Tác giả:

Nghiên Quân vừa nói vừa rót bạch trà đã đun vào chén. Hơi nước bốc lên khiến đường nét tuấn tú của người đàn ông trở nên mờ ảo. Anh hơi cúi đầu, giọng nói trầm thấp lại lười biếng: “Ông Nghiên không cần phải khách sáo.” Hai người đàn ông gặp mặt nói chuyện khách sáo khiến Nghiên Thời Thất ngồi bên cạnh có vẻ rất dư thừa. Cô không rõ dụng ý của ba cô dẫn cô tới đây ngày hôm nay. Nhưng cô cũng hiểu được đạo lý “thương nhân mà không có lợi thì chẳng dậy sớm”. Ánh nắng buổi chiều rực rỡ, tia sáng ấm áp rọi lên khuôn mặt giống như pho tượng thoát tục, hoàn mỹ và tinh xảo của Tần Bách Duật qua rèm cửa tinh tế. Nửa tiếng sau, anh rời đi trước. Bên trong hiên trà đã được dọn dẹp an tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng nước trà sôi trào. Qua nửa buổi, Nghiên Quân than nhẹ một tiếng, liếc mắt nhìn gương mặt trắng nõn của Nghiên Thời Thất: “Con gái, con có cảm giác gì về cậu ta?” Nghiên Thời Thất đỡ má đào, nhíu mày, đáy mắt sinh ra vẻ ngờ vực: “Ba có ý gì?” Nghiên Quân nâng chén trà nhấp một…

Chương 581

Người Dấu YêuTác giả: Mạn TâyTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNghiên Quân vừa nói vừa rót bạch trà đã đun vào chén. Hơi nước bốc lên khiến đường nét tuấn tú của người đàn ông trở nên mờ ảo. Anh hơi cúi đầu, giọng nói trầm thấp lại lười biếng: “Ông Nghiên không cần phải khách sáo.” Hai người đàn ông gặp mặt nói chuyện khách sáo khiến Nghiên Thời Thất ngồi bên cạnh có vẻ rất dư thừa. Cô không rõ dụng ý của ba cô dẫn cô tới đây ngày hôm nay. Nhưng cô cũng hiểu được đạo lý “thương nhân mà không có lợi thì chẳng dậy sớm”. Ánh nắng buổi chiều rực rỡ, tia sáng ấm áp rọi lên khuôn mặt giống như pho tượng thoát tục, hoàn mỹ và tinh xảo của Tần Bách Duật qua rèm cửa tinh tế. Nửa tiếng sau, anh rời đi trước. Bên trong hiên trà đã được dọn dẹp an tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng nước trà sôi trào. Qua nửa buổi, Nghiên Quân than nhẹ một tiếng, liếc mắt nhìn gương mặt trắng nõn của Nghiên Thời Thất: “Con gái, con có cảm giác gì về cậu ta?” Nghiên Thời Thất đỡ má đào, nhíu mày, đáy mắt sinh ra vẻ ngờ vực: “Ba có ý gì?” Nghiên Quân nâng chén trà nhấp một… Các bạn đang đọc truyệnNgười dấu yêu – Chương 581miễn phí tạiVietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trênFacebooknhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!****************************​​ANH SANG NHÀ EM Ở RỂ LÀ ĐƯỢCNghiên Thời Thất và Ôn Tranh chia tay nhau dưới cửa Thiên Thừa Entertainment.Buổi chiều Nghiên Thời Thất còn có buổi chụp hình nên cô nhờ Lôi Duệ Tu đưa đến thẳng công ty.Sau khi Nghiên Thời Thất đi, Ôn Tranh vẫn nhìn theo bóng lưng của cô. Lôi Duệ Tu liếc cô, “Còn muốn anh làm tài xế à?”Ôn Tranh lập tức quay đầu, bắt gặp ánh mắt đầy ý cười của anh, cô bĩu môi, “Tôi có mượn anh ra sân bay đón đâu.”Tuy nói vậy nhưng cô vẫn mở cửa xe, thong thả xuống xe lên ngồi ghế phụ. Trong đôi mắt phẳng lặng lóe lên một tia hân hoan.Có lẽ, chỉ khi tự mình cảm nhận mới hiểu được cảm giác tuyệt vời khi được người khác quan tâm lo lắng.Trước đây cô vẫn luôn một mình, lạnh lùng thành quen. Nay bất ngờ có một người đàn ông coi cô như châu báu nâng niu trong lòng bàn tay, cất giấu trong lòng, từng giây từng phút quan tâm che chở cho cô, tựa như một tia nắng len lỏi xua tan đám mây đen trong cuộc đời cô, rất ấm áp, rất rực rỡ.Lôi Duệ Tu là một người đàn ông vụng về, không hiểu tâm tư con gái, nhưng lại có thể cảm nhận được thái độ mềm mỏng của cô, giống như… Ôn Tranh đã không còn quá ác cảm với anh.Nhận ra được điều này, Lôi Duệ Tu khẽ nhếch cặp môi mỏng, lơ đãng bật cười: “Vết thương của em còn đau không?”Ôn Tranh lắc đầu, “Không đau, tôi không mong manh đến thế đâu.”“Mợ chủ nhà họ Lôi đương nhiên có quyền được mong manh!” Lôi Duệ Tu nói xong định khởi động xe, lại nghe Ôn Tranh cười lạnh: “Tôi nói muốn làm mợ chủ nhà họ Lôi khi nào?”Cô vừa dứt lời, không khí trong xe bỗng trầm xuống.Sự yên tĩnh kì lạ này khiến người ta cảm thấy bất an.Nhưng Ôn Tranh chính là một cô gái như vậy, bởi vì không hiểu tình yêu, cho nên không bao giờ thể hiện cảm xúc lập lờ.Cô cho rằng Lôi Duệ Tu sẽ tức giận, lén lút liếc mắt nhìn anh, chỉ thấy anh hơi híp mắt lại, ánh mắt chứa đựng ẩn ý sâu xa mà cô không nhìn thấu.Hai người cứ lặng lẽ nhìn nhau không nói gì khiến Ôn Tranh hơi căng thẳng. Đối diện với ánh mắt của anh, cô hơi chột dạ, luống cuống không biết nên làm gì.Nét mặt bối rối của cô đều được Lôi Duệ Tu thu trọn trong mắt.Anh không phản bác, cũng không tỏ ra tức giận, cho tới tận khi xe lái khỏi cao ốc tới đầu phố thì Ôn Tranh mới nghe anh nói một câu: “Nếu em không muốn làm mợ chủ nhà họ Lôi thì để anh sang nhà em ở rể là được chứ gì?”Một câu này khiến lòng Ôn Tranh rối loạn.Phản ứng này mà giống đàn ông bình thường à?Cô bỗng cảm thấy… hốt hoảng.Rốt cuộc Lôi Duệ Tu là người đàn ông như thế nào chứ! Đọc truyện tại Vietwriter.vnCó lẽ Ôn Tranh cần phải dành thời gian cả một đời thì mới hiểu được hết vấn đề này.***Xế chiều hôm đó, Nghiên Thời Thất đến địa điểm quay quảng cáo nước hoa.Thành Nghiệp Nam đi theo cô, hai cô nàng trợ lý Tiểu Lâm và Tiểu Nguyên cũng lại được sắp xếp đi theo.Nghe nói nước hoa này là sản phẩm hàng đầu trong nước, vừa ra mắt một thời gian đã được đánh giá vô cùng cao, đang nổi như cồn trên mạng.Nghiên Thời Thất hơi ngạc nhiên khi nhận công việc này.Thành Nghiệp Nam là một người đại diện già rơ, sẽ không bao giờ nhận hợp đồng đại diện cho cô chỉ vì lợi ích.Cho nên cô rất tò mò, rốt cuộc là loại nước hoa kiểu gì mới lấy được cái gật đầu của anh ta. Dù sao những sản phẩm cô từng đại diện đều là sản phẩm tầm cỡ quốc tế.Địa điểm quay hôm nay là một đoạn đường mòn trong ruộng lúa mạch. Để hợp với chủ đề của nước hoa, nên họ quyết định chụp ngoại cảnh đầu mùa đông.Lớp hương chủ đề của dòng nước hoa cô chụp là hương hoa quả và hương gỗ dịu nhẹ trầm lắng của mùa đông, cho nên Nghiên Thời Thất cần mặc một chiếc váy nhung trắng dài chấm đất, chạy băng băng trên cánh đồng lúa mạch. Vì muốn bắt được cảnh hoàng hôn nơi chân trời nên thời gian quay bắt đầu lúc bốn rưỡi chiều.Nghiên Thời Thất đang trang điểm, nhìn Thành Nghiệp Nam phía sau qua gương, hỏi: “Nước hoa này nổi lắm sao?”Thành Nghiệp Nam đang nhìn yêu cầu quay phim trên tay, ngẫm nghĩ một lát mới nói, “Tháng trước, lượng tiêu thụ của sản phẩm tính tại quầy và bán qua mạng vượt mặt chai Chanel N°5 kinh điển.”

Người Dấu YêuTác giả: Mạn TâyTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNghiên Quân vừa nói vừa rót bạch trà đã đun vào chén. Hơi nước bốc lên khiến đường nét tuấn tú của người đàn ông trở nên mờ ảo. Anh hơi cúi đầu, giọng nói trầm thấp lại lười biếng: “Ông Nghiên không cần phải khách sáo.” Hai người đàn ông gặp mặt nói chuyện khách sáo khiến Nghiên Thời Thất ngồi bên cạnh có vẻ rất dư thừa. Cô không rõ dụng ý của ba cô dẫn cô tới đây ngày hôm nay. Nhưng cô cũng hiểu được đạo lý “thương nhân mà không có lợi thì chẳng dậy sớm”. Ánh nắng buổi chiều rực rỡ, tia sáng ấm áp rọi lên khuôn mặt giống như pho tượng thoát tục, hoàn mỹ và tinh xảo của Tần Bách Duật qua rèm cửa tinh tế. Nửa tiếng sau, anh rời đi trước. Bên trong hiên trà đã được dọn dẹp an tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng nước trà sôi trào. Qua nửa buổi, Nghiên Quân than nhẹ một tiếng, liếc mắt nhìn gương mặt trắng nõn của Nghiên Thời Thất: “Con gái, con có cảm giác gì về cậu ta?” Nghiên Thời Thất đỡ má đào, nhíu mày, đáy mắt sinh ra vẻ ngờ vực: “Ba có ý gì?” Nghiên Quân nâng chén trà nhấp một… Các bạn đang đọc truyệnNgười dấu yêu – Chương 581miễn phí tạiVietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trênFacebooknhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!****************************​​ANH SANG NHÀ EM Ở RỂ LÀ ĐƯỢCNghiên Thời Thất và Ôn Tranh chia tay nhau dưới cửa Thiên Thừa Entertainment.Buổi chiều Nghiên Thời Thất còn có buổi chụp hình nên cô nhờ Lôi Duệ Tu đưa đến thẳng công ty.Sau khi Nghiên Thời Thất đi, Ôn Tranh vẫn nhìn theo bóng lưng của cô. Lôi Duệ Tu liếc cô, “Còn muốn anh làm tài xế à?”Ôn Tranh lập tức quay đầu, bắt gặp ánh mắt đầy ý cười của anh, cô bĩu môi, “Tôi có mượn anh ra sân bay đón đâu.”Tuy nói vậy nhưng cô vẫn mở cửa xe, thong thả xuống xe lên ngồi ghế phụ. Trong đôi mắt phẳng lặng lóe lên một tia hân hoan.Có lẽ, chỉ khi tự mình cảm nhận mới hiểu được cảm giác tuyệt vời khi được người khác quan tâm lo lắng.Trước đây cô vẫn luôn một mình, lạnh lùng thành quen. Nay bất ngờ có một người đàn ông coi cô như châu báu nâng niu trong lòng bàn tay, cất giấu trong lòng, từng giây từng phút quan tâm che chở cho cô, tựa như một tia nắng len lỏi xua tan đám mây đen trong cuộc đời cô, rất ấm áp, rất rực rỡ.Lôi Duệ Tu là một người đàn ông vụng về, không hiểu tâm tư con gái, nhưng lại có thể cảm nhận được thái độ mềm mỏng của cô, giống như… Ôn Tranh đã không còn quá ác cảm với anh.Nhận ra được điều này, Lôi Duệ Tu khẽ nhếch cặp môi mỏng, lơ đãng bật cười: “Vết thương của em còn đau không?”Ôn Tranh lắc đầu, “Không đau, tôi không mong manh đến thế đâu.”“Mợ chủ nhà họ Lôi đương nhiên có quyền được mong manh!” Lôi Duệ Tu nói xong định khởi động xe, lại nghe Ôn Tranh cười lạnh: “Tôi nói muốn làm mợ chủ nhà họ Lôi khi nào?”Cô vừa dứt lời, không khí trong xe bỗng trầm xuống.Sự yên tĩnh kì lạ này khiến người ta cảm thấy bất an.Nhưng Ôn Tranh chính là một cô gái như vậy, bởi vì không hiểu tình yêu, cho nên không bao giờ thể hiện cảm xúc lập lờ.Cô cho rằng Lôi Duệ Tu sẽ tức giận, lén lút liếc mắt nhìn anh, chỉ thấy anh hơi híp mắt lại, ánh mắt chứa đựng ẩn ý sâu xa mà cô không nhìn thấu.Hai người cứ lặng lẽ nhìn nhau không nói gì khiến Ôn Tranh hơi căng thẳng. Đối diện với ánh mắt của anh, cô hơi chột dạ, luống cuống không biết nên làm gì.Nét mặt bối rối của cô đều được Lôi Duệ Tu thu trọn trong mắt.Anh không phản bác, cũng không tỏ ra tức giận, cho tới tận khi xe lái khỏi cao ốc tới đầu phố thì Ôn Tranh mới nghe anh nói một câu: “Nếu em không muốn làm mợ chủ nhà họ Lôi thì để anh sang nhà em ở rể là được chứ gì?”Một câu này khiến lòng Ôn Tranh rối loạn.Phản ứng này mà giống đàn ông bình thường à?Cô bỗng cảm thấy… hốt hoảng.Rốt cuộc Lôi Duệ Tu là người đàn ông như thế nào chứ! Đọc truyện tại Vietwriter.vnCó lẽ Ôn Tranh cần phải dành thời gian cả một đời thì mới hiểu được hết vấn đề này.***Xế chiều hôm đó, Nghiên Thời Thất đến địa điểm quay quảng cáo nước hoa.Thành Nghiệp Nam đi theo cô, hai cô nàng trợ lý Tiểu Lâm và Tiểu Nguyên cũng lại được sắp xếp đi theo.Nghe nói nước hoa này là sản phẩm hàng đầu trong nước, vừa ra mắt một thời gian đã được đánh giá vô cùng cao, đang nổi như cồn trên mạng.Nghiên Thời Thất hơi ngạc nhiên khi nhận công việc này.Thành Nghiệp Nam là một người đại diện già rơ, sẽ không bao giờ nhận hợp đồng đại diện cho cô chỉ vì lợi ích.Cho nên cô rất tò mò, rốt cuộc là loại nước hoa kiểu gì mới lấy được cái gật đầu của anh ta. Dù sao những sản phẩm cô từng đại diện đều là sản phẩm tầm cỡ quốc tế.Địa điểm quay hôm nay là một đoạn đường mòn trong ruộng lúa mạch. Để hợp với chủ đề của nước hoa, nên họ quyết định chụp ngoại cảnh đầu mùa đông.Lớp hương chủ đề của dòng nước hoa cô chụp là hương hoa quả và hương gỗ dịu nhẹ trầm lắng của mùa đông, cho nên Nghiên Thời Thất cần mặc một chiếc váy nhung trắng dài chấm đất, chạy băng băng trên cánh đồng lúa mạch. Vì muốn bắt được cảnh hoàng hôn nơi chân trời nên thời gian quay bắt đầu lúc bốn rưỡi chiều.Nghiên Thời Thất đang trang điểm, nhìn Thành Nghiệp Nam phía sau qua gương, hỏi: “Nước hoa này nổi lắm sao?”Thành Nghiệp Nam đang nhìn yêu cầu quay phim trên tay, ngẫm nghĩ một lát mới nói, “Tháng trước, lượng tiêu thụ của sản phẩm tính tại quầy và bán qua mạng vượt mặt chai Chanel N°5 kinh điển.”

Người Dấu YêuTác giả: Mạn TâyTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNghiên Quân vừa nói vừa rót bạch trà đã đun vào chén. Hơi nước bốc lên khiến đường nét tuấn tú của người đàn ông trở nên mờ ảo. Anh hơi cúi đầu, giọng nói trầm thấp lại lười biếng: “Ông Nghiên không cần phải khách sáo.” Hai người đàn ông gặp mặt nói chuyện khách sáo khiến Nghiên Thời Thất ngồi bên cạnh có vẻ rất dư thừa. Cô không rõ dụng ý của ba cô dẫn cô tới đây ngày hôm nay. Nhưng cô cũng hiểu được đạo lý “thương nhân mà không có lợi thì chẳng dậy sớm”. Ánh nắng buổi chiều rực rỡ, tia sáng ấm áp rọi lên khuôn mặt giống như pho tượng thoát tục, hoàn mỹ và tinh xảo của Tần Bách Duật qua rèm cửa tinh tế. Nửa tiếng sau, anh rời đi trước. Bên trong hiên trà đã được dọn dẹp an tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng nước trà sôi trào. Qua nửa buổi, Nghiên Quân than nhẹ một tiếng, liếc mắt nhìn gương mặt trắng nõn của Nghiên Thời Thất: “Con gái, con có cảm giác gì về cậu ta?” Nghiên Thời Thất đỡ má đào, nhíu mày, đáy mắt sinh ra vẻ ngờ vực: “Ba có ý gì?” Nghiên Quân nâng chén trà nhấp một… Các bạn đang đọc truyệnNgười dấu yêu – Chương 581miễn phí tạiVietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trênFacebooknhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!****************************​​ANH SANG NHÀ EM Ở RỂ LÀ ĐƯỢCNghiên Thời Thất và Ôn Tranh chia tay nhau dưới cửa Thiên Thừa Entertainment.Buổi chiều Nghiên Thời Thất còn có buổi chụp hình nên cô nhờ Lôi Duệ Tu đưa đến thẳng công ty.Sau khi Nghiên Thời Thất đi, Ôn Tranh vẫn nhìn theo bóng lưng của cô. Lôi Duệ Tu liếc cô, “Còn muốn anh làm tài xế à?”Ôn Tranh lập tức quay đầu, bắt gặp ánh mắt đầy ý cười của anh, cô bĩu môi, “Tôi có mượn anh ra sân bay đón đâu.”Tuy nói vậy nhưng cô vẫn mở cửa xe, thong thả xuống xe lên ngồi ghế phụ. Trong đôi mắt phẳng lặng lóe lên một tia hân hoan.Có lẽ, chỉ khi tự mình cảm nhận mới hiểu được cảm giác tuyệt vời khi được người khác quan tâm lo lắng.Trước đây cô vẫn luôn một mình, lạnh lùng thành quen. Nay bất ngờ có một người đàn ông coi cô như châu báu nâng niu trong lòng bàn tay, cất giấu trong lòng, từng giây từng phút quan tâm che chở cho cô, tựa như một tia nắng len lỏi xua tan đám mây đen trong cuộc đời cô, rất ấm áp, rất rực rỡ.Lôi Duệ Tu là một người đàn ông vụng về, không hiểu tâm tư con gái, nhưng lại có thể cảm nhận được thái độ mềm mỏng của cô, giống như… Ôn Tranh đã không còn quá ác cảm với anh.Nhận ra được điều này, Lôi Duệ Tu khẽ nhếch cặp môi mỏng, lơ đãng bật cười: “Vết thương của em còn đau không?”Ôn Tranh lắc đầu, “Không đau, tôi không mong manh đến thế đâu.”“Mợ chủ nhà họ Lôi đương nhiên có quyền được mong manh!” Lôi Duệ Tu nói xong định khởi động xe, lại nghe Ôn Tranh cười lạnh: “Tôi nói muốn làm mợ chủ nhà họ Lôi khi nào?”Cô vừa dứt lời, không khí trong xe bỗng trầm xuống.Sự yên tĩnh kì lạ này khiến người ta cảm thấy bất an.Nhưng Ôn Tranh chính là một cô gái như vậy, bởi vì không hiểu tình yêu, cho nên không bao giờ thể hiện cảm xúc lập lờ.Cô cho rằng Lôi Duệ Tu sẽ tức giận, lén lút liếc mắt nhìn anh, chỉ thấy anh hơi híp mắt lại, ánh mắt chứa đựng ẩn ý sâu xa mà cô không nhìn thấu.Hai người cứ lặng lẽ nhìn nhau không nói gì khiến Ôn Tranh hơi căng thẳng. Đối diện với ánh mắt của anh, cô hơi chột dạ, luống cuống không biết nên làm gì.Nét mặt bối rối của cô đều được Lôi Duệ Tu thu trọn trong mắt.Anh không phản bác, cũng không tỏ ra tức giận, cho tới tận khi xe lái khỏi cao ốc tới đầu phố thì Ôn Tranh mới nghe anh nói một câu: “Nếu em không muốn làm mợ chủ nhà họ Lôi thì để anh sang nhà em ở rể là được chứ gì?”Một câu này khiến lòng Ôn Tranh rối loạn.Phản ứng này mà giống đàn ông bình thường à?Cô bỗng cảm thấy… hốt hoảng.Rốt cuộc Lôi Duệ Tu là người đàn ông như thế nào chứ! Đọc truyện tại Vietwriter.vnCó lẽ Ôn Tranh cần phải dành thời gian cả một đời thì mới hiểu được hết vấn đề này.***Xế chiều hôm đó, Nghiên Thời Thất đến địa điểm quay quảng cáo nước hoa.Thành Nghiệp Nam đi theo cô, hai cô nàng trợ lý Tiểu Lâm và Tiểu Nguyên cũng lại được sắp xếp đi theo.Nghe nói nước hoa này là sản phẩm hàng đầu trong nước, vừa ra mắt một thời gian đã được đánh giá vô cùng cao, đang nổi như cồn trên mạng.Nghiên Thời Thất hơi ngạc nhiên khi nhận công việc này.Thành Nghiệp Nam là một người đại diện già rơ, sẽ không bao giờ nhận hợp đồng đại diện cho cô chỉ vì lợi ích.Cho nên cô rất tò mò, rốt cuộc là loại nước hoa kiểu gì mới lấy được cái gật đầu của anh ta. Dù sao những sản phẩm cô từng đại diện đều là sản phẩm tầm cỡ quốc tế.Địa điểm quay hôm nay là một đoạn đường mòn trong ruộng lúa mạch. Để hợp với chủ đề của nước hoa, nên họ quyết định chụp ngoại cảnh đầu mùa đông.Lớp hương chủ đề của dòng nước hoa cô chụp là hương hoa quả và hương gỗ dịu nhẹ trầm lắng của mùa đông, cho nên Nghiên Thời Thất cần mặc một chiếc váy nhung trắng dài chấm đất, chạy băng băng trên cánh đồng lúa mạch. Vì muốn bắt được cảnh hoàng hôn nơi chân trời nên thời gian quay bắt đầu lúc bốn rưỡi chiều.Nghiên Thời Thất đang trang điểm, nhìn Thành Nghiệp Nam phía sau qua gương, hỏi: “Nước hoa này nổi lắm sao?”Thành Nghiệp Nam đang nhìn yêu cầu quay phim trên tay, ngẫm nghĩ một lát mới nói, “Tháng trước, lượng tiêu thụ của sản phẩm tính tại quầy và bán qua mạng vượt mặt chai Chanel N°5 kinh điển.”

Chương 581