Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…
Chương 219
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 220“Đây, đây là thứ gì vậy!!! Tại sao linh hồn của ta cũng bị chấn động!”“Ta cảm thấy chân đứng không vững nữa rồi.”“Đây tuyệt đối không phải sức mạnh mà cường giả Toàn Đan Cảnh viên mãn có thể thi triển ra được.”“Uy lực Hóa Đỉnh Cảnh! Chiêu này cực giống với một chiêu của cường giả Hóa Đỉnh Cảnh mà ta từng nhìn thấy nhiều năm về trước.”“Nhưng, nhưng hắn mới chỉ là Luân Hải Cảnh tầng thứ tư thôi mà, sao có thể thi triển ra một chiêu khủng bố như vậy chứ.”“Cơ duyên trong di tích Vô Cực!”“Đúng, đúng, không sai, đây tuyệt đối là cơ duyên mà thiếu niên kia có được từ trong di tích!”Tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc nhìn Lâm Tiêu, bọn họ cũng đoán ra được một vài chuyện.Một chiêu kinh hãi thế gian như vậy, tuyệt đối không phải sức mạnh của bản thân thiếu niên.Chắc chắn chỉ có thể sử dụng một lần.Loại cơ duyên như vậy, bọn họ cũng từng nghe qua rồi.Ngẫu nhiên lấy được một vật, bên trong chứa một chiêu tấn công mà một cường giả nào đó lưu lại.Thuộc về vật phẩm dùng một lần.Dùng một lần là hết tác dụng.Thiếu niên này chín mươi chín phần trăm là lấy được một thứ như vậy.Chỉ là…kẻ điên này….!Hiện tại ở trong mắt mọi người, Lâm Tiêu chính là một kẻ điên.Hắn lại đi dùng lá bài giữ mạng như vậy lên người tam hoàng tử và người hộ đạo kia.Hắn nghĩ cái quái gì vậy hả.Đó là tam hoàng tử và người hộ đạo của vương triều Đại Ngụy đó.Hắn có biết hậu quả là gì không?Ở bên kia,Người hộ đạo đang xông về phía tam hoàng tử, chuẩn bị hóa giải kiếm khí. Lúc này, chợt cảm thấy toàn thân rét run, da đầu tê dại.Cỗ uy lực uy hiếp tới tính mạng này ở ngay phía sau hắn truyền tới.Theo bản năng, người hộ đạo này huy động toàn bộ linh lực của bán Hóa Đỉnh, sau đó đánh về phía sau một chưởng.“Cái gì….kiếm khí này là…… Hóa Đỉnh Cảnh…..”Uỳnh!!!Chưởng ấn đã đánh ra rồi, người hộ đạo mới nhận ra. Đáng tiếc, đã quá muộn.Một chưởng dùng hết sức đánh ra kia, chỉ như bùn đất ven đường, củi mục cành khô, bị kiếm khí kia nghiền nát thành tro bụi.Kiếm khí cao vạn trượng bổ thẳng xuống, nặng nề chém người hộ đạo vào trong lòng đất.Ầm ầm một trận núi rung đất lở.Trời đất đều bị chém làm đôi, tạo ra hai rãnh nứt khổng lồ.Mà người hộ đạo kia cũng không rõ sống chết.
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 220“Đây, đây là thứ gì vậy!!! Tại sao linh hồn của ta cũng bị chấn động!”“Ta cảm thấy chân đứng không vững nữa rồi.”“Đây tuyệt đối không phải sức mạnh mà cường giả Toàn Đan Cảnh viên mãn có thể thi triển ra được.”“Uy lực Hóa Đỉnh Cảnh! Chiêu này cực giống với một chiêu của cường giả Hóa Đỉnh Cảnh mà ta từng nhìn thấy nhiều năm về trước.”“Nhưng, nhưng hắn mới chỉ là Luân Hải Cảnh tầng thứ tư thôi mà, sao có thể thi triển ra một chiêu khủng bố như vậy chứ.”“Cơ duyên trong di tích Vô Cực!”“Đúng, đúng, không sai, đây tuyệt đối là cơ duyên mà thiếu niên kia có được từ trong di tích!”Tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc nhìn Lâm Tiêu, bọn họ cũng đoán ra được một vài chuyện.Một chiêu kinh hãi thế gian như vậy, tuyệt đối không phải sức mạnh của bản thân thiếu niên.Chắc chắn chỉ có thể sử dụng một lần.Loại cơ duyên như vậy, bọn họ cũng từng nghe qua rồi.Ngẫu nhiên lấy được một vật, bên trong chứa một chiêu tấn công mà một cường giả nào đó lưu lại.Thuộc về vật phẩm dùng một lần.Dùng một lần là hết tác dụng.Thiếu niên này chín mươi chín phần trăm là lấy được một thứ như vậy.Chỉ là…kẻ điên này….!Hiện tại ở trong mắt mọi người, Lâm Tiêu chính là một kẻ điên.Hắn lại đi dùng lá bài giữ mạng như vậy lên người tam hoàng tử và người hộ đạo kia.Hắn nghĩ cái quái gì vậy hả.Đó là tam hoàng tử và người hộ đạo của vương triều Đại Ngụy đó.Hắn có biết hậu quả là gì không?Ở bên kia,Người hộ đạo đang xông về phía tam hoàng tử, chuẩn bị hóa giải kiếm khí. Lúc này, chợt cảm thấy toàn thân rét run, da đầu tê dại.Cỗ uy lực uy hiếp tới tính mạng này ở ngay phía sau hắn truyền tới.Theo bản năng, người hộ đạo này huy động toàn bộ linh lực của bán Hóa Đỉnh, sau đó đánh về phía sau một chưởng.“Cái gì….kiếm khí này là…… Hóa Đỉnh Cảnh…..”Uỳnh!!!Chưởng ấn đã đánh ra rồi, người hộ đạo mới nhận ra. Đáng tiếc, đã quá muộn.Một chưởng dùng hết sức đánh ra kia, chỉ như bùn đất ven đường, củi mục cành khô, bị kiếm khí kia nghiền nát thành tro bụi.Kiếm khí cao vạn trượng bổ thẳng xuống, nặng nề chém người hộ đạo vào trong lòng đất.Ầm ầm một trận núi rung đất lở.Trời đất đều bị chém làm đôi, tạo ra hai rãnh nứt khổng lồ.Mà người hộ đạo kia cũng không rõ sống chết.
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 220“Đây, đây là thứ gì vậy!!! Tại sao linh hồn của ta cũng bị chấn động!”“Ta cảm thấy chân đứng không vững nữa rồi.”“Đây tuyệt đối không phải sức mạnh mà cường giả Toàn Đan Cảnh viên mãn có thể thi triển ra được.”“Uy lực Hóa Đỉnh Cảnh! Chiêu này cực giống với một chiêu của cường giả Hóa Đỉnh Cảnh mà ta từng nhìn thấy nhiều năm về trước.”“Nhưng, nhưng hắn mới chỉ là Luân Hải Cảnh tầng thứ tư thôi mà, sao có thể thi triển ra một chiêu khủng bố như vậy chứ.”“Cơ duyên trong di tích Vô Cực!”“Đúng, đúng, không sai, đây tuyệt đối là cơ duyên mà thiếu niên kia có được từ trong di tích!”Tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc nhìn Lâm Tiêu, bọn họ cũng đoán ra được một vài chuyện.Một chiêu kinh hãi thế gian như vậy, tuyệt đối không phải sức mạnh của bản thân thiếu niên.Chắc chắn chỉ có thể sử dụng một lần.Loại cơ duyên như vậy, bọn họ cũng từng nghe qua rồi.Ngẫu nhiên lấy được một vật, bên trong chứa một chiêu tấn công mà một cường giả nào đó lưu lại.Thuộc về vật phẩm dùng một lần.Dùng một lần là hết tác dụng.Thiếu niên này chín mươi chín phần trăm là lấy được một thứ như vậy.Chỉ là…kẻ điên này….!Hiện tại ở trong mắt mọi người, Lâm Tiêu chính là một kẻ điên.Hắn lại đi dùng lá bài giữ mạng như vậy lên người tam hoàng tử và người hộ đạo kia.Hắn nghĩ cái quái gì vậy hả.Đó là tam hoàng tử và người hộ đạo của vương triều Đại Ngụy đó.Hắn có biết hậu quả là gì không?Ở bên kia,Người hộ đạo đang xông về phía tam hoàng tử, chuẩn bị hóa giải kiếm khí. Lúc này, chợt cảm thấy toàn thân rét run, da đầu tê dại.Cỗ uy lực uy hiếp tới tính mạng này ở ngay phía sau hắn truyền tới.Theo bản năng, người hộ đạo này huy động toàn bộ linh lực của bán Hóa Đỉnh, sau đó đánh về phía sau một chưởng.“Cái gì….kiếm khí này là…… Hóa Đỉnh Cảnh…..”Uỳnh!!!Chưởng ấn đã đánh ra rồi, người hộ đạo mới nhận ra. Đáng tiếc, đã quá muộn.Một chưởng dùng hết sức đánh ra kia, chỉ như bùn đất ven đường, củi mục cành khô, bị kiếm khí kia nghiền nát thành tro bụi.Kiếm khí cao vạn trượng bổ thẳng xuống, nặng nề chém người hộ đạo vào trong lòng đất.Ầm ầm một trận núi rung đất lở.Trời đất đều bị chém làm đôi, tạo ra hai rãnh nứt khổng lồ.Mà người hộ đạo kia cũng không rõ sống chết.