Tô Mộc Mộc mặc lễ phục vai trần màu đen ngồi trước đàn dương cầm chơi một khúc nhạc vô hồn, ngọn đèn sáng tối lần lượt thay đổi, tiếng đàn của cô đẹp đẽ mà xa xôi, cùng không gian bar ngập mùi sắc dục hoàn toàn không phù hợp. Mộc Mộc xem ra, trong thế giới rợn ngợp vàng son này, căn bản không cần thứ âm nhạc trong sáng du dương. Nhưng ông chủ quán bar nói cần, vì vậy cô có có thể ở trong này tìm kiếm cơ hội... Một khúc "Gió đem kí ức thổi thành những đóa hoa" chấm dứt trong ồn ào, một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi khẽ lắc ly rượu tiến lên đài, bắt được Mộc Mộc đang định âm thầm rút lui. "Em hôm nay cực kỳ xinh đẹp, đến đây, anh mời em uống một ly." Mùi rượu tanh trong miệng ông ta phả ra khiến Mộc Mộc cảm thấy buồn nôn. Nhưng cô không có lựa chọn nào khác, mỉm cười ngọt ngào, nhận lấy ly rượu một hơi uống hết. "Tửu lượng khá lắm! Hào sảng lắm!" Người đàn ông rất vừa lòng.

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...