Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…
Chương 345
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 346Không nói những chuyện khác nhưng lần này vào Tử Vân bí cảnh hắn nhất định phải tìm cách tham gia.Có thể đứng lên hay không đều phụ thuộc vào Tử Vân bí cảnh lần này.Lâm Tiêu và Can Anh Túc lặng lẽ ở trong tiểu viện hai ngày. Hai ngày qua cho phép hắn củng cố cảnh giới tiếp theo của mình.Đến ngày thứ ba.“Tùng~~~”“Tùng~~~”Ở Thái Tuế thánh địa có một hồi chuông vang lên.Sau đó, một đệ tử thánh địa gõ cửa tiểu viện của họ, đưa hai lệnh miếng bài tới và thông báo rằng thánh địa sắp xuất phát đến Tử Vân bí cảnh rồi.Lệnh bài này không chỉ là giấy thông hành bí cảnh vương quốc bí mật mà còn là phiếu thuyền để xuống thuyền của thánh địa.Lâm Tiêu và Can Anh Túc cũng không do dự.Dựa vào sự chỉ đường của đệ tử thánh địa, đuổi kịp tới một quảng trường lớn của thánh địa Thái Tuế.Lúc này, trên quảng trường đã tụ tập rất nhiều người. Một chiếc tàu to cỡ mẫu hạm hàng không đang lơ lửng trên bầu trời của thánh địa.Trên quảng trường có không ít người giống như Lâm Tiêu và Can Anh Túc, đều không phải người của thánh địa.Trông có vẻ như là người của các tông phái gần đây, tới đi nhờ một chuyến.Ánh mắt Lâm Tiêu tập trung quét qua đám người này. Ánh sáng của cơ duyên từ khắp các nơi phát ra. Chí ít cũng phải hơn một trăm luồng ánh sáng.Còn có ánh sáng vàng kim từ người bên cạnh phát ra, cũng bắt đầu từ từ tỏa sáng.Tất cả ánh sáng cơ duyên đều chỉ về một nơi.Bí cảnh Tử Vân.Lâm Tiêu hít sâu một hơi, cố gắng áp chế sự kích động trong lòng. Thầm nghĩ trong lòng: vương triều Đại Hạ, thánh địa Thái Tuế, lần này hắn đành phải thất lễ rồi!!!!“Bí cảnh lần này tuy là có vô số cơ duyên, cũng có rất nhiều hiểm nguy, các vị đừng chủ quan.”“Tất cả các vị có lệnh bài đặc biệt vào bí cảnh, có thể lên phi thuyền rồi!”Một giọng nói uy nghiêm truyền khắp quảng trường.Tiếp đó, các trưởng lão của thánh địa Thái Tuế lên phi thuyền đầu tiên, sau đó là các đệ tử cốt cán, các đệ tử nội môn có lệnh bài.Đợi sau khi người của thánh địa Thái Tuế đã hoàn toàn lên hết, rồi mới tới người của các thế lực khác xuất lệnh bài lên phi thuyền.Lâm Tiêu quan sát đại khái một hồi. Về cơ bản, những người tham ra bí cảnh Tử Vân đều là cấp Toàn Đan Cảnh trở lên, cũng có một vài cường giả bán Hóa Đỉnh.Còn về cường giả Hóa Đỉnh cảnh, thì không có cách nào tiến vào bí cảnh Tử Vân.hắn và Can Anh Túc đều là tu vi Toàn Đan Cảnh kỳ đầu, đặt vào trong đám người này thì thuộc nhóm người có cảnh giới khá yếu ớt, lại không bắt mắt chút nào.
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 346Không nói những chuyện khác nhưng lần này vào Tử Vân bí cảnh hắn nhất định phải tìm cách tham gia.Có thể đứng lên hay không đều phụ thuộc vào Tử Vân bí cảnh lần này.Lâm Tiêu và Can Anh Túc lặng lẽ ở trong tiểu viện hai ngày. Hai ngày qua cho phép hắn củng cố cảnh giới tiếp theo của mình.Đến ngày thứ ba.“Tùng~~~”“Tùng~~~”Ở Thái Tuế thánh địa có một hồi chuông vang lên.Sau đó, một đệ tử thánh địa gõ cửa tiểu viện của họ, đưa hai lệnh miếng bài tới và thông báo rằng thánh địa sắp xuất phát đến Tử Vân bí cảnh rồi.Lệnh bài này không chỉ là giấy thông hành bí cảnh vương quốc bí mật mà còn là phiếu thuyền để xuống thuyền của thánh địa.Lâm Tiêu và Can Anh Túc cũng không do dự.Dựa vào sự chỉ đường của đệ tử thánh địa, đuổi kịp tới một quảng trường lớn của thánh địa Thái Tuế.Lúc này, trên quảng trường đã tụ tập rất nhiều người. Một chiếc tàu to cỡ mẫu hạm hàng không đang lơ lửng trên bầu trời của thánh địa.Trên quảng trường có không ít người giống như Lâm Tiêu và Can Anh Túc, đều không phải người của thánh địa.Trông có vẻ như là người của các tông phái gần đây, tới đi nhờ một chuyến.Ánh mắt Lâm Tiêu tập trung quét qua đám người này. Ánh sáng của cơ duyên từ khắp các nơi phát ra. Chí ít cũng phải hơn một trăm luồng ánh sáng.Còn có ánh sáng vàng kim từ người bên cạnh phát ra, cũng bắt đầu từ từ tỏa sáng.Tất cả ánh sáng cơ duyên đều chỉ về một nơi.Bí cảnh Tử Vân.Lâm Tiêu hít sâu một hơi, cố gắng áp chế sự kích động trong lòng. Thầm nghĩ trong lòng: vương triều Đại Hạ, thánh địa Thái Tuế, lần này hắn đành phải thất lễ rồi!!!!“Bí cảnh lần này tuy là có vô số cơ duyên, cũng có rất nhiều hiểm nguy, các vị đừng chủ quan.”“Tất cả các vị có lệnh bài đặc biệt vào bí cảnh, có thể lên phi thuyền rồi!”Một giọng nói uy nghiêm truyền khắp quảng trường.Tiếp đó, các trưởng lão của thánh địa Thái Tuế lên phi thuyền đầu tiên, sau đó là các đệ tử cốt cán, các đệ tử nội môn có lệnh bài.Đợi sau khi người của thánh địa Thái Tuế đã hoàn toàn lên hết, rồi mới tới người của các thế lực khác xuất lệnh bài lên phi thuyền.Lâm Tiêu quan sát đại khái một hồi. Về cơ bản, những người tham ra bí cảnh Tử Vân đều là cấp Toàn Đan Cảnh trở lên, cũng có một vài cường giả bán Hóa Đỉnh.Còn về cường giả Hóa Đỉnh cảnh, thì không có cách nào tiến vào bí cảnh Tử Vân.hắn và Can Anh Túc đều là tu vi Toàn Đan Cảnh kỳ đầu, đặt vào trong đám người này thì thuộc nhóm người có cảnh giới khá yếu ớt, lại không bắt mắt chút nào.
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 346Không nói những chuyện khác nhưng lần này vào Tử Vân bí cảnh hắn nhất định phải tìm cách tham gia.Có thể đứng lên hay không đều phụ thuộc vào Tử Vân bí cảnh lần này.Lâm Tiêu và Can Anh Túc lặng lẽ ở trong tiểu viện hai ngày. Hai ngày qua cho phép hắn củng cố cảnh giới tiếp theo của mình.Đến ngày thứ ba.“Tùng~~~”“Tùng~~~”Ở Thái Tuế thánh địa có một hồi chuông vang lên.Sau đó, một đệ tử thánh địa gõ cửa tiểu viện của họ, đưa hai lệnh miếng bài tới và thông báo rằng thánh địa sắp xuất phát đến Tử Vân bí cảnh rồi.Lệnh bài này không chỉ là giấy thông hành bí cảnh vương quốc bí mật mà còn là phiếu thuyền để xuống thuyền của thánh địa.Lâm Tiêu và Can Anh Túc cũng không do dự.Dựa vào sự chỉ đường của đệ tử thánh địa, đuổi kịp tới một quảng trường lớn của thánh địa Thái Tuế.Lúc này, trên quảng trường đã tụ tập rất nhiều người. Một chiếc tàu to cỡ mẫu hạm hàng không đang lơ lửng trên bầu trời của thánh địa.Trên quảng trường có không ít người giống như Lâm Tiêu và Can Anh Túc, đều không phải người của thánh địa.Trông có vẻ như là người của các tông phái gần đây, tới đi nhờ một chuyến.Ánh mắt Lâm Tiêu tập trung quét qua đám người này. Ánh sáng của cơ duyên từ khắp các nơi phát ra. Chí ít cũng phải hơn một trăm luồng ánh sáng.Còn có ánh sáng vàng kim từ người bên cạnh phát ra, cũng bắt đầu từ từ tỏa sáng.Tất cả ánh sáng cơ duyên đều chỉ về một nơi.Bí cảnh Tử Vân.Lâm Tiêu hít sâu một hơi, cố gắng áp chế sự kích động trong lòng. Thầm nghĩ trong lòng: vương triều Đại Hạ, thánh địa Thái Tuế, lần này hắn đành phải thất lễ rồi!!!!“Bí cảnh lần này tuy là có vô số cơ duyên, cũng có rất nhiều hiểm nguy, các vị đừng chủ quan.”“Tất cả các vị có lệnh bài đặc biệt vào bí cảnh, có thể lên phi thuyền rồi!”Một giọng nói uy nghiêm truyền khắp quảng trường.Tiếp đó, các trưởng lão của thánh địa Thái Tuế lên phi thuyền đầu tiên, sau đó là các đệ tử cốt cán, các đệ tử nội môn có lệnh bài.Đợi sau khi người của thánh địa Thái Tuế đã hoàn toàn lên hết, rồi mới tới người của các thế lực khác xuất lệnh bài lên phi thuyền.Lâm Tiêu quan sát đại khái một hồi. Về cơ bản, những người tham ra bí cảnh Tử Vân đều là cấp Toàn Đan Cảnh trở lên, cũng có một vài cường giả bán Hóa Đỉnh.Còn về cường giả Hóa Đỉnh cảnh, thì không có cách nào tiến vào bí cảnh Tử Vân.hắn và Can Anh Túc đều là tu vi Toàn Đan Cảnh kỳ đầu, đặt vào trong đám người này thì thuộc nhóm người có cảnh giới khá yếu ớt, lại không bắt mắt chút nào.