Tác giả:

Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…

Chương 293

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 294Hoàng thất đáng thương, tình thủ túc mà nhẹ bẫng như nước. Hắn đã giết đệ đệ của đối phương, nhưng đối phương thậm chí còn cảm ơn hắn.Nực cười.“Ngươi không phải đối thủ của ta, gọi Ngụy Vương ra đây.” Lâm Tiêu nói.Ngay khi hắn vừa dứt lời, những thị vệ xung quanh vừa đứng dậy đều cảm thấy buồn cười.Tiểu tử này quá kiêu ngạo, thực sự nghĩ rằng đánh bại bọn họ là bất khả chiến bại sao?Đại hoàng tử điện hạ là một thiên tài hiếm có trăm năm ở vương triều Đại Ngụy.Ngoại trừ từng thất bại trước trưởng công chúa của vương triều Đại Can thì chưa từng thua trong tay những người đồng trang lứa khác.Khí tức linh khí trên người thiếu niên này mới chỉ là Luân Hải cảnh viên mãn mà thôi. Thậm chí còn chưa đạt tới Toàn Đan cảnh, so với đại hoàng tử ở Toàn Đan cảnh trung kỳ thì còn kém xa!Người như vậy có tư cách gì nói câu đó!“Khẩu khí của ngươi cũng thật là lớn! Hơn nữa phụ hoàng ta không có ở trong cung, ngươi từ Kiếm Ma tông tới, lẽ nào không gặp phụ hoàng ta sao?” Đại hoàng tử nghi ngờ hỏi.Trong lòng Lâm Tiêu thất kinh, lông mày nhíu lại, hắn nắm bắt được một tin tức quan trọng.“Ý của ngươi là Ngụy Vương đến Kiếm Ma Tông rồi?” Lâm Tiêu trầm giọng hỏi.“Đúng, có điều bây giờ ngươi trở về chắc là đã muộn rồi, nói không chừng Kiếm Ma tông đã bị phụ hoàng ta và trưởng lão san bằng rồi.” Đại hoàng tử thành thật nói.Lâm Tiêu không chút do dự xoay người muốn rời đi.“Chờ một chút, tỷ thí với ta một trận, ta sẽ thả ngươi đi!” Đại hoàng tử ngăn cản hắn.“Được, vậy thì một quyền này, ngươi đỡ lấy.”Lâm Tiêu ngẩng đầu lên, ánh mắt vô cùng lạnh lùng.Hắn không đợi đối phương đồng ý hay không đã triển khai Hoang Chi Ý Cảnh, giáng xuống một quyền bình thường.Thấy vậy, đại hoàng tử vui mừng khôn xiết, linh lực toàn thân dâng trào.“Hoàng Bá Quyền!!” Hắn ta hét lớn và cũng ra một quyền.Hai quyền va vào nhau.“Bùm!!” Có một âm thanh như bị bóp nghẹt vang lên.Không có uy lực chấn động, không có khí thế bùng nổ kinh người nhưng có một bóng người lập tức bay lộn ngược ra cách xa hàng trăm mét.Đó là… Đại hoàng tử.Máu tươi vẽ nên một đường vòng cung hoàn hảo trên không trung. Sau đó, đại hoàng tử nặng nề ngã xuống đất và bất tỉnh.Trọng thương! ! !“Xì–“Những thị vệ xung quanh hít một ngụm khí lạnh, không dám tin vào những gì họ vừa nhìn thấy.Đây chính là Đại Hoàng tử điện hạ, đệ nhất thế hệ trẻ của Đại Ngụy, sao lại có thể bị đánh bại dễ dàng như vậy.Mà đối phương chỉ là một thiếu niên chưa có tu vi Toàn Đan cảnh.Chuyện này, chuyện này là quá là khoa trương rồi.

Chương 294

Hoàng thất đáng thương, tình thủ túc mà nhẹ bẫng như nước. Hắn đã giết đệ đệ của đối phương, nhưng đối phương thậm chí còn cảm ơn hắn.

Nực cười.

“Ngươi không phải đối thủ của ta, gọi Ngụy Vương ra đây.” Lâm Tiêu nói.

Ngay khi hắn vừa dứt lời, những thị vệ xung quanh vừa đứng dậy đều cảm thấy buồn cười.

Tiểu tử này quá kiêu ngạo, thực sự nghĩ rằng đánh bại bọn họ là bất khả chiến bại sao?

Đại hoàng tử điện hạ là một thiên tài hiếm có trăm năm ở vương triều Đại Ngụy.

Ngoại trừ từng thất bại trước trưởng công chúa của vương triều Đại Can thì chưa từng thua trong tay những người đồng trang lứa khác.

Khí tức linh khí trên người thiếu niên này mới chỉ là Luân Hải cảnh viên mãn mà thôi. Thậm chí còn chưa đạt tới Toàn Đan cảnh, so với đại hoàng tử ở Toàn Đan cảnh trung kỳ thì còn kém xa!

Người như vậy có tư cách gì nói câu đó!

“Khẩu khí của ngươi cũng thật là lớn! Hơn nữa phụ hoàng ta không có ở trong cung, ngươi từ Kiếm Ma tông tới, lẽ nào không gặp phụ hoàng ta sao?” Đại hoàng tử nghi ngờ hỏi.

Trong lòng Lâm Tiêu thất kinh, lông mày nhíu lại, hắn nắm bắt được một tin tức quan trọng.

“Ý của ngươi là Ngụy Vương đến Kiếm Ma Tông rồi?” Lâm Tiêu trầm giọng hỏi.

“Đúng, có điều bây giờ ngươi trở về chắc là đã muộn rồi, nói không chừng Kiếm Ma tông đã bị phụ hoàng ta và trưởng lão san bằng rồi.” Đại hoàng tử thành thật nói.

Lâm Tiêu không chút do dự xoay người muốn rời đi.

“Chờ một chút, tỷ thí với ta một trận, ta sẽ thả ngươi đi!” Đại hoàng tử ngăn cản hắn.

“Được, vậy thì một quyền này, ngươi đỡ lấy.”

Lâm Tiêu ngẩng đầu lên, ánh mắt vô cùng lạnh lùng.

Hắn không đợi đối phương đồng ý hay không đã triển khai Hoang Chi Ý Cảnh, giáng xuống một quyền bình thường.

Thấy vậy, đại hoàng tử vui mừng khôn xiết, linh lực toàn thân dâng trào.

“Hoàng Bá Quyền!!” Hắn ta hét lớn và cũng ra một quyền.

Hai quyền va vào nhau.

“Bùm!!” Có một âm thanh như bị bóp nghẹt vang lên.

Không có uy lực chấn động, không có khí thế bùng nổ kinh người nhưng có một bóng người lập tức bay lộn ngược ra cách xa hàng trăm mét.

Đó là… Đại hoàng tử.

Máu tươi vẽ nên một đường vòng cung hoàn hảo trên không trung. Sau đó, đại hoàng tử nặng nề ngã xuống đất và bất tỉnh.

Trọng thương! ! !

“Xì–“Những thị vệ xung quanh hít một ngụm khí lạnh, không dám tin vào những gì họ vừa nhìn thấy.

Đây chính là Đại Hoàng tử điện hạ, đệ nhất thế hệ trẻ của Đại Ngụy, sao lại có thể bị đánh bại dễ dàng như vậy.

Mà đối phương chỉ là một thiếu niên chưa có tu vi Toàn Đan cảnh.

Chuyện này, chuyện này là quá là khoa trương rồi.

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 294Hoàng thất đáng thương, tình thủ túc mà nhẹ bẫng như nước. Hắn đã giết đệ đệ của đối phương, nhưng đối phương thậm chí còn cảm ơn hắn.Nực cười.“Ngươi không phải đối thủ của ta, gọi Ngụy Vương ra đây.” Lâm Tiêu nói.Ngay khi hắn vừa dứt lời, những thị vệ xung quanh vừa đứng dậy đều cảm thấy buồn cười.Tiểu tử này quá kiêu ngạo, thực sự nghĩ rằng đánh bại bọn họ là bất khả chiến bại sao?Đại hoàng tử điện hạ là một thiên tài hiếm có trăm năm ở vương triều Đại Ngụy.Ngoại trừ từng thất bại trước trưởng công chúa của vương triều Đại Can thì chưa từng thua trong tay những người đồng trang lứa khác.Khí tức linh khí trên người thiếu niên này mới chỉ là Luân Hải cảnh viên mãn mà thôi. Thậm chí còn chưa đạt tới Toàn Đan cảnh, so với đại hoàng tử ở Toàn Đan cảnh trung kỳ thì còn kém xa!Người như vậy có tư cách gì nói câu đó!“Khẩu khí của ngươi cũng thật là lớn! Hơn nữa phụ hoàng ta không có ở trong cung, ngươi từ Kiếm Ma tông tới, lẽ nào không gặp phụ hoàng ta sao?” Đại hoàng tử nghi ngờ hỏi.Trong lòng Lâm Tiêu thất kinh, lông mày nhíu lại, hắn nắm bắt được một tin tức quan trọng.“Ý của ngươi là Ngụy Vương đến Kiếm Ma Tông rồi?” Lâm Tiêu trầm giọng hỏi.“Đúng, có điều bây giờ ngươi trở về chắc là đã muộn rồi, nói không chừng Kiếm Ma tông đã bị phụ hoàng ta và trưởng lão san bằng rồi.” Đại hoàng tử thành thật nói.Lâm Tiêu không chút do dự xoay người muốn rời đi.“Chờ một chút, tỷ thí với ta một trận, ta sẽ thả ngươi đi!” Đại hoàng tử ngăn cản hắn.“Được, vậy thì một quyền này, ngươi đỡ lấy.”Lâm Tiêu ngẩng đầu lên, ánh mắt vô cùng lạnh lùng.Hắn không đợi đối phương đồng ý hay không đã triển khai Hoang Chi Ý Cảnh, giáng xuống một quyền bình thường.Thấy vậy, đại hoàng tử vui mừng khôn xiết, linh lực toàn thân dâng trào.“Hoàng Bá Quyền!!” Hắn ta hét lớn và cũng ra một quyền.Hai quyền va vào nhau.“Bùm!!” Có một âm thanh như bị bóp nghẹt vang lên.Không có uy lực chấn động, không có khí thế bùng nổ kinh người nhưng có một bóng người lập tức bay lộn ngược ra cách xa hàng trăm mét.Đó là… Đại hoàng tử.Máu tươi vẽ nên một đường vòng cung hoàn hảo trên không trung. Sau đó, đại hoàng tử nặng nề ngã xuống đất và bất tỉnh.Trọng thương! ! !“Xì–“Những thị vệ xung quanh hít một ngụm khí lạnh, không dám tin vào những gì họ vừa nhìn thấy.Đây chính là Đại Hoàng tử điện hạ, đệ nhất thế hệ trẻ của Đại Ngụy, sao lại có thể bị đánh bại dễ dàng như vậy.Mà đối phương chỉ là một thiếu niên chưa có tu vi Toàn Đan cảnh.Chuyện này, chuyện này là quá là khoa trương rồi.

Chương 293