Tác giả:

Nghiên Quân vừa nói vừa rót bạch trà đã đun vào chén. Hơi nước bốc lên khiến đường nét tuấn tú của người đàn ông trở nên mờ ảo. Anh hơi cúi đầu, giọng nói trầm thấp lại lười biếng: “Ông Nghiên không cần phải khách sáo.” Hai người đàn ông gặp mặt nói chuyện khách sáo khiến Nghiên Thời Thất ngồi bên cạnh có vẻ rất dư thừa. Cô không rõ dụng ý của ba cô dẫn cô tới đây ngày hôm nay. Nhưng cô cũng hiểu được đạo lý “thương nhân mà không có lợi thì chẳng dậy sớm”. Ánh nắng buổi chiều rực rỡ, tia sáng ấm áp rọi lên khuôn mặt giống như pho tượng thoát tục, hoàn mỹ và tinh xảo của Tần Bách Duật qua rèm cửa tinh tế. Nửa tiếng sau, anh rời đi trước. Bên trong hiên trà đã được dọn dẹp an tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng nước trà sôi trào. Qua nửa buổi, Nghiên Quân than nhẹ một tiếng, liếc mắt nhìn gương mặt trắng nõn của Nghiên Thời Thất: “Con gái, con có cảm giác gì về cậu ta?” Nghiên Thời Thất đỡ má đào, nhíu mày, đáy mắt sinh ra vẻ ngờ vực: “Ba có ý gì?” Nghiên Quân nâng chén trà nhấp một…

Chương 431

Người Dấu YêuTác giả: Mạn TâyTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNghiên Quân vừa nói vừa rót bạch trà đã đun vào chén. Hơi nước bốc lên khiến đường nét tuấn tú của người đàn ông trở nên mờ ảo. Anh hơi cúi đầu, giọng nói trầm thấp lại lười biếng: “Ông Nghiên không cần phải khách sáo.” Hai người đàn ông gặp mặt nói chuyện khách sáo khiến Nghiên Thời Thất ngồi bên cạnh có vẻ rất dư thừa. Cô không rõ dụng ý của ba cô dẫn cô tới đây ngày hôm nay. Nhưng cô cũng hiểu được đạo lý “thương nhân mà không có lợi thì chẳng dậy sớm”. Ánh nắng buổi chiều rực rỡ, tia sáng ấm áp rọi lên khuôn mặt giống như pho tượng thoát tục, hoàn mỹ và tinh xảo của Tần Bách Duật qua rèm cửa tinh tế. Nửa tiếng sau, anh rời đi trước. Bên trong hiên trà đã được dọn dẹp an tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng nước trà sôi trào. Qua nửa buổi, Nghiên Quân than nhẹ một tiếng, liếc mắt nhìn gương mặt trắng nõn của Nghiên Thời Thất: “Con gái, con có cảm giác gì về cậu ta?” Nghiên Thời Thất đỡ má đào, nhíu mày, đáy mắt sinh ra vẻ ngờ vực: “Ba có ý gì?” Nghiên Quân nâng chén trà nhấp một… Các bạn đang đọc truyệnNgười dấu yêu – Chương 431miễn phí tạiVietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trênFacebooknhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!****************************​​CÙNG LẮM CHỈ LÀ CON TỐT THÍ!Với câu nói này, Nghiên Thời Thất không giữ lại chút mặt mũi nào cho Lâm Mặc Nhi.Suốt thời gian quay phim lâu như vậy, âm mưu mờ ám của Lâm Mặc Nhi đều hiện hết lên mặt.Điều này làm cô càng cảm thấy bất đắc dĩ và phiền muộn. Người đàn ông của cô ưu tú, đến cả đồng nghiệp hợp tác cũng quỳ gối dưới chân anh, còn những người khác thì sao?Bản lĩnh trêu hoa ghẹo nguyệt này liệu thể hút thêm nhiều ong bướm bay đến nữa hay không đây?Lâm Mặc Nhi đứng trước mặt Nghiên Thời Thất, ánh mắt thoáng chột dạ. Cô ta bỗng không biết lí do mình tự hành hạ mình trong thời gian này là gì.Cô ta cho rằng mình đã giấu giếm rất kĩ, chẳng ngờ người trong cuộc đã nhìn thấu từ lâu.Nghĩ đến đây, Lâm Mặc Nhi lắp bắp hỏi: “Cô… Cô biết từ lúc nào?”“Từ lần đầu tiên gặp cô”. Nghiên Thời Thất trả lời thẳng thắn.Sự đối địch lạ thường giữa phụ nữ dù có được che giấu giỏi đến đâu đi chăng nữa, một khi lòng đố kị đã dấy lên thì không cách nào ngụy trang được nữa.Nghiên Thời Thất không hề muốn ra tay tàn độc với người khác, nhưng bị Lâm Mặc Nhi chà đạp nhiều lần, cô đã hoàn toàn mất kiên nhẫn.Thay vì âm thầm tranh chấp, chẳng bằng đường đường chính chính công khai quyết đấu mà đàng hoàng phân thắng bại!Đáng tiếc, hiển nhiên Lâm Mặc Nhi không có bản lĩnh này.Sau khi bị nhìn thấu ý đồ, gương mặt của Lâm Mặc Nhi lập tức hiện lên vẻ khó hiểu không thể diễn tả được. Cô ta chợt nảy ra một ý, bỗng mỉa mai, “Hóa ra, cô đã biết từ lâu.”“Vậy nên, hoặc là từ bỏ ý đồ kia càng sớm càng tốt, hoặc là chúng ta tuyên bố đối địch. Cô cho rằng chơi trò ném đá giấu tay thì có thể thắng tôi sao?”Nghiên Thời Thất liếc Lâm Mặc Nhi. Sắc mặt của cô ta dường như tái nhợt dưới ánh đèn. Tin tức lan truyền trên mạng mấy ngày nay vốn dĩ đã làm thể xác và tinh thần cô ta rệu rã.Hôm nay lại chạm trán với Nghiên Thời Thất, dường như cô ta có thể nhận ra ánh mắt châm biếm của người này như đang nhạo báng cô không biết tự lượng sức mình.Đúng vậy, chơi trò ném đá giấu tay, cô ta không thắng nổi!Tin tức trên mạng đã chứng minh rất rõ.Lâm Mặc Nhi nhìn chằm chằm vào Nghiên Thời Thất, trước khi xoay người bỏ đi, cô ta vẫn còn cố đấm ăn xôi, “Tôi không nhận thua đâu.”Lông mày của Nghiên Thời Thất giãn ra, cô mỉm cười thờ ơ, “Tùy cô!”Cô cảm thấy, có lẽ Lâm Mặc Nhi thật sự bị người ta bỏ bùa.Cô ta nhận thua hay không có quan trọng không? Trong ván cờ tình yêu, cô ta không có binh, không có tốt, nhận thua cái gì? Cùng lắm chỉ là một con tốt thí mà thôi.Kể từ tối hôm đó, Lâm Mặc Nhi cuối cùng cũng trở nên im ắng.Cho dù có gặp Nghiên Thời Thất trong đoàn, cô ta cũng chỉ lạnh nhạt nhìn đi chỗ khác, cứng đầu không chịu có bất cứ tiếp xúc bằng mắt nào với cô, như thể đã trưởng thành rất nhiều chỉ sau một đêm.Tối hôm nay, Nghiên Thời Thất nán lại sảnh tiệc chưa đến nửa tiếng thì về phòng trước.Khoảng hai mươi phút sau, Thành Nghiệp Nam cũng quay về. Vietwriter.vnAnh ta vuốt lại nếp tóc bóng mượt của mình, bước qua cửa bèn cầm lấy ly nước trên bàn uống ừng ực một hơi, “Em có biết Vương Phái nói gì với anh không?”Nghiên Thời Thất cầm di động, liếc anh một cái rồi lắc đầu khó hiểu, “Không muốn biết.”Thành Nghiệp Nam bị nghẹn họng: “…”Mặc kệ cô có muốn biết hay không thì Thành Nghiệp Nam vẫn tự biên tự diễn, nói: “Chị ta nói với anh, sau khi Lâm Mặc Nhi quay xong bộ phim này thì công ty quản lý dự định cho cô ta ra nước ngoài bồi dưỡng một năm.”Nghiên Thời Thất chọc lên màn hình di động, qua loa đáp: “Ừm.”Thành Nghiệp Nam có chút sốt ruột.Anh di chuyển từ ghế xô pha đến trước mặt cô, cố đấm ăn xôi tiếp tục nhắc: “Vương Phái nói, chị ta biết hết những chuyện Lâm Mặc Nhi gây ra trong thời gian vừa qua, nên nhờ anh chuyển lời xin lỗi em. Có điều chị ta cũng nói, ở phim trường Bình Hoài lần trước, điện thoại của Lâm Mặc Nhi bị người khác động vào. Dù chị ta không nói rõ nhưng anh nghe ra hàm ý nghi ngờ chúng ta lén lút làm ra việc này. Nghe nói lúc đó, camera giám sát xung quanh đoàn làm phim đều bị hỏng.”

Các bạn đang đọc truyện

Người dấu yêu – Chương 431

miễn phí tại

Vietwriter.vn

. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên

Facebook

nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!

****************************​

CÙNG LẮM CHỈ LÀ CON TỐT THÍ!

Với câu nói này, Nghiên Thời Thất không giữ lại chút mặt mũi nào cho Lâm Mặc Nhi.

Suốt thời gian quay phim lâu như vậy, âm mưu mờ ám của Lâm Mặc Nhi đều hiện hết lên mặt.

Điều này làm cô càng cảm thấy bất đắc dĩ và phiền muộn. Người đàn ông của cô ưu tú, đến cả đồng nghiệp hợp tác cũng quỳ gối dưới chân anh, còn những người khác thì sao?

Bản lĩnh trêu hoa ghẹo nguyệt này liệu thể hút thêm nhiều ong bướm bay đến nữa hay không đây?

Lâm Mặc Nhi đứng trước mặt Nghiên Thời Thất, ánh mắt thoáng chột dạ. Cô ta bỗng không biết lí do mình tự hành hạ mình trong thời gian này là gì.

Cô ta cho rằng mình đã giấu giếm rất kĩ, chẳng ngờ người trong cuộc đã nhìn thấu từ lâu.

Nghĩ đến đây, Lâm Mặc Nhi lắp bắp hỏi: “Cô… Cô biết từ lúc nào?”

“Từ lần đầu tiên gặp cô”. Nghiên Thời Thất trả lời thẳng thắn.

Sự đối địch lạ thường giữa phụ nữ dù có được che giấu giỏi đến đâu đi chăng nữa, một khi lòng đố kị đã dấy lên thì không cách nào ngụy trang được nữa.

Nghiên Thời Thất không hề muốn ra tay tàn độc với người khác, nhưng bị Lâm Mặc Nhi chà đạp nhiều lần, cô đã hoàn toàn mất kiên nhẫn.

Thay vì âm thầm tranh chấp, chẳng bằng đường đường chính chính công khai quyết đấu mà đàng hoàng phân thắng bại!

Đáng tiếc, hiển nhiên Lâm Mặc Nhi không có bản lĩnh này.

Sau khi bị nhìn thấu ý đồ, gương mặt của Lâm Mặc Nhi lập tức hiện lên vẻ khó hiểu không thể diễn tả được. Cô ta chợt nảy ra một ý, bỗng mỉa mai, “Hóa ra, cô đã biết từ lâu.”

“Vậy nên, hoặc là từ bỏ ý đồ kia càng sớm càng tốt, hoặc là chúng ta tuyên bố đối địch. Cô cho rằng chơi trò ném đá giấu tay thì có thể thắng tôi sao?”

Nghiên Thời Thất liếc Lâm Mặc Nhi. Sắc mặt của cô ta dường như tái nhợt dưới ánh đèn. Tin tức lan truyền trên mạng mấy ngày nay vốn dĩ đã làm thể xác và tinh thần cô ta rệu rã.

Hôm nay lại chạm trán với Nghiên Thời Thất, dường như cô ta có thể nhận ra ánh mắt châm biếm của người này như đang nhạo báng cô không biết tự lượng sức mình.

Đúng vậy, chơi trò ném đá giấu tay, cô ta không thắng nổi!

Tin tức trên mạng đã chứng minh rất rõ.

Lâm Mặc Nhi nhìn chằm chằm vào Nghiên Thời Thất, trước khi xoay người bỏ đi, cô ta vẫn còn cố đấm ăn xôi, “Tôi không nhận thua đâu.”

Lông mày của Nghiên Thời Thất giãn ra, cô mỉm cười thờ ơ, “Tùy cô!”

Cô cảm thấy, có lẽ Lâm Mặc Nhi thật sự bị người ta bỏ bùa.

Cô ta nhận thua hay không có quan trọng không? Trong ván cờ tình yêu, cô ta không có binh, không có tốt, nhận thua cái gì? Cùng lắm chỉ là một con tốt thí mà thôi.

Kể từ tối hôm đó, Lâm Mặc Nhi cuối cùng cũng trở nên im ắng.

Cho dù có gặp Nghiên Thời Thất trong đoàn, cô ta cũng chỉ lạnh nhạt nhìn đi chỗ khác, cứng đầu không chịu có bất cứ tiếp xúc bằng mắt nào với cô, như thể đã trưởng thành rất nhiều chỉ sau một đêm.

Tối hôm nay, Nghiên Thời Thất nán lại sảnh tiệc chưa đến nửa tiếng thì về phòng trước.

Khoảng hai mươi phút sau, Thành Nghiệp Nam cũng quay về. Vietwriter.vn

Anh ta vuốt lại nếp tóc bóng mượt của mình, bước qua cửa bèn cầm lấy ly nước trên bàn uống ừng ực một hơi, “Em có biết Vương Phái nói gì với anh không?”

Nghiên Thời Thất cầm di động, liếc anh một cái rồi lắc đầu khó hiểu, “Không muốn biết.”

Thành Nghiệp Nam bị nghẹn họng: “…”

Mặc kệ cô có muốn biết hay không thì Thành Nghiệp Nam vẫn tự biên tự diễn, nói: “Chị ta nói với anh, sau khi Lâm Mặc Nhi quay xong bộ phim này thì công ty quản lý dự định cho cô ta ra nước ngoài bồi dưỡng một năm.”

Nghiên Thời Thất chọc lên màn hình di động, qua loa đáp: “Ừm.”

Thành Nghiệp Nam có chút sốt ruột.

Anh di chuyển từ ghế xô pha đến trước mặt cô, cố đấm ăn xôi tiếp tục nhắc: “Vương Phái nói, chị ta biết hết những chuyện Lâm Mặc Nhi gây ra trong thời gian vừa qua, nên nhờ anh chuyển lời xin lỗi em. Có điều chị ta cũng nói, ở phim trường Bình Hoài lần trước, điện thoại của Lâm Mặc Nhi bị người khác động vào. Dù chị ta không nói rõ nhưng anh nghe ra hàm ý nghi ngờ chúng ta lén lút làm ra việc này. Nghe nói lúc đó, camera giám sát xung quanh đoàn làm phim đều bị hỏng.”

Người Dấu YêuTác giả: Mạn TâyTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNghiên Quân vừa nói vừa rót bạch trà đã đun vào chén. Hơi nước bốc lên khiến đường nét tuấn tú của người đàn ông trở nên mờ ảo. Anh hơi cúi đầu, giọng nói trầm thấp lại lười biếng: “Ông Nghiên không cần phải khách sáo.” Hai người đàn ông gặp mặt nói chuyện khách sáo khiến Nghiên Thời Thất ngồi bên cạnh có vẻ rất dư thừa. Cô không rõ dụng ý của ba cô dẫn cô tới đây ngày hôm nay. Nhưng cô cũng hiểu được đạo lý “thương nhân mà không có lợi thì chẳng dậy sớm”. Ánh nắng buổi chiều rực rỡ, tia sáng ấm áp rọi lên khuôn mặt giống như pho tượng thoát tục, hoàn mỹ và tinh xảo của Tần Bách Duật qua rèm cửa tinh tế. Nửa tiếng sau, anh rời đi trước. Bên trong hiên trà đã được dọn dẹp an tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng nước trà sôi trào. Qua nửa buổi, Nghiên Quân than nhẹ một tiếng, liếc mắt nhìn gương mặt trắng nõn của Nghiên Thời Thất: “Con gái, con có cảm giác gì về cậu ta?” Nghiên Thời Thất đỡ má đào, nhíu mày, đáy mắt sinh ra vẻ ngờ vực: “Ba có ý gì?” Nghiên Quân nâng chén trà nhấp một… Các bạn đang đọc truyệnNgười dấu yêu – Chương 431miễn phí tạiVietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trênFacebooknhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!****************************​​CÙNG LẮM CHỈ LÀ CON TỐT THÍ!Với câu nói này, Nghiên Thời Thất không giữ lại chút mặt mũi nào cho Lâm Mặc Nhi.Suốt thời gian quay phim lâu như vậy, âm mưu mờ ám của Lâm Mặc Nhi đều hiện hết lên mặt.Điều này làm cô càng cảm thấy bất đắc dĩ và phiền muộn. Người đàn ông của cô ưu tú, đến cả đồng nghiệp hợp tác cũng quỳ gối dưới chân anh, còn những người khác thì sao?Bản lĩnh trêu hoa ghẹo nguyệt này liệu thể hút thêm nhiều ong bướm bay đến nữa hay không đây?Lâm Mặc Nhi đứng trước mặt Nghiên Thời Thất, ánh mắt thoáng chột dạ. Cô ta bỗng không biết lí do mình tự hành hạ mình trong thời gian này là gì.Cô ta cho rằng mình đã giấu giếm rất kĩ, chẳng ngờ người trong cuộc đã nhìn thấu từ lâu.Nghĩ đến đây, Lâm Mặc Nhi lắp bắp hỏi: “Cô… Cô biết từ lúc nào?”“Từ lần đầu tiên gặp cô”. Nghiên Thời Thất trả lời thẳng thắn.Sự đối địch lạ thường giữa phụ nữ dù có được che giấu giỏi đến đâu đi chăng nữa, một khi lòng đố kị đã dấy lên thì không cách nào ngụy trang được nữa.Nghiên Thời Thất không hề muốn ra tay tàn độc với người khác, nhưng bị Lâm Mặc Nhi chà đạp nhiều lần, cô đã hoàn toàn mất kiên nhẫn.Thay vì âm thầm tranh chấp, chẳng bằng đường đường chính chính công khai quyết đấu mà đàng hoàng phân thắng bại!Đáng tiếc, hiển nhiên Lâm Mặc Nhi không có bản lĩnh này.Sau khi bị nhìn thấu ý đồ, gương mặt của Lâm Mặc Nhi lập tức hiện lên vẻ khó hiểu không thể diễn tả được. Cô ta chợt nảy ra một ý, bỗng mỉa mai, “Hóa ra, cô đã biết từ lâu.”“Vậy nên, hoặc là từ bỏ ý đồ kia càng sớm càng tốt, hoặc là chúng ta tuyên bố đối địch. Cô cho rằng chơi trò ném đá giấu tay thì có thể thắng tôi sao?”Nghiên Thời Thất liếc Lâm Mặc Nhi. Sắc mặt của cô ta dường như tái nhợt dưới ánh đèn. Tin tức lan truyền trên mạng mấy ngày nay vốn dĩ đã làm thể xác và tinh thần cô ta rệu rã.Hôm nay lại chạm trán với Nghiên Thời Thất, dường như cô ta có thể nhận ra ánh mắt châm biếm của người này như đang nhạo báng cô không biết tự lượng sức mình.Đúng vậy, chơi trò ném đá giấu tay, cô ta không thắng nổi!Tin tức trên mạng đã chứng minh rất rõ.Lâm Mặc Nhi nhìn chằm chằm vào Nghiên Thời Thất, trước khi xoay người bỏ đi, cô ta vẫn còn cố đấm ăn xôi, “Tôi không nhận thua đâu.”Lông mày của Nghiên Thời Thất giãn ra, cô mỉm cười thờ ơ, “Tùy cô!”Cô cảm thấy, có lẽ Lâm Mặc Nhi thật sự bị người ta bỏ bùa.Cô ta nhận thua hay không có quan trọng không? Trong ván cờ tình yêu, cô ta không có binh, không có tốt, nhận thua cái gì? Cùng lắm chỉ là một con tốt thí mà thôi.Kể từ tối hôm đó, Lâm Mặc Nhi cuối cùng cũng trở nên im ắng.Cho dù có gặp Nghiên Thời Thất trong đoàn, cô ta cũng chỉ lạnh nhạt nhìn đi chỗ khác, cứng đầu không chịu có bất cứ tiếp xúc bằng mắt nào với cô, như thể đã trưởng thành rất nhiều chỉ sau một đêm.Tối hôm nay, Nghiên Thời Thất nán lại sảnh tiệc chưa đến nửa tiếng thì về phòng trước.Khoảng hai mươi phút sau, Thành Nghiệp Nam cũng quay về. Vietwriter.vnAnh ta vuốt lại nếp tóc bóng mượt của mình, bước qua cửa bèn cầm lấy ly nước trên bàn uống ừng ực một hơi, “Em có biết Vương Phái nói gì với anh không?”Nghiên Thời Thất cầm di động, liếc anh một cái rồi lắc đầu khó hiểu, “Không muốn biết.”Thành Nghiệp Nam bị nghẹn họng: “…”Mặc kệ cô có muốn biết hay không thì Thành Nghiệp Nam vẫn tự biên tự diễn, nói: “Chị ta nói với anh, sau khi Lâm Mặc Nhi quay xong bộ phim này thì công ty quản lý dự định cho cô ta ra nước ngoài bồi dưỡng một năm.”Nghiên Thời Thất chọc lên màn hình di động, qua loa đáp: “Ừm.”Thành Nghiệp Nam có chút sốt ruột.Anh di chuyển từ ghế xô pha đến trước mặt cô, cố đấm ăn xôi tiếp tục nhắc: “Vương Phái nói, chị ta biết hết những chuyện Lâm Mặc Nhi gây ra trong thời gian vừa qua, nên nhờ anh chuyển lời xin lỗi em. Có điều chị ta cũng nói, ở phim trường Bình Hoài lần trước, điện thoại của Lâm Mặc Nhi bị người khác động vào. Dù chị ta không nói rõ nhưng anh nghe ra hàm ý nghi ngờ chúng ta lén lút làm ra việc này. Nghe nói lúc đó, camera giám sát xung quanh đoàn làm phim đều bị hỏng.”

Chương 431