Tác giả:

Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…

Chương 98

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 99Bùm một tiếng nổ lớn!Hả?Gì vậy?Chuyện gì xảy ra vậy?Tất cả mọi người đang vây xem đều trợn mắt há mồm cảm thán không thôi. Thứ bọn họ đang tưởng tượng trong đầu không hề diễn ra, mà hình như tình hình có vẻ ngược lại.Vị thách đấu kia chỉ nhẹ nhàng đưa tay ra vậy mà có thể chặn được nắm đấm đầy khí thế của Chu Chính Nghiệp.Chu Chính Nghiệp bị phản lực đẩy lui về sau tới bảy tám bước.Mọi người lại nhìn sang bên người thách đầu, ánh mắt của hắn vẫn bình tĩnh như không, cả người vẫn không dịch chuyển dù chỉ một chút.“Sức của ngươi, yếu lắm!” Lâm Tiêu lạnh nhạt nói.Nói thẳng ra người này sức thì lớn mà lực công kích chả mấy, còn chả bằng lúc hắn luyện Bảo Sơn Ấn.“Chết tiệt! xem đây!!” ánh mắt Chu Chính Nghiệp thêm phần trầm trọng.Nhưng lần giao thủ này cũng đủ để hắn biết đối thủ của hắn mạnh tới cỡ nào.“Ngại quá, ta không rảnh lắm.” Lâm Tiêu nhẹ nhàng nói một câu.Vừa dứt lời thì chỉ thấy cách Chu Chính Nghiệp khoảng một mét Lâm Tiêu đột nhiên xuất hiện.“Ngươi……” Chu Chính Nghiệp kinh ngạc.Ầm!!Chu Chính Nghiệp bị bắn lên không khoảng mười mấy mét, sau đó nằm bất động trên mặt đất.Lâm Tiêu thu chân lại, quay sang nói với Trương Ngang: “Đi thôi, tới tòa lầu khác, người xếp thứ 60!”Toàn bộ hiện trường yên tĩnh.Thua rồi.Chu Chính Nghiệp xếp thứ 80 trong bảng tinh anh thua rồi. Hơn nữa còn là kiểu một trưởng đã nằm, không đường phản kháng.Một trưởng đã bại và một trưởng đã nằm là hai khái niệm khác nhau, điều này cũng chứng minh thực lực của ngươi khiêu chiến hơn Chu Chính Viễn nhiều.Phi – đây là cái kiểu gì vậy.Người này không phải chỉ là tu vi Tụ Linh cảnh viên mãn thôi sao? Có phải hắn che giấu tu vi không vậy?Trong nội môn từ bao giờ lại cho người mạnh tới vậy?Sau khi nghe đối phương tiếp tục đi khiêu chiến người xếp thứ 60 trong bảng tinh anh, tất cả mọi người đều ngỡ ngàng.“Chuyện này, sư huynh, đánh bại người trong bảng tinh anh thì cần phải ghi chép lại tên, xin hỏi sư huynh tên gì?”Một trong số những người vây xem lên tiếng gọi với theo hướng Lâm Tiêu.“Lâm Tiêu.” Lâm Tiêu nói xong lại quay đầu đi theo Trương Ngang tới chỗ khiêu chiến.“Lâm Tiêu.”“Nội môn có người tên Lâm Tiêu à?”“Hình như là Lâm Tiêu đứng thứ nhất trong cuộc khảo nghiệm đệ tử ngoại môn, chả nhẽ là người này sao.”

Chương 99

Bùm một tiếng nổ lớn!

Hả?

Gì vậy?

Chuyện gì xảy ra vậy?

Tất cả mọi người đang vây xem đều trợn mắt há mồm cảm thán không thôi. Thứ bọn họ đang tưởng tượng trong đầu không hề diễn ra, mà hình như tình hình có vẻ ngược lại.

Vị thách đấu kia chỉ nhẹ nhàng đưa tay ra vậy mà có thể chặn được nắm đấm đầy khí thế của Chu Chính Nghiệp.

Chu Chính Nghiệp bị phản lực đẩy lui về sau tới bảy tám bước.

Mọi người lại nhìn sang bên người thách đầu, ánh mắt của hắn vẫn bình tĩnh như không, cả người vẫn không dịch chuyển dù chỉ một chút.

“Sức của ngươi, yếu lắm!” Lâm Tiêu lạnh nhạt nói.

Nói thẳng ra người này sức thì lớn mà lực công kích chả mấy, còn chả bằng lúc hắn luyện Bảo Sơn Ấn.

“Chết tiệt! xem đây!!” ánh mắt Chu Chính Nghiệp thêm phần trầm trọng.

Nhưng lần giao thủ này cũng đủ để hắn biết đối thủ của hắn mạnh tới cỡ nào.

“Ngại quá, ta không rảnh lắm.” Lâm Tiêu nhẹ nhàng nói một câu.

Vừa dứt lời thì chỉ thấy cách Chu Chính Nghiệp khoảng một mét Lâm Tiêu đột nhiên xuất hiện.

“Ngươi……” Chu Chính Nghiệp kinh ngạc.

Ầm!!

Chu Chính Nghiệp bị bắn lên không khoảng mười mấy mét, sau đó nằm bất động trên mặt đất.

Lâm Tiêu thu chân lại, quay sang nói với Trương Ngang: “Đi thôi, tới tòa lầu khác, người xếp thứ 60!”

Toàn bộ hiện trường yên tĩnh.

Thua rồi.

Chu Chính Nghiệp xếp thứ 80 trong bảng tinh anh thua rồi. Hơn nữa còn là kiểu một trưởng đã nằm, không đường phản kháng.

Một trưởng đã bại và một trưởng đã nằm là hai khái niệm khác nhau, điều này cũng chứng minh thực lực của ngươi khiêu chiến hơn Chu Chính Viễn nhiều.

Phi – đây là cái kiểu gì vậy.

Người này không phải chỉ là tu vi Tụ Linh cảnh viên mãn thôi sao? Có phải hắn che giấu tu vi không vậy?

Trong nội môn từ bao giờ lại cho người mạnh tới vậy?

Sau khi nghe đối phương tiếp tục đi khiêu chiến người xếp thứ 60 trong bảng tinh anh, tất cả mọi người đều ngỡ ngàng.

“Chuyện này, sư huynh, đánh bại người trong bảng tinh anh thì cần phải ghi chép lại tên, xin hỏi sư huynh tên gì?”

Một trong số những người vây xem lên tiếng gọi với theo hướng Lâm Tiêu.

“Lâm Tiêu.” Lâm Tiêu nói xong lại quay đầu đi theo Trương Ngang tới chỗ khiêu chiến.

“Lâm Tiêu.”

“Nội môn có người tên Lâm Tiêu à?”

“Hình như là Lâm Tiêu đứng thứ nhất trong cuộc khảo nghiệm đệ tử ngoại môn, chả nhẽ là người này sao.”

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 99Bùm một tiếng nổ lớn!Hả?Gì vậy?Chuyện gì xảy ra vậy?Tất cả mọi người đang vây xem đều trợn mắt há mồm cảm thán không thôi. Thứ bọn họ đang tưởng tượng trong đầu không hề diễn ra, mà hình như tình hình có vẻ ngược lại.Vị thách đấu kia chỉ nhẹ nhàng đưa tay ra vậy mà có thể chặn được nắm đấm đầy khí thế của Chu Chính Nghiệp.Chu Chính Nghiệp bị phản lực đẩy lui về sau tới bảy tám bước.Mọi người lại nhìn sang bên người thách đầu, ánh mắt của hắn vẫn bình tĩnh như không, cả người vẫn không dịch chuyển dù chỉ một chút.“Sức của ngươi, yếu lắm!” Lâm Tiêu lạnh nhạt nói.Nói thẳng ra người này sức thì lớn mà lực công kích chả mấy, còn chả bằng lúc hắn luyện Bảo Sơn Ấn.“Chết tiệt! xem đây!!” ánh mắt Chu Chính Nghiệp thêm phần trầm trọng.Nhưng lần giao thủ này cũng đủ để hắn biết đối thủ của hắn mạnh tới cỡ nào.“Ngại quá, ta không rảnh lắm.” Lâm Tiêu nhẹ nhàng nói một câu.Vừa dứt lời thì chỉ thấy cách Chu Chính Nghiệp khoảng một mét Lâm Tiêu đột nhiên xuất hiện.“Ngươi……” Chu Chính Nghiệp kinh ngạc.Ầm!!Chu Chính Nghiệp bị bắn lên không khoảng mười mấy mét, sau đó nằm bất động trên mặt đất.Lâm Tiêu thu chân lại, quay sang nói với Trương Ngang: “Đi thôi, tới tòa lầu khác, người xếp thứ 60!”Toàn bộ hiện trường yên tĩnh.Thua rồi.Chu Chính Nghiệp xếp thứ 80 trong bảng tinh anh thua rồi. Hơn nữa còn là kiểu một trưởng đã nằm, không đường phản kháng.Một trưởng đã bại và một trưởng đã nằm là hai khái niệm khác nhau, điều này cũng chứng minh thực lực của ngươi khiêu chiến hơn Chu Chính Viễn nhiều.Phi – đây là cái kiểu gì vậy.Người này không phải chỉ là tu vi Tụ Linh cảnh viên mãn thôi sao? Có phải hắn che giấu tu vi không vậy?Trong nội môn từ bao giờ lại cho người mạnh tới vậy?Sau khi nghe đối phương tiếp tục đi khiêu chiến người xếp thứ 60 trong bảng tinh anh, tất cả mọi người đều ngỡ ngàng.“Chuyện này, sư huynh, đánh bại người trong bảng tinh anh thì cần phải ghi chép lại tên, xin hỏi sư huynh tên gì?”Một trong số những người vây xem lên tiếng gọi với theo hướng Lâm Tiêu.“Lâm Tiêu.” Lâm Tiêu nói xong lại quay đầu đi theo Trương Ngang tới chỗ khiêu chiến.“Lâm Tiêu.”“Nội môn có người tên Lâm Tiêu à?”“Hình như là Lâm Tiêu đứng thứ nhất trong cuộc khảo nghiệm đệ tử ngoại môn, chả nhẽ là người này sao.”

Chương 98