Nghiên Quân vừa nói vừa rót bạch trà đã đun vào chén. Hơi nước bốc lên khiến đường nét tuấn tú của người đàn ông trở nên mờ ảo. Anh hơi cúi đầu, giọng nói trầm thấp lại lười biếng: “Ông Nghiên không cần phải khách sáo.” Hai người đàn ông gặp mặt nói chuyện khách sáo khiến Nghiên Thời Thất ngồi bên cạnh có vẻ rất dư thừa. Cô không rõ dụng ý của ba cô dẫn cô tới đây ngày hôm nay. Nhưng cô cũng hiểu được đạo lý “thương nhân mà không có lợi thì chẳng dậy sớm”. Ánh nắng buổi chiều rực rỡ, tia sáng ấm áp rọi lên khuôn mặt giống như pho tượng thoát tục, hoàn mỹ và tinh xảo của Tần Bách Duật qua rèm cửa tinh tế. Nửa tiếng sau, anh rời đi trước. Bên trong hiên trà đã được dọn dẹp an tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng nước trà sôi trào. Qua nửa buổi, Nghiên Quân than nhẹ một tiếng, liếc mắt nhìn gương mặt trắng nõn của Nghiên Thời Thất: “Con gái, con có cảm giác gì về cậu ta?” Nghiên Thời Thất đỡ má đào, nhíu mày, đáy mắt sinh ra vẻ ngờ vực: “Ba có ý gì?” Nghiên Quân nâng chén trà nhấp một…
Chương 671
Người Dấu YêuTác giả: Mạn TâyTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNghiên Quân vừa nói vừa rót bạch trà đã đun vào chén. Hơi nước bốc lên khiến đường nét tuấn tú của người đàn ông trở nên mờ ảo. Anh hơi cúi đầu, giọng nói trầm thấp lại lười biếng: “Ông Nghiên không cần phải khách sáo.” Hai người đàn ông gặp mặt nói chuyện khách sáo khiến Nghiên Thời Thất ngồi bên cạnh có vẻ rất dư thừa. Cô không rõ dụng ý của ba cô dẫn cô tới đây ngày hôm nay. Nhưng cô cũng hiểu được đạo lý “thương nhân mà không có lợi thì chẳng dậy sớm”. Ánh nắng buổi chiều rực rỡ, tia sáng ấm áp rọi lên khuôn mặt giống như pho tượng thoát tục, hoàn mỹ và tinh xảo của Tần Bách Duật qua rèm cửa tinh tế. Nửa tiếng sau, anh rời đi trước. Bên trong hiên trà đã được dọn dẹp an tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng nước trà sôi trào. Qua nửa buổi, Nghiên Quân than nhẹ một tiếng, liếc mắt nhìn gương mặt trắng nõn của Nghiên Thời Thất: “Con gái, con có cảm giác gì về cậu ta?” Nghiên Thời Thất đỡ má đào, nhíu mày, đáy mắt sinh ra vẻ ngờ vực: “Ba có ý gì?” Nghiên Quân nâng chén trà nhấp một… Các bạn đang đọc truyệnNgười dấu yêu – Chương 671miễn phí tạiVietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trênFacebooknhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!****************************Chương 671RỐT CUỘC NHÀ HỌ ĐOAN MỘC CÓ BAO NHIÊU NGƯỜI?!Lúc đó, hai chiếc xe Hongqi một trước một sau lướt nhanh trên đường phố Đế Kinh.Trên đường gặp đèn đỏ, tài xế lái xe phía trước là Trịnh Đạc rất tò mò, không ngừng quan sát Nghiên Thời Thất qua kính chiếu hậu.Cô Hai mới được nhà họ Ôn nhận về này có vẻ là một minh tinh.Sau khi quay về từ tuần trước, ông cụ Đoan Mộc suốt ngày sai người dạy ông sử dụng Weibo và các công cụ tìm kiếm, miệng còn thỉnh thoảng lẩm bẩm khen ngợi “Thất Thất giỏi quá, giỏi quá.”Bấy giờ, ánh nhìn trộm của ông ta và Tần Bách Duật ngồi phía sau chạm nhau qua kính chiếu hậu, sắc mặt của Trịnh Đạc lúng túng, cười xấu hổ rồi rời tầm mắt.Tần Bách Duật thu lại ánh mắt từ gương chiếu hậu, lúc này mới nhìn về phía Nghiên Thời Thất đang lặng im suy nghĩ.Đôi mắt đen sâu thẳm của anh nhuốm lớp sương mỏng, giọng nói trầm thấp tràn ngập dung túng, “Nếu chưa nghĩ ra thì không cần nghĩ nữa. Tin tức trên mạng biến đổi khôn lường, chưa biết chừng lát nữa sẽ đổi chiều hướng tốt!”Nghiên Thời Thất đè nén hoài nghi trong lòng xuống, ngước mắt nhìn vào đôi mắt lạnh lùng gợn sóng của anh, khẽ dựa lên bờ vai anh, “Nếu dễ dàng như vậy, e rằng đám truyền thông phải giậm chân rồi!”Bôi nhọ cô có tổ chức như vậy, chứng tỏ họ đã nhận không ít tiền.Nếu không có người nhúng tay thì sẽ dễ đổi chiều hướng tốt đến vậy sao.Nghiên Thời Thất nửa dựa lên bờ vai của anh, hơi mỉm cười, dáng vẻ không để bụng lắm.Cô từng chứng kiến sóng gió còn lớn hơn trên mạng, vì vậy bỗng dưng bị bôi nhọ thế này quả thật chẳng hề ảnh hưởng gì đến cô.Dù sao, người đáng sợ hãi nhất nên là cô Lăng “bị phát hiện thủ đoạn” kia mới phải.Nghĩ đến đây, Nghiên Thời Thất cười lạnh, dựa vào anh mà nghỉ ngơi.Lúc này, cô không nhìn thấy vẻ nham hiểm và nghiêm nghị hiện lên trong đáy mắt của anh, cũng không để ý đến “Chưa từng nói bừa” từ miệng anh.Anh nói đổi chiều hướng tốt, vậy thì nhất định sẽ đổi.***Bốn mươi phút sau, tại khu Tây Sơn.Đây là khu vực dành cho gia đình quân nhân cư trú nằm ngoài Tứ Hoàn của Đế Kinh. Dù ông cụ Đoan Mộc đã về hưu, không lo đến chuyện bên ngoài nhưng danh hiệu người có công lớn vẫn có thể kinh động bốn bề. Mà trong khu vực này, từ trước tới nay có một diện tích rất lớn thuộc quyền sử dụng của gia tộc Đoan Mộc.Lính canh đứng gác trước cửa khu nhà vừa thấy hai chiếc xe Hongqi đến gần thì đưa tay cản lại.Đây là quy định kiểm tra thông thường, người và xe ra vào nhất định phải kiểm tra giấy tờ, dù là nguyên thủ cũng vậy.Sau khi lính gác cho đi, Trịnh Đạc vừa lái xe vừa giải thích, “Cô Nghiên, quy định trong khu vực của chúng ta rất nhiều, khoảng thời gian này ông cụ bảo tôi đi cùng hai người. Nếu có việc cần ra ngoài, cô và cậu có thể gọi tôi bất cứ lúc nào.”“Được, cảm ơn chú Trịnh.” Nghiên Thời Thất nói xong thì rời mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Vietwriter.vnÁnh mắt trầm tĩnh của cô lướt nhanh qua khu vườn được tạo cảnh tỉ mỉ và một tòa biệt thự đang dần dần hiện ra trước mắt.Quả nhiên nơi này không giống với các khu biệt thự của người dân khác, tuy khắp nơi đều là tòa nhà kiểu Tây, nhưng lại lộ lên cảm giác xưa cũ rất rõ ràng, không phảiphong cách kiến trúc Châu Âu mới nổi mấy năm gần đây mà là màu sắc giản dị của thời dân quốc thế kỉ trước.Trịnh Đạc cười híp mắt liếc kính chiếu hậu. Trông thấy Nghiên Thời Thất đang quan sát cảnh sắc khu nhà, gương mặt chữ quốc vuông vắn của ông ta hiện lên vẻ thật thà và chính trực, nhiệt tình giới thiệu: “Cô Thời Thất, khu vực của nhà Đoan Mộc chúng ta ở số mười tám trước mặt.”“Đây là diện tích dùng riêng độc quyền. Bên trong có tám căn biệt thự và ba vườn hoa. Bình thường nhàn rỗi, hai người có thể đi dạo.”Tám căn biệt thự… Nghiên Thời Thất hơi kinh ngạc. Cô không hiểu kĩ càng về tình hình nội bộ của gia tộc Đoan Mộc, ban đầu chỉ nghe Ôn Tranh tóm tắt đơn giản.Nhưng từ vài chi tiết nghe được thì nhà Đoan Mộc là gia tộc lớn phức tạp nhiều nhánh, còn rắc rối hơn các gia đình lớn giàu có ở Lệ Thành rất nhiều.
Các bạn đang đọc truyện
Người dấu yêu – Chương 671
miễn phí tại
Vietwriter.vn
. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên
nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chương 671RỐT CUỘC NHÀ HỌ ĐOAN MỘC CÓ BAO NHIÊU NGƯỜI?!
Lúc đó, hai chiếc xe Hongqi một trước một sau lướt nhanh trên đường phố Đế Kinh.
Trên đường gặp đèn đỏ, tài xế lái xe phía trước là Trịnh Đạc rất tò mò, không ngừng quan sát Nghiên Thời Thất qua kính chiếu hậu.
Cô Hai mới được nhà họ Ôn nhận về này có vẻ là một minh tinh.
Sau khi quay về từ tuần trước, ông cụ Đoan Mộc suốt ngày sai người dạy ông sử dụng Weibo và các công cụ tìm kiếm, miệng còn thỉnh thoảng lẩm bẩm khen ngợi “Thất Thất giỏi quá, giỏi quá.”
Bấy giờ, ánh nhìn trộm của ông ta và Tần Bách Duật ngồi phía sau chạm nhau qua kính chiếu hậu, sắc mặt của Trịnh Đạc lúng túng, cười xấu hổ rồi rời tầm mắt.
Tần Bách Duật thu lại ánh mắt từ gương chiếu hậu, lúc này mới nhìn về phía Nghiên Thời Thất đang lặng im suy nghĩ.
Đôi mắt đen sâu thẳm của anh nhuốm lớp sương mỏng, giọng nói trầm thấp tràn ngập dung túng, “Nếu chưa nghĩ ra thì không cần nghĩ nữa. Tin tức trên mạng biến đổi khôn lường, chưa biết chừng lát nữa sẽ đổi chiều hướng tốt!”
Nghiên Thời Thất đè nén hoài nghi trong lòng xuống, ngước mắt nhìn vào đôi mắt lạnh lùng gợn sóng của anh, khẽ dựa lên bờ vai anh, “Nếu dễ dàng như vậy, e rằng đám truyền thông phải giậm chân rồi!”
Bôi nhọ cô có tổ chức như vậy, chứng tỏ họ đã nhận không ít tiền.
Nếu không có người nhúng tay thì sẽ dễ đổi chiều hướng tốt đến vậy sao.
Nghiên Thời Thất nửa dựa lên bờ vai của anh, hơi mỉm cười, dáng vẻ không để bụng lắm.
Cô từng chứng kiến sóng gió còn lớn hơn trên mạng, vì vậy bỗng dưng bị bôi nhọ thế này quả thật chẳng hề ảnh hưởng gì đến cô.
Dù sao, người đáng sợ hãi nhất nên là cô Lăng “bị phát hiện thủ đoạn” kia mới phải.
Nghĩ đến đây, Nghiên Thời Thất cười lạnh, dựa vào anh mà nghỉ ngơi.
Lúc này, cô không nhìn thấy vẻ nham hiểm và nghiêm nghị hiện lên trong đáy mắt của anh, cũng không để ý đến “Chưa từng nói bừa” từ miệng anh.
Anh nói đổi chiều hướng tốt, vậy thì nhất định sẽ đổi.
***
Bốn mươi phút sau, tại khu Tây Sơn.
Đây là khu vực dành cho gia đình quân nhân cư trú nằm ngoài Tứ Hoàn của Đế Kinh. Dù ông cụ Đoan Mộc đã về hưu, không lo đến chuyện bên ngoài nhưng danh hiệu người có công lớn vẫn có thể kinh động bốn bề. Mà trong khu vực này, từ trước tới nay có một diện tích rất lớn thuộc quyền sử dụng của gia tộc Đoan Mộc.
Lính canh đứng gác trước cửa khu nhà vừa thấy hai chiếc xe Hongqi đến gần thì đưa tay cản lại.
Đây là quy định kiểm tra thông thường, người và xe ra vào nhất định phải kiểm tra giấy tờ, dù là nguyên thủ cũng vậy.
Sau khi lính gác cho đi, Trịnh Đạc vừa lái xe vừa giải thích, “Cô Nghiên, quy định trong khu vực của chúng ta rất nhiều, khoảng thời gian này ông cụ bảo tôi đi cùng hai người. Nếu có việc cần ra ngoài, cô và cậu có thể gọi tôi bất cứ lúc nào.”
“Được, cảm ơn chú Trịnh.” Nghiên Thời Thất nói xong thì rời mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Vietwriter.vn
Ánh mắt trầm tĩnh của cô lướt nhanh qua khu vườn được tạo cảnh tỉ mỉ và một tòa biệt thự đang dần dần hiện ra trước mắt.
Quả nhiên nơi này không giống với các khu biệt thự của người dân khác, tuy khắp nơi đều là tòa nhà kiểu Tây, nhưng lại lộ lên cảm giác xưa cũ rất rõ ràng, không phảiphong cách kiến trúc Châu Âu mới nổi mấy năm gần đây mà là màu sắc giản dị của thời dân quốc thế kỉ trước.
Trịnh Đạc cười híp mắt liếc kính chiếu hậu. Trông thấy Nghiên Thời Thất đang quan sát cảnh sắc khu nhà, gương mặt chữ quốc vuông vắn của ông ta hiện lên vẻ thật thà và chính trực, nhiệt tình giới thiệu: “Cô Thời Thất, khu vực của nhà Đoan Mộc chúng ta ở số mười tám trước mặt.”
“Đây là diện tích dùng riêng độc quyền. Bên trong có tám căn biệt thự và ba vườn hoa. Bình thường nhàn rỗi, hai người có thể đi dạo.”
Tám căn biệt thự… Nghiên Thời Thất hơi kinh ngạc. Cô không hiểu kĩ càng về tình hình nội bộ của gia tộc Đoan Mộc, ban đầu chỉ nghe Ôn Tranh tóm tắt đơn giản.
Nhưng từ vài chi tiết nghe được thì nhà Đoan Mộc là gia tộc lớn phức tạp nhiều nhánh, còn rắc rối hơn các gia đình lớn giàu có ở Lệ Thành rất nhiều.
Người Dấu YêuTác giả: Mạn TâyTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNghiên Quân vừa nói vừa rót bạch trà đã đun vào chén. Hơi nước bốc lên khiến đường nét tuấn tú của người đàn ông trở nên mờ ảo. Anh hơi cúi đầu, giọng nói trầm thấp lại lười biếng: “Ông Nghiên không cần phải khách sáo.” Hai người đàn ông gặp mặt nói chuyện khách sáo khiến Nghiên Thời Thất ngồi bên cạnh có vẻ rất dư thừa. Cô không rõ dụng ý của ba cô dẫn cô tới đây ngày hôm nay. Nhưng cô cũng hiểu được đạo lý “thương nhân mà không có lợi thì chẳng dậy sớm”. Ánh nắng buổi chiều rực rỡ, tia sáng ấm áp rọi lên khuôn mặt giống như pho tượng thoát tục, hoàn mỹ và tinh xảo của Tần Bách Duật qua rèm cửa tinh tế. Nửa tiếng sau, anh rời đi trước. Bên trong hiên trà đã được dọn dẹp an tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng nước trà sôi trào. Qua nửa buổi, Nghiên Quân than nhẹ một tiếng, liếc mắt nhìn gương mặt trắng nõn của Nghiên Thời Thất: “Con gái, con có cảm giác gì về cậu ta?” Nghiên Thời Thất đỡ má đào, nhíu mày, đáy mắt sinh ra vẻ ngờ vực: “Ba có ý gì?” Nghiên Quân nâng chén trà nhấp một… Các bạn đang đọc truyệnNgười dấu yêu – Chương 671miễn phí tạiVietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trênFacebooknhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!****************************Chương 671RỐT CUỘC NHÀ HỌ ĐOAN MỘC CÓ BAO NHIÊU NGƯỜI?!Lúc đó, hai chiếc xe Hongqi một trước một sau lướt nhanh trên đường phố Đế Kinh.Trên đường gặp đèn đỏ, tài xế lái xe phía trước là Trịnh Đạc rất tò mò, không ngừng quan sát Nghiên Thời Thất qua kính chiếu hậu.Cô Hai mới được nhà họ Ôn nhận về này có vẻ là một minh tinh.Sau khi quay về từ tuần trước, ông cụ Đoan Mộc suốt ngày sai người dạy ông sử dụng Weibo và các công cụ tìm kiếm, miệng còn thỉnh thoảng lẩm bẩm khen ngợi “Thất Thất giỏi quá, giỏi quá.”Bấy giờ, ánh nhìn trộm của ông ta và Tần Bách Duật ngồi phía sau chạm nhau qua kính chiếu hậu, sắc mặt của Trịnh Đạc lúng túng, cười xấu hổ rồi rời tầm mắt.Tần Bách Duật thu lại ánh mắt từ gương chiếu hậu, lúc này mới nhìn về phía Nghiên Thời Thất đang lặng im suy nghĩ.Đôi mắt đen sâu thẳm của anh nhuốm lớp sương mỏng, giọng nói trầm thấp tràn ngập dung túng, “Nếu chưa nghĩ ra thì không cần nghĩ nữa. Tin tức trên mạng biến đổi khôn lường, chưa biết chừng lát nữa sẽ đổi chiều hướng tốt!”Nghiên Thời Thất đè nén hoài nghi trong lòng xuống, ngước mắt nhìn vào đôi mắt lạnh lùng gợn sóng của anh, khẽ dựa lên bờ vai anh, “Nếu dễ dàng như vậy, e rằng đám truyền thông phải giậm chân rồi!”Bôi nhọ cô có tổ chức như vậy, chứng tỏ họ đã nhận không ít tiền.Nếu không có người nhúng tay thì sẽ dễ đổi chiều hướng tốt đến vậy sao.Nghiên Thời Thất nửa dựa lên bờ vai của anh, hơi mỉm cười, dáng vẻ không để bụng lắm.Cô từng chứng kiến sóng gió còn lớn hơn trên mạng, vì vậy bỗng dưng bị bôi nhọ thế này quả thật chẳng hề ảnh hưởng gì đến cô.Dù sao, người đáng sợ hãi nhất nên là cô Lăng “bị phát hiện thủ đoạn” kia mới phải.Nghĩ đến đây, Nghiên Thời Thất cười lạnh, dựa vào anh mà nghỉ ngơi.Lúc này, cô không nhìn thấy vẻ nham hiểm và nghiêm nghị hiện lên trong đáy mắt của anh, cũng không để ý đến “Chưa từng nói bừa” từ miệng anh.Anh nói đổi chiều hướng tốt, vậy thì nhất định sẽ đổi.***Bốn mươi phút sau, tại khu Tây Sơn.Đây là khu vực dành cho gia đình quân nhân cư trú nằm ngoài Tứ Hoàn của Đế Kinh. Dù ông cụ Đoan Mộc đã về hưu, không lo đến chuyện bên ngoài nhưng danh hiệu người có công lớn vẫn có thể kinh động bốn bề. Mà trong khu vực này, từ trước tới nay có một diện tích rất lớn thuộc quyền sử dụng của gia tộc Đoan Mộc.Lính canh đứng gác trước cửa khu nhà vừa thấy hai chiếc xe Hongqi đến gần thì đưa tay cản lại.Đây là quy định kiểm tra thông thường, người và xe ra vào nhất định phải kiểm tra giấy tờ, dù là nguyên thủ cũng vậy.Sau khi lính gác cho đi, Trịnh Đạc vừa lái xe vừa giải thích, “Cô Nghiên, quy định trong khu vực của chúng ta rất nhiều, khoảng thời gian này ông cụ bảo tôi đi cùng hai người. Nếu có việc cần ra ngoài, cô và cậu có thể gọi tôi bất cứ lúc nào.”“Được, cảm ơn chú Trịnh.” Nghiên Thời Thất nói xong thì rời mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Vietwriter.vnÁnh mắt trầm tĩnh của cô lướt nhanh qua khu vườn được tạo cảnh tỉ mỉ và một tòa biệt thự đang dần dần hiện ra trước mắt.Quả nhiên nơi này không giống với các khu biệt thự của người dân khác, tuy khắp nơi đều là tòa nhà kiểu Tây, nhưng lại lộ lên cảm giác xưa cũ rất rõ ràng, không phảiphong cách kiến trúc Châu Âu mới nổi mấy năm gần đây mà là màu sắc giản dị của thời dân quốc thế kỉ trước.Trịnh Đạc cười híp mắt liếc kính chiếu hậu. Trông thấy Nghiên Thời Thất đang quan sát cảnh sắc khu nhà, gương mặt chữ quốc vuông vắn của ông ta hiện lên vẻ thật thà và chính trực, nhiệt tình giới thiệu: “Cô Thời Thất, khu vực của nhà Đoan Mộc chúng ta ở số mười tám trước mặt.”“Đây là diện tích dùng riêng độc quyền. Bên trong có tám căn biệt thự và ba vườn hoa. Bình thường nhàn rỗi, hai người có thể đi dạo.”Tám căn biệt thự… Nghiên Thời Thất hơi kinh ngạc. Cô không hiểu kĩ càng về tình hình nội bộ của gia tộc Đoan Mộc, ban đầu chỉ nghe Ôn Tranh tóm tắt đơn giản.Nhưng từ vài chi tiết nghe được thì nhà Đoan Mộc là gia tộc lớn phức tạp nhiều nhánh, còn rắc rối hơn các gia đình lớn giàu có ở Lệ Thành rất nhiều.