Nó nhìn hàng ngàn hàng vạn điểm sáng nhỏ giống như mình đánh tới đánh lui, lúc bọn nó đánh nhau, không ít điểm sáng đột nhiên biến mất, đó là bị cắn nuốt. Hệ thống có thể chiếm đoạt hệ thống, nhưng bây giờ không phải là lúc bọn nó đánh nhau. "Nếu các ngươi cứ đánh tiếp, ký chủ sẽ bạo thể mà chết đó!"Những lời này vừa ra lập tức đám hệ thống dừng tay lại. Cũng không phải bởi vì bọn nó sợ cái hệ thống này, chủ yếu nhất vẫn là vì hệ thống bọn nó đều trói buộc với ký chủ. Một khi ký chủ chết, bọn nó cũng chết theo. "Nếu chúng ta không đánh thì không có cách nào!" Một điểm sáng nhỏ trong đó nói: "Não của ký chủ hoàn toàn không chứa được nhiều hệ thống như vậy, nếu không đánh cắn nuốt lẫn nhau, sớm muộn gì cũng sẽ bị chen lấn ra ngoài, đến lúc đó cũng chỉ có chết!""Đúng vậy!""Quỷ mới biết tại sao trong đầu của ký chủ này lại có nhiều hệ thống như vậy, sớm biết như vậy ta đã đổi một ký chủ khác rồi!""Đúng vậy đúng vậy, các ngươi giành ký chủ với ta làm gì!”"Ai giành với ngươi! Rõ ràng đó là…
Chương 14: Chương 14
Không Xong! Ký Chủ Lại Không Được Bình Thường Rồi!Truyện Converter, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhNó nhìn hàng ngàn hàng vạn điểm sáng nhỏ giống như mình đánh tới đánh lui, lúc bọn nó đánh nhau, không ít điểm sáng đột nhiên biến mất, đó là bị cắn nuốt. Hệ thống có thể chiếm đoạt hệ thống, nhưng bây giờ không phải là lúc bọn nó đánh nhau. "Nếu các ngươi cứ đánh tiếp, ký chủ sẽ bạo thể mà chết đó!"Những lời này vừa ra lập tức đám hệ thống dừng tay lại. Cũng không phải bởi vì bọn nó sợ cái hệ thống này, chủ yếu nhất vẫn là vì hệ thống bọn nó đều trói buộc với ký chủ. Một khi ký chủ chết, bọn nó cũng chết theo. "Nếu chúng ta không đánh thì không có cách nào!" Một điểm sáng nhỏ trong đó nói: "Não của ký chủ hoàn toàn không chứa được nhiều hệ thống như vậy, nếu không đánh cắn nuốt lẫn nhau, sớm muộn gì cũng sẽ bị chen lấn ra ngoài, đến lúc đó cũng chỉ có chết!""Đúng vậy!""Quỷ mới biết tại sao trong đầu của ký chủ này lại có nhiều hệ thống như vậy, sớm biết như vậy ta đã đổi một ký chủ khác rồi!""Đúng vậy đúng vậy, các ngươi giành ký chủ với ta làm gì!”"Ai giành với ngươi! Rõ ràng đó là… "Âm Âm, em không sao chứ?" Tống Ngôn có chút lo lắng nhìn cô ấy: "Có phải bị tang thi hù dọa rồi hay không?"Chung Âm Âm lắc đầu một cái, cô ấy lộ ra một nụ cười miễn cưỡng: "Không! không có."Mặc dù cô ấy không rõ Bạch Ngọc Câu sau khi mình sống lại đến tột cùng là như thế nào.Nhưng cho dù là nói như thế nào, thực lực vừa rồi của Bạch Ngọc Câu không thể khinh thường.Hơn nữa cô còn có dị năng không gian, Chung Âm Âm cô ấy tuyệt đối sẽ không buông tha cái bắp đùi Bạch Ngọc Câu này.Dù cho cái bắp đùi này có chút vấn đề nhỏ.Nhưng chuyện này so với những người ăn thịt con mình, thậm chí chém giết lẫn nhau, vấn đề của Bạch Ngọc Câu liền biến thành vấn đề nhỏ.Cô hẳn là không ăn thịt người, Chung Âm Âm nghĩ.Tiệm làm móng cách chỗ của bọn họ rất gần, chỉ cách nơi này 100m.Đợi sau khi bọn họ đến, Úc Hàng xuống xe đã nhìn thấy Bạch Ngọc Câu đang ngồi ở trong tiệm làm móng.Mà đối diện với cô chính là con tang thi uất ức kia.Anh cũng không nói ra được tại sao anh lại nhìn ra vẻ uất ức trên mặt của con tang thi kia."Chỗ này sơn chưa đều! Cô làm việc kiểu gì vậy!" Bạch Ngọc Câu bắt bẻ chỉ vào ngón tay của cô nói.Tang thi cầm sơn móng tay ở đối diện, móng tay màu xanh xám rất dài, có lẽ là do nguyên nhân này ảnh hưởng đến phát huy của nó.Bạch Ngọc Câu dứt khoát lau sơn móng tay trên tay mình đi, sau đó cầm lên đồ cắt móng tay mới được nhặt về giúp con tang thi cắt móng tay.Tang thi giận mà không dám nói gì, nó chỉ cảm thấy thức ăn trước mặt này còn đáng sợ hơn những tang thi cướp thức ăn với nó.Đánh đến đầu của nó bị đau.Cuối cùng tang thi nhìn vũ khí của mình hoàn toàn bị cắt bỏ, nó mang theo vẻ mặt khóc tang, run lẩy bẩy cầm sơn móng tay lên tiếp tục phục vụ Bạch Ngọc Câu."Ai nha, chỗ này chưa làm xong." Bạch Ngọc Câu nhìn thợ làm móng sơn móng tay cho cô thì có chút tức giận.Cô giơ tay lên muốn cho con tang thi này một quyền, chỉ mới giơ tay lên, con tang thi trước mặt lập tức rụt cổ một cái."Bỏ đi bỏ đi, tôi không so đo với cô, kĩ thuật làm móng này của cô phải luyện một chút, nếu không thì sau này cô làm sao kiếm tiền.""Biết làm móng cũng không phải chỉ có mình cô, cô phải cố gắng mới có thể đánh bại những thợ làm móng khác."Bạch Ngọc Câu lải nhải, cho đến khi một bàn tay được sơn xong, cô đưa tay nhấn vào trong đèn sấy móng tay mới phát hiện ở đây căn bản là không có điện."Còn bị mất điện!".
"Âm Âm, em không sao chứ?" Tống Ngôn có chút lo lắng nhìn cô ấy: "Có phải bị tang thi hù dọa rồi hay không?"Chung Âm Âm lắc đầu một cái, cô ấy lộ ra một nụ cười miễn cưỡng: "Không! không có.
"Mặc dù cô ấy không rõ Bạch Ngọc Câu sau khi mình sống lại đến tột cùng là như thế nào.
Nhưng cho dù là nói như thế nào, thực lực vừa rồi của Bạch Ngọc Câu không thể khinh thường.
Hơn nữa cô còn có dị năng không gian, Chung Âm Âm cô ấy tuyệt đối sẽ không buông tha cái bắp đùi Bạch Ngọc Câu này.
Dù cho cái bắp đùi này có chút vấn đề nhỏ.
Nhưng chuyện này so với những người ăn thịt con mình, thậm chí chém giết lẫn nhau, vấn đề của Bạch Ngọc Câu liền biến thành vấn đề nhỏ.
Cô hẳn là không ăn thịt người, Chung Âm Âm nghĩ.
Tiệm làm móng cách chỗ của bọn họ rất gần, chỉ cách nơi này 100m.
Đợi sau khi bọn họ đến, Úc Hàng xuống xe đã nhìn thấy Bạch Ngọc Câu đang ngồi ở trong tiệm làm móng.
Mà đối diện với cô chính là con tang thi uất ức kia.
Anh cũng không nói ra được tại sao anh lại nhìn ra vẻ uất ức trên mặt của con tang thi kia.
"Chỗ này sơn chưa đều! Cô làm việc kiểu gì vậy!" Bạch Ngọc Câu bắt bẻ chỉ vào ngón tay của cô nói.
Tang thi cầm sơn móng tay ở đối diện, móng tay màu xanh xám rất dài, có lẽ là do nguyên nhân này ảnh hưởng đến phát huy của nó.
Bạch Ngọc Câu dứt khoát lau sơn móng tay trên tay mình đi, sau đó cầm lên đồ cắt móng tay mới được nhặt về giúp con tang thi cắt móng tay.
Tang thi giận mà không dám nói gì, nó chỉ cảm thấy thức ăn trước mặt này còn đáng sợ hơn những tang thi cướp thức ăn với nó.
Đánh đến đầu của nó bị đau.
Cuối cùng tang thi nhìn vũ khí của mình hoàn toàn bị cắt bỏ, nó mang theo vẻ mặt khóc tang, run lẩy bẩy cầm sơn móng tay lên tiếp tục phục vụ Bạch Ngọc Câu.
"Ai nha, chỗ này chưa làm xong.
" Bạch Ngọc Câu nhìn thợ làm móng sơn móng tay cho cô thì có chút tức giận.
Cô giơ tay lên muốn cho con tang thi này một quyền, chỉ mới giơ tay lên, con tang thi trước mặt lập tức rụt cổ một cái.
"Bỏ đi bỏ đi, tôi không so đo với cô, kĩ thuật làm móng này của cô phải luyện một chút, nếu không thì sau này cô làm sao kiếm tiền.
""Biết làm móng cũng không phải chỉ có mình cô, cô phải cố gắng mới có thể đánh bại những thợ làm móng khác.
"Bạch Ngọc Câu lải nhải, cho đến khi một bàn tay được sơn xong, cô đưa tay nhấn vào trong đèn sấy móng tay mới phát hiện ở đây căn bản là không có điện.
"Còn bị mất điện!".
Không Xong! Ký Chủ Lại Không Được Bình Thường Rồi!Truyện Converter, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhNó nhìn hàng ngàn hàng vạn điểm sáng nhỏ giống như mình đánh tới đánh lui, lúc bọn nó đánh nhau, không ít điểm sáng đột nhiên biến mất, đó là bị cắn nuốt. Hệ thống có thể chiếm đoạt hệ thống, nhưng bây giờ không phải là lúc bọn nó đánh nhau. "Nếu các ngươi cứ đánh tiếp, ký chủ sẽ bạo thể mà chết đó!"Những lời này vừa ra lập tức đám hệ thống dừng tay lại. Cũng không phải bởi vì bọn nó sợ cái hệ thống này, chủ yếu nhất vẫn là vì hệ thống bọn nó đều trói buộc với ký chủ. Một khi ký chủ chết, bọn nó cũng chết theo. "Nếu chúng ta không đánh thì không có cách nào!" Một điểm sáng nhỏ trong đó nói: "Não của ký chủ hoàn toàn không chứa được nhiều hệ thống như vậy, nếu không đánh cắn nuốt lẫn nhau, sớm muộn gì cũng sẽ bị chen lấn ra ngoài, đến lúc đó cũng chỉ có chết!""Đúng vậy!""Quỷ mới biết tại sao trong đầu của ký chủ này lại có nhiều hệ thống như vậy, sớm biết như vậy ta đã đổi một ký chủ khác rồi!""Đúng vậy đúng vậy, các ngươi giành ký chủ với ta làm gì!”"Ai giành với ngươi! Rõ ràng đó là… "Âm Âm, em không sao chứ?" Tống Ngôn có chút lo lắng nhìn cô ấy: "Có phải bị tang thi hù dọa rồi hay không?"Chung Âm Âm lắc đầu một cái, cô ấy lộ ra một nụ cười miễn cưỡng: "Không! không có."Mặc dù cô ấy không rõ Bạch Ngọc Câu sau khi mình sống lại đến tột cùng là như thế nào.Nhưng cho dù là nói như thế nào, thực lực vừa rồi của Bạch Ngọc Câu không thể khinh thường.Hơn nữa cô còn có dị năng không gian, Chung Âm Âm cô ấy tuyệt đối sẽ không buông tha cái bắp đùi Bạch Ngọc Câu này.Dù cho cái bắp đùi này có chút vấn đề nhỏ.Nhưng chuyện này so với những người ăn thịt con mình, thậm chí chém giết lẫn nhau, vấn đề của Bạch Ngọc Câu liền biến thành vấn đề nhỏ.Cô hẳn là không ăn thịt người, Chung Âm Âm nghĩ.Tiệm làm móng cách chỗ của bọn họ rất gần, chỉ cách nơi này 100m.Đợi sau khi bọn họ đến, Úc Hàng xuống xe đã nhìn thấy Bạch Ngọc Câu đang ngồi ở trong tiệm làm móng.Mà đối diện với cô chính là con tang thi uất ức kia.Anh cũng không nói ra được tại sao anh lại nhìn ra vẻ uất ức trên mặt của con tang thi kia."Chỗ này sơn chưa đều! Cô làm việc kiểu gì vậy!" Bạch Ngọc Câu bắt bẻ chỉ vào ngón tay của cô nói.Tang thi cầm sơn móng tay ở đối diện, móng tay màu xanh xám rất dài, có lẽ là do nguyên nhân này ảnh hưởng đến phát huy của nó.Bạch Ngọc Câu dứt khoát lau sơn móng tay trên tay mình đi, sau đó cầm lên đồ cắt móng tay mới được nhặt về giúp con tang thi cắt móng tay.Tang thi giận mà không dám nói gì, nó chỉ cảm thấy thức ăn trước mặt này còn đáng sợ hơn những tang thi cướp thức ăn với nó.Đánh đến đầu của nó bị đau.Cuối cùng tang thi nhìn vũ khí của mình hoàn toàn bị cắt bỏ, nó mang theo vẻ mặt khóc tang, run lẩy bẩy cầm sơn móng tay lên tiếp tục phục vụ Bạch Ngọc Câu."Ai nha, chỗ này chưa làm xong." Bạch Ngọc Câu nhìn thợ làm móng sơn móng tay cho cô thì có chút tức giận.Cô giơ tay lên muốn cho con tang thi này một quyền, chỉ mới giơ tay lên, con tang thi trước mặt lập tức rụt cổ một cái."Bỏ đi bỏ đi, tôi không so đo với cô, kĩ thuật làm móng này của cô phải luyện một chút, nếu không thì sau này cô làm sao kiếm tiền.""Biết làm móng cũng không phải chỉ có mình cô, cô phải cố gắng mới có thể đánh bại những thợ làm móng khác."Bạch Ngọc Câu lải nhải, cho đến khi một bàn tay được sơn xong, cô đưa tay nhấn vào trong đèn sấy móng tay mới phát hiện ở đây căn bản là không có điện."Còn bị mất điện!".