Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…
Chương 4909
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 4909Lúc trước khi Quan Tử Việt còn nhỏ thì Tô Lam cũng chưa đi làm.Chuyện mà cô làm nhiều nhất mỗi ngày chính là xem các cách nuôi dạy trẻ con.Các chuyên gia nói với cô rằng gia đình yên ấm hạnh phúc có ảnh hưởng rất lớn tới sự trưởng thành của trẻ nhỏ.Từ đó tới nay Tô Lam vẫn luôn rất chú ý điều này, cho nên cô và Quan Triều Viễn sẽ không bao giờ cãi nhau trước mặt mấy đứa nhỏ.Bây giờ thằng nhóc già dặn này còn có thể nhận ra rằng bọn họ đang cãi nhau rồi cơ đấy.Tô Lam vội vàng nghĩ cách cứu vớt tình hình.Cô đưa ghế tới gần rồi ngồi xuống bên cạnh Quan Tử Việt.Đồng thời cũng đưa tay xoa đầu hai đứa con lớn rồi nói: “Các con, mẹ nói cho các con biết một cách nghiêm túc này. Khi hai người ở chung với nhau thì ít nhiều gì cũng sẽ tranh cãi đôi ba câu, nhưng điều này cũng không có nghĩa rằng tình cảm của hai người họ không tốt.”“Hơn nữa trong mắt mẹ, cha của các con là một người đàn ông vô cùng có trách nhiệm, yêu thương gia đình, và mẹ cũng vậy.”“Cho nên các con không cần phải lo lắng rằng cha mẹ sẽ chia tay, hoặc là không cần các con nữa, biết chưa?”Quan Tử Việt nhìn thấy vẻ mặt nghiêm †úc của mẹ mình thì đột nhiên cậu bé cảm thấy vô cùng đau đầu.Cậu bé cũng học theo Tô Lam, sau đó chững chạc mà bỏ cái thìa trong †ay xuống.Quan Tử Việt nhìn chằm chằm Tô Lam một cách chăm chúu, thậm chí còn duõi tay của mình ra rồi nhón chân võ lên vai cô: “Mẹ, con thấy bình thường mẹ làm việc cũng rất bận rộn, sau này đừng có xem mấy cái kinh nghiệm nuôi con kia nữa! Có rảnh thì đi học nấu ăn với bà Lâm Mộc nhé, mẹ thấy sao?”Tô Duy Hưng và Tô Mỹ Chỉ ngồi bên cạnh đều gật đầu đồng ý.Tô Lam nhìn thấy Quan Tử Việt nói xong rồi lại tiếp tục ăn canh một cách bình tĩnh thì cảm thấy đời trước chắc chắn là mình tạo nghiệt gì đó cho nên mới sinh ra một đứa nhóc thích chọc ghẹo mình như thế này.Có phải là mình nên đưa việc sinh đứa thứ tư vào danh sách quan trọng không nhỉ?Tô Lam về lại chỗ của mình rồi chống cằm mà suy nghĩ.Tối đó, Tô Lam cho Quan Tử Việt ngủ rồi lại dạo qua phòng của Tô Duy Hưng và Tô Mỹ Chi một vòng.Cô phát hiện hai đứa con lớn đã ngủ từ lâu rồi thì mới về lại phòng của mình.Tô Lam nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường theo bản năng.Bây giờ đã gần mười giờ rồi nhưng Quan Triều Viễn vẫn chưa có dấu hiệu gì là muốn trở về.Tô Lam đi đến ban công rồi nhìn xuống dưới đường theo bản năng.Dưới lầu trừ mấy ngọn đèn đường ra thì đều trống rỗng, xe ra vào cũng rất ít.Tô Lam nhíu mày.Không đến mức đó chứ? Người nên †ức giận là mình mới đúng, sao bây giờ Quan Triều Viễn cứ như là chịu nhiều uất ức lắm vậy, tới bây giờ còn chưa về nhà.Nếu như đúng là như thế thì cũng đừng về nữal Tô Lam càng nghĩ càng tức giận.Bởi vì lúc sáng đi ra ngoài cô cũng không nói gì với Quan Triều Viễn, chính là vì muốn khiến cho anh nhớ cho kỹ chuyện này!Không ngờ rằng người này còn làm trầm trọng thêm!Hừ! Về muộn thì về muộn, bà đây chẳng thèm quan tâm!
Chương 4909
Lúc trước khi Quan Tử Việt còn nhỏ thì Tô Lam cũng chưa đi làm.
Chuyện mà cô làm nhiều nhất mỗi ngày chính là xem các cách nuôi dạy trẻ con.
Các chuyên gia nói với cô rằng gia đình yên ấm hạnh phúc có ảnh hưởng rất lớn tới sự trưởng thành của trẻ nhỏ.
Từ đó tới nay Tô Lam vẫn luôn rất chú ý điều này, cho nên cô và Quan Triều Viễn sẽ không bao giờ cãi nhau trước mặt mấy đứa nhỏ.
Bây giờ thằng nhóc già dặn này còn có thể nhận ra rằng bọn họ đang cãi nhau rồi cơ đấy.
Tô Lam vội vàng nghĩ cách cứu vớt tình hình.
Cô đưa ghế tới gần rồi ngồi xuống bên cạnh Quan Tử Việt.
Đồng thời cũng đưa tay xoa đầu hai đứa con lớn rồi nói: “Các con, mẹ nói cho các con biết một cách nghiêm túc này. Khi hai người ở chung với nhau thì ít nhiều gì cũng sẽ tranh cãi đôi ba câu, nhưng điều này cũng không có nghĩa rằng tình cảm của hai người họ không tốt.”
“Hơn nữa trong mắt mẹ, cha của các con là một người đàn ông vô cùng có trách nhiệm, yêu thương gia đình, và mẹ cũng vậy.”
“Cho nên các con không cần phải lo lắng rằng cha mẹ sẽ chia tay, hoặc là không cần các con nữa, biết chưa?”
Quan Tử Việt nhìn thấy vẻ mặt nghiêm †úc của mẹ mình thì đột nhiên cậu bé cảm thấy vô cùng đau đầu.
Cậu bé cũng học theo Tô Lam, sau đó chững chạc mà bỏ cái thìa trong †ay xuống.
Quan Tử Việt nhìn chằm chằm Tô Lam một cách chăm chúu, thậm chí còn duõi tay của mình ra rồi nhón chân võ lên vai cô: “Mẹ, con thấy bình thường mẹ làm việc cũng rất bận rộn, sau này đừng có xem mấy cái kinh nghiệm nuôi con kia nữa! Có rảnh thì đi học nấu ăn với bà Lâm Mộc nhé, mẹ thấy sao?”
Tô Duy Hưng và Tô Mỹ Chỉ ngồi bên cạnh đều gật đầu đồng ý.
Tô Lam nhìn thấy Quan Tử Việt nói xong rồi lại tiếp tục ăn canh một cách bình tĩnh thì cảm thấy đời trước chắc chắn là mình tạo nghiệt gì đó cho nên mới sinh ra một đứa nhóc thích chọc ghẹo mình như thế này.
Có phải là mình nên đưa việc sinh đứa thứ tư vào danh sách quan trọng không nhỉ?
Tô Lam về lại chỗ của mình rồi chống cằm mà suy nghĩ.
Tối đó, Tô Lam cho Quan Tử Việt ngủ rồi lại dạo qua phòng của Tô Duy Hưng và Tô Mỹ Chi một vòng.
Cô phát hiện hai đứa con lớn đã ngủ từ lâu rồi thì mới về lại phòng của mình.
Tô Lam nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường theo bản năng.
Bây giờ đã gần mười giờ rồi nhưng Quan Triều Viễn vẫn chưa có dấu hiệu gì là muốn trở về.
Tô Lam đi đến ban công rồi nhìn xuống dưới đường theo bản năng.
Dưới lầu trừ mấy ngọn đèn đường ra thì đều trống rỗng, xe ra vào cũng rất ít.
Tô Lam nhíu mày.
Không đến mức đó chứ? Người nên †ức giận là mình mới đúng, sao bây giờ Quan Triều Viễn cứ như là chịu nhiều uất ức lắm vậy, tới bây giờ còn chưa về nhà.
Nếu như đúng là như thế thì cũng đừng về nữal Tô Lam càng nghĩ càng tức giận.
Bởi vì lúc sáng đi ra ngoài cô cũng không nói gì với Quan Triều Viễn, chính là vì muốn khiến cho anh nhớ cho kỹ chuyện này!
Không ngờ rằng người này còn làm trầm trọng thêm!
Hừ! Về muộn thì về muộn, bà đây chẳng thèm quan tâm!
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 4909Lúc trước khi Quan Tử Việt còn nhỏ thì Tô Lam cũng chưa đi làm.Chuyện mà cô làm nhiều nhất mỗi ngày chính là xem các cách nuôi dạy trẻ con.Các chuyên gia nói với cô rằng gia đình yên ấm hạnh phúc có ảnh hưởng rất lớn tới sự trưởng thành của trẻ nhỏ.Từ đó tới nay Tô Lam vẫn luôn rất chú ý điều này, cho nên cô và Quan Triều Viễn sẽ không bao giờ cãi nhau trước mặt mấy đứa nhỏ.Bây giờ thằng nhóc già dặn này còn có thể nhận ra rằng bọn họ đang cãi nhau rồi cơ đấy.Tô Lam vội vàng nghĩ cách cứu vớt tình hình.Cô đưa ghế tới gần rồi ngồi xuống bên cạnh Quan Tử Việt.Đồng thời cũng đưa tay xoa đầu hai đứa con lớn rồi nói: “Các con, mẹ nói cho các con biết một cách nghiêm túc này. Khi hai người ở chung với nhau thì ít nhiều gì cũng sẽ tranh cãi đôi ba câu, nhưng điều này cũng không có nghĩa rằng tình cảm của hai người họ không tốt.”“Hơn nữa trong mắt mẹ, cha của các con là một người đàn ông vô cùng có trách nhiệm, yêu thương gia đình, và mẹ cũng vậy.”“Cho nên các con không cần phải lo lắng rằng cha mẹ sẽ chia tay, hoặc là không cần các con nữa, biết chưa?”Quan Tử Việt nhìn thấy vẻ mặt nghiêm †úc của mẹ mình thì đột nhiên cậu bé cảm thấy vô cùng đau đầu.Cậu bé cũng học theo Tô Lam, sau đó chững chạc mà bỏ cái thìa trong †ay xuống.Quan Tử Việt nhìn chằm chằm Tô Lam một cách chăm chúu, thậm chí còn duõi tay của mình ra rồi nhón chân võ lên vai cô: “Mẹ, con thấy bình thường mẹ làm việc cũng rất bận rộn, sau này đừng có xem mấy cái kinh nghiệm nuôi con kia nữa! Có rảnh thì đi học nấu ăn với bà Lâm Mộc nhé, mẹ thấy sao?”Tô Duy Hưng và Tô Mỹ Chỉ ngồi bên cạnh đều gật đầu đồng ý.Tô Lam nhìn thấy Quan Tử Việt nói xong rồi lại tiếp tục ăn canh một cách bình tĩnh thì cảm thấy đời trước chắc chắn là mình tạo nghiệt gì đó cho nên mới sinh ra một đứa nhóc thích chọc ghẹo mình như thế này.Có phải là mình nên đưa việc sinh đứa thứ tư vào danh sách quan trọng không nhỉ?Tô Lam về lại chỗ của mình rồi chống cằm mà suy nghĩ.Tối đó, Tô Lam cho Quan Tử Việt ngủ rồi lại dạo qua phòng của Tô Duy Hưng và Tô Mỹ Chi một vòng.Cô phát hiện hai đứa con lớn đã ngủ từ lâu rồi thì mới về lại phòng của mình.Tô Lam nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường theo bản năng.Bây giờ đã gần mười giờ rồi nhưng Quan Triều Viễn vẫn chưa có dấu hiệu gì là muốn trở về.Tô Lam đi đến ban công rồi nhìn xuống dưới đường theo bản năng.Dưới lầu trừ mấy ngọn đèn đường ra thì đều trống rỗng, xe ra vào cũng rất ít.Tô Lam nhíu mày.Không đến mức đó chứ? Người nên †ức giận là mình mới đúng, sao bây giờ Quan Triều Viễn cứ như là chịu nhiều uất ức lắm vậy, tới bây giờ còn chưa về nhà.Nếu như đúng là như thế thì cũng đừng về nữal Tô Lam càng nghĩ càng tức giận.Bởi vì lúc sáng đi ra ngoài cô cũng không nói gì với Quan Triều Viễn, chính là vì muốn khiến cho anh nhớ cho kỹ chuyện này!Không ngờ rằng người này còn làm trầm trọng thêm!Hừ! Về muộn thì về muộn, bà đây chẳng thèm quan tâm!