Nghiên Quân vừa nói vừa rót bạch trà đã đun vào chén. Hơi nước bốc lên khiến đường nét tuấn tú của người đàn ông trở nên mờ ảo. Anh hơi cúi đầu, giọng nói trầm thấp lại lười biếng: “Ông Nghiên không cần phải khách sáo.” Hai người đàn ông gặp mặt nói chuyện khách sáo khiến Nghiên Thời Thất ngồi bên cạnh có vẻ rất dư thừa. Cô không rõ dụng ý của ba cô dẫn cô tới đây ngày hôm nay. Nhưng cô cũng hiểu được đạo lý “thương nhân mà không có lợi thì chẳng dậy sớm”. Ánh nắng buổi chiều rực rỡ, tia sáng ấm áp rọi lên khuôn mặt giống như pho tượng thoát tục, hoàn mỹ và tinh xảo của Tần Bách Duật qua rèm cửa tinh tế. Nửa tiếng sau, anh rời đi trước. Bên trong hiên trà đã được dọn dẹp an tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng nước trà sôi trào. Qua nửa buổi, Nghiên Quân than nhẹ một tiếng, liếc mắt nhìn gương mặt trắng nõn của Nghiên Thời Thất: “Con gái, con có cảm giác gì về cậu ta?” Nghiên Thời Thất đỡ má đào, nhíu mày, đáy mắt sinh ra vẻ ngờ vực: “Ba có ý gì?” Nghiên Quân nâng chén trà nhấp một…
Chương 654
Người Dấu YêuTác giả: Mạn TâyTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNghiên Quân vừa nói vừa rót bạch trà đã đun vào chén. Hơi nước bốc lên khiến đường nét tuấn tú của người đàn ông trở nên mờ ảo. Anh hơi cúi đầu, giọng nói trầm thấp lại lười biếng: “Ông Nghiên không cần phải khách sáo.” Hai người đàn ông gặp mặt nói chuyện khách sáo khiến Nghiên Thời Thất ngồi bên cạnh có vẻ rất dư thừa. Cô không rõ dụng ý của ba cô dẫn cô tới đây ngày hôm nay. Nhưng cô cũng hiểu được đạo lý “thương nhân mà không có lợi thì chẳng dậy sớm”. Ánh nắng buổi chiều rực rỡ, tia sáng ấm áp rọi lên khuôn mặt giống như pho tượng thoát tục, hoàn mỹ và tinh xảo của Tần Bách Duật qua rèm cửa tinh tế. Nửa tiếng sau, anh rời đi trước. Bên trong hiên trà đã được dọn dẹp an tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng nước trà sôi trào. Qua nửa buổi, Nghiên Quân than nhẹ một tiếng, liếc mắt nhìn gương mặt trắng nõn của Nghiên Thời Thất: “Con gái, con có cảm giác gì về cậu ta?” Nghiên Thời Thất đỡ má đào, nhíu mày, đáy mắt sinh ra vẻ ngờ vực: “Ba có ý gì?” Nghiên Quân nâng chén trà nhấp một… Các bạn đang đọc truyệnNgười dấu yêu – Chương 654miễn phí tạiVietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trênFacebooknhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!****************************Chương 654TÔI MUỐN XEM TẦN BÁCH DUẬT LÀM THẾ NÀO ĐỂ CÂN BẰNG!Nghiên Thời Thất nghe Cố Thư Di nói thế thì hơi giật mình.Cô nhớ tới lúc gặp Kiều Phỉ Bạch lần đầu, đó là tại một buổi vũ hội hóa trang ba năm trước. Cô ta mặc một chiếc váy liền đỏ nổi bật, đeo một chiếc mặt nạ hồ ly, ung dung bước xuống bậc thang.Nhờ gia cảnh tốt nên ở cô ta có một vẻ kiêu ngạo bễ nghễ của các tiểu thư danh giá. Buổi vũ hội đó cũng khiến mọi người đều biết thân phận của cô ta – Giám đốc điều hành của Kiều Thị Entertainment.Cũng vào hôm đó, cô tận mắt nhìn thấy Bùi Đường bước tới trước thang tròn, đưa tay về phía Kiều Phỉ Bạch, tuyên bố với mọi người rằng Giám đốc điều hành của Kiều Thị Entertainment tự mình đảm nhiệm chức vị người quản lý của anh ta.Hình ảnh này hiện lên trong đầu khiến tâm trạng Nghiên Thời Thất rất phức tạp.Cô chủ cao quý của nhà họ Kiều trong kí ức lại mất đi hai chân vào mùa đông năm nay.Vẻ mặt Nghiên Thời Thất phẳng lặng như tờ, lơ đãng thở dài.Cố Thư Di cũng rất cảm thông và tiếc nuối cho Kiều Phỉ Bạch, lên tiếng: “Chuyện rất bất ngờ, khiến người ta không kịp trở tay. Chị định đợi tới lúc kết thúc hoạt động đến thăm cô ấy một lát, em… có muốn đi cùng không?”Cố Thư Di nhìn Nghiên Thời Thất, giọng nói có vẻ thăm dò.Mặc dù danh tiếng của Kiều Phỉ Bạch trong giới đang dần tàn lụi, nhưng trước đó cô ta vẫn có quan hệ hợp tác khá tốt với Tạp chí IV. Về tình về lí thì Cố Thư Di đều nên đến thăm một lần, an ủi vài câu.Nghiên Thời Thất nghe vậy thì hơi suy nghĩ một lát, sau đó uyển chuyển lắc đầu, “Em không đi đâu, nếu cô ấy tỉnh thì chị cho em gửi lời hỏi thăm.”Thật ra cô cảm thấy cho dù Kiều Phỉ Bạch tỉnh rồi cũng chưa chắc đã tình nguyện nhìn thấy cô tới thăm.Huống chi cô và cô ta cũng không được hòa hợp cho lắm, tùy tiện đến thăm có khi lại khiến người ta cho rằng cô đến để chế nhạo.Đã thế thì đi làm gì cho sinh sự ra!Cố Thư Di có vẻ thấu hiểu gật gật đầu, cũng không nhiều lời nữa.***Hai tiếng sau, hoạt động kết thúc.Bên tài trợ đã đặt trước cơm ở nhà hàng Tây ngay cạnh đó để mọi người cùng đi ăn, xem như cảm ơn.Nghiên Thời Thất không định tham gia, vẫn ngồi cạnh bàn cà phê, cầm thìa khuấy nhẹ cốc cà phê của mình.Khách mời ở phòng [Sen] lục tục chuyển trận địa, cô nhìn mọi người một lúc rồi cầm điện thoại nhắn tin cho Tiểu Lâm. Cô định lát nữa đi thẳng tới Tần thị tìm anh Tư.Không lâu sau, trong phòng chỉ còn nhân viên công tác đang dọn dẹp tổng kết. Nhân lúc mọi người không chú ý, Nghiên Thời Thất ra khỏi rạp Quốc gia.Chân trước Nghiên Thời Thất vừa ra khỏi cửa thì chân sau có một người thong thả bước ra từ sau cửa phòng tiệc.Anh ta đứng ở hành lang nhìn bóng lưng xa dần của Nghiên Thời Thất, ánh mắt lấp lánh tia sáng.“Cậu Bảy, có kết quả điều tra rồi.” Người vệ sĩ bên cạnh nhìn theo ánh mắt anh ta, sau đó kính cẩn nói.Người đàn ông này là Tống Kỳ Ngự.Anh ta nhận lời mời tới tham gia hoạt động thì thấy Nghiên Thời Thất trong hội trường.Anh ta cũng không lại gần nói chuyện với cô mà vẫn luôn đứng trong góc tối quan sát.Không giống với các nghệ sĩ khác chút nào, cơ hội giao thiệp tốt như ăn cơm cảm ơn mà cô gái này còn lén lút bỏ đi.Đây là rất tự tin vào địa vị của bản thân trong giới nên không cần mấy thứ nhân mạch như dệt hoa trên gấm này ư?Hay là… ỷ lại vào việc người đàn ông của mình có thể giúp bản thân dẹp hết chướng ngại vật?Tống Kỳ Ngự cười nhạt thu hồi tầm nhìn, thốt ra một chữ duy nhất: “Nói!”“Theo kết quả điều tra, tai nạn xe của cô Ba nhà họ Kiều không liên quan gì đến cô Nghiên.”Hãy vào Vietwriter.vn.com để đọc truyện nhanh hơn!Tống Kỳ Ngự hạ mí mắt, cười như không cười, “Thật không?”“Thật ạ!” Vệ sĩ không rõ sao Tống Kỳ Ngự lại hỏi vậy nhưng vẫn nghiêm túc gật đầu.“Vậy thì tạo chứng cứ giả khiến cô ấy liên quan đi. Tôi muốn xem xem, Tần Bách Duật có thể giữ cân bằng giữa người phụ nữ của mình và cả gia tộc họ Kiều hay không!”Vệ sĩ ngẩn người, gật đầu liên tục, “Vâng, cậu Bảy.”“Cứ bắt đầu từ giới giải trí đi, lan rộng dư luận hết mức, đồng thời tung tin Tần thị trốn thuế, cậu biết phải làm thế nào rồi đấy! Nhưng phải nhớ, không được làm cô ấy bị thương.”Dù sao thì đây cũng là tranh đấu giữa đàn ông với nhau.“Thuộc hạ hiểu rồi!”Lúc vệ sĩ cúi đầu có lén liếc trộm cậu Bảy đứng trước mặt mình, xem ra cậu chủ ngủ đông lâu như vậy cuối cùng cũng muốn ra tay với Tần thị rồi.
Người Dấu YêuTác giả: Mạn TâyTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNghiên Quân vừa nói vừa rót bạch trà đã đun vào chén. Hơi nước bốc lên khiến đường nét tuấn tú của người đàn ông trở nên mờ ảo. Anh hơi cúi đầu, giọng nói trầm thấp lại lười biếng: “Ông Nghiên không cần phải khách sáo.” Hai người đàn ông gặp mặt nói chuyện khách sáo khiến Nghiên Thời Thất ngồi bên cạnh có vẻ rất dư thừa. Cô không rõ dụng ý của ba cô dẫn cô tới đây ngày hôm nay. Nhưng cô cũng hiểu được đạo lý “thương nhân mà không có lợi thì chẳng dậy sớm”. Ánh nắng buổi chiều rực rỡ, tia sáng ấm áp rọi lên khuôn mặt giống như pho tượng thoát tục, hoàn mỹ và tinh xảo của Tần Bách Duật qua rèm cửa tinh tế. Nửa tiếng sau, anh rời đi trước. Bên trong hiên trà đã được dọn dẹp an tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng nước trà sôi trào. Qua nửa buổi, Nghiên Quân than nhẹ một tiếng, liếc mắt nhìn gương mặt trắng nõn của Nghiên Thời Thất: “Con gái, con có cảm giác gì về cậu ta?” Nghiên Thời Thất đỡ má đào, nhíu mày, đáy mắt sinh ra vẻ ngờ vực: “Ba có ý gì?” Nghiên Quân nâng chén trà nhấp một… Các bạn đang đọc truyệnNgười dấu yêu – Chương 654miễn phí tạiVietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trênFacebooknhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!****************************Chương 654TÔI MUỐN XEM TẦN BÁCH DUẬT LÀM THẾ NÀO ĐỂ CÂN BẰNG!Nghiên Thời Thất nghe Cố Thư Di nói thế thì hơi giật mình.Cô nhớ tới lúc gặp Kiều Phỉ Bạch lần đầu, đó là tại một buổi vũ hội hóa trang ba năm trước. Cô ta mặc một chiếc váy liền đỏ nổi bật, đeo một chiếc mặt nạ hồ ly, ung dung bước xuống bậc thang.Nhờ gia cảnh tốt nên ở cô ta có một vẻ kiêu ngạo bễ nghễ của các tiểu thư danh giá. Buổi vũ hội đó cũng khiến mọi người đều biết thân phận của cô ta – Giám đốc điều hành của Kiều Thị Entertainment.Cũng vào hôm đó, cô tận mắt nhìn thấy Bùi Đường bước tới trước thang tròn, đưa tay về phía Kiều Phỉ Bạch, tuyên bố với mọi người rằng Giám đốc điều hành của Kiều Thị Entertainment tự mình đảm nhiệm chức vị người quản lý của anh ta.Hình ảnh này hiện lên trong đầu khiến tâm trạng Nghiên Thời Thất rất phức tạp.Cô chủ cao quý của nhà họ Kiều trong kí ức lại mất đi hai chân vào mùa đông năm nay.Vẻ mặt Nghiên Thời Thất phẳng lặng như tờ, lơ đãng thở dài.Cố Thư Di cũng rất cảm thông và tiếc nuối cho Kiều Phỉ Bạch, lên tiếng: “Chuyện rất bất ngờ, khiến người ta không kịp trở tay. Chị định đợi tới lúc kết thúc hoạt động đến thăm cô ấy một lát, em… có muốn đi cùng không?”Cố Thư Di nhìn Nghiên Thời Thất, giọng nói có vẻ thăm dò.Mặc dù danh tiếng của Kiều Phỉ Bạch trong giới đang dần tàn lụi, nhưng trước đó cô ta vẫn có quan hệ hợp tác khá tốt với Tạp chí IV. Về tình về lí thì Cố Thư Di đều nên đến thăm một lần, an ủi vài câu.Nghiên Thời Thất nghe vậy thì hơi suy nghĩ một lát, sau đó uyển chuyển lắc đầu, “Em không đi đâu, nếu cô ấy tỉnh thì chị cho em gửi lời hỏi thăm.”Thật ra cô cảm thấy cho dù Kiều Phỉ Bạch tỉnh rồi cũng chưa chắc đã tình nguyện nhìn thấy cô tới thăm.Huống chi cô và cô ta cũng không được hòa hợp cho lắm, tùy tiện đến thăm có khi lại khiến người ta cho rằng cô đến để chế nhạo.Đã thế thì đi làm gì cho sinh sự ra!Cố Thư Di có vẻ thấu hiểu gật gật đầu, cũng không nhiều lời nữa.***Hai tiếng sau, hoạt động kết thúc.Bên tài trợ đã đặt trước cơm ở nhà hàng Tây ngay cạnh đó để mọi người cùng đi ăn, xem như cảm ơn.Nghiên Thời Thất không định tham gia, vẫn ngồi cạnh bàn cà phê, cầm thìa khuấy nhẹ cốc cà phê của mình.Khách mời ở phòng [Sen] lục tục chuyển trận địa, cô nhìn mọi người một lúc rồi cầm điện thoại nhắn tin cho Tiểu Lâm. Cô định lát nữa đi thẳng tới Tần thị tìm anh Tư.Không lâu sau, trong phòng chỉ còn nhân viên công tác đang dọn dẹp tổng kết. Nhân lúc mọi người không chú ý, Nghiên Thời Thất ra khỏi rạp Quốc gia.Chân trước Nghiên Thời Thất vừa ra khỏi cửa thì chân sau có một người thong thả bước ra từ sau cửa phòng tiệc.Anh ta đứng ở hành lang nhìn bóng lưng xa dần của Nghiên Thời Thất, ánh mắt lấp lánh tia sáng.“Cậu Bảy, có kết quả điều tra rồi.” Người vệ sĩ bên cạnh nhìn theo ánh mắt anh ta, sau đó kính cẩn nói.Người đàn ông này là Tống Kỳ Ngự.Anh ta nhận lời mời tới tham gia hoạt động thì thấy Nghiên Thời Thất trong hội trường.Anh ta cũng không lại gần nói chuyện với cô mà vẫn luôn đứng trong góc tối quan sát.Không giống với các nghệ sĩ khác chút nào, cơ hội giao thiệp tốt như ăn cơm cảm ơn mà cô gái này còn lén lút bỏ đi.Đây là rất tự tin vào địa vị của bản thân trong giới nên không cần mấy thứ nhân mạch như dệt hoa trên gấm này ư?Hay là… ỷ lại vào việc người đàn ông của mình có thể giúp bản thân dẹp hết chướng ngại vật?Tống Kỳ Ngự cười nhạt thu hồi tầm nhìn, thốt ra một chữ duy nhất: “Nói!”“Theo kết quả điều tra, tai nạn xe của cô Ba nhà họ Kiều không liên quan gì đến cô Nghiên.”Hãy vào Vietwriter.vn.com để đọc truyện nhanh hơn!Tống Kỳ Ngự hạ mí mắt, cười như không cười, “Thật không?”“Thật ạ!” Vệ sĩ không rõ sao Tống Kỳ Ngự lại hỏi vậy nhưng vẫn nghiêm túc gật đầu.“Vậy thì tạo chứng cứ giả khiến cô ấy liên quan đi. Tôi muốn xem xem, Tần Bách Duật có thể giữ cân bằng giữa người phụ nữ của mình và cả gia tộc họ Kiều hay không!”Vệ sĩ ngẩn người, gật đầu liên tục, “Vâng, cậu Bảy.”“Cứ bắt đầu từ giới giải trí đi, lan rộng dư luận hết mức, đồng thời tung tin Tần thị trốn thuế, cậu biết phải làm thế nào rồi đấy! Nhưng phải nhớ, không được làm cô ấy bị thương.”Dù sao thì đây cũng là tranh đấu giữa đàn ông với nhau.“Thuộc hạ hiểu rồi!”Lúc vệ sĩ cúi đầu có lén liếc trộm cậu Bảy đứng trước mặt mình, xem ra cậu chủ ngủ đông lâu như vậy cuối cùng cũng muốn ra tay với Tần thị rồi.
Người Dấu YêuTác giả: Mạn TâyTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNghiên Quân vừa nói vừa rót bạch trà đã đun vào chén. Hơi nước bốc lên khiến đường nét tuấn tú của người đàn ông trở nên mờ ảo. Anh hơi cúi đầu, giọng nói trầm thấp lại lười biếng: “Ông Nghiên không cần phải khách sáo.” Hai người đàn ông gặp mặt nói chuyện khách sáo khiến Nghiên Thời Thất ngồi bên cạnh có vẻ rất dư thừa. Cô không rõ dụng ý của ba cô dẫn cô tới đây ngày hôm nay. Nhưng cô cũng hiểu được đạo lý “thương nhân mà không có lợi thì chẳng dậy sớm”. Ánh nắng buổi chiều rực rỡ, tia sáng ấm áp rọi lên khuôn mặt giống như pho tượng thoát tục, hoàn mỹ và tinh xảo của Tần Bách Duật qua rèm cửa tinh tế. Nửa tiếng sau, anh rời đi trước. Bên trong hiên trà đã được dọn dẹp an tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng nước trà sôi trào. Qua nửa buổi, Nghiên Quân than nhẹ một tiếng, liếc mắt nhìn gương mặt trắng nõn của Nghiên Thời Thất: “Con gái, con có cảm giác gì về cậu ta?” Nghiên Thời Thất đỡ má đào, nhíu mày, đáy mắt sinh ra vẻ ngờ vực: “Ba có ý gì?” Nghiên Quân nâng chén trà nhấp một… Các bạn đang đọc truyệnNgười dấu yêu – Chương 654miễn phí tạiVietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trênFacebooknhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!****************************Chương 654TÔI MUỐN XEM TẦN BÁCH DUẬT LÀM THẾ NÀO ĐỂ CÂN BẰNG!Nghiên Thời Thất nghe Cố Thư Di nói thế thì hơi giật mình.Cô nhớ tới lúc gặp Kiều Phỉ Bạch lần đầu, đó là tại một buổi vũ hội hóa trang ba năm trước. Cô ta mặc một chiếc váy liền đỏ nổi bật, đeo một chiếc mặt nạ hồ ly, ung dung bước xuống bậc thang.Nhờ gia cảnh tốt nên ở cô ta có một vẻ kiêu ngạo bễ nghễ của các tiểu thư danh giá. Buổi vũ hội đó cũng khiến mọi người đều biết thân phận của cô ta – Giám đốc điều hành của Kiều Thị Entertainment.Cũng vào hôm đó, cô tận mắt nhìn thấy Bùi Đường bước tới trước thang tròn, đưa tay về phía Kiều Phỉ Bạch, tuyên bố với mọi người rằng Giám đốc điều hành của Kiều Thị Entertainment tự mình đảm nhiệm chức vị người quản lý của anh ta.Hình ảnh này hiện lên trong đầu khiến tâm trạng Nghiên Thời Thất rất phức tạp.Cô chủ cao quý của nhà họ Kiều trong kí ức lại mất đi hai chân vào mùa đông năm nay.Vẻ mặt Nghiên Thời Thất phẳng lặng như tờ, lơ đãng thở dài.Cố Thư Di cũng rất cảm thông và tiếc nuối cho Kiều Phỉ Bạch, lên tiếng: “Chuyện rất bất ngờ, khiến người ta không kịp trở tay. Chị định đợi tới lúc kết thúc hoạt động đến thăm cô ấy một lát, em… có muốn đi cùng không?”Cố Thư Di nhìn Nghiên Thời Thất, giọng nói có vẻ thăm dò.Mặc dù danh tiếng của Kiều Phỉ Bạch trong giới đang dần tàn lụi, nhưng trước đó cô ta vẫn có quan hệ hợp tác khá tốt với Tạp chí IV. Về tình về lí thì Cố Thư Di đều nên đến thăm một lần, an ủi vài câu.Nghiên Thời Thất nghe vậy thì hơi suy nghĩ một lát, sau đó uyển chuyển lắc đầu, “Em không đi đâu, nếu cô ấy tỉnh thì chị cho em gửi lời hỏi thăm.”Thật ra cô cảm thấy cho dù Kiều Phỉ Bạch tỉnh rồi cũng chưa chắc đã tình nguyện nhìn thấy cô tới thăm.Huống chi cô và cô ta cũng không được hòa hợp cho lắm, tùy tiện đến thăm có khi lại khiến người ta cho rằng cô đến để chế nhạo.Đã thế thì đi làm gì cho sinh sự ra!Cố Thư Di có vẻ thấu hiểu gật gật đầu, cũng không nhiều lời nữa.***Hai tiếng sau, hoạt động kết thúc.Bên tài trợ đã đặt trước cơm ở nhà hàng Tây ngay cạnh đó để mọi người cùng đi ăn, xem như cảm ơn.Nghiên Thời Thất không định tham gia, vẫn ngồi cạnh bàn cà phê, cầm thìa khuấy nhẹ cốc cà phê của mình.Khách mời ở phòng [Sen] lục tục chuyển trận địa, cô nhìn mọi người một lúc rồi cầm điện thoại nhắn tin cho Tiểu Lâm. Cô định lát nữa đi thẳng tới Tần thị tìm anh Tư.Không lâu sau, trong phòng chỉ còn nhân viên công tác đang dọn dẹp tổng kết. Nhân lúc mọi người không chú ý, Nghiên Thời Thất ra khỏi rạp Quốc gia.Chân trước Nghiên Thời Thất vừa ra khỏi cửa thì chân sau có một người thong thả bước ra từ sau cửa phòng tiệc.Anh ta đứng ở hành lang nhìn bóng lưng xa dần của Nghiên Thời Thất, ánh mắt lấp lánh tia sáng.“Cậu Bảy, có kết quả điều tra rồi.” Người vệ sĩ bên cạnh nhìn theo ánh mắt anh ta, sau đó kính cẩn nói.Người đàn ông này là Tống Kỳ Ngự.Anh ta nhận lời mời tới tham gia hoạt động thì thấy Nghiên Thời Thất trong hội trường.Anh ta cũng không lại gần nói chuyện với cô mà vẫn luôn đứng trong góc tối quan sát.Không giống với các nghệ sĩ khác chút nào, cơ hội giao thiệp tốt như ăn cơm cảm ơn mà cô gái này còn lén lút bỏ đi.Đây là rất tự tin vào địa vị của bản thân trong giới nên không cần mấy thứ nhân mạch như dệt hoa trên gấm này ư?Hay là… ỷ lại vào việc người đàn ông của mình có thể giúp bản thân dẹp hết chướng ngại vật?Tống Kỳ Ngự cười nhạt thu hồi tầm nhìn, thốt ra một chữ duy nhất: “Nói!”“Theo kết quả điều tra, tai nạn xe của cô Ba nhà họ Kiều không liên quan gì đến cô Nghiên.”Hãy vào Vietwriter.vn.com để đọc truyện nhanh hơn!Tống Kỳ Ngự hạ mí mắt, cười như không cười, “Thật không?”“Thật ạ!” Vệ sĩ không rõ sao Tống Kỳ Ngự lại hỏi vậy nhưng vẫn nghiêm túc gật đầu.“Vậy thì tạo chứng cứ giả khiến cô ấy liên quan đi. Tôi muốn xem xem, Tần Bách Duật có thể giữ cân bằng giữa người phụ nữ của mình và cả gia tộc họ Kiều hay không!”Vệ sĩ ngẩn người, gật đầu liên tục, “Vâng, cậu Bảy.”“Cứ bắt đầu từ giới giải trí đi, lan rộng dư luận hết mức, đồng thời tung tin Tần thị trốn thuế, cậu biết phải làm thế nào rồi đấy! Nhưng phải nhớ, không được làm cô ấy bị thương.”Dù sao thì đây cũng là tranh đấu giữa đàn ông với nhau.“Thuộc hạ hiểu rồi!”Lúc vệ sĩ cúi đầu có lén liếc trộm cậu Bảy đứng trước mặt mình, xem ra cậu chủ ngủ đông lâu như vậy cuối cùng cũng muốn ra tay với Tần thị rồi.