Cố Nghiên Ca khoanh tay trước ngực đứng ở cửa xem kịch vui, dung mạo xinh đẹp tựa như tranh vẽ, đôi mắt sáng ngời trong veo như đầm nước sâu. Lúc này cô đang nhìn Lục Thiếu Nhiên với vẻ trêu tức. “Khụ khụ... Nghiên Ca, em nói ít đi vài câu sẽ chết à? Bây giờ em là vợ anh, có ai nói chuyện như em không?” Cố Nghiên Ca hơi nhíu mày: “Xin lỗi chồng hờ, anh suy nghĩ quá nhiều rồi. Lát nữa dọn dẹp phòng vệ sinh sạch sẽ cho tôi, nếu không tôi dùng thế nào đây!” Súc miệng xong, Lục Thiếu Nhiên đầu óc choáng váng tựa vào cửa nhà vệ sinh, đôi mắt phượng xinh đẹp giăng đầy tia máu. Anh nhìn Cố Nghiên Ca đang sửa sang lại chăn đệm, lại nhìn chăn đệm trải trên thảm dưới sàn nhàn: “Hôm nay đến lượt em ngủ trên sản nhà rồi nhỉ?” Cố Nghiên Ca ngẩng đầu lên, không buồn liếc nhìn anh mà vẫn tiếp tục trải giường, thuận miệng nói: “Hôm nay em tới tháng, ngủ trên sàn nhà cũng không sao. Dù sao nếu ngày mai không dậy nổi, nếu mẹ anh hỏi, em sẽ nói thật!” “Thôi! Bà nội của tôi ơi, anh ngủ dưới đất, anh dọn…
Chương 172
Thiên Đường Có EmTác giả: Mạn TâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCố Nghiên Ca khoanh tay trước ngực đứng ở cửa xem kịch vui, dung mạo xinh đẹp tựa như tranh vẽ, đôi mắt sáng ngời trong veo như đầm nước sâu. Lúc này cô đang nhìn Lục Thiếu Nhiên với vẻ trêu tức. “Khụ khụ... Nghiên Ca, em nói ít đi vài câu sẽ chết à? Bây giờ em là vợ anh, có ai nói chuyện như em không?” Cố Nghiên Ca hơi nhíu mày: “Xin lỗi chồng hờ, anh suy nghĩ quá nhiều rồi. Lát nữa dọn dẹp phòng vệ sinh sạch sẽ cho tôi, nếu không tôi dùng thế nào đây!” Súc miệng xong, Lục Thiếu Nhiên đầu óc choáng váng tựa vào cửa nhà vệ sinh, đôi mắt phượng xinh đẹp giăng đầy tia máu. Anh nhìn Cố Nghiên Ca đang sửa sang lại chăn đệm, lại nhìn chăn đệm trải trên thảm dưới sàn nhàn: “Hôm nay đến lượt em ngủ trên sản nhà rồi nhỉ?” Cố Nghiên Ca ngẩng đầu lên, không buồn liếc nhìn anh mà vẫn tiếp tục trải giường, thuận miệng nói: “Hôm nay em tới tháng, ngủ trên sàn nhà cũng không sao. Dù sao nếu ngày mai không dậy nổi, nếu mẹ anh hỏi, em sẽ nói thật!” “Thôi! Bà nội của tôi ơi, anh ngủ dưới đất, anh dọn… Thái độ của người cảnh sát rất nghiêm túc, lời nói mạnh mẽ, khí phách.Cho nên ở trong nhà hàng lộ thiên rộng lớn, mọi n3gười nghe được rất rõ ràng.Hoàng An Kỳ ngớ người!Hoàng Vĩnh Bang nổi giận!Ông ta tiến lên một bước, 1che phía trước Hoàng An Kỳ, tức giận nói: “Ăn nói bậy bạ! Sao An Kỳ nhà chúng tôi cóthể liên quan đến vụ án giết người được? L9ãnh đạo Tổng Cục các người là ai? Tôi muốn nói chuyện với ông ta.”Hoàng Vĩnh Bang là lãnh đạo quân khu, tác phong rất 3bảo thủ.Thấy thái độ của ông ta như thế, sắc mặt của người cảnh sát cũng xấu đi: “Xin lỗi! Lãnh đạo Tổng Cục bề bộnnh8iều việc! Cô Hoàng, mời đi theo chúng tôi.”Cảnh sát vô cùng chính trực, khéo léo gạt bỏ yêu cầu của Hoàng Vĩnh Bang.Cho dù ông ta là Tư lệnh Quân khu thành phố B thì đã sao?Vụ án mưu sát này là cấp trên gửi văn bản xuống yêu cầu điều tra kĩ càng.Ban đầu chỉ là vụ án hình sự thuộc Cục Tân Cảng nhưng bây giờ đã chuyển về Tổng Cục nên có thể thấy rõ tầmquan trọng của nó. Hoàng Vĩnh Bang tức không thở nổi. Ông cụ Lục nhíu mày càng chặt hơn, nhìn Lục Vĩnh Bang:“Lão Hoàng à, để bọn họ đi trước đã có chuyện gì tôi sẽ nói sau.” Ấn ý rằng ở đây nhiều người, làm lớn chuyện lênthì không hay, đối với ai cũng không có lợi.Hoàng Vĩnh Bang ngoài mặt tức giận, đôi mắt tinh tường lại càng rừng rực lửa giận.“Hừ! Tốt nhất là các người có chứng cứ xác thực, nếu không tôi sẽ khiến mấy người phải trả giá đắt.”Hoàng An Kỳ sợ tái mặt, ngay cả ông nội cô ta cũng đã tỏ thái độ chấp nhận, trong lòng cô ta càng thêm lo sợ.Nghĩ một lát, giọng cô ta run rẩy vang lên: “Cảnh sát, tôi không giết người. Việc này nhất định có hiểu lầm, tôi cóthể phối hợp điều tra, nhưng mà có thể để tôi hoàn thành lễ đính hôn…”“Không cần!” Cô ta còn chưa nói hết câu, Lục Lăng Nghiệp đang đứng trên thảm đỏ đã nghiêm nghị, lạnh lùng lêntiếng: “Lục Lăng Nghiệp tôi sẽ không đính hôn với nghi phạm giết người. Tiệc đính hôn hôm nay hủy bỏ đi!”Nói xong, anh ngạo mạn xoay người, cả người tràn ngập sự tàn bạo, bỏ mặc khách quý và Hoàng An Kỳ dứt khoátrời đi.Đây là kết cục mà không ai ngờ tới, kể cả Nghiên Ca.Hoàng An Kỳ vừa lo vừa sợ, nước mắt nhanh chóng rơi đầy mặt: “Anh Nghiệp, anh Nghiệp, anh nghe em giải thíchđã…”Cô ta vừa khóc vừa gọi với theo bóng lưng anh, nhưng anh lại keo kiệt không thèm nhìn cô ta lấy một lần. HoàngAn Kỳ nhấc váy muốn đuổi theo anh, nhưng vừa chạy được hai bước đã bị cảnh sát một trái một phải giữ lại: “CôHoàng, nếu cô không phối hợp, sợ rằng sẽ thêm tội danh bỏ trốn.” Lúc này, mẹ Hoàng An Kỳ đã ngồi liệt trên ghếgần như sắp ngất xỉu.Sắc mặt ông Hoàng cũng cứng ngắc, vô cùng khó coi.Vẻ mặt tươi cười của Hoàng Nguyệt Tuân vụt tắt, cắn răng nhìn Hoàng An Kỳ bị dẫn đi. Một buổi tiệc đính hôn náo nhiệt, động vuicuối cùng lại trở thành trò cưoi.Nhà họ Hoàng vốn nổi tiếng trong giới thượng lưu, chỉ quaMà tin tức mỹ nữ lừng danh Hoàng An Kỳ là lại bị nghi ngờ có liên quan đến vụ án giết người đã truyền ra khắp phố lớn ngõ nhỏ,dường như ngày nào cũng chiếm vị trí đầu trên mặt báo.
Thái độ của người cảnh sát rất nghiêm túc, lời nói mạnh mẽ, khí phách.
Cho nên ở trong nhà hàng lộ thiên rộng lớn, mọi n3gười nghe được rất rõ ràng.
Hoàng An Kỳ ngớ người!
Hoàng Vĩnh Bang nổi giận!
Ông ta tiến lên một bước, 1che phía trước Hoàng An Kỳ, tức giận nói: “Ăn nói bậy bạ! Sao An Kỳ nhà chúng tôi có
thể liên quan đến vụ án giết người được? L9ãnh đạo Tổng Cục các người là ai? Tôi muốn nói chuyện với ông ta.”
Hoàng Vĩnh Bang là lãnh đạo quân khu, tác phong rất 3bảo thủ.
Thấy thái độ của ông ta như thế, sắc mặt của người cảnh sát cũng xấu đi: “Xin lỗi! Lãnh đạo Tổng Cục bề bộn
nh8iều việc! Cô Hoàng, mời đi theo chúng tôi.”
Cảnh sát vô cùng chính trực, khéo léo gạt bỏ yêu cầu của Hoàng Vĩnh Bang.
Cho dù ông ta là Tư lệnh Quân khu thành phố B thì đã sao?
Vụ án mưu sát này là cấp trên gửi văn bản xuống yêu cầu điều tra kĩ càng.
Ban đầu chỉ là vụ án hình sự thuộc Cục Tân Cảng nhưng bây giờ đã chuyển về Tổng Cục nên có thể thấy rõ tầm
quan trọng của nó. Hoàng Vĩnh Bang tức không thở nổi. Ông cụ Lục nhíu mày càng chặt hơn, nhìn Lục Vĩnh Bang:
“Lão Hoàng à, để bọn họ đi trước đã có chuyện gì tôi sẽ nói sau.” Ấn ý rằng ở đây nhiều người, làm lớn chuyện lên
thì không hay, đối với ai cũng không có lợi.
Hoàng Vĩnh Bang ngoài mặt tức giận, đôi mắt tinh tường lại càng rừng rực lửa giận.
“Hừ! Tốt nhất là các người có chứng cứ xác thực, nếu không tôi sẽ khiến mấy người phải trả giá đắt.”
Hoàng An Kỳ sợ tái mặt, ngay cả ông nội cô ta cũng đã tỏ thái độ chấp nhận, trong lòng cô ta càng thêm lo sợ.
Nghĩ một lát, giọng cô ta run rẩy vang lên: “Cảnh sát, tôi không giết người. Việc này nhất định có hiểu lầm, tôi có
thể phối hợp điều tra, nhưng mà có thể để tôi hoàn thành lễ đính hôn…”
“Không cần!” Cô ta còn chưa nói hết câu, Lục Lăng Nghiệp đang đứng trên thảm đỏ đã nghiêm nghị, lạnh lùng lên
tiếng: “Lục Lăng Nghiệp tôi sẽ không đính hôn với nghi phạm giết người. Tiệc đính hôn hôm nay hủy bỏ đi!”
Nói xong, anh ngạo mạn xoay người, cả người tràn ngập sự tàn bạo, bỏ mặc khách quý và Hoàng An Kỳ dứt khoát
rời đi.
Đây là kết cục mà không ai ngờ tới, kể cả Nghiên Ca.
Hoàng An Kỳ vừa lo vừa sợ, nước mắt nhanh chóng rơi đầy mặt: “Anh Nghiệp, anh Nghiệp, anh nghe em giải thích
đã…”
Cô ta vừa khóc vừa gọi với theo bóng lưng anh, nhưng anh lại keo kiệt không thèm nhìn cô ta lấy một lần. Hoàng
An Kỳ nhấc váy muốn đuổi theo anh, nhưng vừa chạy được hai bước đã bị cảnh sát một trái một phải giữ lại: “Cô
Hoàng, nếu cô không phối hợp, sợ rằng sẽ thêm tội danh bỏ trốn.” Lúc này, mẹ Hoàng An Kỳ đã ngồi liệt trên ghế
gần như sắp ngất xỉu.
Sắc mặt ông Hoàng cũng cứng ngắc, vô cùng khó coi.
Vẻ mặt tươi cười của Hoàng Nguyệt Tuân vụt tắt, cắn răng nhìn Hoàng An Kỳ bị dẫn đi. Một buổi tiệc đính hôn náo nhiệt, động vui
cuối cùng lại trở thành trò cưoi.
Nhà họ Hoàng vốn nổi tiếng trong giới thượng lưu, chỉ qua
Mà tin tức mỹ nữ lừng danh Hoàng An Kỳ là lại bị nghi ngờ có liên quan đến vụ án giết người đã truyền ra khắp phố lớn ngõ nhỏ,
dường như ngày nào cũng chiếm vị trí đầu trên mặt báo.
Thiên Đường Có EmTác giả: Mạn TâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCố Nghiên Ca khoanh tay trước ngực đứng ở cửa xem kịch vui, dung mạo xinh đẹp tựa như tranh vẽ, đôi mắt sáng ngời trong veo như đầm nước sâu. Lúc này cô đang nhìn Lục Thiếu Nhiên với vẻ trêu tức. “Khụ khụ... Nghiên Ca, em nói ít đi vài câu sẽ chết à? Bây giờ em là vợ anh, có ai nói chuyện như em không?” Cố Nghiên Ca hơi nhíu mày: “Xin lỗi chồng hờ, anh suy nghĩ quá nhiều rồi. Lát nữa dọn dẹp phòng vệ sinh sạch sẽ cho tôi, nếu không tôi dùng thế nào đây!” Súc miệng xong, Lục Thiếu Nhiên đầu óc choáng váng tựa vào cửa nhà vệ sinh, đôi mắt phượng xinh đẹp giăng đầy tia máu. Anh nhìn Cố Nghiên Ca đang sửa sang lại chăn đệm, lại nhìn chăn đệm trải trên thảm dưới sàn nhàn: “Hôm nay đến lượt em ngủ trên sản nhà rồi nhỉ?” Cố Nghiên Ca ngẩng đầu lên, không buồn liếc nhìn anh mà vẫn tiếp tục trải giường, thuận miệng nói: “Hôm nay em tới tháng, ngủ trên sàn nhà cũng không sao. Dù sao nếu ngày mai không dậy nổi, nếu mẹ anh hỏi, em sẽ nói thật!” “Thôi! Bà nội của tôi ơi, anh ngủ dưới đất, anh dọn… Thái độ của người cảnh sát rất nghiêm túc, lời nói mạnh mẽ, khí phách.Cho nên ở trong nhà hàng lộ thiên rộng lớn, mọi n3gười nghe được rất rõ ràng.Hoàng An Kỳ ngớ người!Hoàng Vĩnh Bang nổi giận!Ông ta tiến lên một bước, 1che phía trước Hoàng An Kỳ, tức giận nói: “Ăn nói bậy bạ! Sao An Kỳ nhà chúng tôi cóthể liên quan đến vụ án giết người được? L9ãnh đạo Tổng Cục các người là ai? Tôi muốn nói chuyện với ông ta.”Hoàng Vĩnh Bang là lãnh đạo quân khu, tác phong rất 3bảo thủ.Thấy thái độ của ông ta như thế, sắc mặt của người cảnh sát cũng xấu đi: “Xin lỗi! Lãnh đạo Tổng Cục bề bộnnh8iều việc! Cô Hoàng, mời đi theo chúng tôi.”Cảnh sát vô cùng chính trực, khéo léo gạt bỏ yêu cầu của Hoàng Vĩnh Bang.Cho dù ông ta là Tư lệnh Quân khu thành phố B thì đã sao?Vụ án mưu sát này là cấp trên gửi văn bản xuống yêu cầu điều tra kĩ càng.Ban đầu chỉ là vụ án hình sự thuộc Cục Tân Cảng nhưng bây giờ đã chuyển về Tổng Cục nên có thể thấy rõ tầmquan trọng của nó. Hoàng Vĩnh Bang tức không thở nổi. Ông cụ Lục nhíu mày càng chặt hơn, nhìn Lục Vĩnh Bang:“Lão Hoàng à, để bọn họ đi trước đã có chuyện gì tôi sẽ nói sau.” Ấn ý rằng ở đây nhiều người, làm lớn chuyện lênthì không hay, đối với ai cũng không có lợi.Hoàng Vĩnh Bang ngoài mặt tức giận, đôi mắt tinh tường lại càng rừng rực lửa giận.“Hừ! Tốt nhất là các người có chứng cứ xác thực, nếu không tôi sẽ khiến mấy người phải trả giá đắt.”Hoàng An Kỳ sợ tái mặt, ngay cả ông nội cô ta cũng đã tỏ thái độ chấp nhận, trong lòng cô ta càng thêm lo sợ.Nghĩ một lát, giọng cô ta run rẩy vang lên: “Cảnh sát, tôi không giết người. Việc này nhất định có hiểu lầm, tôi cóthể phối hợp điều tra, nhưng mà có thể để tôi hoàn thành lễ đính hôn…”“Không cần!” Cô ta còn chưa nói hết câu, Lục Lăng Nghiệp đang đứng trên thảm đỏ đã nghiêm nghị, lạnh lùng lêntiếng: “Lục Lăng Nghiệp tôi sẽ không đính hôn với nghi phạm giết người. Tiệc đính hôn hôm nay hủy bỏ đi!”Nói xong, anh ngạo mạn xoay người, cả người tràn ngập sự tàn bạo, bỏ mặc khách quý và Hoàng An Kỳ dứt khoátrời đi.Đây là kết cục mà không ai ngờ tới, kể cả Nghiên Ca.Hoàng An Kỳ vừa lo vừa sợ, nước mắt nhanh chóng rơi đầy mặt: “Anh Nghiệp, anh Nghiệp, anh nghe em giải thíchđã…”Cô ta vừa khóc vừa gọi với theo bóng lưng anh, nhưng anh lại keo kiệt không thèm nhìn cô ta lấy một lần. HoàngAn Kỳ nhấc váy muốn đuổi theo anh, nhưng vừa chạy được hai bước đã bị cảnh sát một trái một phải giữ lại: “CôHoàng, nếu cô không phối hợp, sợ rằng sẽ thêm tội danh bỏ trốn.” Lúc này, mẹ Hoàng An Kỳ đã ngồi liệt trên ghếgần như sắp ngất xỉu.Sắc mặt ông Hoàng cũng cứng ngắc, vô cùng khó coi.Vẻ mặt tươi cười của Hoàng Nguyệt Tuân vụt tắt, cắn răng nhìn Hoàng An Kỳ bị dẫn đi. Một buổi tiệc đính hôn náo nhiệt, động vuicuối cùng lại trở thành trò cưoi.Nhà họ Hoàng vốn nổi tiếng trong giới thượng lưu, chỉ quaMà tin tức mỹ nữ lừng danh Hoàng An Kỳ là lại bị nghi ngờ có liên quan đến vụ án giết người đã truyền ra khắp phố lớn ngõ nhỏ,dường như ngày nào cũng chiếm vị trí đầu trên mặt báo.