Tác giả:

Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…

Chương 8

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 8Không biết tại sao, hắn cứ có cảm giác lộ tuyến mà linh khí vận chuyển trong cơ thể khiến hắn cảm thấy không thoải mái cho lắm, cứ như đang đi đường vòng vậy.Còn có trong khẩu quyết, cũng có rất nhiều điểm giống như vậy.Thử sửa lại một chút.Chỗ này cũng sửa một chút.Cứ như vậy, Lâm Tiêu dựa vào cảm giác mà hoàn thiện “Dưỡng Khí quyết độc quyền’ của mình.Được một lúc, tốc độ hấp thụ linh khí của hắn đã bắt đầu tăng lên gấp bội.Trong mơ hồ, một cơn lốc linh khí chầm chậm chuyển động xung quanh hắn.Mà những người đang cố gắng tu luyện Dưỡng Khí quyết bên cạnh hắn, đột nhiên phát hiện những linh khí vốn đã khó nắm bắt, lại càng trở nên hỗn loạn.A!!!!Những tiếng hét liên tục vang lên không dứt.Những người ngã xuống, nhiều không đếm xuể.Còn lại hai nghìn người.Một nghìn năm trăm.Một nghìn.Sáu trăm.Ba trăm.Khi số người chỉ còn lại một trăm năm mươi, lúc này mới dừng lại.Lâm Tiêu lại mở mắt lần nữa.Hơn một trăm người may mắn sống sót kia vội vàng đứng dậy, khuôn mặt mỗi người đều tỏ ra khủng hoảng, trong lòng có một loại cảm giác như vừa thoát khỏi đại nạn.Bọn họ vừa rồi không phải là không muốn cử động, mà là cử động không nổi.Dường như có một lực hút khiến bọn họ không cách nào di chuyển.Cũng may.Bọn họ cuối cùng cũng vượt qua được, đồng thời, vận chuyển thành công ba Chu Thiên trong Dưỡng Khí quyết.“Đây rốt cuộc là nơi nào, năm nghìn người vậy mà chỉ còn lại hơn một trăm người chúng ta.”“Đã sớm nghe nói Kiếm Ma tông tàn khốc vô cùng, không ngờ vẫn là ta xem thường nó rồi.”“Bây giờ chúng ta phải làm sao?”“Làm sao ư? Chúng ta làm gì còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể nghe lời người kia, trước tiên đi tới kiếm các phía Nam tiếp nhận thân phận người gác mộ thôi.”Mọi người thương lượng một lúc, cũng cảm thấy không còn cách nào khác.Bọn họ cũng muốn thoát khỏi đây chứ, nhưng mà căn bản là không tìm được đường quay lại.Không còn cách nào khác, đám người đành cùng nhau tiến về kiếm các ở nơi xa kia.Lúc bọn họ đi tới phía trước kiếm các, đã có người ở đó đợi bọn họ rồi.Đó là một người trung niên gầy gầy cao cao.Khi nhìn thấy hơn một trăm người vừa tới, sắc mặt người trung niên đầy vẻ ngạc nhiên, ông ta nghi ngờ mở miệng hỏi.

Chương 8

Không biết tại sao, hắn cứ có cảm giác lộ tuyến mà linh khí vận chuyển trong cơ thể khiến hắn cảm thấy không thoải mái cho lắm, cứ như đang đi đường vòng vậy.

Còn có trong khẩu quyết, cũng có rất nhiều điểm giống như vậy.

Thử sửa lại một chút.

Chỗ này cũng sửa một chút.

Cứ như vậy, Lâm Tiêu dựa vào cảm giác mà hoàn thiện “Dưỡng Khí quyết độc quyền’ của mình.

Được một lúc, tốc độ hấp thụ linh khí của hắn đã bắt đầu tăng lên gấp bội.

Trong mơ hồ, một cơn lốc linh khí chầm chậm chuyển động xung quanh hắn.

Mà những người đang cố gắng tu luyện Dưỡng Khí quyết bên cạnh hắn, đột nhiên phát hiện những linh khí vốn đã khó nắm bắt, lại càng trở nên hỗn loạn.

A!!!!

Những tiếng hét liên tục vang lên không dứt.

Những người ngã xuống, nhiều không đếm xuể.

Còn lại hai nghìn người.

Một nghìn năm trăm.

Một nghìn.

Sáu trăm.

Ba trăm.

Khi số người chỉ còn lại một trăm năm mươi, lúc này mới dừng lại.

Lâm Tiêu lại mở mắt lần nữa.

Hơn một trăm người may mắn sống sót kia vội vàng đứng dậy, khuôn mặt mỗi người đều tỏ ra khủng hoảng, trong lòng có một loại cảm giác như vừa thoát khỏi đại nạn.

Bọn họ vừa rồi không phải là không muốn cử động, mà là cử động không nổi.

Dường như có một lực hút khiến bọn họ không cách nào di chuyển.

Cũng may.

Bọn họ cuối cùng cũng vượt qua được, đồng thời, vận chuyển thành công ba Chu Thiên trong Dưỡng Khí quyết.

“Đây rốt cuộc là nơi nào, năm nghìn người vậy mà chỉ còn lại hơn một trăm người chúng ta.”

“Đã sớm nghe nói Kiếm Ma tông tàn khốc vô cùng, không ngờ vẫn là ta xem thường nó rồi.”

“Bây giờ chúng ta phải làm sao?”

“Làm sao ư? Chúng ta làm gì còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể nghe lời người kia, trước tiên đi tới kiếm các phía Nam tiếp nhận thân phận người gác mộ thôi.”

Mọi người thương lượng một lúc, cũng cảm thấy không còn cách nào khác.

Bọn họ cũng muốn thoát khỏi đây chứ, nhưng mà căn bản là không tìm được đường quay lại.

Không còn cách nào khác, đám người đành cùng nhau tiến về kiếm các ở nơi xa kia.

Lúc bọn họ đi tới phía trước kiếm các, đã có người ở đó đợi bọn họ rồi.

Đó là một người trung niên gầy gầy cao cao.

Khi nhìn thấy hơn một trăm người vừa tới, sắc mặt người trung niên đầy vẻ ngạc nhiên, ông ta nghi ngờ mở miệng hỏi.

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 8Không biết tại sao, hắn cứ có cảm giác lộ tuyến mà linh khí vận chuyển trong cơ thể khiến hắn cảm thấy không thoải mái cho lắm, cứ như đang đi đường vòng vậy.Còn có trong khẩu quyết, cũng có rất nhiều điểm giống như vậy.Thử sửa lại một chút.Chỗ này cũng sửa một chút.Cứ như vậy, Lâm Tiêu dựa vào cảm giác mà hoàn thiện “Dưỡng Khí quyết độc quyền’ của mình.Được một lúc, tốc độ hấp thụ linh khí của hắn đã bắt đầu tăng lên gấp bội.Trong mơ hồ, một cơn lốc linh khí chầm chậm chuyển động xung quanh hắn.Mà những người đang cố gắng tu luyện Dưỡng Khí quyết bên cạnh hắn, đột nhiên phát hiện những linh khí vốn đã khó nắm bắt, lại càng trở nên hỗn loạn.A!!!!Những tiếng hét liên tục vang lên không dứt.Những người ngã xuống, nhiều không đếm xuể.Còn lại hai nghìn người.Một nghìn năm trăm.Một nghìn.Sáu trăm.Ba trăm.Khi số người chỉ còn lại một trăm năm mươi, lúc này mới dừng lại.Lâm Tiêu lại mở mắt lần nữa.Hơn một trăm người may mắn sống sót kia vội vàng đứng dậy, khuôn mặt mỗi người đều tỏ ra khủng hoảng, trong lòng có một loại cảm giác như vừa thoát khỏi đại nạn.Bọn họ vừa rồi không phải là không muốn cử động, mà là cử động không nổi.Dường như có một lực hút khiến bọn họ không cách nào di chuyển.Cũng may.Bọn họ cuối cùng cũng vượt qua được, đồng thời, vận chuyển thành công ba Chu Thiên trong Dưỡng Khí quyết.“Đây rốt cuộc là nơi nào, năm nghìn người vậy mà chỉ còn lại hơn một trăm người chúng ta.”“Đã sớm nghe nói Kiếm Ma tông tàn khốc vô cùng, không ngờ vẫn là ta xem thường nó rồi.”“Bây giờ chúng ta phải làm sao?”“Làm sao ư? Chúng ta làm gì còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể nghe lời người kia, trước tiên đi tới kiếm các phía Nam tiếp nhận thân phận người gác mộ thôi.”Mọi người thương lượng một lúc, cũng cảm thấy không còn cách nào khác.Bọn họ cũng muốn thoát khỏi đây chứ, nhưng mà căn bản là không tìm được đường quay lại.Không còn cách nào khác, đám người đành cùng nhau tiến về kiếm các ở nơi xa kia.Lúc bọn họ đi tới phía trước kiếm các, đã có người ở đó đợi bọn họ rồi.Đó là một người trung niên gầy gầy cao cao.Khi nhìn thấy hơn một trăm người vừa tới, sắc mặt người trung niên đầy vẻ ngạc nhiên, ông ta nghi ngờ mở miệng hỏi.

Chương 8