Tác giả:

Cố Nghiên Ca khoanh tay trước ngực đứng ở cửa xem kịch vui, dung mạo xinh đẹp tựa như tranh vẽ, đôi mắt sáng ngời trong veo như đầm nước sâu. Lúc này cô đang nhìn Lục Thiếu Nhiên với vẻ trêu tức. “Khụ khụ... Nghiên Ca, em nói ít đi vài câu sẽ chết à? Bây giờ em là vợ anh, có ai nói chuyện như em không?” Cố Nghiên Ca hơi nhíu mày: “Xin lỗi chồng hờ, anh suy nghĩ quá nhiều rồi. Lát nữa dọn dẹp phòng vệ sinh sạch sẽ cho tôi, nếu không tôi dùng thế nào đây!” Súc miệng xong, Lục Thiếu Nhiên đầu óc choáng váng tựa vào cửa nhà vệ sinh, đôi mắt phượng xinh đẹp giăng đầy tia máu. Anh nhìn Cố Nghiên Ca đang sửa sang lại chăn đệm, lại nhìn chăn đệm trải trên thảm dưới sàn nhàn: “Hôm nay đến lượt em ngủ trên sản nhà rồi nhỉ?” Cố Nghiên Ca ngẩng đầu lên, không buồn liếc nhìn anh mà vẫn tiếp tục trải giường, thuận miệng nói: “Hôm nay em tới tháng, ngủ trên sàn nhà cũng không sao. Dù sao nếu ngày mai không dậy nổi, nếu mẹ anh hỏi, em sẽ nói thật!” “Thôi! Bà nội của tôi ơi, anh ngủ dưới đất, anh dọn…

Chương 258

Thiên Đường Có EmTác giả: Mạn TâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCố Nghiên Ca khoanh tay trước ngực đứng ở cửa xem kịch vui, dung mạo xinh đẹp tựa như tranh vẽ, đôi mắt sáng ngời trong veo như đầm nước sâu. Lúc này cô đang nhìn Lục Thiếu Nhiên với vẻ trêu tức. “Khụ khụ... Nghiên Ca, em nói ít đi vài câu sẽ chết à? Bây giờ em là vợ anh, có ai nói chuyện như em không?” Cố Nghiên Ca hơi nhíu mày: “Xin lỗi chồng hờ, anh suy nghĩ quá nhiều rồi. Lát nữa dọn dẹp phòng vệ sinh sạch sẽ cho tôi, nếu không tôi dùng thế nào đây!” Súc miệng xong, Lục Thiếu Nhiên đầu óc choáng váng tựa vào cửa nhà vệ sinh, đôi mắt phượng xinh đẹp giăng đầy tia máu. Anh nhìn Cố Nghiên Ca đang sửa sang lại chăn đệm, lại nhìn chăn đệm trải trên thảm dưới sàn nhàn: “Hôm nay đến lượt em ngủ trên sản nhà rồi nhỉ?” Cố Nghiên Ca ngẩng đầu lên, không buồn liếc nhìn anh mà vẫn tiếp tục trải giường, thuận miệng nói: “Hôm nay em tới tháng, ngủ trên sàn nhà cũng không sao. Dù sao nếu ngày mai không dậy nổi, nếu mẹ anh hỏi, em sẽ nói thật!” “Thôi! Bà nội của tôi ơi, anh ngủ dưới đất, anh dọn… Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter*********************************Trong căn phòng ngủ rộng rãi, Lục Lăng Nghiệp vừa kéo Nghiên Ca vào phòng đã mở đèn sáng trưng, có thể thấyrõ bài trí t3rong phòng.Chiếc giường King size ở giữa phòng, bên cạnh cửa sổ có đặt hai chiếc ghế sofa. Bên phải có nhà vệ si1nh riêngđược thiết kế đơn giản tiện dụng.Lục Lăng Nghiệp đóng cửa lại, quay người áp Nghiên Ca lên cửa.Anh gấp gáp lại ngang ngược hôn mạnh lên môi cô, lần này không còn có bất kỳ khống chế nào nữa chỉ cónóng bỏng nồng n3àn. Nghiên Ca ngạc nhiên chưa kịp phản ứng, đã bị anh đè lên cánh cửa, hơi thở của cả hai nóngrực như phải bỏng.“A! Lục Lăng… Nghiệp…”“Chú Út…”Nụ hôn gấp gáp của anh khiến cô không thở được, hai tay Nghiên Ca chống lên ngực anh lại cảm nhận thấy trái timanh đập mạnh như đang quyến rũ mình, cả người cô mềm nhũn như không còn khí lực.Hai người hôn nhau say đắm trong tiếng nỉ non của Nghiên Ca.Lúc này cho dù trong lòng cô có bao nhiêu tức giận, có bao nhiêu ấm ức thì trước thể tấn công của anh đều hóathành mặt nước hồ mùa xuân bình lặng.Anh là Lục Lăng Nghiệp. Ai bảo anh là Lục Lăng Nghiệp chứ!Nhưng nếu đổi lại là một người đàn ông nào khác không phải anh, có thể cô đã không thể bình tĩnh đối mặt vớimọi chuyện như thể.Nhưng… lại cứ là anh.Người đàn ông chiều chuộng cô đến tận xương tủy, người đàn ông luôn coi cô như sinh mạng của mình.Nghiên Ca ngâm khẽ, khuôn mặt đỏ bừng như ráng chiêu đẹp đến say lòng người.Bàn tay Lục Lăng Nghiệp chậm rãi đặt lên eo cô, cách một tầng vải mỏng mơn trớn khiến Nghiên Ca run rẩy, côbỗng mở bừng mắt, nắm lấy bàn tay đang làm việc xấu kia của anh,“Chú Út…”Nghiên Ca nghiêng đầu tránh nụ hôn nóng bỏng ngước mắt nhìn đôi mắt đỏ ngầu của anh mà trong lòng chấnđộng.“Ừm?”Đôi mắt lạnh lùng thâm sâu của Lục Lăng Nghiệp tràn ngập dục vọng mãnh liệt như lửa cháy, gương mặt tuấn túcủa anh như phòng đại trước mắt cô.Nghiên Ca ngửa cổ dán lên cửa, hô hấp rối loạn: “Không phải… không phải anh nói sẽ giải đáp những thắc mắc củaem sao?”Câu nói này cô nói ra mà chẳng có chút đáng tin nào, chính bản thân cô cũng không nhịn được muốn khinh thườngchính mình.Bởi vì nụ hôn nóng bỏng vừa rồi mà Nghiên Ca thở gấp, đến cả giọng nói cũng khàn khàn quyến rũ.Lục Lăng Nghiệp cụp mắt xuống, ngón tay anh vuốt ve bờ môi mọng nước non mềm của cô: “Được, giải thích vấnđề nào.”Nghe vậy, Nghiên Ca bỗng có cảm giác như bình tĩnh lại.Lúc Lục Lăng Nghiệp nắm tay cô quay người về phòng khách, cô còn thầm thở phào nhẹ nhõm.Nhưng chẳng biết vì sao, vừa mới đưa Nghiên Ca đến bên cạnh chiếc giường lớn đến giật mình kia, cánh tay cũngnhư sắt của Lục Lăng Nghiệp lại ôm chặt Nghiên Ca vào lòng. Đôi mắt âm trầm của anh nhìn chằm chằm khuônmặt trắng nõn của cô, nói khẽ: “Một lần nữa, xin lỗi em.”Anh nói câu “Xin lỗi em” rất nghiêm túc, nghiêm túc đến mức ánh mắt Nghiên Ca hoảng hốt lại hơi đau lòng nhìnanh, bỗng dưng cô có kích động muốn rơi nước mắt. Cô hé miệng, rủ mí mắt nói: “Chú Út, em muốn hỏi anh mộtđiều.”Lục Lăng Nghiệp ôm lấy cô, khẽ gật đầu.Nghiên Ca thở ra, sau đó nước mắt đong đầy, sụt sịt hỏi: “Tại sao lại là em? Là bởi vì… chuyện năm năm trước…cho nên anh mới tìm em sao?”Cô nói nhát gừng, lẫn trong lời nói có cả cảm xúc không tự tin và bối rối.Lục Lăng Nghiệp khóa chặt bóng hình Nghiên Ca trong đôi mắt, anh mỉm cười ôm cô càng chặt: “Bởi vì anh chỉ cómột người phụ nữ thôi.”Dứt lời, anh bế Nghiên Ca lên, đôi môi mòng ghé sát bên tai cô nói: “Hơn nữa, anh chỉ có một người phụ nữ là em.”Nghiên Ca ngạc nhiên.Cô như không dám tin vào điều mình vừa nghe thấy nên sững sờ, lát sau mới hoàn hồn, kéo rộng khoảng cách giữa mình và Lục LăngNghiệp, ấp úng: “Anh… anh nói…”Lục Lăng Nghiệp trầm mặc, khuôn mặt lạnh lùng không có bất cứ biểu cảm gì.

Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter

*********************************

Trong căn phòng ngủ rộng rãi, Lục Lăng Nghiệp vừa kéo Nghiên Ca vào phòng đã mở đèn sáng trưng, có thể thấy

rõ bài trí t3rong phòng.

Chiếc giường King size ở giữa phòng, bên cạnh cửa sổ có đặt hai chiếc ghế sofa. Bên phải có nhà vệ si1nh riêng

được thiết kế đơn giản tiện dụng.

Lục Lăng Nghiệp đóng cửa lại, quay người áp Nghiên Ca lên cửa.

<9br>Anh gấp gáp lại ngang ngược hôn mạnh lên môi cô, lần này không còn có bất kỳ khống chế nào nữa chỉ có

nóng bỏng nồng n3àn. Nghiên Ca ngạc nhiên chưa kịp phản ứng, đã bị anh đè lên cánh cửa, hơi thở của cả hai nóng

rực như phải bỏng.

“A! Lục Lăng… Nghiệp…”

“Chú Út…”

Nụ hôn gấp gáp của anh khiến cô không thở được, hai tay Nghiên Ca chống lên ngực anh lại cảm nhận thấy trái tim

anh đập mạnh như đang quyến rũ mình, cả người cô mềm nhũn như không còn khí lực.

Hai người hôn nhau say đắm trong tiếng nỉ non của Nghiên Ca.

Lúc này cho dù trong lòng cô có bao nhiêu tức giận, có bao nhiêu ấm ức thì trước thể tấn công của anh đều hóa

thành mặt nước hồ mùa xuân bình lặng.

Anh là Lục Lăng Nghiệp. Ai bảo anh là Lục Lăng Nghiệp chứ!

Nhưng nếu đổi lại là một người đàn ông nào khác không phải anh, có thể cô đã không thể bình tĩnh đối mặt với

mọi chuyện như thể.

Nhưng… lại cứ là anh.

Người đàn ông chiều chuộng cô đến tận xương tủy, người đàn ông luôn coi cô như sinh mạng của mình.

Nghiên Ca ngâm khẽ, khuôn mặt đỏ bừng như ráng chiêu đẹp đến say lòng người.

Bàn tay Lục Lăng Nghiệp chậm rãi đặt lên eo cô, cách một tầng vải mỏng mơn trớn khiến Nghiên Ca run rẩy, cô

bỗng mở bừng mắt, nắm lấy bàn tay đang làm việc xấu kia của anh,

“Chú Út…”

Nghiên Ca nghiêng đầu tránh nụ hôn nóng bỏng ngước mắt nhìn đôi mắt đỏ ngầu của anh mà trong lòng chấn

động.

“Ừm?”

Đôi mắt lạnh lùng thâm sâu của Lục Lăng Nghiệp tràn ngập dục vọng mãnh liệt như lửa cháy, gương mặt tuấn tú

của anh như phòng đại trước mắt cô.

Nghiên Ca ngửa cổ dán lên cửa, hô hấp rối loạn: “Không phải… không phải anh nói sẽ giải đáp những thắc mắc của

em sao?”

Câu nói này cô nói ra mà chẳng có chút đáng tin nào, chính bản thân cô cũng không nhịn được muốn khinh thường

chính mình.

Bởi vì nụ hôn nóng bỏng vừa rồi mà Nghiên Ca thở gấp, đến cả giọng nói cũng khàn khàn quyến rũ.

Lục Lăng Nghiệp cụp mắt xuống, ngón tay anh vuốt ve bờ môi mọng nước non mềm của cô: “Được, giải thích vấn

đề nào.”

Nghe vậy, Nghiên Ca bỗng có cảm giác như bình tĩnh lại.

Lúc Lục Lăng Nghiệp nắm tay cô quay người về phòng khách, cô còn thầm thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng chẳng biết vì sao, vừa mới đưa Nghiên Ca đến bên cạnh chiếc giường lớn đến giật mình kia, cánh tay cũng

như sắt của Lục Lăng Nghiệp lại ôm chặt Nghiên Ca vào lòng. Đôi mắt âm trầm của anh nhìn chằm chằm khuôn

mặt trắng nõn của cô, nói khẽ: “Một lần nữa, xin lỗi em.”

Anh nói câu “Xin lỗi em” rất nghiêm túc, nghiêm túc đến mức ánh mắt Nghiên Ca hoảng hốt lại hơi đau lòng nhìn

anh, bỗng dưng cô có kích động muốn rơi nước mắt. Cô hé miệng, rủ mí mắt nói: “Chú Út, em muốn hỏi anh một

điều.”

Lục Lăng Nghiệp ôm lấy cô, khẽ gật đầu.

Nghiên Ca thở ra, sau đó nước mắt đong đầy, sụt sịt hỏi: “Tại sao lại là em? Là bởi vì… chuyện năm năm trước…

cho nên anh mới tìm em sao?”

Cô nói nhát gừng, lẫn trong lời nói có cả cảm xúc không tự tin và bối rối.

Lục Lăng Nghiệp khóa chặt bóng hình Nghiên Ca trong đôi mắt, anh mỉm cười ôm cô càng chặt: “Bởi vì anh chỉ có

một người phụ nữ thôi.”

Dứt lời, anh bế Nghiên Ca lên, đôi môi mòng ghé sát bên tai cô nói: “Hơn nữa, anh chỉ có một người phụ nữ là em.”

Nghiên Ca ngạc nhiên.

Cô như không dám tin vào điều mình vừa nghe thấy nên sững sờ, lát sau mới hoàn hồn, kéo rộng khoảng cách giữa mình và Lục Lăng

Nghiệp, ấp úng: “Anh… anh nói…”

Lục Lăng Nghiệp trầm mặc, khuôn mặt lạnh lùng không có bất cứ biểu cảm gì.

Thiên Đường Có EmTác giả: Mạn TâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCố Nghiên Ca khoanh tay trước ngực đứng ở cửa xem kịch vui, dung mạo xinh đẹp tựa như tranh vẽ, đôi mắt sáng ngời trong veo như đầm nước sâu. Lúc này cô đang nhìn Lục Thiếu Nhiên với vẻ trêu tức. “Khụ khụ... Nghiên Ca, em nói ít đi vài câu sẽ chết à? Bây giờ em là vợ anh, có ai nói chuyện như em không?” Cố Nghiên Ca hơi nhíu mày: “Xin lỗi chồng hờ, anh suy nghĩ quá nhiều rồi. Lát nữa dọn dẹp phòng vệ sinh sạch sẽ cho tôi, nếu không tôi dùng thế nào đây!” Súc miệng xong, Lục Thiếu Nhiên đầu óc choáng váng tựa vào cửa nhà vệ sinh, đôi mắt phượng xinh đẹp giăng đầy tia máu. Anh nhìn Cố Nghiên Ca đang sửa sang lại chăn đệm, lại nhìn chăn đệm trải trên thảm dưới sàn nhàn: “Hôm nay đến lượt em ngủ trên sản nhà rồi nhỉ?” Cố Nghiên Ca ngẩng đầu lên, không buồn liếc nhìn anh mà vẫn tiếp tục trải giường, thuận miệng nói: “Hôm nay em tới tháng, ngủ trên sàn nhà cũng không sao. Dù sao nếu ngày mai không dậy nổi, nếu mẹ anh hỏi, em sẽ nói thật!” “Thôi! Bà nội của tôi ơi, anh ngủ dưới đất, anh dọn… Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter*********************************Trong căn phòng ngủ rộng rãi, Lục Lăng Nghiệp vừa kéo Nghiên Ca vào phòng đã mở đèn sáng trưng, có thể thấyrõ bài trí t3rong phòng.Chiếc giường King size ở giữa phòng, bên cạnh cửa sổ có đặt hai chiếc ghế sofa. Bên phải có nhà vệ si1nh riêngđược thiết kế đơn giản tiện dụng.Lục Lăng Nghiệp đóng cửa lại, quay người áp Nghiên Ca lên cửa.Anh gấp gáp lại ngang ngược hôn mạnh lên môi cô, lần này không còn có bất kỳ khống chế nào nữa chỉ cónóng bỏng nồng n3àn. Nghiên Ca ngạc nhiên chưa kịp phản ứng, đã bị anh đè lên cánh cửa, hơi thở của cả hai nóngrực như phải bỏng.“A! Lục Lăng… Nghiệp…”“Chú Út…”Nụ hôn gấp gáp của anh khiến cô không thở được, hai tay Nghiên Ca chống lên ngực anh lại cảm nhận thấy trái timanh đập mạnh như đang quyến rũ mình, cả người cô mềm nhũn như không còn khí lực.Hai người hôn nhau say đắm trong tiếng nỉ non của Nghiên Ca.Lúc này cho dù trong lòng cô có bao nhiêu tức giận, có bao nhiêu ấm ức thì trước thể tấn công của anh đều hóathành mặt nước hồ mùa xuân bình lặng.Anh là Lục Lăng Nghiệp. Ai bảo anh là Lục Lăng Nghiệp chứ!Nhưng nếu đổi lại là một người đàn ông nào khác không phải anh, có thể cô đã không thể bình tĩnh đối mặt vớimọi chuyện như thể.Nhưng… lại cứ là anh.Người đàn ông chiều chuộng cô đến tận xương tủy, người đàn ông luôn coi cô như sinh mạng của mình.Nghiên Ca ngâm khẽ, khuôn mặt đỏ bừng như ráng chiêu đẹp đến say lòng người.Bàn tay Lục Lăng Nghiệp chậm rãi đặt lên eo cô, cách một tầng vải mỏng mơn trớn khiến Nghiên Ca run rẩy, côbỗng mở bừng mắt, nắm lấy bàn tay đang làm việc xấu kia của anh,“Chú Út…”Nghiên Ca nghiêng đầu tránh nụ hôn nóng bỏng ngước mắt nhìn đôi mắt đỏ ngầu của anh mà trong lòng chấnđộng.“Ừm?”Đôi mắt lạnh lùng thâm sâu của Lục Lăng Nghiệp tràn ngập dục vọng mãnh liệt như lửa cháy, gương mặt tuấn túcủa anh như phòng đại trước mắt cô.Nghiên Ca ngửa cổ dán lên cửa, hô hấp rối loạn: “Không phải… không phải anh nói sẽ giải đáp những thắc mắc củaem sao?”Câu nói này cô nói ra mà chẳng có chút đáng tin nào, chính bản thân cô cũng không nhịn được muốn khinh thườngchính mình.Bởi vì nụ hôn nóng bỏng vừa rồi mà Nghiên Ca thở gấp, đến cả giọng nói cũng khàn khàn quyến rũ.Lục Lăng Nghiệp cụp mắt xuống, ngón tay anh vuốt ve bờ môi mọng nước non mềm của cô: “Được, giải thích vấnđề nào.”Nghe vậy, Nghiên Ca bỗng có cảm giác như bình tĩnh lại.Lúc Lục Lăng Nghiệp nắm tay cô quay người về phòng khách, cô còn thầm thở phào nhẹ nhõm.Nhưng chẳng biết vì sao, vừa mới đưa Nghiên Ca đến bên cạnh chiếc giường lớn đến giật mình kia, cánh tay cũngnhư sắt của Lục Lăng Nghiệp lại ôm chặt Nghiên Ca vào lòng. Đôi mắt âm trầm của anh nhìn chằm chằm khuônmặt trắng nõn của cô, nói khẽ: “Một lần nữa, xin lỗi em.”Anh nói câu “Xin lỗi em” rất nghiêm túc, nghiêm túc đến mức ánh mắt Nghiên Ca hoảng hốt lại hơi đau lòng nhìnanh, bỗng dưng cô có kích động muốn rơi nước mắt. Cô hé miệng, rủ mí mắt nói: “Chú Út, em muốn hỏi anh mộtđiều.”Lục Lăng Nghiệp ôm lấy cô, khẽ gật đầu.Nghiên Ca thở ra, sau đó nước mắt đong đầy, sụt sịt hỏi: “Tại sao lại là em? Là bởi vì… chuyện năm năm trước…cho nên anh mới tìm em sao?”Cô nói nhát gừng, lẫn trong lời nói có cả cảm xúc không tự tin và bối rối.Lục Lăng Nghiệp khóa chặt bóng hình Nghiên Ca trong đôi mắt, anh mỉm cười ôm cô càng chặt: “Bởi vì anh chỉ cómột người phụ nữ thôi.”Dứt lời, anh bế Nghiên Ca lên, đôi môi mòng ghé sát bên tai cô nói: “Hơn nữa, anh chỉ có một người phụ nữ là em.”Nghiên Ca ngạc nhiên.Cô như không dám tin vào điều mình vừa nghe thấy nên sững sờ, lát sau mới hoàn hồn, kéo rộng khoảng cách giữa mình và Lục LăngNghiệp, ấp úng: “Anh… anh nói…”Lục Lăng Nghiệp trầm mặc, khuôn mặt lạnh lùng không có bất cứ biểu cảm gì.

Chương 258