"Vô Tà! Ngươi trở về cho ta! Ngươi vĩnh viễn không thể rời khỏi nơi này!! Ngươi là thuộc về ta!"Mười mấy năm tâm huyết, chỉ trong một đêm hóa thành hư ảo, tỉ mỉ bồi dưỡng tác phẩm hoàn mỹ, thế nhưng trở thành thủ phạm gây ra trận ác mộng này.Cô gái dừng bước chân lại, quay đầu nhìn về phía người đàn ông bị ngọn lửa kia cắn nuốt, bên trong mắt đen không một chút dao động, bình tĩnh nói: "Ngươi sắp ch.ết, ta còn sống."Người đàn ông ở trong hỏa diễm kêu rên. Cô gái nhìn qua ác mộng của mình lần cuối, lãnh khốc nói: "Vĩnh biệt, ông nội."Miêu phi ngồi ở trên vai cô gái, phát ra nhạo báng khinh thường, ông nội?Một kẻ vì y học mà tự đánh mất mình như kẻ điên, một kẻ tâm thần coi cháu gái của chính mình như vật thí nghiệm đem nuôi nhốt ở núi sâu rừng già, cũng xứng làm ông nội của chủ nhân?"Chủ nhân, ngươi có tính toán gì không?"Làm lơ với giọng nói dần dần bị ngọn lửa cắn nuốt kia, Miêu nhi xù xù lông trên thân mình rung lên, hỏi cô gái.Cô gái cúi đầu, nhìn đôi tay mảnh khảnh của chính mình…
Chương 197: Khai quan (4)
Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu ThưTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Vô Tà! Ngươi trở về cho ta! Ngươi vĩnh viễn không thể rời khỏi nơi này!! Ngươi là thuộc về ta!"Mười mấy năm tâm huyết, chỉ trong một đêm hóa thành hư ảo, tỉ mỉ bồi dưỡng tác phẩm hoàn mỹ, thế nhưng trở thành thủ phạm gây ra trận ác mộng này.Cô gái dừng bước chân lại, quay đầu nhìn về phía người đàn ông bị ngọn lửa kia cắn nuốt, bên trong mắt đen không một chút dao động, bình tĩnh nói: "Ngươi sắp ch.ết, ta còn sống."Người đàn ông ở trong hỏa diễm kêu rên. Cô gái nhìn qua ác mộng của mình lần cuối, lãnh khốc nói: "Vĩnh biệt, ông nội."Miêu phi ngồi ở trên vai cô gái, phát ra nhạo báng khinh thường, ông nội?Một kẻ vì y học mà tự đánh mất mình như kẻ điên, một kẻ tâm thần coi cháu gái của chính mình như vật thí nghiệm đem nuôi nhốt ở núi sâu rừng già, cũng xứng làm ông nội của chủ nhân?"Chủ nhân, ngươi có tính toán gì không?"Làm lơ với giọng nói dần dần bị ngọn lửa cắn nuốt kia, Miêu nhi xù xù lông trên thân mình rung lên, hỏi cô gái.Cô gái cúi đầu, nhìn đôi tay mảnh khảnh của chính mình… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Vô Tà ngươi rốt cuộc là làm sao vậy? Đừng dọa tiểu thúc." Quân Khanh ôm Quân Vô Tà, toát ra một thân mồ hôi lạnh. Một khắc không thích hợp mới vừa rồi của Quân Vô Tà, khiến cho Hắc thú cũng chịu sự thống khổ giống như Quân Vô Tà, và Hắc thú lúc này vẫn còn thở hổn hển quỳ rạp trên mặt đất. Trong nháy mắt ngắn ngủn, Quân Vô Tà cùng Hắc thú giống như bị thương rất nặng, khiến người lo lắng.Chủ nhân cùng Giới Linh đồng thời xuất hiện loại tình huống này, thật sự làm người lo lắng."Ta không có việc gì." Quân Vô Tà lắc lắc đầu, cố gắng thanh tỉnh chính mình, loại thống khổ vừa rồi khác với đau đớn trên thân thể, thương tổn linh hồn càng đáng sợ hơn. Nàng cố gắng đứng lên, nhìn Quân Tiển."Gia gia, ngươi không có việc gì chứ?" Ánh mắt nàng dừng trên bàn tay Quân Tiển vẫn đang vuốt khối Hồn Ngọc.Quân Tiển hơi sửng sốt, lập tức buông tay thăm dò Hồn Ngọc, đi đến bên người Quân Vô Tà."Ta đương nhiên không có việc gì, ngươi ổn chứ?"Trong giọng nói của Hắc thú tràn ngập chán nản và u sầu.Quân Vô Tà lại hơi sửng sốt, nàng cúi đầu nhìn về phía Hắc thú nói: "Trước đây từng gặp?"Hắc thú gật đầu."Miêu.""Trước khi cùng ngươi dung hợp, thời điểm linh hồn ta bị tách rời từ trong thân thể ra, chính là loại tình huống này."Bất quá, Hồn Ngọc sinh ra tác dụng đối với linh hồn, cũng không thể dùng để giải thích tình huống xác Quân Cố không hề thối rữa.Chẳng lẽ nói, bên trong Hồn Ngọc còn có bí mật gì không người biết đến?Quân Vô Tà khẽ nhíu mày, nàng có thể xác định, Quân Cố có thể bảo trì thân thể hoàn hảo, tuyệt đối có quan hệ cùng Hồn Ngọc, nếu như lấy Hồn Ngọc ra, thân thể Quân Cố không bao lâu liền sẽ bị phân huỷ.Nhìn Quân Cố tuấn mỹ bên trong quan tài, Quân Vô Tà cũng không hy vọng phá hỏng giờ phút an bình này của hắn."Gia gia, ta muốn cùng ngươi thương lượng một chút." Quân Vô Tà đi về phía Quân Tiển."Ta không tính sẽ đem Hồn Ngọc giao cho Khuynh Vân Tông, hơn nữa di thể phụ thân rất có thể là bởi vì Hồn Ngọc mới có thể bảo tồn hoàn chỉnh như thế, nếu như đem Hồn Ngọc giao ra, chỉ sợ......" Câu kế tiếp Quân Vô Tà không nói xong, nhưng Quân Tiển đã minh bạch.Có thể khiến cho xác ch.ết mười năm không bị phân hủy, loại đồ vật này trong thiên hạ tuyệt đối là có một không hai.
Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu ThưTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Vô Tà! Ngươi trở về cho ta! Ngươi vĩnh viễn không thể rời khỏi nơi này!! Ngươi là thuộc về ta!"Mười mấy năm tâm huyết, chỉ trong một đêm hóa thành hư ảo, tỉ mỉ bồi dưỡng tác phẩm hoàn mỹ, thế nhưng trở thành thủ phạm gây ra trận ác mộng này.Cô gái dừng bước chân lại, quay đầu nhìn về phía người đàn ông bị ngọn lửa kia cắn nuốt, bên trong mắt đen không một chút dao động, bình tĩnh nói: "Ngươi sắp ch.ết, ta còn sống."Người đàn ông ở trong hỏa diễm kêu rên. Cô gái nhìn qua ác mộng của mình lần cuối, lãnh khốc nói: "Vĩnh biệt, ông nội."Miêu phi ngồi ở trên vai cô gái, phát ra nhạo báng khinh thường, ông nội?Một kẻ vì y học mà tự đánh mất mình như kẻ điên, một kẻ tâm thần coi cháu gái của chính mình như vật thí nghiệm đem nuôi nhốt ở núi sâu rừng già, cũng xứng làm ông nội của chủ nhân?"Chủ nhân, ngươi có tính toán gì không?"Làm lơ với giọng nói dần dần bị ngọn lửa cắn nuốt kia, Miêu nhi xù xù lông trên thân mình rung lên, hỏi cô gái.Cô gái cúi đầu, nhìn đôi tay mảnh khảnh của chính mình… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Vô Tà ngươi rốt cuộc là làm sao vậy? Đừng dọa tiểu thúc." Quân Khanh ôm Quân Vô Tà, toát ra một thân mồ hôi lạnh. Một khắc không thích hợp mới vừa rồi của Quân Vô Tà, khiến cho Hắc thú cũng chịu sự thống khổ giống như Quân Vô Tà, và Hắc thú lúc này vẫn còn thở hổn hển quỳ rạp trên mặt đất. Trong nháy mắt ngắn ngủn, Quân Vô Tà cùng Hắc thú giống như bị thương rất nặng, khiến người lo lắng.Chủ nhân cùng Giới Linh đồng thời xuất hiện loại tình huống này, thật sự làm người lo lắng."Ta không có việc gì." Quân Vô Tà lắc lắc đầu, cố gắng thanh tỉnh chính mình, loại thống khổ vừa rồi khác với đau đớn trên thân thể, thương tổn linh hồn càng đáng sợ hơn. Nàng cố gắng đứng lên, nhìn Quân Tiển."Gia gia, ngươi không có việc gì chứ?" Ánh mắt nàng dừng trên bàn tay Quân Tiển vẫn đang vuốt khối Hồn Ngọc.Quân Tiển hơi sửng sốt, lập tức buông tay thăm dò Hồn Ngọc, đi đến bên người Quân Vô Tà."Ta đương nhiên không có việc gì, ngươi ổn chứ?"Trong giọng nói của Hắc thú tràn ngập chán nản và u sầu.Quân Vô Tà lại hơi sửng sốt, nàng cúi đầu nhìn về phía Hắc thú nói: "Trước đây từng gặp?"Hắc thú gật đầu."Miêu.""Trước khi cùng ngươi dung hợp, thời điểm linh hồn ta bị tách rời từ trong thân thể ra, chính là loại tình huống này."Bất quá, Hồn Ngọc sinh ra tác dụng đối với linh hồn, cũng không thể dùng để giải thích tình huống xác Quân Cố không hề thối rữa.Chẳng lẽ nói, bên trong Hồn Ngọc còn có bí mật gì không người biết đến?Quân Vô Tà khẽ nhíu mày, nàng có thể xác định, Quân Cố có thể bảo trì thân thể hoàn hảo, tuyệt đối có quan hệ cùng Hồn Ngọc, nếu như lấy Hồn Ngọc ra, thân thể Quân Cố không bao lâu liền sẽ bị phân huỷ.Nhìn Quân Cố tuấn mỹ bên trong quan tài, Quân Vô Tà cũng không hy vọng phá hỏng giờ phút an bình này của hắn."Gia gia, ta muốn cùng ngươi thương lượng một chút." Quân Vô Tà đi về phía Quân Tiển."Ta không tính sẽ đem Hồn Ngọc giao cho Khuynh Vân Tông, hơn nữa di thể phụ thân rất có thể là bởi vì Hồn Ngọc mới có thể bảo tồn hoàn chỉnh như thế, nếu như đem Hồn Ngọc giao ra, chỉ sợ......" Câu kế tiếp Quân Vô Tà không nói xong, nhưng Quân Tiển đã minh bạch.Có thể khiến cho xác ch.ết mười năm không bị phân hủy, loại đồ vật này trong thiên hạ tuyệt đối là có một không hai.
Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu ThưTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Vô Tà! Ngươi trở về cho ta! Ngươi vĩnh viễn không thể rời khỏi nơi này!! Ngươi là thuộc về ta!"Mười mấy năm tâm huyết, chỉ trong một đêm hóa thành hư ảo, tỉ mỉ bồi dưỡng tác phẩm hoàn mỹ, thế nhưng trở thành thủ phạm gây ra trận ác mộng này.Cô gái dừng bước chân lại, quay đầu nhìn về phía người đàn ông bị ngọn lửa kia cắn nuốt, bên trong mắt đen không một chút dao động, bình tĩnh nói: "Ngươi sắp ch.ết, ta còn sống."Người đàn ông ở trong hỏa diễm kêu rên. Cô gái nhìn qua ác mộng của mình lần cuối, lãnh khốc nói: "Vĩnh biệt, ông nội."Miêu phi ngồi ở trên vai cô gái, phát ra nhạo báng khinh thường, ông nội?Một kẻ vì y học mà tự đánh mất mình như kẻ điên, một kẻ tâm thần coi cháu gái của chính mình như vật thí nghiệm đem nuôi nhốt ở núi sâu rừng già, cũng xứng làm ông nội của chủ nhân?"Chủ nhân, ngươi có tính toán gì không?"Làm lơ với giọng nói dần dần bị ngọn lửa cắn nuốt kia, Miêu nhi xù xù lông trên thân mình rung lên, hỏi cô gái.Cô gái cúi đầu, nhìn đôi tay mảnh khảnh của chính mình… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Vô Tà ngươi rốt cuộc là làm sao vậy? Đừng dọa tiểu thúc." Quân Khanh ôm Quân Vô Tà, toát ra một thân mồ hôi lạnh. Một khắc không thích hợp mới vừa rồi của Quân Vô Tà, khiến cho Hắc thú cũng chịu sự thống khổ giống như Quân Vô Tà, và Hắc thú lúc này vẫn còn thở hổn hển quỳ rạp trên mặt đất. Trong nháy mắt ngắn ngủn, Quân Vô Tà cùng Hắc thú giống như bị thương rất nặng, khiến người lo lắng.Chủ nhân cùng Giới Linh đồng thời xuất hiện loại tình huống này, thật sự làm người lo lắng."Ta không có việc gì." Quân Vô Tà lắc lắc đầu, cố gắng thanh tỉnh chính mình, loại thống khổ vừa rồi khác với đau đớn trên thân thể, thương tổn linh hồn càng đáng sợ hơn. Nàng cố gắng đứng lên, nhìn Quân Tiển."Gia gia, ngươi không có việc gì chứ?" Ánh mắt nàng dừng trên bàn tay Quân Tiển vẫn đang vuốt khối Hồn Ngọc.Quân Tiển hơi sửng sốt, lập tức buông tay thăm dò Hồn Ngọc, đi đến bên người Quân Vô Tà."Ta đương nhiên không có việc gì, ngươi ổn chứ?"Trong giọng nói của Hắc thú tràn ngập chán nản và u sầu.Quân Vô Tà lại hơi sửng sốt, nàng cúi đầu nhìn về phía Hắc thú nói: "Trước đây từng gặp?"Hắc thú gật đầu."Miêu.""Trước khi cùng ngươi dung hợp, thời điểm linh hồn ta bị tách rời từ trong thân thể ra, chính là loại tình huống này."Bất quá, Hồn Ngọc sinh ra tác dụng đối với linh hồn, cũng không thể dùng để giải thích tình huống xác Quân Cố không hề thối rữa.Chẳng lẽ nói, bên trong Hồn Ngọc còn có bí mật gì không người biết đến?Quân Vô Tà khẽ nhíu mày, nàng có thể xác định, Quân Cố có thể bảo trì thân thể hoàn hảo, tuyệt đối có quan hệ cùng Hồn Ngọc, nếu như lấy Hồn Ngọc ra, thân thể Quân Cố không bao lâu liền sẽ bị phân huỷ.Nhìn Quân Cố tuấn mỹ bên trong quan tài, Quân Vô Tà cũng không hy vọng phá hỏng giờ phút an bình này của hắn."Gia gia, ta muốn cùng ngươi thương lượng một chút." Quân Vô Tà đi về phía Quân Tiển."Ta không tính sẽ đem Hồn Ngọc giao cho Khuynh Vân Tông, hơn nữa di thể phụ thân rất có thể là bởi vì Hồn Ngọc mới có thể bảo tồn hoàn chỉnh như thế, nếu như đem Hồn Ngọc giao ra, chỉ sợ......" Câu kế tiếp Quân Vô Tà không nói xong, nhưng Quân Tiển đã minh bạch.Có thể khiến cho xác ch.ết mười năm không bị phân hủy, loại đồ vật này trong thiên hạ tuyệt đối là có một không hai.