Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…
Chương 317
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 318Một con mắt linh khí khổng lồ từ từ hình thành trên Kiếm Ma tông. Tất cả linh khí đều tập trung về chỗ Phương Viên Bách, một con rồng màu vàng kim từ từ rõ dần ra.Lâm Tiêu bay lên không trung, hoài nghi nhìn động tĩnh xung quanh.“Thời cơ, mau tới!” Lâm Tiêu lầm bẩm.Lúc này hai thân hình quen thuộc từ chủ điện bay ra chỗ Lâm Tiêu, đây chính là Mục lão và Cảnh lão.“Lão sư, hai người đột phá thế nào rồi??” Lâm Tiêu hỏi.Hắn gọi là lão sư bởi vì chưa có chính thức bái sư, đợi chuyện này ổn thoả lúc đó bái sư vẫn chưa muộn.“Nhờ phúc của tiểu tử nhà ngươi, rất thuận lợi.” Mục lão cười đáp.“Yêu tâm đi tiểu tử, có bọn ta ở đây, kẻ nào dám nhân cơ hội động tay động chân thì cũng phải được chúng ta đồng ý đã.” Lão Mục quét mắt nhìn bốn phía.Lâm Tiêu cũng vui thay hai vị tiền bối này nhưng vẫn nói: “Hai lão sư hôm nay cứ nghỉ ngơi đi, chuyện còn lại giao cho đệ tử là được.”“Ngươi định làm thế nào?” Mục lão hỏi.Cảnh lão cũng nhìn sang.Bây giờ danh tiếng của Lâm Tiêu còn nổi hơn cả bọn họ. Bọn họ cũng muốn biết đối diện với chuyện thế này Lâm Tiêu sẽ giải quyết thế nào.Nếu bọn họ đoán không sai, bây giờ những thế lực ẩn nấp quanh Kiếm Ma tông đều không hề bình thường chút nào.Lâm Tiêu cười một cái nhưng lại không đáp. Đối với việc “nói” thì hắn lại càng thích làm hơn.Sau vài phút hắn liền bay ra cửa Kiếm Ma tông.“Hôm nay là này địa mạch hoá long của Kiếm Ma tông ta, các vị tới góp vui thì xin hãy thành thật mà nhìn, ai dám manh động, đừng trách ta không khách khí.”Lâm Tiêu sử dụng linh lực truyền âm ra khoảng 10 dặm. Một lát sau những thế lực lớn đang ẩn nấp trong bóng tối, mặt người nào người nấy đỏ hết cả lên. Đây không phải là cảnh cáo bọn họ thì là gì?“Haha, khẩu khí lớn thật, ai nói địa mạch hoá long này là của Kiếm Ma tông? Đây là duyên trời đất ban, người có duyên thì đều được hưởng.” Một người nam nhân trung niên có phần uy nghiêm bay ra nói.Từ sự chuyển động linh lực trên cơ thể ông ta thì có thể biết đây là bán bộ Hoá Đỉnh cảnh. Sau lưng ông ta còn có đệ tử Toàn Đan cảnh trung kỳ.“Ngô huynh nói đúng, ai nói cái dị tượng này là xuất hiện ở tông bọn nhà ngươi, thì có thể nhận là của các ngươi?” Một kẻ khác bay từ trong đội ngũ ra, cũng là một cường giả bán bộ Hoá Đỉnh cảnh.“Trần huynh cũng đến à, xem ra thế gia nhà huynh cũng thật xem trong khí vận Kim Long này!”“Như nhau như nhau thôi.”Những kẻ ẩn nấp khác cũng bắt đầu đứng dậy, bọn họ không muốn trốn nữa, dù sao địa mạch hoá long đã xảy ra, vậy thì khí vận Kim Long cũng sắp xuất hiện rồi.Lâm Tiêu nhìn từng nhóm người xuất hiện thì mắt cũng lạnh đi, hắn nhìn người vừa mới mở miệng nói, hỏi: “Xin hỏi các hạ là người của tông môn nào?”Người kia trợn mắt nhìn Lâm Tiêu, một tu sĩ Luân Hải cảnh biết bay? Những cái này cũng chả có gì mà lạ cả. Vì trong gia tộc của hắn cũng có bí pháp để bay được.
Chương 318
Một con mắt linh khí khổng lồ từ từ hình thành trên Kiếm Ma tông. Tất cả linh khí đều tập trung về chỗ Phương Viên Bách, một con rồng màu vàng kim từ từ rõ dần ra.
Lâm Tiêu bay lên không trung, hoài nghi nhìn động tĩnh xung quanh.
“Thời cơ, mau tới!” Lâm Tiêu lầm bẩm.
Lúc này hai thân hình quen thuộc từ chủ điện bay ra chỗ Lâm Tiêu, đây chính là Mục lão và Cảnh lão.
“Lão sư, hai người đột phá thế nào rồi??” Lâm Tiêu hỏi.
Hắn gọi là lão sư bởi vì chưa có chính thức bái sư, đợi chuyện này ổn thoả lúc đó bái sư vẫn chưa muộn.
“Nhờ phúc của tiểu tử nhà ngươi, rất thuận lợi.” Mục lão cười đáp.
“Yêu tâm đi tiểu tử, có bọn ta ở đây, kẻ nào dám nhân cơ hội động tay động chân thì cũng phải được chúng ta đồng ý đã.” Lão Mục quét mắt nhìn bốn phía.
Lâm Tiêu cũng vui thay hai vị tiền bối này nhưng vẫn nói: “Hai lão sư hôm nay cứ nghỉ ngơi đi, chuyện còn lại giao cho đệ tử là được.”
“Ngươi định làm thế nào?” Mục lão hỏi.
Cảnh lão cũng nhìn sang.
Bây giờ danh tiếng của Lâm Tiêu còn nổi hơn cả bọn họ. Bọn họ cũng muốn biết đối diện với chuyện thế này Lâm Tiêu sẽ giải quyết thế nào.
Nếu bọn họ đoán không sai, bây giờ những thế lực ẩn nấp quanh Kiếm Ma tông đều không hề bình thường chút nào.
Lâm Tiêu cười một cái nhưng lại không đáp. Đối với việc “nói” thì hắn lại càng thích làm hơn.
Sau vài phút hắn liền bay ra cửa Kiếm Ma tông.
“Hôm nay là này địa mạch hoá long của Kiếm Ma tông ta, các vị tới góp vui thì xin hãy thành thật mà nhìn, ai dám manh động, đừng trách ta không khách khí.”
Lâm Tiêu sử dụng linh lực truyền âm ra khoảng 10 dặm. Một lát sau những thế lực lớn đang ẩn nấp trong bóng tối, mặt người nào người nấy đỏ hết cả lên. Đây không phải là cảnh cáo bọn họ thì là gì?
“Haha, khẩu khí lớn thật, ai nói địa mạch hoá long này là của Kiếm Ma tông? Đây là duyên trời đất ban, người có duyên thì đều được hưởng.” Một người nam nhân trung niên có phần uy nghiêm bay ra nói.
Từ sự chuyển động linh lực trên cơ thể ông ta thì có thể biết đây là bán bộ Hoá Đỉnh cảnh. Sau lưng ông ta còn có đệ tử Toàn Đan cảnh trung kỳ.
“Ngô huynh nói đúng, ai nói cái dị tượng này là xuất hiện ở tông bọn nhà ngươi, thì có thể nhận là của các ngươi?” Một kẻ khác bay từ trong đội ngũ ra, cũng là một cường giả bán bộ Hoá Đỉnh cảnh.
“Trần huynh cũng đến à, xem ra thế gia nhà huynh cũng thật xem trong khí vận Kim Long này!”
“Như nhau như nhau thôi.”
Những kẻ ẩn nấp khác cũng bắt đầu đứng dậy, bọn họ không muốn trốn nữa, dù sao địa mạch hoá long đã xảy ra, vậy thì khí vận Kim Long cũng sắp xuất hiện rồi.
Lâm Tiêu nhìn từng nhóm người xuất hiện thì mắt cũng lạnh đi, hắn nhìn người vừa mới mở miệng nói, hỏi: “Xin hỏi các hạ là người của tông môn nào?”
Người kia trợn mắt nhìn Lâm Tiêu, một tu sĩ Luân Hải cảnh biết bay? Những cái này cũng chả có gì mà lạ cả. Vì trong gia tộc của hắn cũng có bí pháp để bay được.
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 318Một con mắt linh khí khổng lồ từ từ hình thành trên Kiếm Ma tông. Tất cả linh khí đều tập trung về chỗ Phương Viên Bách, một con rồng màu vàng kim từ từ rõ dần ra.Lâm Tiêu bay lên không trung, hoài nghi nhìn động tĩnh xung quanh.“Thời cơ, mau tới!” Lâm Tiêu lầm bẩm.Lúc này hai thân hình quen thuộc từ chủ điện bay ra chỗ Lâm Tiêu, đây chính là Mục lão và Cảnh lão.“Lão sư, hai người đột phá thế nào rồi??” Lâm Tiêu hỏi.Hắn gọi là lão sư bởi vì chưa có chính thức bái sư, đợi chuyện này ổn thoả lúc đó bái sư vẫn chưa muộn.“Nhờ phúc của tiểu tử nhà ngươi, rất thuận lợi.” Mục lão cười đáp.“Yêu tâm đi tiểu tử, có bọn ta ở đây, kẻ nào dám nhân cơ hội động tay động chân thì cũng phải được chúng ta đồng ý đã.” Lão Mục quét mắt nhìn bốn phía.Lâm Tiêu cũng vui thay hai vị tiền bối này nhưng vẫn nói: “Hai lão sư hôm nay cứ nghỉ ngơi đi, chuyện còn lại giao cho đệ tử là được.”“Ngươi định làm thế nào?” Mục lão hỏi.Cảnh lão cũng nhìn sang.Bây giờ danh tiếng của Lâm Tiêu còn nổi hơn cả bọn họ. Bọn họ cũng muốn biết đối diện với chuyện thế này Lâm Tiêu sẽ giải quyết thế nào.Nếu bọn họ đoán không sai, bây giờ những thế lực ẩn nấp quanh Kiếm Ma tông đều không hề bình thường chút nào.Lâm Tiêu cười một cái nhưng lại không đáp. Đối với việc “nói” thì hắn lại càng thích làm hơn.Sau vài phút hắn liền bay ra cửa Kiếm Ma tông.“Hôm nay là này địa mạch hoá long của Kiếm Ma tông ta, các vị tới góp vui thì xin hãy thành thật mà nhìn, ai dám manh động, đừng trách ta không khách khí.”Lâm Tiêu sử dụng linh lực truyền âm ra khoảng 10 dặm. Một lát sau những thế lực lớn đang ẩn nấp trong bóng tối, mặt người nào người nấy đỏ hết cả lên. Đây không phải là cảnh cáo bọn họ thì là gì?“Haha, khẩu khí lớn thật, ai nói địa mạch hoá long này là của Kiếm Ma tông? Đây là duyên trời đất ban, người có duyên thì đều được hưởng.” Một người nam nhân trung niên có phần uy nghiêm bay ra nói.Từ sự chuyển động linh lực trên cơ thể ông ta thì có thể biết đây là bán bộ Hoá Đỉnh cảnh. Sau lưng ông ta còn có đệ tử Toàn Đan cảnh trung kỳ.“Ngô huynh nói đúng, ai nói cái dị tượng này là xuất hiện ở tông bọn nhà ngươi, thì có thể nhận là của các ngươi?” Một kẻ khác bay từ trong đội ngũ ra, cũng là một cường giả bán bộ Hoá Đỉnh cảnh.“Trần huynh cũng đến à, xem ra thế gia nhà huynh cũng thật xem trong khí vận Kim Long này!”“Như nhau như nhau thôi.”Những kẻ ẩn nấp khác cũng bắt đầu đứng dậy, bọn họ không muốn trốn nữa, dù sao địa mạch hoá long đã xảy ra, vậy thì khí vận Kim Long cũng sắp xuất hiện rồi.Lâm Tiêu nhìn từng nhóm người xuất hiện thì mắt cũng lạnh đi, hắn nhìn người vừa mới mở miệng nói, hỏi: “Xin hỏi các hạ là người của tông môn nào?”Người kia trợn mắt nhìn Lâm Tiêu, một tu sĩ Luân Hải cảnh biết bay? Những cái này cũng chả có gì mà lạ cả. Vì trong gia tộc của hắn cũng có bí pháp để bay được.