Tác giả:

“Tạ chủ long ân!” Lâm Bắc Phàm cao giọng hô, trong lòng lại mừng rỡ không thôi! Cố gắng ba năm trời cuối cùng cũng đến lúc thu hoạch rồi! Thật ra hắn là một người xuyên việt, ba năm trước xuyên tới cao võ thế giới nguy hiểm trùng trùng, bị ràng buộc với một hệ thống. Hệ thống nói với hắn chỉ có làm quan thì chức năng của hệ thống mới được mở. Sau khi hệ thống khởi động, có thể hỗ trợ hẳn nhanh chóng trở nên mạnh hơn. Bởi vậy, để sống yên ổn trong thế giới nguy hiểm này đồng thời cũng để mở hệ thống, Lâm Bắc Phàm mới chăm chỉ đọc sách, chỉ mất vẻn vẹn ba năm liên tiếp thi đâu đậu đó, trở thành trạng nguyên tân khoal

Chương 585: Vâng thưa vương gia!

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham QuanTác giả: KK Cố HươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không“Tạ chủ long ân!” Lâm Bắc Phàm cao giọng hô, trong lòng lại mừng rỡ không thôi! Cố gắng ba năm trời cuối cùng cũng đến lúc thu hoạch rồi! Thật ra hắn là một người xuyên việt, ba năm trước xuyên tới cao võ thế giới nguy hiểm trùng trùng, bị ràng buộc với một hệ thống. Hệ thống nói với hắn chỉ có làm quan thì chức năng của hệ thống mới được mở. Sau khi hệ thống khởi động, có thể hỗ trợ hẳn nhanh chóng trở nên mạnh hơn. Bởi vậy, để sống yên ổn trong thế giới nguy hiểm này đồng thời cũng để mở hệ thống, Lâm Bắc Phàm mới chăm chỉ đọc sách, chỉ mất vẻn vẹn ba năm liên tiếp thi đâu đậu đó, trở thành trạng nguyên tân khoal “À đúng rồi, Ngọc Tâm cô nương, sao muộn vậy ngươi mới về? Đã thế còn đi một mình nữa, quá nguy hiểm!” Lâm Bắc Phàm hỏi.  Lý Ngọc Tâm mỉm cười, nói: “Được đại nhân quản lý, vấn đề trị an ở kinh thành đã tốt hơn rất nhiều, một mình đi trên phố vẫn an toàn, đại nhân không cần lo lắng! Còn sở dĩ tiểu nữ về muộn là vì bệnh nhân nhiều quá.”  Đôi mắt Lâm Bắc Phàm lộ vẻ khó hiểu: “Bệnh nhân nhiều sao? Chuyện gì thế?”  Lý Ngọc Tâm nhìn dáng vẻ của Lâm Bắc Phàm là biết hắn đang lo lắng điều gì, nàng cười: “Đại nhân không cần lo lắng, cũng không phải chuyện gì lớn, chỉ là bọn họ đã ăn phải thứ gì đó không tốt nên đau bụng, đã được uống thuốc rồi, nghỉ ngơi hai ngày là khỏe!”  “Hóa ra là vậy, bản quan yên tâm rồi!”  Lâm Bắc Phàm mỉm cười rồi đưa ra lời mời: “Ngọc Tâm cô nương đã lâu không tới phủ ta! Mời không bằng tình cờ gặp, tối nay ngươi tới nhà ta ăn cơm rồi hẵng đi, nương tử nhà ta vẫn luôn nhắc đến ngươi đó!”  “Đa tạ đại nhân đã mời, tiểu nữ từ chối thì bất kính ạ!” Lý Ngọc Tâm vui vô cùng.  Hai người vừa nói vừa cười cho đến khi về tới Lâm phủ.  Lâm Bắc Phàm phải tới thư phòng xử lý một vài chuyện, Lý Sư Sư bèn tiếp đãi Lý Ngọc Tâm.  Nàng vui vẻ lắm: “Ngọc Tâm muội muội, cuối cùng ngươi cũng tới, trông ngươi gầy đi nhiều lắm đó!”  “Sư Sư tỷ tỷ, lâu rồi không gặp, khí sắc của ngươi càng lúc càng tốt!”  Lý Ngọc Tâm cũng rất vui, nàng nắm lấy tay Lý Sư Sư, nói: “Nghe đại nhân bảo ngươi thường nhắc đến ta, thế nên ta qua thăm ngươi!”  “Ta thường nhắc đến ngươi… đâu có đâu?” Lý Sư Sư chớp mắt.  “Không sao?” Gương mặt Lý Ngọc Tâm lộ vẻ mờ mịt.  Lý Sư Sư khẽ đảo mắt, nàng khẽ cười: “Thực ra là phu quân thường hay nhắc đến ngươi! Bảo những khi không có ngươi, một ngày mà cứ như một năm! Thế nên Ngọc Tâm muội muội à, rảnh thì thường xuyên tới nhé!”  “Đại nhân… thường nhắc đến ta thật à?” Lý Ngọc Tâm vừa mừng vừa ngại ngùng.  “Chẳng lẽ thiếp thân lại lừa ngươi?”  Lý Sư Sư mỉm cười: “Thế nên ngươi nhất định phải thường xuyên tới đây, cứ coi nơi này như nhà của mình, thiếp thân muốn làm tỷ muội tốt với ngươi cả đời!”  “Ừm!” Lý Ngọc Tâm cúi đầu, đáp với giọng nhỏ như muỗi kêu.  Lúc bấy giờ, tiểu quận chúa chạy ùa vào: “Tới rồi đây tới rồi đây, ta tới rồi đây. Tối nay có món gì ngon thế? Đã nấu xong cơm tối chưa, ta đói bụng sắp chết rồi đây!”  Lý Sư Sư vừa cười vừa bảo: “Tiểu quận chúa, cơm sắp xong rồi! Đợi nửa nén hương nữa là có thể ăn!”  “Được được!” Tiểu quận chúa vui vẻ gật đầu.  Lâm Bắc Phàm thấy ồn ào, bèn bất lực nói: “Ngày thường không thấy bóng dáng quận chúa đâu, lúc ăn cơm thì lại rất tích cực!”  “Ăn cơm không tích cực thì chắc não có vấn đề!” Tiểu quận chúa đáp một cách hùng hổ.  “Ăn cơm quá tích cực, thần kinh cũng có vấn đề!”  Lâm Bắc Phàm nghiêm mặt: “Để ta xem dây thần kinh nào của quận chúa bị sai nào, sao mà quận chúa cứ ngơ ngơ ra thế?”  “Đồ đáng ghét! Cái tên nhà ngươi xấu xa ghê, ta tới nhà bếp đây, không thèm để ý đến ngươi nữa!”  Ngoài sân tràn đầy những tiếng cười vui vẻ.  Tuy nhiên lúc này, tâm trạng của Giang Nam vương ở Giang Nam lại không hề vui vẻ.  Hắn ta đang đội ánh nắng chói chang tới một thửa ruộng, mồ hôi mồ kê đầm đìa.  Nhìn dòng sông khô cằn cùng với những cây lúa đang dần héo úa, trong lòng sốt sắng: “Thời tiết bị làm sao thế không biết? Đã ba tháng liên tiếp không thấy một giọt mưa nào cả, trời nóng như đổ lửa, sông cũng khô cằn hết… Còn tiếp diễn như này nữa thì vụ mùa sẽ thất thu mất!”  Hiện giờ hắn ta đang ở trong thời kỳ quan trọng, chỉ có đợi sau khi thu hoạch, chuẩn bị lương thực đầy đủ thì hắn ta mới có thể phất cờ khởi nghĩa.  Kết quả vụ mùa thất thu, quân lực cũng sẽ giảm đi rất nhiều.  Một đám quan viên bên cạnh sợ đến mức run cầm cập, bọn họ chỉ sợ vương gia giáng tội.  Giang Nam vương không trách tội bọn họ, bởi lẽ hắn ta biết rõ một điều rằng chuyện này không hề liên quan đến những người ấy. Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

“À đúng rồi, Ngọc Tâm cô nương, sao muộn vậy ngươi mới về? Đã thế còn đi một mình nữa, quá nguy hiểm!” Lâm Bắc Phàm hỏi. 

 Lý Ngọc Tâm mỉm cười, nói: “Được đại nhân quản lý, vấn đề trị an ở kinh thành đã tốt hơn rất nhiều, một mình đi trên phố vẫn an toàn, đại nhân không cần lo lắng! Còn sở dĩ tiểu nữ về muộn là vì bệnh nhân nhiều quá.” 

 Đôi mắt Lâm Bắc Phàm lộ vẻ khó hiểu: “Bệnh nhân nhiều sao? Chuyện gì thế?” 

 Lý Ngọc Tâm nhìn dáng vẻ của Lâm Bắc Phàm là biết hắn đang lo lắng điều gì, nàng cười: “Đại nhân không cần lo lắng, cũng không phải chuyện gì lớn, chỉ là bọn họ đã ăn phải thứ gì đó không tốt nên đau bụng, đã được uống thuốc rồi, nghỉ ngơi hai ngày là khỏe!” 

 “Hóa ra là vậy, bản quan yên tâm rồi!” 

 Lâm Bắc Phàm mỉm cười rồi đưa ra lời mời: “Ngọc Tâm cô nương đã lâu không tới phủ ta! Mời không bằng tình cờ gặp, tối nay ngươi tới nhà ta ăn cơm rồi hẵng đi, nương tử nhà ta vẫn luôn nhắc đến ngươi đó!” 

 “Đa tạ đại nhân đã mời, tiểu nữ từ chối thì bất kính ạ!” Lý Ngọc Tâm vui vô cùng. 

 Hai người vừa nói vừa cười cho đến khi về tới Lâm phủ. 

 Lâm Bắc Phàm phải tới thư phòng xử lý một vài chuyện, Lý Sư Sư bèn tiếp đãi Lý Ngọc Tâm. 

 Nàng vui vẻ lắm: “Ngọc Tâm muội muội, cuối cùng ngươi cũng tới, trông ngươi gầy đi nhiều lắm đó!” 

 “Sư Sư tỷ tỷ, lâu rồi không gặp, khí sắc của ngươi càng lúc càng tốt!” 

 Lý Ngọc Tâm cũng rất vui, nàng nắm lấy tay Lý Sư Sư, nói: “Nghe đại nhân bảo ngươi thường nhắc đến ta, thế nên ta qua thăm ngươi!” 

 “Ta thường nhắc đến ngươi… đâu có đâu?” Lý Sư Sư chớp mắt. 

 “Không sao?” Gương mặt Lý Ngọc Tâm lộ vẻ mờ mịt. 

 Lý Sư Sư khẽ đảo mắt, nàng khẽ cười: “Thực ra là phu quân thường hay nhắc đến ngươi! Bảo những khi không có ngươi, một ngày mà cứ như một năm! Thế nên Ngọc Tâm muội muội à, rảnh thì thường xuyên tới nhé!” 

 “Đại nhân… thường nhắc đến ta thật à?” Lý Ngọc Tâm vừa mừng vừa ngại ngùng. 

 “Chẳng lẽ thiếp thân lại lừa ngươi?” 

 Lý Sư Sư mỉm cười: “Thế nên ngươi nhất định phải thường xuyên tới đây, cứ coi nơi này như nhà của mình, thiếp thân muốn làm tỷ muội tốt với ngươi cả đời!” 

 “Ừm!” Lý Ngọc Tâm cúi đầu, đáp với giọng nhỏ như muỗi kêu. 

 Lúc bấy giờ, tiểu quận chúa chạy ùa vào: “Tới rồi đây tới rồi đây, ta tới rồi đây. Tối nay có món gì ngon thế? Đã nấu xong cơm tối chưa, ta đói bụng sắp chết rồi đây!” 

 Lý Sư Sư vừa cười vừa bảo: “Tiểu quận chúa, cơm sắp xong rồi! Đợi nửa nén hương nữa là có thể ăn!” 

 “Được được!” Tiểu quận chúa vui vẻ gật đầu. 

 Lâm Bắc Phàm thấy ồn ào, bèn bất lực nói: “Ngày thường không thấy bóng dáng quận chúa đâu, lúc ăn cơm thì lại rất tích cực!” 

 “Ăn cơm không tích cực thì chắc não có vấn đề!” Tiểu quận chúa đáp một cách hùng hổ. 

 “Ăn cơm quá tích cực, thần kinh cũng có vấn đề!” 

 Lâm Bắc Phàm nghiêm mặt: “Để ta xem dây thần kinh nào của quận chúa bị sai nào, sao mà quận chúa cứ ngơ ngơ ra thế?” 

 “Đồ đáng ghét! Cái tên nhà ngươi xấu xa ghê, ta tới nhà bếp đây, không thèm để ý đến ngươi nữa!” 

 Ngoài sân tràn đầy những tiếng cười vui vẻ. 

 Tuy nhiên lúc này, tâm trạng của Giang Nam vương ở Giang Nam lại không hề vui vẻ. 

 Hắn ta đang đội ánh nắng chói chang tới một thửa ruộng, mồ hôi mồ kê đầm đìa. 

 Nhìn dòng sông khô cằn cùng với những cây lúa đang dần héo úa, trong lòng sốt sắng: “Thời tiết bị làm sao thế không biết? Đã ba tháng liên tiếp không thấy một giọt mưa nào cả, trời nóng như đổ lửa, sông cũng khô cằn hết… Còn tiếp diễn như này nữa thì vụ mùa sẽ thất thu mất!” 

 Hiện giờ hắn ta đang ở trong thời kỳ quan trọng, chỉ có đợi sau khi thu hoạch, chuẩn bị lương thực đầy đủ thì hắn ta mới có thể phất cờ khởi nghĩa. 

 Kết quả vụ mùa thất thu, quân lực cũng sẽ giảm đi rất nhiều. 

 Một đám quan viên bên cạnh sợ đến mức run cầm cập, bọn họ chỉ sợ vương gia giáng tội. 

 Giang Nam vương không trách tội bọn họ, bởi lẽ hắn ta biết rõ một điều rằng chuyện này không hề liên quan đến những người ấy. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham QuanTác giả: KK Cố HươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không“Tạ chủ long ân!” Lâm Bắc Phàm cao giọng hô, trong lòng lại mừng rỡ không thôi! Cố gắng ba năm trời cuối cùng cũng đến lúc thu hoạch rồi! Thật ra hắn là một người xuyên việt, ba năm trước xuyên tới cao võ thế giới nguy hiểm trùng trùng, bị ràng buộc với một hệ thống. Hệ thống nói với hắn chỉ có làm quan thì chức năng của hệ thống mới được mở. Sau khi hệ thống khởi động, có thể hỗ trợ hẳn nhanh chóng trở nên mạnh hơn. Bởi vậy, để sống yên ổn trong thế giới nguy hiểm này đồng thời cũng để mở hệ thống, Lâm Bắc Phàm mới chăm chỉ đọc sách, chỉ mất vẻn vẹn ba năm liên tiếp thi đâu đậu đó, trở thành trạng nguyên tân khoal “À đúng rồi, Ngọc Tâm cô nương, sao muộn vậy ngươi mới về? Đã thế còn đi một mình nữa, quá nguy hiểm!” Lâm Bắc Phàm hỏi.  Lý Ngọc Tâm mỉm cười, nói: “Được đại nhân quản lý, vấn đề trị an ở kinh thành đã tốt hơn rất nhiều, một mình đi trên phố vẫn an toàn, đại nhân không cần lo lắng! Còn sở dĩ tiểu nữ về muộn là vì bệnh nhân nhiều quá.”  Đôi mắt Lâm Bắc Phàm lộ vẻ khó hiểu: “Bệnh nhân nhiều sao? Chuyện gì thế?”  Lý Ngọc Tâm nhìn dáng vẻ của Lâm Bắc Phàm là biết hắn đang lo lắng điều gì, nàng cười: “Đại nhân không cần lo lắng, cũng không phải chuyện gì lớn, chỉ là bọn họ đã ăn phải thứ gì đó không tốt nên đau bụng, đã được uống thuốc rồi, nghỉ ngơi hai ngày là khỏe!”  “Hóa ra là vậy, bản quan yên tâm rồi!”  Lâm Bắc Phàm mỉm cười rồi đưa ra lời mời: “Ngọc Tâm cô nương đã lâu không tới phủ ta! Mời không bằng tình cờ gặp, tối nay ngươi tới nhà ta ăn cơm rồi hẵng đi, nương tử nhà ta vẫn luôn nhắc đến ngươi đó!”  “Đa tạ đại nhân đã mời, tiểu nữ từ chối thì bất kính ạ!” Lý Ngọc Tâm vui vô cùng.  Hai người vừa nói vừa cười cho đến khi về tới Lâm phủ.  Lâm Bắc Phàm phải tới thư phòng xử lý một vài chuyện, Lý Sư Sư bèn tiếp đãi Lý Ngọc Tâm.  Nàng vui vẻ lắm: “Ngọc Tâm muội muội, cuối cùng ngươi cũng tới, trông ngươi gầy đi nhiều lắm đó!”  “Sư Sư tỷ tỷ, lâu rồi không gặp, khí sắc của ngươi càng lúc càng tốt!”  Lý Ngọc Tâm cũng rất vui, nàng nắm lấy tay Lý Sư Sư, nói: “Nghe đại nhân bảo ngươi thường nhắc đến ta, thế nên ta qua thăm ngươi!”  “Ta thường nhắc đến ngươi… đâu có đâu?” Lý Sư Sư chớp mắt.  “Không sao?” Gương mặt Lý Ngọc Tâm lộ vẻ mờ mịt.  Lý Sư Sư khẽ đảo mắt, nàng khẽ cười: “Thực ra là phu quân thường hay nhắc đến ngươi! Bảo những khi không có ngươi, một ngày mà cứ như một năm! Thế nên Ngọc Tâm muội muội à, rảnh thì thường xuyên tới nhé!”  “Đại nhân… thường nhắc đến ta thật à?” Lý Ngọc Tâm vừa mừng vừa ngại ngùng.  “Chẳng lẽ thiếp thân lại lừa ngươi?”  Lý Sư Sư mỉm cười: “Thế nên ngươi nhất định phải thường xuyên tới đây, cứ coi nơi này như nhà của mình, thiếp thân muốn làm tỷ muội tốt với ngươi cả đời!”  “Ừm!” Lý Ngọc Tâm cúi đầu, đáp với giọng nhỏ như muỗi kêu.  Lúc bấy giờ, tiểu quận chúa chạy ùa vào: “Tới rồi đây tới rồi đây, ta tới rồi đây. Tối nay có món gì ngon thế? Đã nấu xong cơm tối chưa, ta đói bụng sắp chết rồi đây!”  Lý Sư Sư vừa cười vừa bảo: “Tiểu quận chúa, cơm sắp xong rồi! Đợi nửa nén hương nữa là có thể ăn!”  “Được được!” Tiểu quận chúa vui vẻ gật đầu.  Lâm Bắc Phàm thấy ồn ào, bèn bất lực nói: “Ngày thường không thấy bóng dáng quận chúa đâu, lúc ăn cơm thì lại rất tích cực!”  “Ăn cơm không tích cực thì chắc não có vấn đề!” Tiểu quận chúa đáp một cách hùng hổ.  “Ăn cơm quá tích cực, thần kinh cũng có vấn đề!”  Lâm Bắc Phàm nghiêm mặt: “Để ta xem dây thần kinh nào của quận chúa bị sai nào, sao mà quận chúa cứ ngơ ngơ ra thế?”  “Đồ đáng ghét! Cái tên nhà ngươi xấu xa ghê, ta tới nhà bếp đây, không thèm để ý đến ngươi nữa!”  Ngoài sân tràn đầy những tiếng cười vui vẻ.  Tuy nhiên lúc này, tâm trạng của Giang Nam vương ở Giang Nam lại không hề vui vẻ.  Hắn ta đang đội ánh nắng chói chang tới một thửa ruộng, mồ hôi mồ kê đầm đìa.  Nhìn dòng sông khô cằn cùng với những cây lúa đang dần héo úa, trong lòng sốt sắng: “Thời tiết bị làm sao thế không biết? Đã ba tháng liên tiếp không thấy một giọt mưa nào cả, trời nóng như đổ lửa, sông cũng khô cằn hết… Còn tiếp diễn như này nữa thì vụ mùa sẽ thất thu mất!”  Hiện giờ hắn ta đang ở trong thời kỳ quan trọng, chỉ có đợi sau khi thu hoạch, chuẩn bị lương thực đầy đủ thì hắn ta mới có thể phất cờ khởi nghĩa.  Kết quả vụ mùa thất thu, quân lực cũng sẽ giảm đi rất nhiều.  Một đám quan viên bên cạnh sợ đến mức run cầm cập, bọn họ chỉ sợ vương gia giáng tội.  Giang Nam vương không trách tội bọn họ, bởi lẽ hắn ta biết rõ một điều rằng chuyện này không hề liên quan đến những người ấy. Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Chương 585: Vâng thưa vương gia!