Tác giả:

Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…

Chương 353

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 354Xoạt! !Hàn Thiên Ngạo nhắm chuẩn thời gian và vung kiếm lên.Bùm! !Khương Lãng bị đánh bay ra hơn trăm mét, nhưng không bị thương.Đạo kiếm quang này một lá chắn rực rỡ trên người hắn chặn lại.Khương Lãng trừng mắt hung dữ nhìn về phía Hàn Thiên Ngạo, đứng dậy và tiếp tục chạy trốn.Chỉ cần tìm được sư huynh đệ đồng môn, hắn không tin Hàn Thiên Ngạo lại có thể không kiêng nể như vậy.Hàn Thiên Ngạo cau mày khi nhìn người giống như kẻ lang thang lại bắt đầu điên cuồng bỏ chạy.Rốt cuộc Khương Lãng này đã chuẩn bị bao nhiêu thứ để bảo vệ mạng sống của mình.Hàn Thiên Ngạo đã đuổi theo hắn gần hai giờ, tìm mọi cách để ngăn cản đe dọa và dụ dỗ hắn nhưng vẫn không thể hạ gục đối phương.Trong mắt Hàn Thiên Ngạo tràn đầy sát khí, nếu thật sự không còn cách nào khác, vậy cũng đừng trách hắn ta.Đuổi theo thêm thời gian hai nén hương nữa, hắn ta vẫn không thể làm gì đối phương. Sự kiên nhẫn của Hàn Thiên Ngạo đã hoàn toàn cạn kiệt rồi.“Khương Lãng, ta hỏi ngươi một lần cuối cùng, Giao Long Huyết Trì, có giao ra hay không!” Hàn Thiên Ngạo lạnh lùng hỏi.“Ngươi, nằm, mơ, đi!” Khương Lãng trừng mắt nói.Dựa vào sự hiểu biết của hắn đối với Hàn Thiên Ngạo, ngay cả khi hắn giao Giao Long Huyết Trì ra, e rằng cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp.“Được! Ta ngưỡng mộ dũng khí này của ngươi, vậy thì chúng ta nên kết thúc rồi.”Hàn Thiên Ngạo cười dữ tợn nói.Khương Lãng quay đầu lại nhìn đối phương một cái, sau đó lại dán một tấm bùa bay lên, lại lần nữa tăng tốc độ.“Ngươi uổng công rồi, ha ha!” Hàn Thiên Ngạo mỉm cười sau đó ném một hạt châu có hai vạch màu vào Khương Lãng.Khi Khương Lãng nhìn thấy hạt châu này, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi, hét lớn lên: “Vực Châu! Sao ngươi lại có thứ này! Ngươi —— ”“Vực Châu, mở !!” Hàn Thiên Ngạo lạnh lùng nói.Ngay sau đó, trong bán kính mười dặm xung quanh chỗ hai người đều bị bao phủ bởi một lực lượng không thể gọi tên, tạo thành một lãnh địa tuyệt đối.Mà thiên lăng thuỷ màn bên ngoài bí cảnh cũng tạm thời mất đi lực lượng giám sát.Hàn Thiên Ngạo sử dụng Vực Châu một mặt để giải quyết triệt để Khương Lãng, mặt khác là hắn ta không muốn người khác phát hiện ra chuyện này.Hầu hết những người vào Tử Vân bí cảnh đều không biết về sự tồn tại của thiên lăng thuỷ màn.Nhưng với tư cách là thánh tử dự bị của Thái Tuế thánh địa và sự hiểu biết rất rõ về đội ngũ cường giả Hóa Định dẫn đội cho nên hắn ta cũng có thể đoán được một chút.

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 354Xoạt! !Hàn Thiên Ngạo nhắm chuẩn thời gian và vung kiếm lên.Bùm! !Khương Lãng bị đánh bay ra hơn trăm mét, nhưng không bị thương.Đạo kiếm quang này một lá chắn rực rỡ trên người hắn chặn lại.Khương Lãng trừng mắt hung dữ nhìn về phía Hàn Thiên Ngạo, đứng dậy và tiếp tục chạy trốn.Chỉ cần tìm được sư huynh đệ đồng môn, hắn không tin Hàn Thiên Ngạo lại có thể không kiêng nể như vậy.Hàn Thiên Ngạo cau mày khi nhìn người giống như kẻ lang thang lại bắt đầu điên cuồng bỏ chạy.Rốt cuộc Khương Lãng này đã chuẩn bị bao nhiêu thứ để bảo vệ mạng sống của mình.Hàn Thiên Ngạo đã đuổi theo hắn gần hai giờ, tìm mọi cách để ngăn cản đe dọa và dụ dỗ hắn nhưng vẫn không thể hạ gục đối phương.Trong mắt Hàn Thiên Ngạo tràn đầy sát khí, nếu thật sự không còn cách nào khác, vậy cũng đừng trách hắn ta.Đuổi theo thêm thời gian hai nén hương nữa, hắn ta vẫn không thể làm gì đối phương. Sự kiên nhẫn của Hàn Thiên Ngạo đã hoàn toàn cạn kiệt rồi.“Khương Lãng, ta hỏi ngươi một lần cuối cùng, Giao Long Huyết Trì, có giao ra hay không!” Hàn Thiên Ngạo lạnh lùng hỏi.“Ngươi, nằm, mơ, đi!” Khương Lãng trừng mắt nói.Dựa vào sự hiểu biết của hắn đối với Hàn Thiên Ngạo, ngay cả khi hắn giao Giao Long Huyết Trì ra, e rằng cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp.“Được! Ta ngưỡng mộ dũng khí này của ngươi, vậy thì chúng ta nên kết thúc rồi.”Hàn Thiên Ngạo cười dữ tợn nói.Khương Lãng quay đầu lại nhìn đối phương một cái, sau đó lại dán một tấm bùa bay lên, lại lần nữa tăng tốc độ.“Ngươi uổng công rồi, ha ha!” Hàn Thiên Ngạo mỉm cười sau đó ném một hạt châu có hai vạch màu vào Khương Lãng.Khi Khương Lãng nhìn thấy hạt châu này, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi, hét lớn lên: “Vực Châu! Sao ngươi lại có thứ này! Ngươi —— ”“Vực Châu, mở !!” Hàn Thiên Ngạo lạnh lùng nói.Ngay sau đó, trong bán kính mười dặm xung quanh chỗ hai người đều bị bao phủ bởi một lực lượng không thể gọi tên, tạo thành một lãnh địa tuyệt đối.Mà thiên lăng thuỷ màn bên ngoài bí cảnh cũng tạm thời mất đi lực lượng giám sát.Hàn Thiên Ngạo sử dụng Vực Châu một mặt để giải quyết triệt để Khương Lãng, mặt khác là hắn ta không muốn người khác phát hiện ra chuyện này.Hầu hết những người vào Tử Vân bí cảnh đều không biết về sự tồn tại của thiên lăng thuỷ màn.Nhưng với tư cách là thánh tử dự bị của Thái Tuế thánh địa và sự hiểu biết rất rõ về đội ngũ cường giả Hóa Định dẫn đội cho nên hắn ta cũng có thể đoán được một chút.

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 354Xoạt! !Hàn Thiên Ngạo nhắm chuẩn thời gian và vung kiếm lên.Bùm! !Khương Lãng bị đánh bay ra hơn trăm mét, nhưng không bị thương.Đạo kiếm quang này một lá chắn rực rỡ trên người hắn chặn lại.Khương Lãng trừng mắt hung dữ nhìn về phía Hàn Thiên Ngạo, đứng dậy và tiếp tục chạy trốn.Chỉ cần tìm được sư huynh đệ đồng môn, hắn không tin Hàn Thiên Ngạo lại có thể không kiêng nể như vậy.Hàn Thiên Ngạo cau mày khi nhìn người giống như kẻ lang thang lại bắt đầu điên cuồng bỏ chạy.Rốt cuộc Khương Lãng này đã chuẩn bị bao nhiêu thứ để bảo vệ mạng sống của mình.Hàn Thiên Ngạo đã đuổi theo hắn gần hai giờ, tìm mọi cách để ngăn cản đe dọa và dụ dỗ hắn nhưng vẫn không thể hạ gục đối phương.Trong mắt Hàn Thiên Ngạo tràn đầy sát khí, nếu thật sự không còn cách nào khác, vậy cũng đừng trách hắn ta.Đuổi theo thêm thời gian hai nén hương nữa, hắn ta vẫn không thể làm gì đối phương. Sự kiên nhẫn của Hàn Thiên Ngạo đã hoàn toàn cạn kiệt rồi.“Khương Lãng, ta hỏi ngươi một lần cuối cùng, Giao Long Huyết Trì, có giao ra hay không!” Hàn Thiên Ngạo lạnh lùng hỏi.“Ngươi, nằm, mơ, đi!” Khương Lãng trừng mắt nói.Dựa vào sự hiểu biết của hắn đối với Hàn Thiên Ngạo, ngay cả khi hắn giao Giao Long Huyết Trì ra, e rằng cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp.“Được! Ta ngưỡng mộ dũng khí này của ngươi, vậy thì chúng ta nên kết thúc rồi.”Hàn Thiên Ngạo cười dữ tợn nói.Khương Lãng quay đầu lại nhìn đối phương một cái, sau đó lại dán một tấm bùa bay lên, lại lần nữa tăng tốc độ.“Ngươi uổng công rồi, ha ha!” Hàn Thiên Ngạo mỉm cười sau đó ném một hạt châu có hai vạch màu vào Khương Lãng.Khi Khương Lãng nhìn thấy hạt châu này, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi, hét lớn lên: “Vực Châu! Sao ngươi lại có thứ này! Ngươi —— ”“Vực Châu, mở !!” Hàn Thiên Ngạo lạnh lùng nói.Ngay sau đó, trong bán kính mười dặm xung quanh chỗ hai người đều bị bao phủ bởi một lực lượng không thể gọi tên, tạo thành một lãnh địa tuyệt đối.Mà thiên lăng thuỷ màn bên ngoài bí cảnh cũng tạm thời mất đi lực lượng giám sát.Hàn Thiên Ngạo sử dụng Vực Châu một mặt để giải quyết triệt để Khương Lãng, mặt khác là hắn ta không muốn người khác phát hiện ra chuyện này.Hầu hết những người vào Tử Vân bí cảnh đều không biết về sự tồn tại của thiên lăng thuỷ màn.Nhưng với tư cách là thánh tử dự bị của Thái Tuế thánh địa và sự hiểu biết rất rõ về đội ngũ cường giả Hóa Định dẫn đội cho nên hắn ta cũng có thể đoán được một chút.

Chương 353