Nhưng Thời Thất không tài giỏi giống ca ca, so với các tộc nhân khác, nàng quá nhát gan và thích khóc, chưa nói tu vi kém còn sợ máu, ngày thường săn cái ăn cũng có thể dọa nàng chết khiếp. Biết phải xuống núi nên nàng buồn rầu ăn không ngon miệng, ngủ không ngon giấc mấy ngày liền.Phía sau sườn núi Thiên Lang có một hồ nước, vì hồ nước có hình bán nguyệt [2] nên được gọi là hồ Bán Nguyệt. Lúc này dưới tàng cây tươi tốt bên cạnh hồ Bán Nguyệt, nữ tử mặc trang phục vàng nhạt dựa vào thân cây, nàng từ từ nhắm hai mắt, để chân trần, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo chất chứa vẻ u sầu.[2] nửa hình tròn/nửa mặt trăng.Bỗng, sau lưng truyền tới tiếng nói điềm tĩnh."Tiểu Thất." Lông mi Thời Thất rung rung, chầm chậm mở hai mắt ra, đôi mắt đen láy của nàng lộ ra ánh nước."Sao ngủ gật ở chỗ này?" Nam tử mặt mũi tuấn tú đi tới, hắn đứng ở trước mặt Thời Thất, thân thể cao lớn che khuất ánh nắng sau lưng.Thời Thất dụi dụi mắt, nhỏ giọng nói: "Mệt ạ."Thời Tứ thấy vẻ mặt nhu nhược của nàng, không khỏi…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...