Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…
Chương 368
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 369“Thánh địa bọn ta cũng vậy.”“Không, không phải nàng ta, cơ duyên của ta cũng bị cướp, nhưng là do thiếu niên kia, tu vi của hắn mới là Toàn Đan cảnh tầng 1, cho nên không phải nàng ta.”“Đúng vậy, kẻ cướp cơ duyên và nữ nhân kia không phải một người.”Mọi người sôi nổi bàn luận, người của Huyền Kiếm Môn lại vây quanh nữ nhân hồng y kia.“Mau tránh ra! Nữ nhân này giao cho ta.” Triệu Kiếm Hải trầm giọng hô lên.Hắn đã đứng dậy, ánh mắt tràn đầy phẫn nộ và tức giận. Bị một nữ nhân đánh bay, đây là chuyện chưa bao giờ có ở đời này của hắn. Hơn nữa lại còn bị đánh trước mặt nhiều người thế này.Hắn nhất định phải kiếm lại chút thể diện, còn về thương tích ở trên người. Nhìn thì đáng sợ nhưng chỉ là chút thương ngoài da, không ảnh hưởng tới sức chiến đấu.“Haha, dựa vào mình ngươi đòi làm đối thủ của ta!” nữ nhân hồng y cười phá lên.“Hừ!” Triệu Kiếm Hải hừ một tiếng, ánh mắt càng tối lại.Xoẹt! hắn không nói nữa mà chỉ vung kiếm lên hướng tới phía nữ nhân kia.Kiếm khí bậc 6.Một người vẫn còn trẻ vậy mà tu vi Toàn Đan cảnh viên mãn, lĩnh ngộ kiếm ý bậc 6. Như vậy cũng đã được coi là nhân tài tuổi trẻ rồi.Vậy mà nữ nhân kia lại không hề lùi bước, trên người nàng sương mù đỏ như máu quấn quanh như đang tạo ra một vòng bảo vệ.Sau đó nàng ta dùng tay phải trực tiếp tóm lấy kiếm, tay trái đâm thẳng vào ngực Triệu Kiếm Hải.“Hả?” Triệu Kiếm Hải đực mặt ra.Một kiếm này của hắn cho dù là linh giáp đỉnh cấp cũng sẽ bị phá vỡ, vậy mà, vậy mà nữ nhân lại không bị gãy tay???Sao nữ nhân này không theo lẽ thường vậy. Lúc hắn định thay đổi tình thế thì mặt bỗng dưng biến sắc. Bởi vì không cần biết hắn dùng bao nhiêu sức, hắn không thể rút lại kiếm của mình.“Chính là, phải chết đó nha~” Nữ nhân hồng y cười cười.Nhân lúc hắn còn đang thất thần, nữ nhân hồng y túm được hắn!!Cánh tay trái của hắn bị giật đứt.“Tay của ta!!” Hắn thét lên, đồng thời cơ thể bay về sau hơn 100m.Còn thanh kiếm của hắn vẫn nằm trong tay nữ nhân hồng y kia. Kiếm quan trọng nhưng mạng còn quan trọng hơn.Triệu Kiếm Hải ánh mắt khủng hoảng, kinh hãi nhìn nữ nhân hồng y: “Ngươi ngươi là…..ta biết ngươi là ai rồi, yêu nữ vương Triều Đại Can, Can Anh Túc!!!” Hắn cuối cùng cũng nhận ra nữ nhân này.“Can Anh Túc, là nàng ta!! Sao nàng ta lại có mặt ở bí cảnh Tử Vân này? Vương triều Đại Can cách vương triều Đại Hạ rất xa? Hơn nữa nàng ta làm gì có lệnh bài để vào bí cảnh?”“Kỳ thực là nữ nhân nhưng lại có danh xưng vô địch, đã giết vô số người, số người nàng ta giết chắc đến không nổi, có lẽ khoảng vài vạn ngươi, giết người đối với nàng ta chả khác gì chuyện thường ngày.”“Nàng ta lúc nào mà đột phá được Toàn Đan cảnh vậy?”“Nếu nói Lâm Tiêu đứng thứ nhất trên bảng dự bị của bảng Chân Long, vậy nữ nhân này chính là người chém chết yêu thú Hóa Đỉnh cảnh, thực lực chắc chắn rất mạnh.”Thảo nào mà đại sư huynh của Huyền Kiếm Môn không phải là đối thủ của nàng ta.Một lúc sau, khi mọi người nhận ra thân phận của Can Anh Túc, tất cả đồng loạt lùi về sau. Đúng là tiếng xấu đồn xa.
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 369“Thánh địa bọn ta cũng vậy.”“Không, không phải nàng ta, cơ duyên của ta cũng bị cướp, nhưng là do thiếu niên kia, tu vi của hắn mới là Toàn Đan cảnh tầng 1, cho nên không phải nàng ta.”“Đúng vậy, kẻ cướp cơ duyên và nữ nhân kia không phải một người.”Mọi người sôi nổi bàn luận, người của Huyền Kiếm Môn lại vây quanh nữ nhân hồng y kia.“Mau tránh ra! Nữ nhân này giao cho ta.” Triệu Kiếm Hải trầm giọng hô lên.Hắn đã đứng dậy, ánh mắt tràn đầy phẫn nộ và tức giận. Bị một nữ nhân đánh bay, đây là chuyện chưa bao giờ có ở đời này của hắn. Hơn nữa lại còn bị đánh trước mặt nhiều người thế này.Hắn nhất định phải kiếm lại chút thể diện, còn về thương tích ở trên người. Nhìn thì đáng sợ nhưng chỉ là chút thương ngoài da, không ảnh hưởng tới sức chiến đấu.“Haha, dựa vào mình ngươi đòi làm đối thủ của ta!” nữ nhân hồng y cười phá lên.“Hừ!” Triệu Kiếm Hải hừ một tiếng, ánh mắt càng tối lại.Xoẹt! hắn không nói nữa mà chỉ vung kiếm lên hướng tới phía nữ nhân kia.Kiếm khí bậc 6.Một người vẫn còn trẻ vậy mà tu vi Toàn Đan cảnh viên mãn, lĩnh ngộ kiếm ý bậc 6. Như vậy cũng đã được coi là nhân tài tuổi trẻ rồi.Vậy mà nữ nhân kia lại không hề lùi bước, trên người nàng sương mù đỏ như máu quấn quanh như đang tạo ra một vòng bảo vệ.Sau đó nàng ta dùng tay phải trực tiếp tóm lấy kiếm, tay trái đâm thẳng vào ngực Triệu Kiếm Hải.“Hả?” Triệu Kiếm Hải đực mặt ra.Một kiếm này của hắn cho dù là linh giáp đỉnh cấp cũng sẽ bị phá vỡ, vậy mà, vậy mà nữ nhân lại không bị gãy tay???Sao nữ nhân này không theo lẽ thường vậy. Lúc hắn định thay đổi tình thế thì mặt bỗng dưng biến sắc. Bởi vì không cần biết hắn dùng bao nhiêu sức, hắn không thể rút lại kiếm của mình.“Chính là, phải chết đó nha~” Nữ nhân hồng y cười cười.Nhân lúc hắn còn đang thất thần, nữ nhân hồng y túm được hắn!!Cánh tay trái của hắn bị giật đứt.“Tay của ta!!” Hắn thét lên, đồng thời cơ thể bay về sau hơn 100m.Còn thanh kiếm của hắn vẫn nằm trong tay nữ nhân hồng y kia. Kiếm quan trọng nhưng mạng còn quan trọng hơn.Triệu Kiếm Hải ánh mắt khủng hoảng, kinh hãi nhìn nữ nhân hồng y: “Ngươi ngươi là…..ta biết ngươi là ai rồi, yêu nữ vương Triều Đại Can, Can Anh Túc!!!” Hắn cuối cùng cũng nhận ra nữ nhân này.“Can Anh Túc, là nàng ta!! Sao nàng ta lại có mặt ở bí cảnh Tử Vân này? Vương triều Đại Can cách vương triều Đại Hạ rất xa? Hơn nữa nàng ta làm gì có lệnh bài để vào bí cảnh?”“Kỳ thực là nữ nhân nhưng lại có danh xưng vô địch, đã giết vô số người, số người nàng ta giết chắc đến không nổi, có lẽ khoảng vài vạn ngươi, giết người đối với nàng ta chả khác gì chuyện thường ngày.”“Nàng ta lúc nào mà đột phá được Toàn Đan cảnh vậy?”“Nếu nói Lâm Tiêu đứng thứ nhất trên bảng dự bị của bảng Chân Long, vậy nữ nhân này chính là người chém chết yêu thú Hóa Đỉnh cảnh, thực lực chắc chắn rất mạnh.”Thảo nào mà đại sư huynh của Huyền Kiếm Môn không phải là đối thủ của nàng ta.Một lúc sau, khi mọi người nhận ra thân phận của Can Anh Túc, tất cả đồng loạt lùi về sau. Đúng là tiếng xấu đồn xa.
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 369“Thánh địa bọn ta cũng vậy.”“Không, không phải nàng ta, cơ duyên của ta cũng bị cướp, nhưng là do thiếu niên kia, tu vi của hắn mới là Toàn Đan cảnh tầng 1, cho nên không phải nàng ta.”“Đúng vậy, kẻ cướp cơ duyên và nữ nhân kia không phải một người.”Mọi người sôi nổi bàn luận, người của Huyền Kiếm Môn lại vây quanh nữ nhân hồng y kia.“Mau tránh ra! Nữ nhân này giao cho ta.” Triệu Kiếm Hải trầm giọng hô lên.Hắn đã đứng dậy, ánh mắt tràn đầy phẫn nộ và tức giận. Bị một nữ nhân đánh bay, đây là chuyện chưa bao giờ có ở đời này của hắn. Hơn nữa lại còn bị đánh trước mặt nhiều người thế này.Hắn nhất định phải kiếm lại chút thể diện, còn về thương tích ở trên người. Nhìn thì đáng sợ nhưng chỉ là chút thương ngoài da, không ảnh hưởng tới sức chiến đấu.“Haha, dựa vào mình ngươi đòi làm đối thủ của ta!” nữ nhân hồng y cười phá lên.“Hừ!” Triệu Kiếm Hải hừ một tiếng, ánh mắt càng tối lại.Xoẹt! hắn không nói nữa mà chỉ vung kiếm lên hướng tới phía nữ nhân kia.Kiếm khí bậc 6.Một người vẫn còn trẻ vậy mà tu vi Toàn Đan cảnh viên mãn, lĩnh ngộ kiếm ý bậc 6. Như vậy cũng đã được coi là nhân tài tuổi trẻ rồi.Vậy mà nữ nhân kia lại không hề lùi bước, trên người nàng sương mù đỏ như máu quấn quanh như đang tạo ra một vòng bảo vệ.Sau đó nàng ta dùng tay phải trực tiếp tóm lấy kiếm, tay trái đâm thẳng vào ngực Triệu Kiếm Hải.“Hả?” Triệu Kiếm Hải đực mặt ra.Một kiếm này của hắn cho dù là linh giáp đỉnh cấp cũng sẽ bị phá vỡ, vậy mà, vậy mà nữ nhân lại không bị gãy tay???Sao nữ nhân này không theo lẽ thường vậy. Lúc hắn định thay đổi tình thế thì mặt bỗng dưng biến sắc. Bởi vì không cần biết hắn dùng bao nhiêu sức, hắn không thể rút lại kiếm của mình.“Chính là, phải chết đó nha~” Nữ nhân hồng y cười cười.Nhân lúc hắn còn đang thất thần, nữ nhân hồng y túm được hắn!!Cánh tay trái của hắn bị giật đứt.“Tay của ta!!” Hắn thét lên, đồng thời cơ thể bay về sau hơn 100m.Còn thanh kiếm của hắn vẫn nằm trong tay nữ nhân hồng y kia. Kiếm quan trọng nhưng mạng còn quan trọng hơn.Triệu Kiếm Hải ánh mắt khủng hoảng, kinh hãi nhìn nữ nhân hồng y: “Ngươi ngươi là…..ta biết ngươi là ai rồi, yêu nữ vương Triều Đại Can, Can Anh Túc!!!” Hắn cuối cùng cũng nhận ra nữ nhân này.“Can Anh Túc, là nàng ta!! Sao nàng ta lại có mặt ở bí cảnh Tử Vân này? Vương triều Đại Can cách vương triều Đại Hạ rất xa? Hơn nữa nàng ta làm gì có lệnh bài để vào bí cảnh?”“Kỳ thực là nữ nhân nhưng lại có danh xưng vô địch, đã giết vô số người, số người nàng ta giết chắc đến không nổi, có lẽ khoảng vài vạn ngươi, giết người đối với nàng ta chả khác gì chuyện thường ngày.”“Nàng ta lúc nào mà đột phá được Toàn Đan cảnh vậy?”“Nếu nói Lâm Tiêu đứng thứ nhất trên bảng dự bị của bảng Chân Long, vậy nữ nhân này chính là người chém chết yêu thú Hóa Đỉnh cảnh, thực lực chắc chắn rất mạnh.”Thảo nào mà đại sư huynh của Huyền Kiếm Môn không phải là đối thủ của nàng ta.Một lúc sau, khi mọi người nhận ra thân phận của Can Anh Túc, tất cả đồng loạt lùi về sau. Đúng là tiếng xấu đồn xa.