Tác giả:

Nghiên Quân vừa nói vừa rót bạch trà đã đun vào chén. Hơi nước bốc lên khiến đường nét tuấn tú của người đàn ông trở nên mờ ảo. Anh hơi cúi đầu, giọng nói trầm thấp lại lười biếng: “Ông Nghiên không cần phải khách sáo.” Hai người đàn ông gặp mặt nói chuyện khách sáo khiến Nghiên Thời Thất ngồi bên cạnh có vẻ rất dư thừa. Cô không rõ dụng ý của ba cô dẫn cô tới đây ngày hôm nay. Nhưng cô cũng hiểu được đạo lý “thương nhân mà không có lợi thì chẳng dậy sớm”. Ánh nắng buổi chiều rực rỡ, tia sáng ấm áp rọi lên khuôn mặt giống như pho tượng thoát tục, hoàn mỹ và tinh xảo của Tần Bách Duật qua rèm cửa tinh tế. Nửa tiếng sau, anh rời đi trước. Bên trong hiên trà đã được dọn dẹp an tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng nước trà sôi trào. Qua nửa buổi, Nghiên Quân than nhẹ một tiếng, liếc mắt nhìn gương mặt trắng nõn của Nghiên Thời Thất: “Con gái, con có cảm giác gì về cậu ta?” Nghiên Thời Thất đỡ má đào, nhíu mày, đáy mắt sinh ra vẻ ngờ vực: “Ba có ý gì?” Nghiên Quân nâng chén trà nhấp một…

Chương 715

Người Dấu YêuTác giả: Mạn TâyTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNghiên Quân vừa nói vừa rót bạch trà đã đun vào chén. Hơi nước bốc lên khiến đường nét tuấn tú của người đàn ông trở nên mờ ảo. Anh hơi cúi đầu, giọng nói trầm thấp lại lười biếng: “Ông Nghiên không cần phải khách sáo.” Hai người đàn ông gặp mặt nói chuyện khách sáo khiến Nghiên Thời Thất ngồi bên cạnh có vẻ rất dư thừa. Cô không rõ dụng ý của ba cô dẫn cô tới đây ngày hôm nay. Nhưng cô cũng hiểu được đạo lý “thương nhân mà không có lợi thì chẳng dậy sớm”. Ánh nắng buổi chiều rực rỡ, tia sáng ấm áp rọi lên khuôn mặt giống như pho tượng thoát tục, hoàn mỹ và tinh xảo của Tần Bách Duật qua rèm cửa tinh tế. Nửa tiếng sau, anh rời đi trước. Bên trong hiên trà đã được dọn dẹp an tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng nước trà sôi trào. Qua nửa buổi, Nghiên Quân than nhẹ một tiếng, liếc mắt nhìn gương mặt trắng nõn của Nghiên Thời Thất: “Con gái, con có cảm giác gì về cậu ta?” Nghiên Thời Thất đỡ má đào, nhíu mày, đáy mắt sinh ra vẻ ngờ vực: “Ba có ý gì?” Nghiên Quân nâng chén trà nhấp một… Các bạn đang đọc truyệnNgười dấu yêu – Chương 715miễn phí tạiVietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trênFacebooknhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!****************************​​Chương 715NGHIÊN THỜI THẤT, GƯƠNG MẶT THÂN QUEN CỦA HOT SEARCH!Thấy thế, nét mặt bà cụ Tống mới dịu đi, nghĩ một lát lại nói: “Thế thì tốt! Được rồi, thời gian này cháu chú ý bên thằng Ba một chút. Bà nghe nói lần trước nó cố sức mượn hơi nhà họ Kiều ở Lệ Thành đấy. Cái thằng khốn nạn, tốt nhất cháu bảo người theo dõi nó đi, đừng để nó lại gây náo loạn thêm chuyện gì nữa. Quyền thừa kế nhà họ Tống không thể giao cho một kẻ ác độc không màng máu mủ là gì như vậy.”Ánh mắt Tống Kỳ Ngự hiện lên vẻ lạnh lẽo, “Dạo này nhà họ Kiều loạn trong giặc ngoài, nếu anh Ba muốn qua lại với bọn họ e rằng cũng không có cơ hội đâu. Cháu từng hợp tác với cậu cả Kiều một lần. Lúc này địa vị của cậu hai Kiều rất khó xử, so với nhà anh cả họ Kiều thì cậu ta không hề đáng lo.”Bà Tống cũng không biết nhiều về nhà họ Kiều ở Lệ Thành, nghe Tống Kỳ Ngự giải thích thì hài lòng cười: “Trong lòng cháu đều biết thì còn gì bằng. Còn cô bé kia thì sao, cháu định thế nào?”Tống Kỳ Ngự không biểu hiện gì ngoài mặt, “Bà nội đừng để ý chuyện này làm gì, ít nhất thì cháu cũng sẽ không khiến cô ấy tổn thương.”Nghe anh ta nói xong, bà cụ Tống suy nghĩ thật lâu, sau đó vẫn không yên tâm dặn dò tiếp: “Con bé đã là người nhà họ Tần rồi, cháu vẫn nên cẩn thận thì hơn. Người nhà đó đều là sói đói ăn tươi nuốt sống người khác, cháu nhớ đừng làm việc theo cảm tính!”Bà tin tưởng bản lĩnh của Tống Kỳ Ngự, có điều chuyện tình cảm, khó lòng nói trước được.Hiện tại nhà họ Tống đã không còn ai có khả năng kế nghiệp, bà không thể lại mất đi đứa nhỏ này.Tống Kỳ Ngự còn định nói thêm, nhưng Đoan Mộc Bình Lãng đã cầm micro bước lên bục phát biểu, hai bà cháu liền lặng yên kết thúc đề tài này.***Khi Đoan Mộc Bình Lãng lên bục, sảnh tiệc vốn đang ồn ào lập tức im bặt.Khách ở đây đều là những người có thân phận, địa vị, cho dù không thể sánh bằng nhà Đoan Mộc, nhưng đều là những người đứng đầu một phương.Bởi vì bọn họ đều rất tò mò với buổi tiệc này nên rất trật tự, hóng vị cán bộ ngoại giao nổi tiếng này bắt đầu phát biểu.Đoan Mộc Bình Lãng đứng trước bục, ánh mắt sáng lấp lánh, khí phách hiên ngang. Ông mặc bộ vest lịch sự trang trọng, rất giống phong cách bình thường khi ông làm người phát ngôn ngoại giao.Ông yên lặng hít sâu, sau đó rành rọt nói: “Chúc quý vị buổi tối tốt lành, cảm ơn các vị khách quý đã bớt thời gian đến tham gia bữa tiệc này của nhà chúng tôi.”Một tràng vỗ tay vang lên, Đoan Mộc Bình Lãng đợi mọi người dừng lại rồi mới nói tiếp: “Tôi tin rằng quý vị còn chưa rõ lắm mục đích buổi tiệc tối nay. Vậy chúng ta chính thức mở màn thôi. Đầu tiên, để tôi giới thiệu với mọi người hai cô gái. Tiểu Thất, Tranh Tranh, lên đây nào.”Đoan Mộc Bình Lãng hiền lành nhìn hai người. Hành động của ông cũng khiến khách khứa trong phòng đổ dồn ánh mắt về phía hai cô gái thanh nhã vừa đứng dậy.Trang phục của hai người rất giống nhau, khuôn mặt xinh đẹp, dáng người mảnh mai yểu điệu. Quan trọng nhất là, có rất nhiều người đã nhận ra thân phận của Nghiên Thời Thất.Dù sao cũng là ngôi sao trên màn ảnh, trong sảnh cũng có không ít người tiếp xúc đến lĩnh vực giải trí, nếu không thì cũng biết ít nhiều.Có người ở bên dưới ghé tai nhau thảo luận: “Cô gái cao hơn một chút kia hình như là một minh tinh.” Hãy vào Vietwriter.vn.com để đọc truyện nhanh hơn!“Trông quen quá, tôi tìm thử xem.”“Là Nghiên Thời Thất, tôi biết cô ta, gương mặt thân quen trên hot search mà. Thời gian vừa rồi còn có người nói thân phận cô ta rất tầm thường, dựa vào thủ đoạn mới leo lên được sàn thời trang quốc tế. Sao hôm nay cô ta lại xuất hiện ở nhà Đoan Mộc?”Không khí buổi tiệc rất trang nghiêm, nên khách khứa thảo luận bên dưới cũng cố gắng nhỏ giọng xì xào.Vấn đề ở đây là, một diễn viên trong giới giải trí có tài đức gì mà ngồi ở bàn chính của nhà Đoan Mộc cơ chứ?!Rốt cuộc người này có thân phận gì?Dưới ánh nhìn soi mói của các vị khách, Nghiên Thời Thất và Ôn Tranh nhanh nhẹn bước lên bục sân khấu.

Người Dấu YêuTác giả: Mạn TâyTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNghiên Quân vừa nói vừa rót bạch trà đã đun vào chén. Hơi nước bốc lên khiến đường nét tuấn tú của người đàn ông trở nên mờ ảo. Anh hơi cúi đầu, giọng nói trầm thấp lại lười biếng: “Ông Nghiên không cần phải khách sáo.” Hai người đàn ông gặp mặt nói chuyện khách sáo khiến Nghiên Thời Thất ngồi bên cạnh có vẻ rất dư thừa. Cô không rõ dụng ý của ba cô dẫn cô tới đây ngày hôm nay. Nhưng cô cũng hiểu được đạo lý “thương nhân mà không có lợi thì chẳng dậy sớm”. Ánh nắng buổi chiều rực rỡ, tia sáng ấm áp rọi lên khuôn mặt giống như pho tượng thoát tục, hoàn mỹ và tinh xảo của Tần Bách Duật qua rèm cửa tinh tế. Nửa tiếng sau, anh rời đi trước. Bên trong hiên trà đã được dọn dẹp an tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng nước trà sôi trào. Qua nửa buổi, Nghiên Quân than nhẹ một tiếng, liếc mắt nhìn gương mặt trắng nõn của Nghiên Thời Thất: “Con gái, con có cảm giác gì về cậu ta?” Nghiên Thời Thất đỡ má đào, nhíu mày, đáy mắt sinh ra vẻ ngờ vực: “Ba có ý gì?” Nghiên Quân nâng chén trà nhấp một… Các bạn đang đọc truyệnNgười dấu yêu – Chương 715miễn phí tạiVietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trênFacebooknhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!****************************​​Chương 715NGHIÊN THỜI THẤT, GƯƠNG MẶT THÂN QUEN CỦA HOT SEARCH!Thấy thế, nét mặt bà cụ Tống mới dịu đi, nghĩ một lát lại nói: “Thế thì tốt! Được rồi, thời gian này cháu chú ý bên thằng Ba một chút. Bà nghe nói lần trước nó cố sức mượn hơi nhà họ Kiều ở Lệ Thành đấy. Cái thằng khốn nạn, tốt nhất cháu bảo người theo dõi nó đi, đừng để nó lại gây náo loạn thêm chuyện gì nữa. Quyền thừa kế nhà họ Tống không thể giao cho một kẻ ác độc không màng máu mủ là gì như vậy.”Ánh mắt Tống Kỳ Ngự hiện lên vẻ lạnh lẽo, “Dạo này nhà họ Kiều loạn trong giặc ngoài, nếu anh Ba muốn qua lại với bọn họ e rằng cũng không có cơ hội đâu. Cháu từng hợp tác với cậu cả Kiều một lần. Lúc này địa vị của cậu hai Kiều rất khó xử, so với nhà anh cả họ Kiều thì cậu ta không hề đáng lo.”Bà Tống cũng không biết nhiều về nhà họ Kiều ở Lệ Thành, nghe Tống Kỳ Ngự giải thích thì hài lòng cười: “Trong lòng cháu đều biết thì còn gì bằng. Còn cô bé kia thì sao, cháu định thế nào?”Tống Kỳ Ngự không biểu hiện gì ngoài mặt, “Bà nội đừng để ý chuyện này làm gì, ít nhất thì cháu cũng sẽ không khiến cô ấy tổn thương.”Nghe anh ta nói xong, bà cụ Tống suy nghĩ thật lâu, sau đó vẫn không yên tâm dặn dò tiếp: “Con bé đã là người nhà họ Tần rồi, cháu vẫn nên cẩn thận thì hơn. Người nhà đó đều là sói đói ăn tươi nuốt sống người khác, cháu nhớ đừng làm việc theo cảm tính!”Bà tin tưởng bản lĩnh của Tống Kỳ Ngự, có điều chuyện tình cảm, khó lòng nói trước được.Hiện tại nhà họ Tống đã không còn ai có khả năng kế nghiệp, bà không thể lại mất đi đứa nhỏ này.Tống Kỳ Ngự còn định nói thêm, nhưng Đoan Mộc Bình Lãng đã cầm micro bước lên bục phát biểu, hai bà cháu liền lặng yên kết thúc đề tài này.***Khi Đoan Mộc Bình Lãng lên bục, sảnh tiệc vốn đang ồn ào lập tức im bặt.Khách ở đây đều là những người có thân phận, địa vị, cho dù không thể sánh bằng nhà Đoan Mộc, nhưng đều là những người đứng đầu một phương.Bởi vì bọn họ đều rất tò mò với buổi tiệc này nên rất trật tự, hóng vị cán bộ ngoại giao nổi tiếng này bắt đầu phát biểu.Đoan Mộc Bình Lãng đứng trước bục, ánh mắt sáng lấp lánh, khí phách hiên ngang. Ông mặc bộ vest lịch sự trang trọng, rất giống phong cách bình thường khi ông làm người phát ngôn ngoại giao.Ông yên lặng hít sâu, sau đó rành rọt nói: “Chúc quý vị buổi tối tốt lành, cảm ơn các vị khách quý đã bớt thời gian đến tham gia bữa tiệc này của nhà chúng tôi.”Một tràng vỗ tay vang lên, Đoan Mộc Bình Lãng đợi mọi người dừng lại rồi mới nói tiếp: “Tôi tin rằng quý vị còn chưa rõ lắm mục đích buổi tiệc tối nay. Vậy chúng ta chính thức mở màn thôi. Đầu tiên, để tôi giới thiệu với mọi người hai cô gái. Tiểu Thất, Tranh Tranh, lên đây nào.”Đoan Mộc Bình Lãng hiền lành nhìn hai người. Hành động của ông cũng khiến khách khứa trong phòng đổ dồn ánh mắt về phía hai cô gái thanh nhã vừa đứng dậy.Trang phục của hai người rất giống nhau, khuôn mặt xinh đẹp, dáng người mảnh mai yểu điệu. Quan trọng nhất là, có rất nhiều người đã nhận ra thân phận của Nghiên Thời Thất.Dù sao cũng là ngôi sao trên màn ảnh, trong sảnh cũng có không ít người tiếp xúc đến lĩnh vực giải trí, nếu không thì cũng biết ít nhiều.Có người ở bên dưới ghé tai nhau thảo luận: “Cô gái cao hơn một chút kia hình như là một minh tinh.” Hãy vào Vietwriter.vn.com để đọc truyện nhanh hơn!“Trông quen quá, tôi tìm thử xem.”“Là Nghiên Thời Thất, tôi biết cô ta, gương mặt thân quen trên hot search mà. Thời gian vừa rồi còn có người nói thân phận cô ta rất tầm thường, dựa vào thủ đoạn mới leo lên được sàn thời trang quốc tế. Sao hôm nay cô ta lại xuất hiện ở nhà Đoan Mộc?”Không khí buổi tiệc rất trang nghiêm, nên khách khứa thảo luận bên dưới cũng cố gắng nhỏ giọng xì xào.Vấn đề ở đây là, một diễn viên trong giới giải trí có tài đức gì mà ngồi ở bàn chính của nhà Đoan Mộc cơ chứ?!Rốt cuộc người này có thân phận gì?Dưới ánh nhìn soi mói của các vị khách, Nghiên Thời Thất và Ôn Tranh nhanh nhẹn bước lên bục sân khấu.

Người Dấu YêuTác giả: Mạn TâyTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNghiên Quân vừa nói vừa rót bạch trà đã đun vào chén. Hơi nước bốc lên khiến đường nét tuấn tú của người đàn ông trở nên mờ ảo. Anh hơi cúi đầu, giọng nói trầm thấp lại lười biếng: “Ông Nghiên không cần phải khách sáo.” Hai người đàn ông gặp mặt nói chuyện khách sáo khiến Nghiên Thời Thất ngồi bên cạnh có vẻ rất dư thừa. Cô không rõ dụng ý của ba cô dẫn cô tới đây ngày hôm nay. Nhưng cô cũng hiểu được đạo lý “thương nhân mà không có lợi thì chẳng dậy sớm”. Ánh nắng buổi chiều rực rỡ, tia sáng ấm áp rọi lên khuôn mặt giống như pho tượng thoát tục, hoàn mỹ và tinh xảo của Tần Bách Duật qua rèm cửa tinh tế. Nửa tiếng sau, anh rời đi trước. Bên trong hiên trà đã được dọn dẹp an tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng nước trà sôi trào. Qua nửa buổi, Nghiên Quân than nhẹ một tiếng, liếc mắt nhìn gương mặt trắng nõn của Nghiên Thời Thất: “Con gái, con có cảm giác gì về cậu ta?” Nghiên Thời Thất đỡ má đào, nhíu mày, đáy mắt sinh ra vẻ ngờ vực: “Ba có ý gì?” Nghiên Quân nâng chén trà nhấp một… Các bạn đang đọc truyệnNgười dấu yêu – Chương 715miễn phí tạiVietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trênFacebooknhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!****************************​​Chương 715NGHIÊN THỜI THẤT, GƯƠNG MẶT THÂN QUEN CỦA HOT SEARCH!Thấy thế, nét mặt bà cụ Tống mới dịu đi, nghĩ một lát lại nói: “Thế thì tốt! Được rồi, thời gian này cháu chú ý bên thằng Ba một chút. Bà nghe nói lần trước nó cố sức mượn hơi nhà họ Kiều ở Lệ Thành đấy. Cái thằng khốn nạn, tốt nhất cháu bảo người theo dõi nó đi, đừng để nó lại gây náo loạn thêm chuyện gì nữa. Quyền thừa kế nhà họ Tống không thể giao cho một kẻ ác độc không màng máu mủ là gì như vậy.”Ánh mắt Tống Kỳ Ngự hiện lên vẻ lạnh lẽo, “Dạo này nhà họ Kiều loạn trong giặc ngoài, nếu anh Ba muốn qua lại với bọn họ e rằng cũng không có cơ hội đâu. Cháu từng hợp tác với cậu cả Kiều một lần. Lúc này địa vị của cậu hai Kiều rất khó xử, so với nhà anh cả họ Kiều thì cậu ta không hề đáng lo.”Bà Tống cũng không biết nhiều về nhà họ Kiều ở Lệ Thành, nghe Tống Kỳ Ngự giải thích thì hài lòng cười: “Trong lòng cháu đều biết thì còn gì bằng. Còn cô bé kia thì sao, cháu định thế nào?”Tống Kỳ Ngự không biểu hiện gì ngoài mặt, “Bà nội đừng để ý chuyện này làm gì, ít nhất thì cháu cũng sẽ không khiến cô ấy tổn thương.”Nghe anh ta nói xong, bà cụ Tống suy nghĩ thật lâu, sau đó vẫn không yên tâm dặn dò tiếp: “Con bé đã là người nhà họ Tần rồi, cháu vẫn nên cẩn thận thì hơn. Người nhà đó đều là sói đói ăn tươi nuốt sống người khác, cháu nhớ đừng làm việc theo cảm tính!”Bà tin tưởng bản lĩnh của Tống Kỳ Ngự, có điều chuyện tình cảm, khó lòng nói trước được.Hiện tại nhà họ Tống đã không còn ai có khả năng kế nghiệp, bà không thể lại mất đi đứa nhỏ này.Tống Kỳ Ngự còn định nói thêm, nhưng Đoan Mộc Bình Lãng đã cầm micro bước lên bục phát biểu, hai bà cháu liền lặng yên kết thúc đề tài này.***Khi Đoan Mộc Bình Lãng lên bục, sảnh tiệc vốn đang ồn ào lập tức im bặt.Khách ở đây đều là những người có thân phận, địa vị, cho dù không thể sánh bằng nhà Đoan Mộc, nhưng đều là những người đứng đầu một phương.Bởi vì bọn họ đều rất tò mò với buổi tiệc này nên rất trật tự, hóng vị cán bộ ngoại giao nổi tiếng này bắt đầu phát biểu.Đoan Mộc Bình Lãng đứng trước bục, ánh mắt sáng lấp lánh, khí phách hiên ngang. Ông mặc bộ vest lịch sự trang trọng, rất giống phong cách bình thường khi ông làm người phát ngôn ngoại giao.Ông yên lặng hít sâu, sau đó rành rọt nói: “Chúc quý vị buổi tối tốt lành, cảm ơn các vị khách quý đã bớt thời gian đến tham gia bữa tiệc này của nhà chúng tôi.”Một tràng vỗ tay vang lên, Đoan Mộc Bình Lãng đợi mọi người dừng lại rồi mới nói tiếp: “Tôi tin rằng quý vị còn chưa rõ lắm mục đích buổi tiệc tối nay. Vậy chúng ta chính thức mở màn thôi. Đầu tiên, để tôi giới thiệu với mọi người hai cô gái. Tiểu Thất, Tranh Tranh, lên đây nào.”Đoan Mộc Bình Lãng hiền lành nhìn hai người. Hành động của ông cũng khiến khách khứa trong phòng đổ dồn ánh mắt về phía hai cô gái thanh nhã vừa đứng dậy.Trang phục của hai người rất giống nhau, khuôn mặt xinh đẹp, dáng người mảnh mai yểu điệu. Quan trọng nhất là, có rất nhiều người đã nhận ra thân phận của Nghiên Thời Thất.Dù sao cũng là ngôi sao trên màn ảnh, trong sảnh cũng có không ít người tiếp xúc đến lĩnh vực giải trí, nếu không thì cũng biết ít nhiều.Có người ở bên dưới ghé tai nhau thảo luận: “Cô gái cao hơn một chút kia hình như là một minh tinh.” Hãy vào Vietwriter.vn.com để đọc truyện nhanh hơn!“Trông quen quá, tôi tìm thử xem.”“Là Nghiên Thời Thất, tôi biết cô ta, gương mặt thân quen trên hot search mà. Thời gian vừa rồi còn có người nói thân phận cô ta rất tầm thường, dựa vào thủ đoạn mới leo lên được sàn thời trang quốc tế. Sao hôm nay cô ta lại xuất hiện ở nhà Đoan Mộc?”Không khí buổi tiệc rất trang nghiêm, nên khách khứa thảo luận bên dưới cũng cố gắng nhỏ giọng xì xào.Vấn đề ở đây là, một diễn viên trong giới giải trí có tài đức gì mà ngồi ở bàn chính của nhà Đoan Mộc cơ chứ?!Rốt cuộc người này có thân phận gì?Dưới ánh nhìn soi mói của các vị khách, Nghiên Thời Thất và Ôn Tranh nhanh nhẹn bước lên bục sân khấu.

Chương 715