Tác giả:

Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…

Chương 206

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 207Nếu không phải lão tổ ban cho hắn một tấm ngọc phù hộ thân phù thì hắn đã không đỡ được một kiếm vừa rồi của đối phương.Tên này thực sự là một kẻ điên!Hắn là tam hoàng tử, kẻ điên này đến hoàng tử cũng dám giết!Cả đời này ngoài việc sợ phụ hoàng thì kẻ điên này là người thứ hai mà hắn sợ!Chết tiệt! !Ánh mắt của Tam hoàng tử tối sầm đến cực điểm. Tuy nhiên, có một chuyện khiến hắn cảm thấy được an ủi đôi chút, đó là trên người hắn vẫn còn một nửa chiếc chìa khóa.Chỉ cần có thứ này, tên chết tiệt kia sẽ không vào được Truyền Thừa Chi Địa.Hừ hừ! ! Nếu hắn không thể có được nó thì đừng ai nghĩ có thể có được.Bây giờ, tam hoàng tử muốn lập tức rời Vô Cực mộ kiếm, sau đó rời di tích Vô Cực. Chỉ cần rời khỏi di tích Vô Cực, hừ! Đó chính là lúc chết của tên đó!Bất kể phải trả giá như thế nào, hắn cũng muốn đối phương chết.Tam hoàng tử thấy đã sắp đến tầng trên của lối ra, chỉ cần hắn đi vào là có thể trở lại tầng trên, sau đó rời khỏi di tích Vô Cực.Nhưng ngay sau đó, một tia ánh sáng trắng lóe lên, một bóng người đã đứng ở đó trước.Tam hoàng tử lập tức dừng lại.Đó là trận pháp sư đó, hắn, sao hắn có thể nhanh như vậy!Đôi mắt của tam hoàng tử như muốn rơi ra.Không chút do dự, hắn lập tức đưa ra quyết định.Trước mặt Lâm Tiêu, tam hoàng tử lấy nửa chiếc chìa khóa ra, sau đó dán một là bùa lên trên.Tiếp theo, hắn thôi động toàn lực ném nửa chiếc chìa khóa ra ngoài.Lâm Tiêu nghi ngờ nhìn về phía đối phương. Hắn không ngờ, cuối cùng tam hoàng tử lại làm như vậy.Đây có phải là bắt hắn lựa chọn giữa giết người và chìa khóa không?Ha ha, hắn không tham lam nhưng hắn muốn cả hai!Nhưng Lâm Tiêu còn chưa kịp làm gì thì giọng nói của Tam hoàng tử đã nhanh chóng vang lên.“Ta đã dán một tấm Lôi Bạo phù lên trên chìa khóa, trong ba tức chìa khóa sẽ bị phá hủy cho nên… ngươi chắc chắn trong ba tức có thể giải quyết được ta sao?”Tam hoàng tử vừa nói vừa lấy ngọc phù hộ thể ra.Một lá chắn bảo vệ màu xanh đột nhiên được hình thành xung quanh người hắn.Bây giờ đến lượt Lâm Tiêu sửng sốt.Hắn cau chặt lông mày lại.Thời gian ba tức? !Hắn chắc chắn sẽ phải giải quyết được tam hoàng tử.Nhưng có sự tồn tại của là chắn hộ thân kia, trong vòng ba tức thì hình như là không thể.Đây thực sự là phải chọn một trong hai.Chọn mạng của tam hoàng tử hay là chọn truyền thừa Vô Cực mộ kiếm.Sau một tức, Lâm Tiêu đã có đáp án.“Thiên Minh trảm!”

Chương 207

Nếu không phải lão tổ ban cho hắn một tấm ngọc phù hộ thân phù thì hắn đã không đỡ được một kiếm vừa rồi của đối phương.

Tên này thực sự là một kẻ điên!

Hắn là tam hoàng tử, kẻ điên này đến hoàng tử cũng dám giết!

Cả đời này ngoài việc sợ phụ hoàng thì kẻ điên này là người thứ hai mà hắn sợ!

Chết tiệt! !

Ánh mắt của Tam hoàng tử tối sầm đến cực điểm. Tuy nhiên, có một chuyện khiến hắn cảm thấy được an ủi đôi chút, đó là trên người hắn vẫn còn một nửa chiếc chìa khóa.

Chỉ cần có thứ này, tên chết tiệt kia sẽ không vào được Truyền Thừa Chi Địa.

Hừ hừ! ! Nếu hắn không thể có được nó thì đừng ai nghĩ có thể có được.

Bây giờ, tam hoàng tử muốn lập tức rời Vô Cực mộ kiếm, sau đó rời di tích Vô Cực. Chỉ cần rời khỏi di tích Vô Cực, hừ! Đó chính là lúc chết của tên đó!

Bất kể phải trả giá như thế nào, hắn cũng muốn đối phương chết.

Tam hoàng tử thấy đã sắp đến tầng trên của lối ra, chỉ cần hắn đi vào là có thể trở lại tầng trên, sau đó rời khỏi di tích Vô Cực.

Nhưng ngay sau đó, một tia ánh sáng trắng lóe lên, một bóng người đã đứng ở đó trước.

Tam hoàng tử lập tức dừng lại.

Đó là trận pháp sư đó, hắn, sao hắn có thể nhanh như vậy!

Đôi mắt của tam hoàng tử như muốn rơi ra.

Không chút do dự, hắn lập tức đưa ra quyết định.

Trước mặt Lâm Tiêu, tam hoàng tử lấy nửa chiếc chìa khóa ra, sau đó dán một là bùa lên trên.

Tiếp theo, hắn thôi động toàn lực ném nửa chiếc chìa khóa ra ngoài.

Lâm Tiêu nghi ngờ nhìn về phía đối phương. Hắn không ngờ, cuối cùng tam hoàng tử lại làm như vậy.

Đây có phải là bắt hắn lựa chọn giữa giết người và chìa khóa không?

Ha ha, hắn không tham lam nhưng hắn muốn cả hai!

Nhưng Lâm Tiêu còn chưa kịp làm gì thì giọng nói của Tam hoàng tử đã nhanh chóng vang lên.

“Ta đã dán một tấm Lôi Bạo phù lên trên chìa khóa, trong ba tức chìa khóa sẽ bị phá hủy cho nên… ngươi chắc chắn trong ba tức có thể giải quyết được ta sao?”

Tam hoàng tử vừa nói vừa lấy ngọc phù hộ thể ra.

Một lá chắn bảo vệ màu xanh đột nhiên được hình thành xung quanh người hắn.

Bây giờ đến lượt Lâm Tiêu sửng sốt.

Hắn cau chặt lông mày lại.

Thời gian ba tức? !Hắn chắc chắn sẽ phải giải quyết được tam hoàng tử.

Nhưng có sự tồn tại của là chắn hộ thân kia, trong vòng ba tức thì hình như là không thể.

Đây thực sự là phải chọn một trong hai.Chọn mạng của tam hoàng tử hay là chọn truyền thừa Vô Cực mộ kiếm.

Sau một tức, Lâm Tiêu đã có đáp án.

“Thiên Minh trảm!”

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 207Nếu không phải lão tổ ban cho hắn một tấm ngọc phù hộ thân phù thì hắn đã không đỡ được một kiếm vừa rồi của đối phương.Tên này thực sự là một kẻ điên!Hắn là tam hoàng tử, kẻ điên này đến hoàng tử cũng dám giết!Cả đời này ngoài việc sợ phụ hoàng thì kẻ điên này là người thứ hai mà hắn sợ!Chết tiệt! !Ánh mắt của Tam hoàng tử tối sầm đến cực điểm. Tuy nhiên, có một chuyện khiến hắn cảm thấy được an ủi đôi chút, đó là trên người hắn vẫn còn một nửa chiếc chìa khóa.Chỉ cần có thứ này, tên chết tiệt kia sẽ không vào được Truyền Thừa Chi Địa.Hừ hừ! ! Nếu hắn không thể có được nó thì đừng ai nghĩ có thể có được.Bây giờ, tam hoàng tử muốn lập tức rời Vô Cực mộ kiếm, sau đó rời di tích Vô Cực. Chỉ cần rời khỏi di tích Vô Cực, hừ! Đó chính là lúc chết của tên đó!Bất kể phải trả giá như thế nào, hắn cũng muốn đối phương chết.Tam hoàng tử thấy đã sắp đến tầng trên của lối ra, chỉ cần hắn đi vào là có thể trở lại tầng trên, sau đó rời khỏi di tích Vô Cực.Nhưng ngay sau đó, một tia ánh sáng trắng lóe lên, một bóng người đã đứng ở đó trước.Tam hoàng tử lập tức dừng lại.Đó là trận pháp sư đó, hắn, sao hắn có thể nhanh như vậy!Đôi mắt của tam hoàng tử như muốn rơi ra.Không chút do dự, hắn lập tức đưa ra quyết định.Trước mặt Lâm Tiêu, tam hoàng tử lấy nửa chiếc chìa khóa ra, sau đó dán một là bùa lên trên.Tiếp theo, hắn thôi động toàn lực ném nửa chiếc chìa khóa ra ngoài.Lâm Tiêu nghi ngờ nhìn về phía đối phương. Hắn không ngờ, cuối cùng tam hoàng tử lại làm như vậy.Đây có phải là bắt hắn lựa chọn giữa giết người và chìa khóa không?Ha ha, hắn không tham lam nhưng hắn muốn cả hai!Nhưng Lâm Tiêu còn chưa kịp làm gì thì giọng nói của Tam hoàng tử đã nhanh chóng vang lên.“Ta đã dán một tấm Lôi Bạo phù lên trên chìa khóa, trong ba tức chìa khóa sẽ bị phá hủy cho nên… ngươi chắc chắn trong ba tức có thể giải quyết được ta sao?”Tam hoàng tử vừa nói vừa lấy ngọc phù hộ thể ra.Một lá chắn bảo vệ màu xanh đột nhiên được hình thành xung quanh người hắn.Bây giờ đến lượt Lâm Tiêu sửng sốt.Hắn cau chặt lông mày lại.Thời gian ba tức? !Hắn chắc chắn sẽ phải giải quyết được tam hoàng tử.Nhưng có sự tồn tại của là chắn hộ thân kia, trong vòng ba tức thì hình như là không thể.Đây thực sự là phải chọn một trong hai.Chọn mạng của tam hoàng tử hay là chọn truyền thừa Vô Cực mộ kiếm.Sau một tức, Lâm Tiêu đã có đáp án.“Thiên Minh trảm!”

Chương 206