Tác giả:

Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…

Chương 350

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 351Đây, đây……đây là chuyện gì vậy?Mà con yêu nhện kia cũng phải là Toàn Đan cảnh hậu kỳ. Vậy mà thiếu niên này chỉ một kiếm là chém chết, vậy hắn lợi hại tới mức nào.“Vị huynh đài này không biết…..hả? người đâu rồi?” Đệ tử Huyền Kiếm Môn đang muốn hỏi thì đã chả thấy người đâu.Mà hắn vừa quay đầu thì thấy cây Cửu Linh Thảo kia cũng bị thiếu niên lấy đi rồi.“Hả? huynh đài, đây là bảo vật ta phát hiện ra mà!” Đệ tử Huyền Kiếm Môn gào lên.“Cái này là đồ báo ơn cứu mạng ngươi!” giọng của người thiếu niên truyền lại.Đệ tử Huyền Kiếm Môn cười khổ, cũng chả dám đuổi theo. Chỉ nhìn một kích chém chết con yêu nhện kia, hắn đã biết bản thân không phải là đối thủ của người này.Nếu có đuổi kịp thì cũng chỉ là tự hiến mạng cho người ta, ngoài ra còn làm được gì nữa.Ngoài bí cảnh.“Đó, đó là ai! Dám cướp cơ duyên của đệ tử nhà ta, một cây Cửu Linh Thảo trân quý cứ vậy không cánh mà bay?” Cường giả Hoá Đỉnh cảnh của Huyền Kiếm Môn không vui.“Không phải người của ta.”“Cũng không phải người tông ta.”“Không phải người của thánh địa.”Ba vị Hoá Đỉnh cảnh khác đều xua tay, tất cả đều phủ nhận.Cường giả Hoá Đỉnh cảnh của Huyền Kiếm Môn trợn cả mắt, không phải người của các người thì chắc là người của ta?“Bẩm trưởng lão, người kia không phải người của thánh địa chúng ta, nhưng hắn ngồi tọa kỵ của chúng ta tới đây.” Một đệ tử của Thái Tuế thánh địa bẩm báo.“Hừ, hay đấy! vậy đợi tên tiểu tử này ra khỏi bí cảnh cấm ngươi bảo vệ hắn.” Cường giả Hoá Đỉnh cảnh của Huyền Kiếm Môn cười lạnh.“Ồ, yên tâm.” Cường giả Hoá Đỉnh cảnh của Thái Tuế thánh địa vui vẻ đáp ứng, đây cũng đâu phải người của thánh địa bọn họ, muốn làm gì thì làm.Bởi vì nghe thấy mấy lời này mà các đệ tử đứng xem xung quanh cũng tập trung chú ý vào người thiếu niên này hơn. Khuôn mặt của người này được phóng to gấp đôi.Tuy nhiên hành động tiếp theo của người thiếu niên này mới làm cho những người đứng xem vừa thấy tò mò mà vừa khó tin.Bởi vì chỉ thấy hắn đang tìm một nơi vắng vẻ, sau đó lấy một cái lò luyện đan ở trong nhẫn trữ vật ra.Bốn vị cường giả Hoá Đỉnh cảnh: “???”Những người khác: “???”Tiểu tử này lấy lò luyện đan để làm gì?Đừng nói với ta là hắn muốn luyện đan trong Tử Vân bí cảnh.Chuyện này, chuyện này là làm bừa.Không để họ tiếp tục đoán già đoán non nữa. Thiếu niên trong bức màn đã vung thanh kiếm lên và đốt cháy lò luyện đan.Sau đó, trước biểu cảm nhìn trân trân của mọi người, thiếu niên bắt đầu luyện đan theo cách chưa từng thấy, chưa nghe trước đây.

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 351Đây, đây……đây là chuyện gì vậy?Mà con yêu nhện kia cũng phải là Toàn Đan cảnh hậu kỳ. Vậy mà thiếu niên này chỉ một kiếm là chém chết, vậy hắn lợi hại tới mức nào.“Vị huynh đài này không biết…..hả? người đâu rồi?” Đệ tử Huyền Kiếm Môn đang muốn hỏi thì đã chả thấy người đâu.Mà hắn vừa quay đầu thì thấy cây Cửu Linh Thảo kia cũng bị thiếu niên lấy đi rồi.“Hả? huynh đài, đây là bảo vật ta phát hiện ra mà!” Đệ tử Huyền Kiếm Môn gào lên.“Cái này là đồ báo ơn cứu mạng ngươi!” giọng của người thiếu niên truyền lại.Đệ tử Huyền Kiếm Môn cười khổ, cũng chả dám đuổi theo. Chỉ nhìn một kích chém chết con yêu nhện kia, hắn đã biết bản thân không phải là đối thủ của người này.Nếu có đuổi kịp thì cũng chỉ là tự hiến mạng cho người ta, ngoài ra còn làm được gì nữa.Ngoài bí cảnh.“Đó, đó là ai! Dám cướp cơ duyên của đệ tử nhà ta, một cây Cửu Linh Thảo trân quý cứ vậy không cánh mà bay?” Cường giả Hoá Đỉnh cảnh của Huyền Kiếm Môn không vui.“Không phải người của ta.”“Cũng không phải người tông ta.”“Không phải người của thánh địa.”Ba vị Hoá Đỉnh cảnh khác đều xua tay, tất cả đều phủ nhận.Cường giả Hoá Đỉnh cảnh của Huyền Kiếm Môn trợn cả mắt, không phải người của các người thì chắc là người của ta?“Bẩm trưởng lão, người kia không phải người của thánh địa chúng ta, nhưng hắn ngồi tọa kỵ của chúng ta tới đây.” Một đệ tử của Thái Tuế thánh địa bẩm báo.“Hừ, hay đấy! vậy đợi tên tiểu tử này ra khỏi bí cảnh cấm ngươi bảo vệ hắn.” Cường giả Hoá Đỉnh cảnh của Huyền Kiếm Môn cười lạnh.“Ồ, yên tâm.” Cường giả Hoá Đỉnh cảnh của Thái Tuế thánh địa vui vẻ đáp ứng, đây cũng đâu phải người của thánh địa bọn họ, muốn làm gì thì làm.Bởi vì nghe thấy mấy lời này mà các đệ tử đứng xem xung quanh cũng tập trung chú ý vào người thiếu niên này hơn. Khuôn mặt của người này được phóng to gấp đôi.Tuy nhiên hành động tiếp theo của người thiếu niên này mới làm cho những người đứng xem vừa thấy tò mò mà vừa khó tin.Bởi vì chỉ thấy hắn đang tìm một nơi vắng vẻ, sau đó lấy một cái lò luyện đan ở trong nhẫn trữ vật ra.Bốn vị cường giả Hoá Đỉnh cảnh: “???”Những người khác: “???”Tiểu tử này lấy lò luyện đan để làm gì?Đừng nói với ta là hắn muốn luyện đan trong Tử Vân bí cảnh.Chuyện này, chuyện này là làm bừa.Không để họ tiếp tục đoán già đoán non nữa. Thiếu niên trong bức màn đã vung thanh kiếm lên và đốt cháy lò luyện đan.Sau đó, trước biểu cảm nhìn trân trân của mọi người, thiếu niên bắt đầu luyện đan theo cách chưa từng thấy, chưa nghe trước đây.

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 351Đây, đây……đây là chuyện gì vậy?Mà con yêu nhện kia cũng phải là Toàn Đan cảnh hậu kỳ. Vậy mà thiếu niên này chỉ một kiếm là chém chết, vậy hắn lợi hại tới mức nào.“Vị huynh đài này không biết…..hả? người đâu rồi?” Đệ tử Huyền Kiếm Môn đang muốn hỏi thì đã chả thấy người đâu.Mà hắn vừa quay đầu thì thấy cây Cửu Linh Thảo kia cũng bị thiếu niên lấy đi rồi.“Hả? huynh đài, đây là bảo vật ta phát hiện ra mà!” Đệ tử Huyền Kiếm Môn gào lên.“Cái này là đồ báo ơn cứu mạng ngươi!” giọng của người thiếu niên truyền lại.Đệ tử Huyền Kiếm Môn cười khổ, cũng chả dám đuổi theo. Chỉ nhìn một kích chém chết con yêu nhện kia, hắn đã biết bản thân không phải là đối thủ của người này.Nếu có đuổi kịp thì cũng chỉ là tự hiến mạng cho người ta, ngoài ra còn làm được gì nữa.Ngoài bí cảnh.“Đó, đó là ai! Dám cướp cơ duyên của đệ tử nhà ta, một cây Cửu Linh Thảo trân quý cứ vậy không cánh mà bay?” Cường giả Hoá Đỉnh cảnh của Huyền Kiếm Môn không vui.“Không phải người của ta.”“Cũng không phải người tông ta.”“Không phải người của thánh địa.”Ba vị Hoá Đỉnh cảnh khác đều xua tay, tất cả đều phủ nhận.Cường giả Hoá Đỉnh cảnh của Huyền Kiếm Môn trợn cả mắt, không phải người của các người thì chắc là người của ta?“Bẩm trưởng lão, người kia không phải người của thánh địa chúng ta, nhưng hắn ngồi tọa kỵ của chúng ta tới đây.” Một đệ tử của Thái Tuế thánh địa bẩm báo.“Hừ, hay đấy! vậy đợi tên tiểu tử này ra khỏi bí cảnh cấm ngươi bảo vệ hắn.” Cường giả Hoá Đỉnh cảnh của Huyền Kiếm Môn cười lạnh.“Ồ, yên tâm.” Cường giả Hoá Đỉnh cảnh của Thái Tuế thánh địa vui vẻ đáp ứng, đây cũng đâu phải người của thánh địa bọn họ, muốn làm gì thì làm.Bởi vì nghe thấy mấy lời này mà các đệ tử đứng xem xung quanh cũng tập trung chú ý vào người thiếu niên này hơn. Khuôn mặt của người này được phóng to gấp đôi.Tuy nhiên hành động tiếp theo của người thiếu niên này mới làm cho những người đứng xem vừa thấy tò mò mà vừa khó tin.Bởi vì chỉ thấy hắn đang tìm một nơi vắng vẻ, sau đó lấy một cái lò luyện đan ở trong nhẫn trữ vật ra.Bốn vị cường giả Hoá Đỉnh cảnh: “???”Những người khác: “???”Tiểu tử này lấy lò luyện đan để làm gì?Đừng nói với ta là hắn muốn luyện đan trong Tử Vân bí cảnh.Chuyện này, chuyện này là làm bừa.Không để họ tiếp tục đoán già đoán non nữa. Thiếu niên trong bức màn đã vung thanh kiếm lên và đốt cháy lò luyện đan.Sau đó, trước biểu cảm nhìn trân trân của mọi người, thiếu niên bắt đầu luyện đan theo cách chưa từng thấy, chưa nghe trước đây.

Chương 350