Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…
Chương 4942
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 4942Cuộc nói chuyện của hai người này khiến Bạch Sương đứng bên cạnh xanh mặt.Cô ta không dám tin mà nhìn Tô Lam, phát hiện thật sự cô và Tô Duy Nam có hơi giống nhau.Có một câu nói cổ xưa là “oan gia ngõ hẹp”, e là nói cô rồi!Mộ Nhất Vi và Quan Tử Việt là anh em họ?Thật là không phải kẻ thù không đụng mặt mài Bạch Sương không biết bối cảnh nhà Tô Duy Nam, nhưng hôm nay Tô Lam xuất hiện, trong lòng cô ta bắt đầu sợ rồi.Suy cho cùng, sau lưng Tô Lam có Quan Triều Viễn là người đàn ông một †ay che trời!Đừng nói là thành phố Ninh Lâm, đến cả nước Bạch Lạc cũng phải giậm chân run rẩy, vốn là không phải nhân vật cô ta có thể chọc đến.Bây giờ cô ta chỉ hy vọng sau khi trở về Tô Lam không thêm dầu vào lửa †rước mặt Quan Triều Viễn. Như thế thì những ngày sau cô ta mới có thể sống yên ổn.Tiết mục nhỏ này cũng kết thúc viên mãn sau khi Tô Lam nói lời chào.Trên đường về biệt thự, Tô Lam nhận được hình ảnh Nguyễn Phương Thảo gửi đến, kèm theo một tin nhắn.Khi điện thoại khế rung mấy lần, Tô Lam lấy nó ra rồi mở màn hình.Một tấm ảnh hiện lên bên trong, con ngươi Tô Lam co lại khi nhìn thấy người đàn ông trên tấm ảnh Sắc mặt cô thay đổi, đầu ngón tay run lên, gửi tin nhắn trả lời ngay lập tức: “Em chắc chắn người em muốn tìm là người đàn ông này chứ?”Hẳn là Nguyễn Phương Thảo vẫn luôn cầm điện thoại, vì Tô Lam gửi tin nhắn qua chỉ mới mấy giây mà cô ta đã lập tức trả lời: “Đương nhiên! Cả đời này em cũng không nhầm ảnh của anh ấy! Sao vậy?Chị, có phải bên chị có vấn đề gì không?”Tô Lam hơi do dự, nhưng cô vẫn trả lời một tin nhắn để thăm dò: “Có phải nếu tôi không tìm được người này, hoặc không mang được thứ cô muốn đến, thì hai chúng ta cũng không thể hợp tác không?”Bên kia điện thoại, Nguyễn Phương Thảo thấy tin nhắn Tô Lam gửi đến, trên mặt không hề có chút do dự nào: “Đúng.”Thấy giọng điệu của Nguyễn Phương Thảo không chừa chỗ nào để thương lượng, Tô Lam bất lực đỡ trán.Thấy cô bên này cả buổi chưa trả lời, Nguyễn Phương Thảo lại gửi tin nhắn qua: “Chị sao vậy? Có vấn đề gì à? Nếu không có cách nào thì thật đáng tiếc, e là lân này chúng ta không thể hợp tác rồi.”Sau khi gửi xong tin nhắn, Nguyễn Phương Thảo bất lực ném điện thoại về †úi xách của mình.Cô ta biết, e rằng đời này cũng không còn cơ hội gặp lại anh ta nữa, thôi bỏ điI Nếu không có anh ta, bản thân đáng là biên kịch không, cũng không có gì, Lúc Nguyễn Phương Thảo định bỏ cuộc, điện thoại cô ta lại rung lên.Không biết vì sao tim cô đột nhiên đập nhanh hơn.Cô cẩn thận từng chút lấy điện thoại ra khỏi túi, mở tin nhắn chưa đọc bên trong: “Tôi sẽ cố gắng hết sức, nhưng cô phải cho tôi chút thời gian!”Khi đọc xong tin nhắn trả lời của Tô Lam, mắt Nguyễn Phương Thảo lập tức sáng lên.Hồi đó, cô ta chính là người làm luận văn dùm và người thi hộ.Sau này, có cơ hội trở thành biên kịch phim truyền hình. Nguyễn Phương Thảo vẫn luôn vô cùng quý trọng.Không ai biết lúc trước cô ta bỏ bao nhiêu tâm huyết vào trong “Mới yêu nhau ba trăm sáu mươi lăm lần”.
Chương 4942
Cuộc nói chuyện của hai người này khiến Bạch Sương đứng bên cạnh xanh mặt.
Cô ta không dám tin mà nhìn Tô Lam, phát hiện thật sự cô và Tô Duy Nam có hơi giống nhau.
Có một câu nói cổ xưa là “oan gia ngõ hẹp”, e là nói cô rồi!
Mộ Nhất Vi và Quan Tử Việt là anh em họ?
Thật là không phải kẻ thù không đụng mặt mài Bạch Sương không biết bối cảnh nhà Tô Duy Nam, nhưng hôm nay Tô Lam xuất hiện, trong lòng cô ta bắt đầu sợ rồi.
Suy cho cùng, sau lưng Tô Lam có Quan Triều Viễn là người đàn ông một †ay che trời!
Đừng nói là thành phố Ninh Lâm, đến cả nước Bạch Lạc cũng phải giậm chân run rẩy, vốn là không phải nhân vật cô ta có thể chọc đến.
Bây giờ cô ta chỉ hy vọng sau khi trở về Tô Lam không thêm dầu vào lửa †rước mặt Quan Triều Viễn. Như thế thì những ngày sau cô ta mới có thể sống yên ổn.
Tiết mục nhỏ này cũng kết thúc viên mãn sau khi Tô Lam nói lời chào.
Trên đường về biệt thự, Tô Lam nhận được hình ảnh Nguyễn Phương Thảo gửi đến, kèm theo một tin nhắn.
Khi điện thoại khế rung mấy lần, Tô Lam lấy nó ra rồi mở màn hình.
Một tấm ảnh hiện lên bên trong, con ngươi Tô Lam co lại khi nhìn thấy người đàn ông trên tấm ảnh Sắc mặt cô thay đổi, đầu ngón tay run lên, gửi tin nhắn trả lời ngay lập tức: “Em chắc chắn người em muốn tìm là người đàn ông này chứ?”
Hẳn là Nguyễn Phương Thảo vẫn luôn cầm điện thoại, vì Tô Lam gửi tin nhắn qua chỉ mới mấy giây mà cô ta đã lập tức trả lời: “Đương nhiên! Cả đời này em cũng không nhầm ảnh của anh ấy! Sao vậy?
Chị, có phải bên chị có vấn đề gì không?”
Tô Lam hơi do dự, nhưng cô vẫn trả lời một tin nhắn để thăm dò: “Có phải nếu tôi không tìm được người này, hoặc không mang được thứ cô muốn đến, thì hai chúng ta cũng không thể hợp tác không?”
Bên kia điện thoại, Nguyễn Phương Thảo thấy tin nhắn Tô Lam gửi đến, trên mặt không hề có chút do dự nào: “Đúng.”
Thấy giọng điệu của Nguyễn Phương Thảo không chừa chỗ nào để thương lượng, Tô Lam bất lực đỡ trán.
Thấy cô bên này cả buổi chưa trả lời, Nguyễn Phương Thảo lại gửi tin nhắn qua: “Chị sao vậy? Có vấn đề gì à? Nếu không có cách nào thì thật đáng tiếc, e là lân này chúng ta không thể hợp tác rồi.”
Sau khi gửi xong tin nhắn, Nguyễn Phương Thảo bất lực ném điện thoại về †úi xách của mình.
Cô ta biết, e rằng đời này cũng không còn cơ hội gặp lại anh ta nữa, thôi bỏ điI Nếu không có anh ta, bản thân đáng là biên kịch không, cũng không có gì, Lúc Nguyễn Phương Thảo định bỏ cuộc, điện thoại cô ta lại rung lên.
Không biết vì sao tim cô đột nhiên đập nhanh hơn.
Cô cẩn thận từng chút lấy điện thoại ra khỏi túi, mở tin nhắn chưa đọc bên trong: “Tôi sẽ cố gắng hết sức, nhưng cô phải cho tôi chút thời gian!”
Khi đọc xong tin nhắn trả lời của Tô Lam, mắt Nguyễn Phương Thảo lập tức sáng lên.
Hồi đó, cô ta chính là người làm luận văn dùm và người thi hộ.
Sau này, có cơ hội trở thành biên kịch phim truyền hình. Nguyễn Phương Thảo vẫn luôn vô cùng quý trọng.
Không ai biết lúc trước cô ta bỏ bao nhiêu tâm huyết vào trong “Mới yêu nhau ba trăm sáu mươi lăm lần”.
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 4942Cuộc nói chuyện của hai người này khiến Bạch Sương đứng bên cạnh xanh mặt.Cô ta không dám tin mà nhìn Tô Lam, phát hiện thật sự cô và Tô Duy Nam có hơi giống nhau.Có một câu nói cổ xưa là “oan gia ngõ hẹp”, e là nói cô rồi!Mộ Nhất Vi và Quan Tử Việt là anh em họ?Thật là không phải kẻ thù không đụng mặt mài Bạch Sương không biết bối cảnh nhà Tô Duy Nam, nhưng hôm nay Tô Lam xuất hiện, trong lòng cô ta bắt đầu sợ rồi.Suy cho cùng, sau lưng Tô Lam có Quan Triều Viễn là người đàn ông một †ay che trời!Đừng nói là thành phố Ninh Lâm, đến cả nước Bạch Lạc cũng phải giậm chân run rẩy, vốn là không phải nhân vật cô ta có thể chọc đến.Bây giờ cô ta chỉ hy vọng sau khi trở về Tô Lam không thêm dầu vào lửa †rước mặt Quan Triều Viễn. Như thế thì những ngày sau cô ta mới có thể sống yên ổn.Tiết mục nhỏ này cũng kết thúc viên mãn sau khi Tô Lam nói lời chào.Trên đường về biệt thự, Tô Lam nhận được hình ảnh Nguyễn Phương Thảo gửi đến, kèm theo một tin nhắn.Khi điện thoại khế rung mấy lần, Tô Lam lấy nó ra rồi mở màn hình.Một tấm ảnh hiện lên bên trong, con ngươi Tô Lam co lại khi nhìn thấy người đàn ông trên tấm ảnh Sắc mặt cô thay đổi, đầu ngón tay run lên, gửi tin nhắn trả lời ngay lập tức: “Em chắc chắn người em muốn tìm là người đàn ông này chứ?”Hẳn là Nguyễn Phương Thảo vẫn luôn cầm điện thoại, vì Tô Lam gửi tin nhắn qua chỉ mới mấy giây mà cô ta đã lập tức trả lời: “Đương nhiên! Cả đời này em cũng không nhầm ảnh của anh ấy! Sao vậy?Chị, có phải bên chị có vấn đề gì không?”Tô Lam hơi do dự, nhưng cô vẫn trả lời một tin nhắn để thăm dò: “Có phải nếu tôi không tìm được người này, hoặc không mang được thứ cô muốn đến, thì hai chúng ta cũng không thể hợp tác không?”Bên kia điện thoại, Nguyễn Phương Thảo thấy tin nhắn Tô Lam gửi đến, trên mặt không hề có chút do dự nào: “Đúng.”Thấy giọng điệu của Nguyễn Phương Thảo không chừa chỗ nào để thương lượng, Tô Lam bất lực đỡ trán.Thấy cô bên này cả buổi chưa trả lời, Nguyễn Phương Thảo lại gửi tin nhắn qua: “Chị sao vậy? Có vấn đề gì à? Nếu không có cách nào thì thật đáng tiếc, e là lân này chúng ta không thể hợp tác rồi.”Sau khi gửi xong tin nhắn, Nguyễn Phương Thảo bất lực ném điện thoại về †úi xách của mình.Cô ta biết, e rằng đời này cũng không còn cơ hội gặp lại anh ta nữa, thôi bỏ điI Nếu không có anh ta, bản thân đáng là biên kịch không, cũng không có gì, Lúc Nguyễn Phương Thảo định bỏ cuộc, điện thoại cô ta lại rung lên.Không biết vì sao tim cô đột nhiên đập nhanh hơn.Cô cẩn thận từng chút lấy điện thoại ra khỏi túi, mở tin nhắn chưa đọc bên trong: “Tôi sẽ cố gắng hết sức, nhưng cô phải cho tôi chút thời gian!”Khi đọc xong tin nhắn trả lời của Tô Lam, mắt Nguyễn Phương Thảo lập tức sáng lên.Hồi đó, cô ta chính là người làm luận văn dùm và người thi hộ.Sau này, có cơ hội trở thành biên kịch phim truyền hình. Nguyễn Phương Thảo vẫn luôn vô cùng quý trọng.Không ai biết lúc trước cô ta bỏ bao nhiêu tâm huyết vào trong “Mới yêu nhau ba trăm sáu mươi lăm lần”.