phải bà có hơi không phân rõ thân phận của mình quá rồi hay không?”
“Kết hôn?” Đổng Thư Tuyền nở nụ cười: “Từ Uyên, cô là người nhà họ Lâm, nếu cô đã hưởng thụ sự đãi ngộ mà nhà họ Lâm mang đến cho cô, thì phải trả bằng thứ tương ứng đi chứ.
Hôm nay, chỉ cần cô đi liên hôn, thì Nhất Lâm có thể sẽ được cải thiện rất nhiều, đây là thứ mà cô phải đối mặt!”
“Tôi phải đối mặt?” Từ Uyên nhìn chăm chăm vào Đổng Thư Tuyền: “Những người như các người là tới ra lệnh cho tôi!
Con Rể Quyền QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTái Thượng Thủy Hương là khu nhà ở xa hoa nhất thành phố Ngân Châu, giá nhà đất cũng đắt nhất thành phố Ngân Châu Một biệt thự hai tầng rộng ba trăm mét vuông tọa lạc trên vị trí tốt nhất của Tái Thượng Thủy Hương. Trương Thác hai mươi lăm tuổi đang bò trên mặt đất, tay cầm một tấm vải màu trắng, sau khi vắt khô vào thùng nước bên cạnh thì tỉ mỉ lau sạch sàn nhà sang trọng dưới chân. Những chiếc xe Porsche, Ferrari đỗ trong sân biệt thự đều bám đầy bụi. Những thứ nhìn qua xa hoa lộng lẫy này lại không hề thuộc về rương Thác, chẳng qua anh chỉ ở rể nhà họ Lâm, “gả’ cho gia đình giàu có đứng đầu thành phố Ngân Châu, Chủ tịch của Tập. đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam. Anh thân là chồng của Lâm Ngữ Lam, ở rể tại nhà họ Lâm một tháng qua, tất cả những gì anh làm đều là việc của osin, cũng chưa từng được leo lên giường Lâm Ngữ Lam, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Ngữ Lam khinh thường anh. Trong biệt thự này, thứ duy nhất thuộc về Trương Thác, có lẽ chỉ có chiếc xe đạp vô cùng cà tàng dựng trong sân… Chương 2803Toàn Cảnh Thiên đã bắt đầu càn quét đồ ăn ngon trên máy bay, mà Triệu Chính Khải thì lại tiếp tục giảng về quy tắc ở thế giới này với Cuồng Si một cách tận tình hết nước. Thân là lão đại ở Cửu Cục, bất cứ chuyện gì xảy ra ở nơi này đối với ông ta mà nói, đều là phiền phức. Ông ta hiển nhiên muốn bóp chết loại chuyện này từ trong trứng nước rồi.Khi máy bay đáp xuống Châu Xuyên, Triệu Chính Khải thở phào một hơi nhẹ nhõm. Cuối cùng ông ta cũng nói cho Cuồng Sỉ hiểu được, ngoại trừ dưới tình huống Trương Thác cho phép, tuyệt đối không cho phép ông ta sử dụng khí.Sau khi đến Châu Xuyên, Toàn Cảnh Thiên lập tức chạy về phía khách sạn Lục Hà. Hiện giờ, khách sạn Lục Hà đã trở thành một điểm mốc ở thành phố Châu Xuyên, bất cứ người nào tới Châu Xuyên, chắc chắn đều sẽ ăn một bữa ở khách sạn Lục Hà. Đối với một tên sành ăn như Toàn Cảnh Thiên mà nói, khách sạn Lục Hà hiển nhiên là sự lựa chọn đầu tiên của cậu ta. Triệu Chính Khải nghe nói có người mời cơm, hiển nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, về phần Cuồng Si, Trương Thác đi đâu thì ông ta đi nơi đó, đây chính là nhiệm vụ mà thánh chủ giao cho ông ta.Trương Thác và Lâm Ngữ Lam trở về nhà, Cuồng Sỉ rất tự giác đảm nhiệm chức vụ bảo vệ ở cửa.Trương Thác và Lâm Ngữ Lam nhìn bụi lơ lửng trong căn nhà đó, hai người nhìn nhau mà cười.“Quy tắc cũ, sàn nhà giao cho anh” Trương Thác duỗi eo, xông đến phòng ngủ, cầm áo may ô màu trắng của mình ra.Với thực lực của hai người mà nói, bụi đầy trong phòng này hoàn toàn có thể dùng khí dễ dàng giải quyết sạch chúng, nhưng hai người đều không làm như vậy, bọn họ đều đang hưởng thụ cuộc sống gia đình bình thường này.Sau hai tiếng, trong nhà lại trở nên sạch sẽ hơn hẳn, không nhiễm một hạt bụi.Hai người Trương Thác và Lâm Ngữ Lam tay trong tay rời khỏi nhà, chuẩn bị đi tới chỗ Lâm Nhạc Hằng, bọn họ đã rời đi lâu như vậy, cũng nên trở về gặp trưởng bối thôi.Khi hai người đi tới cách đại viện của nhà họ Lâm hơn trăm mét, lại phát hiện ra trước đại viện nhà họ Lâm, đỗ đầy những chiếc xe sang, hơn nữa toàn bộ biển số xe của những chiếc xe sang này là ngoại tỉnh.Lâm Ngữ Lam hơi nghi ngờ: “Từ khi nào ông nội lại thích kết bạn như vậy nhỉ?”Hai người đi tới trước cửa đại viện nhà họ Lâm, còn chưa đến cửa, đã nhìn thấy Từ Uyên khóc đến đỏ hai mắt, chạy ra khỏi cửa lớn.“Từ Uyên, cô đứng lại cho tôi!” Một người phụ nữ trung niên từ trong đại viện nhà họ Lâm, đuổi theo ra ngoài, bộ dáng hùng hùng hổ hổ.Lâm Ngữ Lam và Trương Thác đều nhìn người phụ nữ trung niên này với vẻ nghi ngờ. Trong ấn tượng của hai người, cũng không quen biết một người như vậy, rốt cuộc đây là ai, mà lại hô to gọi nhỏ với Từ Uyên ngay ở cửa đại viện nhà họ Lâm chứ?“Từ Uyên, có phải cô không coi tập đoàn Nhất Lâm ra gì hay không, lẽ nào cô thật sự muốn khiến tập đoàn Nhất Lâm vì cô mà bị hủy hoại sao?” Giọng nói của người phụ nữ trung niên rất lớn, trong giọng nói đều lộ ra vẻ trách cứ.“Đổng Thư Tuyền, Từ Uyên tôi làm thế nào, còn cần bà phải tới dạy sao?” Từ Uyên nhìn người phụ nữ trung niên đuổi theo mình ra ngoài: “Bà chẳng qua chỉ là một quản lý dự án của Nhất Lâm mà thôi, từ khi nào cũng có thể quan tâm đến chuyện kết hôn của tôi? Có phải bà có hơi không phân rõ thân phận của mình quá rồi hay không?”“Kết hôn?” Đổng Thư Tuyền nở nụ cười: “Từ Uyên, cô là người nhà họ Lâm, nếu cô đã hưởng thụ sự đãi ngộ mà nhà họ Lâm mang đến cho cô, thì phải trả bằng thứ tương ứng đi chứ.Hôm nay, chỉ cần cô đi liên hôn, thì Nhất Lâm có thể sẽ được cải thiện rất nhiều, đây là thứ mà cô phải đối mặt!”“Tôi phải đối mặt?” Từ Uyên nhìn chăm chăm vào Đổng Thư Tuyền: “Những người như các người là tới ra lệnh cho tôi!