Tác giả:

Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…

Chương 71

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 71Theo như hắn hiểu, chả phải là cho tất cả nguyên liệu cần thiết vào, sau đó dung hợp chúng lại, tôi luyện cuối cùng kết thành đan. Cái này chắc cũng chả khác với làm thuốc ở thời hiện đại.Nghĩ tới đây Lâm Tiêu cũng bắt đầu hành động. Linh kiếm sau lưng hắn cũng đã ra khỏi võ.Xoẹt!“Tinh Hoả Liệu Nguyên!”Hơn trăm đạo kiếm khí đỏ chót từ thanh trường kiếm bay vào trong lò luyện.Ngay lúc này, trong lò luyện lửa bốc lên rừng rực, độ nóng tăng nhanh.Kiều trưởng lão sững sờ, Lục Minh Nguyệt phát ngốc.“????”Cái quái gì vậy?Kiếm ý nổi lửa?Vậy cũng được hả?Ngọn lửa bùng lên mạnh mẽ như vậy căn bản sẽ khó kiểm soát. Lâm Tiêu làm xong bước một rồi lại tiếp tục làm bước hai.Đương sự là Lâm Tiêu đây đang cực kỳ tập trung vào chuyên môn. Trong ánh mắt của hắn chỉ còn lại có lò luyện đan, căn bản không chú ý đến sự biến hoá cảm xúc của hai sư đồ kia.Sau khi hoàn thành được khâu nổi lửa, Lâm Tiêu bắt đầu bước tiếp theo là bỏ nguyên liệu vào, nhưng hắn cho tất cả vào lò luyện cùng một lúc.“Sư đệ Lâm Tiêu, ngươi!!!” Lục Minh Nguyệt hoảng hốt.“Tên tiểu tử này, ngươi!!!” Kiều trưởng lão cũng hoảng hốt giống đồ đệ.Quá đủ rồi đó, đống nguyên liệu này quý giá biết bao nhiêu. Hành vi lãng phí chính là thứ ông ấy ghét nhất. Ông giơ tay lên muốn ngăn hành vi hồ đồ của đối phương lại.Nhưng đúng lúc này, Lâm Tiêu lại chém vào lò luyện đan. Một luồng sức mạnh bay thẳng vào lò.Bàn tay đang giơ lên của Kiều trưởng lão cứng đờ đứng im trong không trung.“Kiếm ý? Kiếm ý bậc 2! Nguy rồi!!” Kiều trưởng lão hét lên.Tu vi Tụ Linh cảnh tầng bốn, lĩnh ngộ kiếm ý bậc 2. Kiếm Ma tông bọn họ từ bao giờ có một kiếm tu như vậy?Trong phút lơ đãng Kiều trưởng lão phát hiện lò luyện đan có dị thường. Ông đưa mắt nhìn qua khe hở trên lò.Vừa nhìn vào trong mắt như muốn trợn rơi ra ngoài.Nguyên liệu đã dung hợp??? Mới qua được bao nhiêu phút chứ, sao lại dung hợp được. Thế các bước tinh chế và chiết xuất đâu rồi? Tạp chất trong nguyên liệu thì sao?Kiều trưởng lão chả biết đã nhìn bao lâu.“Tiểu tử, kỹ năng luyện đan của ngươi quá hấp tấp, ta đây là lần đầu nhìn thấy. Nhưng mà, muốn luyện thành đan dược, phải sợ là thử đến ngàn lần nữa mới ra….”Kiều trưởng lão là đang cảm thán, ông không có ý phủ định đối phương. Thân là luyện đan sư cấp bảy, ông cũng hiểu phương pháp luyện đan của Lâm Tiêu, đúng là phương pháp này cũng có vài phần đúng.Đây cũng có thể là một con đường đi, nhưng có đúng hay không thì còn cần phải thử thêm nhiều lần nữa.

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 71Theo như hắn hiểu, chả phải là cho tất cả nguyên liệu cần thiết vào, sau đó dung hợp chúng lại, tôi luyện cuối cùng kết thành đan. Cái này chắc cũng chả khác với làm thuốc ở thời hiện đại.Nghĩ tới đây Lâm Tiêu cũng bắt đầu hành động. Linh kiếm sau lưng hắn cũng đã ra khỏi võ.Xoẹt!“Tinh Hoả Liệu Nguyên!”Hơn trăm đạo kiếm khí đỏ chót từ thanh trường kiếm bay vào trong lò luyện.Ngay lúc này, trong lò luyện lửa bốc lên rừng rực, độ nóng tăng nhanh.Kiều trưởng lão sững sờ, Lục Minh Nguyệt phát ngốc.“????”Cái quái gì vậy?Kiếm ý nổi lửa?Vậy cũng được hả?Ngọn lửa bùng lên mạnh mẽ như vậy căn bản sẽ khó kiểm soát. Lâm Tiêu làm xong bước một rồi lại tiếp tục làm bước hai.Đương sự là Lâm Tiêu đây đang cực kỳ tập trung vào chuyên môn. Trong ánh mắt của hắn chỉ còn lại có lò luyện đan, căn bản không chú ý đến sự biến hoá cảm xúc của hai sư đồ kia.Sau khi hoàn thành được khâu nổi lửa, Lâm Tiêu bắt đầu bước tiếp theo là bỏ nguyên liệu vào, nhưng hắn cho tất cả vào lò luyện cùng một lúc.“Sư đệ Lâm Tiêu, ngươi!!!” Lục Minh Nguyệt hoảng hốt.“Tên tiểu tử này, ngươi!!!” Kiều trưởng lão cũng hoảng hốt giống đồ đệ.Quá đủ rồi đó, đống nguyên liệu này quý giá biết bao nhiêu. Hành vi lãng phí chính là thứ ông ấy ghét nhất. Ông giơ tay lên muốn ngăn hành vi hồ đồ của đối phương lại.Nhưng đúng lúc này, Lâm Tiêu lại chém vào lò luyện đan. Một luồng sức mạnh bay thẳng vào lò.Bàn tay đang giơ lên của Kiều trưởng lão cứng đờ đứng im trong không trung.“Kiếm ý? Kiếm ý bậc 2! Nguy rồi!!” Kiều trưởng lão hét lên.Tu vi Tụ Linh cảnh tầng bốn, lĩnh ngộ kiếm ý bậc 2. Kiếm Ma tông bọn họ từ bao giờ có một kiếm tu như vậy?Trong phút lơ đãng Kiều trưởng lão phát hiện lò luyện đan có dị thường. Ông đưa mắt nhìn qua khe hở trên lò.Vừa nhìn vào trong mắt như muốn trợn rơi ra ngoài.Nguyên liệu đã dung hợp??? Mới qua được bao nhiêu phút chứ, sao lại dung hợp được. Thế các bước tinh chế và chiết xuất đâu rồi? Tạp chất trong nguyên liệu thì sao?Kiều trưởng lão chả biết đã nhìn bao lâu.“Tiểu tử, kỹ năng luyện đan của ngươi quá hấp tấp, ta đây là lần đầu nhìn thấy. Nhưng mà, muốn luyện thành đan dược, phải sợ là thử đến ngàn lần nữa mới ra….”Kiều trưởng lão là đang cảm thán, ông không có ý phủ định đối phương. Thân là luyện đan sư cấp bảy, ông cũng hiểu phương pháp luyện đan của Lâm Tiêu, đúng là phương pháp này cũng có vài phần đúng.Đây cũng có thể là một con đường đi, nhưng có đúng hay không thì còn cần phải thử thêm nhiều lần nữa.

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 71Theo như hắn hiểu, chả phải là cho tất cả nguyên liệu cần thiết vào, sau đó dung hợp chúng lại, tôi luyện cuối cùng kết thành đan. Cái này chắc cũng chả khác với làm thuốc ở thời hiện đại.Nghĩ tới đây Lâm Tiêu cũng bắt đầu hành động. Linh kiếm sau lưng hắn cũng đã ra khỏi võ.Xoẹt!“Tinh Hoả Liệu Nguyên!”Hơn trăm đạo kiếm khí đỏ chót từ thanh trường kiếm bay vào trong lò luyện.Ngay lúc này, trong lò luyện lửa bốc lên rừng rực, độ nóng tăng nhanh.Kiều trưởng lão sững sờ, Lục Minh Nguyệt phát ngốc.“????”Cái quái gì vậy?Kiếm ý nổi lửa?Vậy cũng được hả?Ngọn lửa bùng lên mạnh mẽ như vậy căn bản sẽ khó kiểm soát. Lâm Tiêu làm xong bước một rồi lại tiếp tục làm bước hai.Đương sự là Lâm Tiêu đây đang cực kỳ tập trung vào chuyên môn. Trong ánh mắt của hắn chỉ còn lại có lò luyện đan, căn bản không chú ý đến sự biến hoá cảm xúc của hai sư đồ kia.Sau khi hoàn thành được khâu nổi lửa, Lâm Tiêu bắt đầu bước tiếp theo là bỏ nguyên liệu vào, nhưng hắn cho tất cả vào lò luyện cùng một lúc.“Sư đệ Lâm Tiêu, ngươi!!!” Lục Minh Nguyệt hoảng hốt.“Tên tiểu tử này, ngươi!!!” Kiều trưởng lão cũng hoảng hốt giống đồ đệ.Quá đủ rồi đó, đống nguyên liệu này quý giá biết bao nhiêu. Hành vi lãng phí chính là thứ ông ấy ghét nhất. Ông giơ tay lên muốn ngăn hành vi hồ đồ của đối phương lại.Nhưng đúng lúc này, Lâm Tiêu lại chém vào lò luyện đan. Một luồng sức mạnh bay thẳng vào lò.Bàn tay đang giơ lên của Kiều trưởng lão cứng đờ đứng im trong không trung.“Kiếm ý? Kiếm ý bậc 2! Nguy rồi!!” Kiều trưởng lão hét lên.Tu vi Tụ Linh cảnh tầng bốn, lĩnh ngộ kiếm ý bậc 2. Kiếm Ma tông bọn họ từ bao giờ có một kiếm tu như vậy?Trong phút lơ đãng Kiều trưởng lão phát hiện lò luyện đan có dị thường. Ông đưa mắt nhìn qua khe hở trên lò.Vừa nhìn vào trong mắt như muốn trợn rơi ra ngoài.Nguyên liệu đã dung hợp??? Mới qua được bao nhiêu phút chứ, sao lại dung hợp được. Thế các bước tinh chế và chiết xuất đâu rồi? Tạp chất trong nguyên liệu thì sao?Kiều trưởng lão chả biết đã nhìn bao lâu.“Tiểu tử, kỹ năng luyện đan của ngươi quá hấp tấp, ta đây là lần đầu nhìn thấy. Nhưng mà, muốn luyện thành đan dược, phải sợ là thử đến ngàn lần nữa mới ra….”Kiều trưởng lão là đang cảm thán, ông không có ý phủ định đối phương. Thân là luyện đan sư cấp bảy, ông cũng hiểu phương pháp luyện đan của Lâm Tiêu, đúng là phương pháp này cũng có vài phần đúng.Đây cũng có thể là một con đường đi, nhưng có đúng hay không thì còn cần phải thử thêm nhiều lần nữa.

Chương 71