Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…
Chương 6
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 6Giọng nói rất nhẹ, nhưng lại khiến bọn họ nghe thấy một cách hết sức rõ ràng.“Nơi này là Phạm Thiên mộ kiếm của Kiếm Ma tông, tiếp theo đây, ta sẽ truyền cho các ngươi một bài Dưỡng Khí quyết, chỉ có kẻ thành công vận chuyển được ba Chu Thiên mới có thể trở thành người gác mộ.”Sau đó, giọng nói già nua ấy bắt đầu đọc Dưỡng Khí quyết.Những kẻ có mặt tại nơi này dường như bắt được một tia hi vọng, đều cố gắng nhịn đau, lắng tai nghe Dưỡng Khí quyết.Lâm Tiêu cũng vậy.Hắn vốn tưởng lần này bản thân lành ít dữ nhiều.Không ngờ rằng, còn ẩn giấu một huyền cơ khác.Người gác mộ?Đây là loại thân phận gì vậy?Nghe chẳng ra làm sao cảNhưng mà chết vinh không bằng sống nhục.Hơn nữa, hiện giờ hắn cuối cùng cũng tiếp xúc được tới công pháp của thế giới này rồi.Lâm Tiêu nhịn xuống cơn đau kịch liệt trong lồng ngực, ngồi xếp bằng xuống, tĩnh tâm lắng nghe.Dưỡng Khí quyết khiến người bình thường cảm thấy khó hiểu ấy, lọt vào tai hắn lại giống như tiên âm.Dần dần, Lâm Tiêu đã nhập tâm vào nó.Luồng linh khí vốn đang chạy tán loạn trong cơ thể, bắt đầu tuân theo một lộ tuyến cố định mà vận chuyển.Một Chu Thiên.Hai Chu Thiên.Ba Chu Thiên.……“Hôm nay, kẻ nào có thể vận chuyển được ba Chu Thiên, có thể tới kiếm các phía Nam tiếp nhận thân phận người gác mộ.”Giọng nói già nua nói xong những điều này liền biết mất không còn bóng dáng.Vị bô lão này không hề hay biết.Trong khoảng thời gian một nén hương sau khi ông ta rời đi.Một người thanh niên trẻ trong đám năm nghìn người đã mở mắt.Trong đôi mắt phát ra ánh sáng nhạt.Trên cơ thể cũng tỏa ra một vầng kim sắc nhàn nhạt.Chỉ là vầng sáng này cực kỳ nhạt, căn bản là không ai có thể phát hiện được.“Ủa? Mấy thứ trong cơ thể này là linh khí đó sao? Đây chính là Dưỡng Khí quyết ư? Cảm giác đơn giản quá nhỉ.” Trong lòng Lâm Tiêu thầm kinh ngạc nói.Bây giờ hắn cảm thấy vô cùng thoải mái.Cả người tràn trề sức lực, cái cảm giác đau đớn không chịu nổi kia cũng hoàn toàn biến mất rồi.Mỗi một lần hít thở, Dưỡng Khí quyết trong cơ thể sẽ tự động vận chuyển.Đương nhiên, tốc độ tự động vận chuyển rất chậm.
Chương 6
Giọng nói rất nhẹ, nhưng lại khiến bọn họ nghe thấy một cách hết sức rõ ràng.
“Nơi này là Phạm Thiên mộ kiếm của Kiếm Ma tông, tiếp theo đây, ta sẽ truyền cho các ngươi một bài Dưỡng Khí quyết, chỉ có kẻ thành công vận chuyển được ba Chu Thiên mới có thể trở thành người gác mộ.”
Sau đó, giọng nói già nua ấy bắt đầu đọc Dưỡng Khí quyết.
Những kẻ có mặt tại nơi này dường như bắt được một tia hi vọng, đều cố gắng nhịn đau, lắng tai nghe Dưỡng Khí quyết.
Lâm Tiêu cũng vậy.
Hắn vốn tưởng lần này bản thân lành ít dữ nhiều.
Không ngờ rằng, còn ẩn giấu một huyền cơ khác.
Người gác mộ?
Đây là loại thân phận gì vậy?
Nghe chẳng ra làm sao cả
Nhưng mà chết vinh không bằng sống nhục.
Hơn nữa, hiện giờ hắn cuối cùng cũng tiếp xúc được tới công pháp của thế giới này rồi.
Lâm Tiêu nhịn xuống cơn đau kịch liệt trong lồng ngực, ngồi xếp bằng xuống, tĩnh tâm lắng nghe.
Dưỡng Khí quyết khiến người bình thường cảm thấy khó hiểu ấy, lọt vào tai hắn lại giống như tiên âm.
Dần dần, Lâm Tiêu đã nhập tâm vào nó.
Luồng linh khí vốn đang chạy tán loạn trong cơ thể, bắt đầu tuân theo một lộ tuyến cố định mà vận chuyển.
Một Chu Thiên.
Hai Chu Thiên.
Ba Chu Thiên.
……
“Hôm nay, kẻ nào có thể vận chuyển được ba Chu Thiên, có thể tới kiếm các phía Nam tiếp nhận thân phận người gác mộ.”
Giọng nói già nua nói xong những điều này liền biết mất không còn bóng dáng.
Vị bô lão này không hề hay biết.
Trong khoảng thời gian một nén hương sau khi ông ta rời đi.
Một người thanh niên trẻ trong đám năm nghìn người đã mở mắt.
Trong đôi mắt phát ra ánh sáng nhạt.
Trên cơ thể cũng tỏa ra một vầng kim sắc nhàn nhạt.
Chỉ là vầng sáng này cực kỳ nhạt, căn bản là không ai có thể phát hiện được.
“Ủa? Mấy thứ trong cơ thể này là linh khí đó sao? Đây chính là Dưỡng Khí quyết ư? Cảm giác đơn giản quá nhỉ.” Trong lòng Lâm Tiêu thầm kinh ngạc nói.
Bây giờ hắn cảm thấy vô cùng thoải mái.
Cả người tràn trề sức lực, cái cảm giác đau đớn không chịu nổi kia cũng hoàn toàn biến mất rồi.
Mỗi một lần hít thở, Dưỡng Khí quyết trong cơ thể sẽ tự động vận chuyển.
Đương nhiên, tốc độ tự động vận chuyển rất chậm.
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 6Giọng nói rất nhẹ, nhưng lại khiến bọn họ nghe thấy một cách hết sức rõ ràng.“Nơi này là Phạm Thiên mộ kiếm của Kiếm Ma tông, tiếp theo đây, ta sẽ truyền cho các ngươi một bài Dưỡng Khí quyết, chỉ có kẻ thành công vận chuyển được ba Chu Thiên mới có thể trở thành người gác mộ.”Sau đó, giọng nói già nua ấy bắt đầu đọc Dưỡng Khí quyết.Những kẻ có mặt tại nơi này dường như bắt được một tia hi vọng, đều cố gắng nhịn đau, lắng tai nghe Dưỡng Khí quyết.Lâm Tiêu cũng vậy.Hắn vốn tưởng lần này bản thân lành ít dữ nhiều.Không ngờ rằng, còn ẩn giấu một huyền cơ khác.Người gác mộ?Đây là loại thân phận gì vậy?Nghe chẳng ra làm sao cảNhưng mà chết vinh không bằng sống nhục.Hơn nữa, hiện giờ hắn cuối cùng cũng tiếp xúc được tới công pháp của thế giới này rồi.Lâm Tiêu nhịn xuống cơn đau kịch liệt trong lồng ngực, ngồi xếp bằng xuống, tĩnh tâm lắng nghe.Dưỡng Khí quyết khiến người bình thường cảm thấy khó hiểu ấy, lọt vào tai hắn lại giống như tiên âm.Dần dần, Lâm Tiêu đã nhập tâm vào nó.Luồng linh khí vốn đang chạy tán loạn trong cơ thể, bắt đầu tuân theo một lộ tuyến cố định mà vận chuyển.Một Chu Thiên.Hai Chu Thiên.Ba Chu Thiên.……“Hôm nay, kẻ nào có thể vận chuyển được ba Chu Thiên, có thể tới kiếm các phía Nam tiếp nhận thân phận người gác mộ.”Giọng nói già nua nói xong những điều này liền biết mất không còn bóng dáng.Vị bô lão này không hề hay biết.Trong khoảng thời gian một nén hương sau khi ông ta rời đi.Một người thanh niên trẻ trong đám năm nghìn người đã mở mắt.Trong đôi mắt phát ra ánh sáng nhạt.Trên cơ thể cũng tỏa ra một vầng kim sắc nhàn nhạt.Chỉ là vầng sáng này cực kỳ nhạt, căn bản là không ai có thể phát hiện được.“Ủa? Mấy thứ trong cơ thể này là linh khí đó sao? Đây chính là Dưỡng Khí quyết ư? Cảm giác đơn giản quá nhỉ.” Trong lòng Lâm Tiêu thầm kinh ngạc nói.Bây giờ hắn cảm thấy vô cùng thoải mái.Cả người tràn trề sức lực, cái cảm giác đau đớn không chịu nổi kia cũng hoàn toàn biến mất rồi.Mỗi một lần hít thở, Dưỡng Khí quyết trong cơ thể sẽ tự động vận chuyển.Đương nhiên, tốc độ tự động vận chuyển rất chậm.