Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…
Chương 374
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 375Mà khi thiếu nữ mặc váy đỏ chém đứt một cánh tay của Triệu Kiếm Hải, mọi người đều sững lại.Sắc mặt của cường giả Hóa Đỉnh của Huyền Kiếm Môn đã trở nên khó coi rồi, trong đáy mắt toàn là cơn phẫn nộ. Tầm quan trọng của một cánh tay đối với người tu kiếm, không cần phải nói nhiều thêm nữa.Bây giờ lại bị người ta chặt mất.Cho dù có dùng phép thần mà nối lại, thì cũng phải mất nhiều năm sau mới có thể sử dụng tự nhiên được.Nhưng sau khi tất cả mọi người đều nhận ra thân phận của thiếu nữ mặc váy đỏ, thì cường giả Hóa Đỉnh của Huyền Kiếm Môn đành câm nín.Hoàng thất Đại Can?Đó không phải là một thế lực mà Huyền Kiếm Môn bọn họ có thể so sánh.Haizzz! Cái tên tiểu tử Kiếm Hải này, đành coi như số nó đen vậy.Cuối cùng, khi Lâm Tiêu xuất hiện. Tất cả mọi người đều biến sắc.Không phải chứ.Cái tên này sao lại ra đây rồi? Không phải hắn đang luyện hóa cơ duyên sao?Giờ mới qua ba ngày thôi mà. Luyện hóa cơ duyên xong rồi sao?Phiền phức rồi đây, bị tên nhãi ranh này đánh hơi thấy mùi của tiên thảo, vụ này khó xử lý rồi.Cũng may, trận kiếm mà Triệu Kiếm Hải kết thành, trước mắt chắc là thứ mạnh nhất rồi.Cường giả Hóa Đỉnh của Huyền Kiếm Môn vì vậy mà thở phào một hơi.Với trạng thái này của tiểu tử Kiếm Hải, cho dù là yêu nữ Đại Can kia thì cũng không có cách nào đối phó được trong một chốc một lát.Nhưng cũng chính sự tự tin này, ngay sau đó, khi bị thiếu niên nào đó hủy thành tro bụi.Cái tên tiểu tử cướp cơ duyên của người khác kia, chỉ đấm một cú đã đánh lui được Triệu Kiếm Hải.Cường giả Hóa Đỉnh của Huyền Kiếm Môn ngẩn ra luôn, nụ cười trên mặt dần trở nên cứng ngắc.Chuyện gì vậy?Đây…không thể nào.Rất nhanh sau đó, Triệu Kiếm Hải cũng không thể tin nổi, lập tức thi triển một nhát kiếm kinh thiên, uy lực trực tiếp đạt tới Hóa Đỉnh.Người ở dưới Thiên Lăng Thủy Màn đều đồng loạt nín thở.Cường giả Hóa Đỉnh của Huyền Kiếm Môn cũng tập trung linh lực, dõi mắt nhìn, nhìn hết sức chăm chú.Lần này chắc là ổn rồi nhỉ.Cái tên tiểu tử, cướp cơ duyên của người khác kia, ngươi có bản lĩnh thì phá thêm một chiêu này cho ta xem nào!Kiếm quang và quyền va vào nhau.Toàn bộ Thiên Lăng Thủy Màn đều chấn động.Phốc…..Một âm thanh vang lên.Toàn bộ hình ảnh trên thủy màn đều biến mất.HÌnh ảnh xuất hiện cuối cùng là…kiếm trận của Huyền Kiếm Môn bị phá, tất cả đệ tử đều bay ra ngoài.Yên lặng!Tất cả đám người ngoài bí cảnh, đều im lặng mất vài giây.
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 375Mà khi thiếu nữ mặc váy đỏ chém đứt một cánh tay của Triệu Kiếm Hải, mọi người đều sững lại.Sắc mặt của cường giả Hóa Đỉnh của Huyền Kiếm Môn đã trở nên khó coi rồi, trong đáy mắt toàn là cơn phẫn nộ. Tầm quan trọng của một cánh tay đối với người tu kiếm, không cần phải nói nhiều thêm nữa.Bây giờ lại bị người ta chặt mất.Cho dù có dùng phép thần mà nối lại, thì cũng phải mất nhiều năm sau mới có thể sử dụng tự nhiên được.Nhưng sau khi tất cả mọi người đều nhận ra thân phận của thiếu nữ mặc váy đỏ, thì cường giả Hóa Đỉnh của Huyền Kiếm Môn đành câm nín.Hoàng thất Đại Can?Đó không phải là một thế lực mà Huyền Kiếm Môn bọn họ có thể so sánh.Haizzz! Cái tên tiểu tử Kiếm Hải này, đành coi như số nó đen vậy.Cuối cùng, khi Lâm Tiêu xuất hiện. Tất cả mọi người đều biến sắc.Không phải chứ.Cái tên này sao lại ra đây rồi? Không phải hắn đang luyện hóa cơ duyên sao?Giờ mới qua ba ngày thôi mà. Luyện hóa cơ duyên xong rồi sao?Phiền phức rồi đây, bị tên nhãi ranh này đánh hơi thấy mùi của tiên thảo, vụ này khó xử lý rồi.Cũng may, trận kiếm mà Triệu Kiếm Hải kết thành, trước mắt chắc là thứ mạnh nhất rồi.Cường giả Hóa Đỉnh của Huyền Kiếm Môn vì vậy mà thở phào một hơi.Với trạng thái này của tiểu tử Kiếm Hải, cho dù là yêu nữ Đại Can kia thì cũng không có cách nào đối phó được trong một chốc một lát.Nhưng cũng chính sự tự tin này, ngay sau đó, khi bị thiếu niên nào đó hủy thành tro bụi.Cái tên tiểu tử cướp cơ duyên của người khác kia, chỉ đấm một cú đã đánh lui được Triệu Kiếm Hải.Cường giả Hóa Đỉnh của Huyền Kiếm Môn ngẩn ra luôn, nụ cười trên mặt dần trở nên cứng ngắc.Chuyện gì vậy?Đây…không thể nào.Rất nhanh sau đó, Triệu Kiếm Hải cũng không thể tin nổi, lập tức thi triển một nhát kiếm kinh thiên, uy lực trực tiếp đạt tới Hóa Đỉnh.Người ở dưới Thiên Lăng Thủy Màn đều đồng loạt nín thở.Cường giả Hóa Đỉnh của Huyền Kiếm Môn cũng tập trung linh lực, dõi mắt nhìn, nhìn hết sức chăm chú.Lần này chắc là ổn rồi nhỉ.Cái tên tiểu tử, cướp cơ duyên của người khác kia, ngươi có bản lĩnh thì phá thêm một chiêu này cho ta xem nào!Kiếm quang và quyền va vào nhau.Toàn bộ Thiên Lăng Thủy Màn đều chấn động.Phốc…..Một âm thanh vang lên.Toàn bộ hình ảnh trên thủy màn đều biến mất.HÌnh ảnh xuất hiện cuối cùng là…kiếm trận của Huyền Kiếm Môn bị phá, tất cả đệ tử đều bay ra ngoài.Yên lặng!Tất cả đám người ngoài bí cảnh, đều im lặng mất vài giây.
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 375Mà khi thiếu nữ mặc váy đỏ chém đứt một cánh tay của Triệu Kiếm Hải, mọi người đều sững lại.Sắc mặt của cường giả Hóa Đỉnh của Huyền Kiếm Môn đã trở nên khó coi rồi, trong đáy mắt toàn là cơn phẫn nộ. Tầm quan trọng của một cánh tay đối với người tu kiếm, không cần phải nói nhiều thêm nữa.Bây giờ lại bị người ta chặt mất.Cho dù có dùng phép thần mà nối lại, thì cũng phải mất nhiều năm sau mới có thể sử dụng tự nhiên được.Nhưng sau khi tất cả mọi người đều nhận ra thân phận của thiếu nữ mặc váy đỏ, thì cường giả Hóa Đỉnh của Huyền Kiếm Môn đành câm nín.Hoàng thất Đại Can?Đó không phải là một thế lực mà Huyền Kiếm Môn bọn họ có thể so sánh.Haizzz! Cái tên tiểu tử Kiếm Hải này, đành coi như số nó đen vậy.Cuối cùng, khi Lâm Tiêu xuất hiện. Tất cả mọi người đều biến sắc.Không phải chứ.Cái tên này sao lại ra đây rồi? Không phải hắn đang luyện hóa cơ duyên sao?Giờ mới qua ba ngày thôi mà. Luyện hóa cơ duyên xong rồi sao?Phiền phức rồi đây, bị tên nhãi ranh này đánh hơi thấy mùi của tiên thảo, vụ này khó xử lý rồi.Cũng may, trận kiếm mà Triệu Kiếm Hải kết thành, trước mắt chắc là thứ mạnh nhất rồi.Cường giả Hóa Đỉnh của Huyền Kiếm Môn vì vậy mà thở phào một hơi.Với trạng thái này của tiểu tử Kiếm Hải, cho dù là yêu nữ Đại Can kia thì cũng không có cách nào đối phó được trong một chốc một lát.Nhưng cũng chính sự tự tin này, ngay sau đó, khi bị thiếu niên nào đó hủy thành tro bụi.Cái tên tiểu tử cướp cơ duyên của người khác kia, chỉ đấm một cú đã đánh lui được Triệu Kiếm Hải.Cường giả Hóa Đỉnh của Huyền Kiếm Môn ngẩn ra luôn, nụ cười trên mặt dần trở nên cứng ngắc.Chuyện gì vậy?Đây…không thể nào.Rất nhanh sau đó, Triệu Kiếm Hải cũng không thể tin nổi, lập tức thi triển một nhát kiếm kinh thiên, uy lực trực tiếp đạt tới Hóa Đỉnh.Người ở dưới Thiên Lăng Thủy Màn đều đồng loạt nín thở.Cường giả Hóa Đỉnh của Huyền Kiếm Môn cũng tập trung linh lực, dõi mắt nhìn, nhìn hết sức chăm chú.Lần này chắc là ổn rồi nhỉ.Cái tên tiểu tử, cướp cơ duyên của người khác kia, ngươi có bản lĩnh thì phá thêm một chiêu này cho ta xem nào!Kiếm quang và quyền va vào nhau.Toàn bộ Thiên Lăng Thủy Màn đều chấn động.Phốc…..Một âm thanh vang lên.Toàn bộ hình ảnh trên thủy màn đều biến mất.HÌnh ảnh xuất hiện cuối cùng là…kiếm trận của Huyền Kiếm Môn bị phá, tất cả đệ tử đều bay ra ngoài.Yên lặng!Tất cả đám người ngoài bí cảnh, đều im lặng mất vài giây.