Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…
Chương 90
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 90Hơn nữa, sau khi tu vi của Lâm Tiêu tăng lên, trình độ luyện đan cũng sẽ tăng lên tương đối.Đến lúc đó…he he he… Kiều trưởng lão tưởng tượng mà muốn cười thành tiếng.Ông ta đã đã sớm từ bỏ chuyện thu nhận Lâm Tiêu làm đồ đệ rồi. Ông ta hiểu rằng mình không xứng!“Lâm Tiêu tiểu hữu, chuyện luyện đan cũng không cần vội, thời gian giao ước của ta và Cảnh lão đầu còn mười ngày nữa, mấy ngày nay ngươi đều luyện đan rồi, khi nào thì mới bắt đầu tu luyện đây!” Mục lão thực sự lo lắng.Ông ta biết rằng tiểu tử Lâm Tiêu này đã lĩnh ngộ được lưỡng thành kiếm ý, đến khi tu luyện công pháp kiếm tu của Cảnh lão đầu nhất định là làm chơi ăn thật.Vậy thì mình nên làm gì? Đây là một luyện thể thiên tài, bảo bây giờ bỏ cuộc chắc chắn hắn sẽ không đồng ý.Mục lão thấy Cảnh lão nóng lòng thì mỉm cười.Đồ đệ này, chắc chắn thuộc về ông ta rồi.“Mục lão, ai nói mấy ngày nay ta luyện đan, ta đang tăng cường tu luyện bộ công pháp luyện thể kia.”“Nhưng ta còn chưa bắt đầu tu luyện bộ kiếm pháp của Cảnh lão, ta dự định trong mười ngày tới sẽ toàn lực tu luyện ở Phạm Thiêm mộ kiếm.”Lâm Tiêu nói với nhị lão về tình hình hiện tại và kế hoạch trong mười ngày tới.Cảnh lão gật đầu lia lịa, nở một nụ cười trên khuôn mặt héo úa.Được, được, có thể dạy được tiểu tử này.Cảnh lão đã vui rồi thì Mục lão lập tức trở nên lo lắng.Ông ta nhảy cẫng lên, liên tục thuyết phục: “Tiểu tử Lâm Tiêu, ngươi thiên vị rồi, tại sao ngươi lại không dùng những thứ còn dư để tu luyện công pháp?”Nếu dựa vào những gì Lâm Tiêu nói thì ông ta chắc chắn sẽ thua.Chuyện này hoàn toàn không ổn.“Mục lão, trên Đan Thanh Phong, ngài bảo tôi đi tìm kiếm khí tu luyện ở đâu chứ?” Lâm Tiêu bất lực nói.Quả thật lúc đó trong cơ thể hắn ẩn chứa gần một ngàn kiếm khí nhưng hầu như đều dùng để luyện đan, không có nhiều kiếm khí dư thừa để tu luyện công pháp.Mục lão có chút phiền muộn, muốn tìm lý do gì đó để phản bác nhưng Lâm Tiêu vẫn tiếp tục: “Mục lão có điều mấy ngày nay ta đã tu luyện Cửu U Trấn Ma Ấn, còn có chút thu hoạch, ngài có muốn kiểm tra thử không?”Mục lão trừng mắt nhìn Lâm Tiêu.Kiểm tra cái rắm!Ông ta hiểu rõ hơn bất kỳ ai về độ khó của việc tu luyện Cửu U Trấn Ma Ấn. Tiểu tử ngươi vừa tu luyện vừa luyện đan, có thể nhập môn mới là lạ!Haizzz!Mục lão thở dài, nói: “Vậy ngươi vận chuyển công pháp để ta xem xem.”“Được.”Sau khi Lâm Tiêu trả lời, hắn đã vận chuyển Cửu U Trấn Ma Ấn.Ngay sau đó, một ma ấn màu vàng cao ba mét dần dần xuất hiện sau lưng Lâm Tiêu. Một đạo thần quang tỏa ra từ đôi mắt hắn.Một cảm giác áp bức sâu thẳm và lạnh lẽo ngay lập tức bao trùm bán kính mười trượng.
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 90Hơn nữa, sau khi tu vi của Lâm Tiêu tăng lên, trình độ luyện đan cũng sẽ tăng lên tương đối.Đến lúc đó…he he he… Kiều trưởng lão tưởng tượng mà muốn cười thành tiếng.Ông ta đã đã sớm từ bỏ chuyện thu nhận Lâm Tiêu làm đồ đệ rồi. Ông ta hiểu rằng mình không xứng!“Lâm Tiêu tiểu hữu, chuyện luyện đan cũng không cần vội, thời gian giao ước của ta và Cảnh lão đầu còn mười ngày nữa, mấy ngày nay ngươi đều luyện đan rồi, khi nào thì mới bắt đầu tu luyện đây!” Mục lão thực sự lo lắng.Ông ta biết rằng tiểu tử Lâm Tiêu này đã lĩnh ngộ được lưỡng thành kiếm ý, đến khi tu luyện công pháp kiếm tu của Cảnh lão đầu nhất định là làm chơi ăn thật.Vậy thì mình nên làm gì? Đây là một luyện thể thiên tài, bảo bây giờ bỏ cuộc chắc chắn hắn sẽ không đồng ý.Mục lão thấy Cảnh lão nóng lòng thì mỉm cười.Đồ đệ này, chắc chắn thuộc về ông ta rồi.“Mục lão, ai nói mấy ngày nay ta luyện đan, ta đang tăng cường tu luyện bộ công pháp luyện thể kia.”“Nhưng ta còn chưa bắt đầu tu luyện bộ kiếm pháp của Cảnh lão, ta dự định trong mười ngày tới sẽ toàn lực tu luyện ở Phạm Thiêm mộ kiếm.”Lâm Tiêu nói với nhị lão về tình hình hiện tại và kế hoạch trong mười ngày tới.Cảnh lão gật đầu lia lịa, nở một nụ cười trên khuôn mặt héo úa.Được, được, có thể dạy được tiểu tử này.Cảnh lão đã vui rồi thì Mục lão lập tức trở nên lo lắng.Ông ta nhảy cẫng lên, liên tục thuyết phục: “Tiểu tử Lâm Tiêu, ngươi thiên vị rồi, tại sao ngươi lại không dùng những thứ còn dư để tu luyện công pháp?”Nếu dựa vào những gì Lâm Tiêu nói thì ông ta chắc chắn sẽ thua.Chuyện này hoàn toàn không ổn.“Mục lão, trên Đan Thanh Phong, ngài bảo tôi đi tìm kiếm khí tu luyện ở đâu chứ?” Lâm Tiêu bất lực nói.Quả thật lúc đó trong cơ thể hắn ẩn chứa gần một ngàn kiếm khí nhưng hầu như đều dùng để luyện đan, không có nhiều kiếm khí dư thừa để tu luyện công pháp.Mục lão có chút phiền muộn, muốn tìm lý do gì đó để phản bác nhưng Lâm Tiêu vẫn tiếp tục: “Mục lão có điều mấy ngày nay ta đã tu luyện Cửu U Trấn Ma Ấn, còn có chút thu hoạch, ngài có muốn kiểm tra thử không?”Mục lão trừng mắt nhìn Lâm Tiêu.Kiểm tra cái rắm!Ông ta hiểu rõ hơn bất kỳ ai về độ khó của việc tu luyện Cửu U Trấn Ma Ấn. Tiểu tử ngươi vừa tu luyện vừa luyện đan, có thể nhập môn mới là lạ!Haizzz!Mục lão thở dài, nói: “Vậy ngươi vận chuyển công pháp để ta xem xem.”“Được.”Sau khi Lâm Tiêu trả lời, hắn đã vận chuyển Cửu U Trấn Ma Ấn.Ngay sau đó, một ma ấn màu vàng cao ba mét dần dần xuất hiện sau lưng Lâm Tiêu. Một đạo thần quang tỏa ra từ đôi mắt hắn.Một cảm giác áp bức sâu thẳm và lạnh lẽo ngay lập tức bao trùm bán kính mười trượng.
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 90Hơn nữa, sau khi tu vi của Lâm Tiêu tăng lên, trình độ luyện đan cũng sẽ tăng lên tương đối.Đến lúc đó…he he he… Kiều trưởng lão tưởng tượng mà muốn cười thành tiếng.Ông ta đã đã sớm từ bỏ chuyện thu nhận Lâm Tiêu làm đồ đệ rồi. Ông ta hiểu rằng mình không xứng!“Lâm Tiêu tiểu hữu, chuyện luyện đan cũng không cần vội, thời gian giao ước của ta và Cảnh lão đầu còn mười ngày nữa, mấy ngày nay ngươi đều luyện đan rồi, khi nào thì mới bắt đầu tu luyện đây!” Mục lão thực sự lo lắng.Ông ta biết rằng tiểu tử Lâm Tiêu này đã lĩnh ngộ được lưỡng thành kiếm ý, đến khi tu luyện công pháp kiếm tu của Cảnh lão đầu nhất định là làm chơi ăn thật.Vậy thì mình nên làm gì? Đây là một luyện thể thiên tài, bảo bây giờ bỏ cuộc chắc chắn hắn sẽ không đồng ý.Mục lão thấy Cảnh lão nóng lòng thì mỉm cười.Đồ đệ này, chắc chắn thuộc về ông ta rồi.“Mục lão, ai nói mấy ngày nay ta luyện đan, ta đang tăng cường tu luyện bộ công pháp luyện thể kia.”“Nhưng ta còn chưa bắt đầu tu luyện bộ kiếm pháp của Cảnh lão, ta dự định trong mười ngày tới sẽ toàn lực tu luyện ở Phạm Thiêm mộ kiếm.”Lâm Tiêu nói với nhị lão về tình hình hiện tại và kế hoạch trong mười ngày tới.Cảnh lão gật đầu lia lịa, nở một nụ cười trên khuôn mặt héo úa.Được, được, có thể dạy được tiểu tử này.Cảnh lão đã vui rồi thì Mục lão lập tức trở nên lo lắng.Ông ta nhảy cẫng lên, liên tục thuyết phục: “Tiểu tử Lâm Tiêu, ngươi thiên vị rồi, tại sao ngươi lại không dùng những thứ còn dư để tu luyện công pháp?”Nếu dựa vào những gì Lâm Tiêu nói thì ông ta chắc chắn sẽ thua.Chuyện này hoàn toàn không ổn.“Mục lão, trên Đan Thanh Phong, ngài bảo tôi đi tìm kiếm khí tu luyện ở đâu chứ?” Lâm Tiêu bất lực nói.Quả thật lúc đó trong cơ thể hắn ẩn chứa gần một ngàn kiếm khí nhưng hầu như đều dùng để luyện đan, không có nhiều kiếm khí dư thừa để tu luyện công pháp.Mục lão có chút phiền muộn, muốn tìm lý do gì đó để phản bác nhưng Lâm Tiêu vẫn tiếp tục: “Mục lão có điều mấy ngày nay ta đã tu luyện Cửu U Trấn Ma Ấn, còn có chút thu hoạch, ngài có muốn kiểm tra thử không?”Mục lão trừng mắt nhìn Lâm Tiêu.Kiểm tra cái rắm!Ông ta hiểu rõ hơn bất kỳ ai về độ khó của việc tu luyện Cửu U Trấn Ma Ấn. Tiểu tử ngươi vừa tu luyện vừa luyện đan, có thể nhập môn mới là lạ!Haizzz!Mục lão thở dài, nói: “Vậy ngươi vận chuyển công pháp để ta xem xem.”“Được.”Sau khi Lâm Tiêu trả lời, hắn đã vận chuyển Cửu U Trấn Ma Ấn.Ngay sau đó, một ma ấn màu vàng cao ba mét dần dần xuất hiện sau lưng Lâm Tiêu. Một đạo thần quang tỏa ra từ đôi mắt hắn.Một cảm giác áp bức sâu thẳm và lạnh lẽo ngay lập tức bao trùm bán kính mười trượng.